Ngoại Truyện
1.
Thiên Đế đã không còn nữa
Thiên Đạo lại không cách nào phân chia thêm linh hồn mới để thay thế Thiên Đế, vận hành cả thế giới.
Để duy trì sự ổn định của thế giới nhỏ bé này, rốt cuộc chàng ấy không còn cách nào khác ngoài việc hiện hình, coi bản thân như Thiên Đế, ngày đêm tăng ca làm người cuồng công việc.
Nhìn chàng mỗi ngày đều mệt mỏi, mắng mỏ. Ta đau lòng hết sức.
Ta suy nghĩ một chút, đề nghị: “Hay là chúng ta đào tạo một vài người để cai quản thiên giới nhé.”
Lúc này, Thiên Đạo đột nhiên vỗ đầu, như thể nhớ ra điều gì đó.
"Hồng Nương, ta quên nói cho nàng biết, ta mang theo được một phần linh hồn của bốn đứa nhỏ. Ngươi nói, nếu chúng nó đáng tin cậy, sẽ để bọn trẻ đảm nhận vị trí Thiên Đế…."
Mắt ta chợt sáng lên.
Hai con trai và hai con gái là những đứa trẻ ngoan của ta.
Ta tưởng họ đã đầu thai luân hồi ở thế giới kia nên không dám hỏi.
Không ngờ chàng ấy lại làm được hết.
Ta hào hứng hỏi: “Bọn nhỏ đâu? Nhanh cho ta xem bọn chúng!”
Không ngờ... Thiên Đạo hiện lên vẻ chột dạ.
"Cái kia... khi đem hồn phách của bọn chúng đến đây, con đường chia nhỏ ra… Ta chỉ kéo được phần hồn tà ác… Bọn chúng cũng mất đi ký ức trước đây..."
Ta cảm thấy không yên, ngập ngừng hỏi: “Vậy… bốn đứa con ngoan ngoãn, biến thành bốn đứa con ngỗ nghịch rồi?”
Thiên Đạo trên mặt toàn nét thăng trầm: “Gọi bọn chúng là đứa con ngỗ nghịch, thực ra là đang khen bọn nó ngoan rồi… Tụi nó… chính là tứ đại hung thú á…”
Tứ, tứ đại hung thú?
Lòng ta chùng xuống, nhưng vẫn có chút may mắn: “Không lẽ là... Thao Thiết, Cùng Kỳ, Hỗn Độn và Đào Ngột... có phải bọn chúng không?”
Thiên Đạo nói bằng giọng trống rỗng: "Là bốn đứa tụi nó.”
Ta ngẩn ra.
Bởi vì tứ đại hung thú mỗi ngày đều gây rắc rồi cho khắp tam giới thiên, yêu, nhân…
Không ai không biết, không ai không thấu!
Nếu giao Thiên giới cho tụi nhóc, thì sớm muộn cũng bị huỷ!
Thiên Đạo bị nằm liệt một lúc lâu, sau đó cuối cùng nghĩ ra biện pháp:
“Không sao, chúng ta tìm một đứa con nuôi tài giỏi một chút, bồi dưỡng thật tốt, rồi giao cho nó cũng được!”
Ta nghĩ thấy không còn cách nào khác nên gật đầu đồng ý.
Ba ngày sau, Thiên Đạo mang theo năm đứa trẻ đến.
Chính là tứ đại hung thú và cửu vĩ bạch hồ thành tiên.
Thiên Đạo: “Mấy đứa hư đốn, nhớ rõ phải hiếu thuận với nương cho tốt vào!”
2.
Trong vòng một ngàn năm kể từ khi Hợp Hoan tông được thành lập, có một người thực sự đã phi thăng.
Đó là Tống Niệm, tổ sư của Hợp Hoan tông.
Người phi thăng cùng nàng là Chiết Lan, tổ sư của Kiếm tông
Vốn dĩ ta cũng không quan tâm đến điều này.
Nhưng con trai của họ - Chiết Tầm, đã cưới con gái lớn Thao Thiết của ta.
Duyên phận à, đúng thật là kỳ diệu mà.
3.
Vì tư lợi ích kỷ của bản thân, cửu vĩ bạch hồ không chỉ phản bội Thiên Đạo, mà còn muốn lợi dụng Thiên Đạo để đả thương ta.
Hành động này hoàn toàn chọc giận Thiên Đạo.
Ta có chút bi thương khi đứa con nuôi đã ở bên chúng ta mười vạn năm, lại bị hủy như thế.
Nhưng ta không ngờ...
Sau vạn năm, con lai của cửu vĩ hồ, thiên chân khả ái,là người trong đầu quả tim của con trai lớn Cùng Kỳ của ta.
Cũng sinh ra cho ta đứa cháu gái…. Tên gì mà… gọi là Tô Đát Kỷ?
Cái tên nghe rất hay.
4.
Thiên Đạo nói với ta, có một giai đoạn, Mạnh Bà là nam nhân.
Ta sửng sốt, hiện tại Địa Phủ có thể chơi vui như thế sao?
Thiên Đạo ho nhẹ: “Mạnh Bà đó không chỉ là nam nhân… Mà còn cưới cô con gái nhỏ Hỗn Độn của chúng ta.”
Trong phút chốc, ta nói không nói nên lời.
5.
Còn lại đứa con trai nhỏ hay mạnh miệng của ta là Đào Ngột thì…
Cưới một ma nữ về.
Được rồi, bây giờ ta cái gì cũng thấy qua, nhưng không thể hiểu được tình yêu của bọn trẻ nữa.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK