21.
Ta là Hồng Nương - con gái duy nhất của nhà lão Khương.
Từ nhỏ, cầm kỳ thi hoạ đều không thông. Nhưng vì được cha nương sủng ái nên mỗi ngày trôi qua, cuộc sống rất hạnh phúc.
Theo thời gian, ta trở thành một đứa trẻ lém lỉnh có tiếng trong vùng này.
Ta không có tham vọng gì lớn, mong muốn duy nhất của ta là noi gương đại công chúa, chọn một vài người phù hợp để ở rể, có thể giúp ta kế thừa việc kinh doanh khổng lồ của gia đình.
Ba, năm người không chê nhiều, tám, chín cái cũng không chê thiếu.
Tuy nhiên……
Một ngày trước khi ta ném tú cầu để chọn rể.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Hồng Nương của Khương gia, hiền lương thục đức, đoan trang độ lượng, có đức tính của mẫu nghi thiên hạ. Nay sắc phong làm hoàng hậu, chọn ngày thành hôn. Khâm thử.”
Cha nương và cả ta đều choáng váng.
Đôi mắt cha ta mở to như chuông đồng, sáng như hai ngọn đèn lồng: “Hiền lương thục đức?”
Giọng nói dịu dàng của nương nghẹn ngào: “Đoan trang độ lượng?”
Ta lặng lẽ cất chiếc quạt trên tay đi: “Mẫu nghi thiên hạ?”
…
Nửa giờ sau, thái giám lau mồ hôi rời đi.
Để lại một nhà ba người chúng ta đang bắt đầu thảo luận.
Cha ta nhét cho ta một tấm kim bài lớn rồi nói: “Đây là tấm kim bài miễn tử duy nhất của nhà chúng ta. Con giữ nó đi, khi cần hãy dùng.”
Nương ta nghĩ một lúc, rồi bắt đầu kêu hạ nhân vào: “Mau, đi mời tất cả các nữ tiên sinh trong kinh về, tranh thủ thời gian dạy tiểu thư các ngươi cách làm hoàng hậu!”
Còn ta… tìm một chiếc kéo và cầm nó trong tay: “Nếu ngài ấy dám không chung thủy, tam thê tứ thiếp, con sẽ thiến hắn luôn! Dù sao cũng đã có kim bài miễn tử rồi!”
Nói xong, ta thấy cha nương đều không nói gì.
Ôi, quả thực họ yêu thương ta nhất.
Chỉ là… dưới trời đông giá lạnh, hình như càng ngày càng nóng hơn?*
*nóng cũng là nhiệt, mà nhiệt lại là nhiệt huyết ấy, nghĩa là nhiệt huyết cháy bỏng sôi bừng bừng lên tiết trời giá rét =)))))))
…
Ta nhập cung với tâm trạng có vài phần bất an.
Hoàng đế siêu cấp vô địch anh tuấn, nốt ruồi lệ dưới mắt càng khiến hắn trở nên quyến rũ.
Sau đó… Ta bị độc sủng trong sáu mươi năm.
Hắn bị người đời sau gọi là hôn quân, vị vua ngu ngốc, chỉ yêu mỹ nhân, không yêu giang sơn.
Ta chính là yêu phi hại nước hại dân kia.
Ừm, đúng là rất xứng đôi.
22.
Ta là một nữ đế.
Từ nhỏ, ta đã được vô số nam nhân theo đuổi.
Ta vẫn chưa nghĩ ra, hoàng phu nên là ai nữa.
Đúng lúc, khi ta chuẩn bị tổ chức tuyển tú, tướng quân tìm đến ta.
Hắn nói: "Thần muốn đắc tội với bệ hạ.”
Sau đó……
“Trẫm cùng tướng quân cởi bỏ áo giáp, trải qua đêm xuân ấm áp trong màn phù dung*.”
*芙蓉帳暖度春宵 (phù dung noãn trướng độ xuân tiêu): phù dung trướng là cái màn có màu đỏ đẹp như hoa phù dung hay có thêu hoa phù dung đẹp đẽ trong phòng ngủ của đôi lứa.
…
Ta là một cô nương lớn lên trong thanh lâu, ta chỉ bán nghệ, không bán thân.
Vị thừa tướng có nốt ruồi lệ khuynh đảo thiên hạ, mỗi ngày đều đến nghe hát, vui quên đường về, bỏ bê chính sự.
Sau đó, hắn đã chuộc ta ra.
Tiếp đó, ta đổi nơi ở và phong cách hát, điều này chọc hắn tức điên rồi.
…
Ta là con gái út của gia đình nghèo nhất thôn.
Còn hắn là vị trạng nguyên trẻ tuổi…
…
Ta là cô dâu xung hỉ, ngày cưới cũng là ngày ta trở thành góa phụ.
Còn hắn là người anh trai làm thợ săn của phu quân ta…
…
Ta là quận chúa có quyền có thế, muốn đến Nam Phong quán để mở rộng tầm mắt.
Hắn là tiểu quan số một trong quán.
…
Đời này nối tiếp đời khác.
Cuối cùng, lịch kiếp cũng sắp kết thúc.
Ta lại mở mắt ra, tất cả ký ức của trăm kiếp lập tức tràn về.
Sau đó……
Ta ngẩn ra.
Tại sao những nam nhân kia, đều giống với Thiên Đạo chứ!
Không, cẩn thận nhớ lại những lần chúng ta bên nhau trong quá khứ.
Ta thầm nghiến răng.
Hoá ra tất cả đều chính là Thiên Đạo.
Tất cả những sợi tơ hồng mà bản Nguyệt lão cẩn thận dệt nên đều bị chàng ta phá hủy hết cả!
Ta nghẹn một cục tức, định bụng khi trở về Thiên giới, sẽ đi tìm Thiên Đạo tính sổ….
Lần lịch kiếp cuối cùng đến…
Lôi kiếp cũng đến.
24.
Những tia sét nối tiếp nhau đánh xuống.
Bởi vì có được tiên khí mà Thiên Đạo tặng, lại thêm việc Thiên Đạo kiểm soát quy mô của lôi kiếp.
Nên lúc lôi kiếp bắt đầu, ta đã có một khoảng thời gian rất thoải mái, không khác gì đang được gãi ngứa.
Phải đến lần lôi kiếp thứ năm, ta mới nhận ra có gì đó không ổn.
Bởi vì lần lôi kiếp này… có ẩn chứa một chút sức mạnh của quy tắc?
Đó là sức mạnh kiểm soát mọi quy luật trên thế giới này, chỉ có Thiên Đạo mới có thứ này.
Chàng ấy… muốn làm gì?
Lần lôi kiếp thứ sáu, ta cảm nhận được nguồn gốc của cá và côn trùng trong phạm vi trăm dặm.
Lần lôi kiếp thứ bảy, ta nâng tay lên là có thể khiến hoa cỏ chuyển động theo ý muốn của mình.
Lần lôi kiếp thứ tám, sự phát triển của vạn vật trong thời điểm này dường như đều nằm trong suy nghĩ của ta.
Ta, cũng đã trở thành chủ nhân của thế giới này.
Ta ngơ ngác nhìn sức mạnh vô tận trong lòng bàn tay.
Ngay lúc này.
Lần lôi kiếp cuối cùng đánh thẳng xuống!
Hiển nhiên là, trong đấy tất cả đều chứa sức mạnh của quy tắc.
Điều khác biệt chính là, sức mạnh của quy tắc này không thuộc về thế giới nhỏ bé này.
Mà là… sức mạnh quy tắc của các thế giới khác!
25.
Trong khoảnh khắc, sức mạnh của quy tắc đã đi khắp cơ thể.
Ta nhìn thấy một đoạn quá khứ.
“Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái…”
Nam tử tuấn lãng vô song, ánh mắt luôn mang ý cười, dù kiềm chế thế nào cũng không thể giấu được nụ cười trên khóe miệng.
Dường như nốt ruồi lệ dưới mắt cũng đang mỉm cười.
Khuôn mặt của nữ tử được giấu dưới chiếc khăn trùm đầu. Nhưng có thể thấy sự ngại ngùng trong từng cử chỉ.
Trong thanh âm chúc phúc của mọi người, họ cùng nhau bước vào phòng tân hôn, rồi nâng khăn trùm đầu lên.
Nam tử: “Hồng Nương, dù là kiếp này hay kiếp sau, nàng nguyện ý cùng ta vượt qua không?”
Hồng Nương mím môi mỉm cười, rồi trao cho hắn một nụ hôn dịu dàng.
…
Vài năm trôi qua, đôi vợ chồng trẻ sinh được hai nam và hai nữ.
Họ vẫn cứ tiếp tục ân ái chẳng thể nghi ngờ.
Đúng lúc này, hắn nhận được tin buồn từ một người bạn ở xa.
Hắn phải đi xa một thời gian dài.
Xe ngựa chậm chạp, đường đi lại dài.
Một lần đi mất hơn nửa năm.
Sau khi trở lại, nam tử vui vẻ chạy về nhà.
Chỉ thấy Hồng Nương đang hấp hối, nằm trên giường cố gắng mở mắt.
Hai con trai và hai con gái đứng bên lau nước mắt.
Hồng Nương nhìn hắn, lại mím môi mỉm cười.
Cũng giống như đêm tân hôn, rực rỡ động lòng người.
Rồi nàng nhắm mắt lại, ý cười vẫn còn đọng mãi trên môi.
Nàng mất vì một trận ốm.
Mà nam tử kia, cũng vì thế mà phát điên rồi
26.
"Dù là kiếp này hay kiếp sau, ta sẽ cùng nàng vượt qua."
Nam tử tìm vô số loại thảo dược quý hiếm, cũng cố hết sức để kiếm được vô số lượng thủy ngân, nhằm đảm bảo thân thể của Hồng Nương mãi mãi không thối rữa.
Ban ngày, hắn ta không màng hậu quả, liều lĩnh tìm kiếm nhiều bài thuốc để trường sinh bất tử.
Đêm đến, bất chấp sự độc hại của thủy ngân, ôm Hồng Nương đi vào giấc ngủ.
Không bao lâu, khuôn mặt đẹp trai của hắn vì chất độc mà biến dạng.
Mà đôi mắt kia lại càng ngày càng cố chấp.
Cho đến khi… ở thế giới đó, hắn lấy ma nhập đạo.
Khi thành Ma Quân, cái giá phải trả chính là thiêu đốt linh hồn, tinh huyết hoà với ma lực, phải chịu đựng nỗi đau sâu thẳm nhất trong tâm hồn.
Chống lại lão Thiên Đạo của thế giới đó.
Sau khi Lão Thiên Đạo bị trọng thương, hắn đã cướp đi một phần sức mạnh quy tắc ở đó... và tàn hồn của Hồng Nương.
Hắn đã thành lập thế giới mới ngày nay.
Hắn đã dùng căn nguyên của toàn bộ thế giới mới để bảo vệ Hồng Nương trong hàng ngàn năm, rồi cố chấp từng chút một ngưng tụ linh hồn của nàng, và luyện thành tiên thể.
27.
Bởi vì hắn phải bảo vệ Hồng Nương nên cũng không còn nhiều sức mạnh để vận hành thế giới mới.
Hắn đã chia tách một phần linh hồn của mình rồi tạo một phân thân giống hệt bản thân.
Thay hắn vận hành thế giới này.
Người đó... chính là Thiên Đế.
Qua thời gian, Thiên Đế từ một phân thân trở thành một cá thể độc lập.
Cho đến sau này... hoàn toàn chia thành hai người.
Bọn họ ngoài việc tâm linh tương thông và linh hồn cùng rung động, thì không có mối liên hệ nào cả.
Thiên Đạo cũng không để ý, hắn yên tĩnh bảo vệ Hồng Nương.
Lần đầu tiên Hồng Nương mở mắt, hắn cũng mỉm cười lần đầu sau hàng vạn năm.
Hắn nói: “Ta thấy ngươi là người có cốt cách đặc biệt hiếm thấy, chính là kỳ tài Nguyệt lão ~ tiên tử à, không bằng nhận chút việc?”
28.
Lôi Kiếp kết thúc, ta lại mở mắt ra.
Ký ức ùa về từng chút một.
Ta... là Hồng Nương.
Phu quân vì ta, mà chống lại thế giới ban đầu.
Chàng ấy… đã bảo vệ ta quá lâu rồi.
Ta nhìn Thiên Đạo đang vội vàng chạy tới, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Thiên Đạo hoảng sợ: “Hồng Nương, làm sao vậy? Lôi kiếp làm nàng bị thương sao? Để ta xem xem…”
Nhưng ta mỉm cười: “Phu quân, dù là kiếp này hay kiếp sau, chàng cùng ta vượt qua, được không?”
Thiên Đạo ngơ ngác nhìn ta hồi lâu, hai mắt dần dần đỏ lên.
29.
Sự thân mật đã mất từ lâu không kéo dài được bao lâu, hai người bọn ta đã bị cắt ngang.
Bởi vì thế giới đang sụp đổ.
Đây là sự phản kích của lão Thiên Đạo.
Để ta và Thiên Đạo cùng nắm giữ sức mạnh quy tắc như nhau.
Đối với thế giới này mà nói, không có người quyền lực nhất, thế nên cả thế giới này đều dễ dàng sụp đổ.
“Hồng Nương, bởi vì tiên thể của nàng là do linh hồn luyện thành, nên lôi kiếp sẽ gây cho nàng tổn thương không thể khôi phục. Vì vậy, khi xảy ra lôi kiếp ta phải truyền cho nàng sức mạnh quy tắc để bảo vệ nàng hoàn hảo nguyên vẹn.”
"Nhưng ta không ngờ, lão Thiên Đạo lại ở chỗ này chờ chúng ta. Khi nó làm sức mạnh quy tắc của chúng ta bằng nhau, sẽ khiến thế giới nhỏ này sụp đổ, hoặc khiến hai ta trở thành kẻ thù của nhau.”
"Tội cho ông ta suy đi tính lại rồi! Hồng Nương, ta sẽ chuyển cho nàng thêm sức mạnh quy tắc, nàng sẽ trở thành người thống trị của thế giới này."
Thiên Đạo vừa nói, vừa nghiến răng truyền sức mạnh quy tắc vào ta.
Nhưng……
Sau lôi kiếp, ta không thể nhận thêm được nữa.
Ta không thể trả lại sức mạnh quy tắc cho chàng, mà chàng cũng không thể cho ta thêm.
Sắc mặt của Thiên Đạo cực kỳ khó coi.
Cuối cùng, chàng đưa ra quyết định.
“Hồng Nương, nàng có sức mạnh quy tắc. Chỉ cần ta không có ở đây, nàng ở thế giới này cũng sẽ không bị tổn hại gì."
"Vì thế……"
Chàng ấy không tiếp tục nói, nhưng ta hiểu.
Chàng muốn tự bạo, nên đang khuyên ta tiếp tục sống cho tốt.
Chàng vì ta mà trả giá quá quá nhiều, ta lại không hề làm được điều gì cả, sao có thể tiếp tục để chàng ấy vì ta mà trả giá nữa chứ?
Nhưng ta so với Thiên Đạo trong việc sử dụng sức mạnh quy tắc, lại kém hơn chàng rất nhiều.
Ta bị chàng ấy khống chế được.
Chàng hôn nhẹ vào trán ta, đôi mắt hồng hồng nói: “Sau khi ta tan biến, cũng sẽ ở thế gian này ngưng tụ lại, nương tử có thể chờ ta không?”
30.
Vào thời điểm, Thiên Đạo sắp tự bạo.
Một bóng dáng quen thuộc lướt qua.
Là Thiên Đế.
Ngài ấy liếc nhìn ta, ánh mắt tràn đầy sự quyến luyến phức tạp.
Sau đó Thiên Đế tự cười nhạo bản thân, nhìn Thiên Đạo cười: “Hai chúng ta, luôn phải có một người ở lại bên Hồng Nương lâu dài, mới không uổng công xây dựng một thế giới mới.”
"Thực lực của ta không đủ để bảo vệ nàng ấy cả một đời, chỉ có thể giao nàng cho ngươi."
Sau đó……
Thiên Đế chủ động hiến dâng linh hồn cùng sức mạnh quy tắc mà hắn nắm giữ, lần nữa hoà cùng một thể với Thiên Đạo.
Thế giới đang trên bờ vực sụp đổ đã ổn định trở lại.
Thiên Đạo chậm rãi đi về phía ta, ôm lấy ta: “Không sao cả, về sau có ta… có chúng ta ở bên nàng.”
Chóp mũi của ta chua xót, rồi oà khóc thật to.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK