Mục lục
Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm người trong lều đều không khỏi nhìn về phía Lâm Lôi, không thể nghi ngờ gì nữa-- Lâm Lôi chính là thủ lĩnh.

“Lão đại!” Bối Bối cũng gấp gáp gọi.

Lâm Lôi khẽ lắc đầu: “Một khi làm trái ước định, dựa theo ước định mà nói, thì phe Đức Tư Lê cùng Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình ba bên sẽ cùng liên thủ đối phó chúng ta.”

“Sao lại sợ chúng?” Bối Bối nhăn mũi, hung hăng nói, “Thánh vực cường giả chúng ta trực tiếp nuốt sống chúng! Hơn nữa lão đại, Đức Tư Lê kia có thể sẽ không đến đối phó chúng ta, hắn rõ ràng đứng về phe chúng ta.”

Đức Tư Lê đích xác là đứng về phía Lâm Lôi.

“Tái Tư Lặc nếu thi triển cấm kị ma pháp, triều hoán mấy trăm vạn vong linh đại quân, chứng tỏ chắc chắn sẽ vi phạm ước định. Đức Tư Lê cũng có thể không đến công kích chúng ta, nhưng mà chúng ta sao có thể không để cho Đức Tư Lê chút thể diện nào chứ.

Người ta nể mặt ngươi, ngươi cũng không thể làm đối phương khó xử.

“Chết tiệt, thật sự là phiền phức.” Bối Bối có chút nóng nảy, “Lão đại, Tái Tư Lặc hắn triệu hồi vong linh, giết chết bọn binh sĩ này là vong linh. Chỉ cần không để Thánh vực vong linh xuất thủ thì cũng không thể tính chuyện này lên chúng ta.”

Lời này của Bối Bối khiến ngay cả Địch Lỵ Á cũng bật cười.

Lâm Lôi gõ một cái lên đầu nó: “Bối Bối, ngươi là đang giảo biện, triệu hồi chung cực ma pháp ‘Vong Linh Thiên Tai’ này, cùng với cấm kị ma pháp của các hệ khác, có gì khác nhau chứ? Ngược lại về uy lực thì vong linh ma pháp còn đáng sợ hơn. Ngay cả Thánh vực vong linh cũng có.”

“Nhưng mà ta không muốn thua.” Bối Bối liền nói.

Lâm Lôi thở dài: “Thua thì thua, trả giá lớn nhất cũng chỉ là để ma tinh khoáng mạch bị đối phương cướp mất một nửa, may mà ma tinh thạch có thể sánh với thất cấp, bát cấp, cửu cấp ma tinh hạch tại tầng trung tâm nhất của ma tinh thạch quáng mạch cũng đã được khai thác gần cạn rồi, Bối Bối, các người đã khai thác cạn kiệt hết chưa?”

Sau khi phát hiện cánh cửa thần bí đó, Lâm Lôi đã truyền tin cho Bối Bối, để Bối Bối dẫn Hắc Lỗ cùng ba con Thánh vực cự long đi đến nơi trung tâm khai thác.

Mặc dù ma thinh thạch trân quý này chỉ có thể xấp xỉ chứa đầy một căn phòng nhưng mà nói về giá trị, lại xấp xỉ bằng hai ba thành của cả tinh thạch khoáng mạch. Dù sao tất cả đều có cấp bậc năng lượng tương đương thất cấp, bát cấp, cửu cấp ma tinh thạch.

“Đào cạn rồi.” Bối Bối liền đáp. “Nhưng mà những ma tinh thạch phổ thông mới đào hai, ba phần thôi.”

Đào hai ba thành, cho dù thêm vào ma tinh thạch trân quý tại khu vực hạch tâm, giá trị có tăng lên nhưng sợ rằng mới tiếp cận được một nửa giá trị của cả ma tinh thạch quáng mạch.

……….

“Rầm rập~~~”

Quân đội đông đảo nhanh chóng hình thành hàng ngũ, gần trăm vạn quân đội như một con cự thú khổng lồ nằm tại phía ngoài công sự phòng ngự của ma tinh thạch quáng mạch.

Bên trong quân đội, Duy Tư Ba Nặc, Cát Nhĩ Mặc hai người trên mặt đều có nét tươi cười.

“Chúng ta thắng rồi.” Cát Nhĩ Mặc nhìn ma tinh thạch quáng mạch ở xa xa, cười nói.

Duy Tư Ba Đặc cười nhạt đáp: “Đừng cao hứng quá sớm, chưa đến lúc cuối cùng thì không thể xác định.”

“Bọn binh sĩ thông thường của Lâm Lôi ta không quan tâm, ta lo lắng nhất chính là Lâm Lôi sẽ tự thân xuất thủ! Chỉ cần đám Thánh vực ma thú của hắn giết đến đây, một người đánh đông dẹp tây, quân đội chúng ta chỉ sợ sẽ tan rã.”

“Đúng vậy.” Cát nhĩ Mặc cũng than thở một tiếng.

Ước định lúc ban đầu, ước thúc lực đối với Lâm lôi được bao nhiêu hiệu quả?

“Hiện tại để quân đội nghỉ ngơi trước đã. Chém giết một đêm, lại phải chạy gần cả ngày, bọn binh lính chưa được nghỉ ngơi.” Duy Tư Ba Đặc nói, “Bây giờ trời đã tối. Đợi đến sáng sớm ngày mai, cho bọn binh sĩ nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai lại phát động công kích.”

Bây giờ ưu thế hoàn toàn nằm trong tay phe Duy Tư Ba Đặc, cho dù binh sĩ phổ thông đã mệt mỏi, nhưng còn gần sáu vạn chiến sĩ tinh anh không hề mệt.

Hai đại quân đoàn, kẻ yếu nhất cũng là ngũ cấp chiến sĩ.

Tại Khoa Đức quận thành, bọn chúng chỉ đợi giờ phút tối hậu thì đột nhiên công kích, rồi sau đó chạy chỉ mất có nửa ngày. Với thực lực những người này, cho dù ba ngày ba đêm không ngủ cũng không vấn đề gì.

...

Bên trong Hắc Ám chi sâm.

“Loạt xoạt ~~” Một thứ thanh âm rất nhỏ trong cánh rừng nguyên thủy này vang vọng cả một vùng đất, chỉ thấy từng con từng con Phệ thạch thử, Ảnh thử, tầng tầng lớp lớp... phóng tầm mắt, đều là Ảnh thử, Phệ thạch thử, vô số ma thú họ nhà chuột đang chạy cực nhanh hướng về phía nam của Hắc Ám chi sâm.

Hôi sắc Phệ thạch thử, hắc sắc Ảnh thử、ngân sắc Phệ thạch thử、thanh sắc Ảnh thử、kim sắc Phệ thạch thử、tử sắc Ảnh thử……

Thử loại ma thú đủ màu sắc, phảng phất như thủy triều cuồn cuộn liên tục từ trong Hắc Ám chi sâm tiến về phía nam.

Trong đó có ba con thử loại ma thú màu tử kim đang phi hành giữa không trung.

“Đại ca, lần này chúng ta có ác quá không?” Trong đó một lão thử tử kim sắc mở miệng nói.

“Ác gì mà ác?” Con lão thử tử kim sắc cầm đầu hừ một tiếng, “Chúng ta là ma thú vương giả trong họ chuột, lần này ba huynh đệ chúng ta ra trận... tự nhiên cần thanh thế lớn một chút, ta chỉ để một bộ phận thử loại ma thú trong Hắc Ám chi sâm đến thôi, còn chưa huy động toàn bộ mà.”

Hắc Ám chi sâm là hang ổ của thử loại ma thú.

Tại Hắc Ám chi sâm, quần thể thử loại ma thú là sự tồn tại đáng sợ nhất, không có ma thú nào khác dám đắc tội đám thử loại ma thú này.

Ngay cả Thánh vực ma thú cũng không dám đặc tội với thử vương yêu.

Những tử kim sắc lão thử này, thực lực mỗi con đều cực kì đáng sợ.

“Lâm Lôi còn chưa gặp chúng ta bao giờ mà?” Một tử kim sắc lão thử trong đó cười nói.

“Ừ, hắn cũng tính là lập được đại công, chiếu cố Bối Bối cho đến tận bây giờ.” Tử kim sắc lão thử cầm đầu nói.

“Đại ca, ngươi đừng quá đắc ý. Căn cứ vào chuyện phiếm của ta và Bối Bối, Lâm Lôi này thực lực phi thường kinh nhân, đạt trạng thái hoàn toàn của Long huyết chiến sĩ, hơn nữa về mặt pháp tắc cũng lĩnh ngộ cực cao. Huynh sợ rằng không phải là đối thủ của hắn.” Lão tam trong ba tử kim sắc lão thử lên tiếng.

Tử kim sắc lão thử thủ lĩnh hừ vài tiếng: “Thực lực của hắn cũng miễn cưỡng có tư cách làm Lâm Lôi lão đại.”

Mười hai năm trước, khi Bối Bối giao thủ cùng tử kim sắc lão thử thì hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.

Nhưng mười hai năm sau, thực lực của Bối Bối đã cùng với tử kim sắc lão thử này không phân cao thấp.

“Tốc độ này thật là chậm.” Tử kim sắc lão thử cầm đầu không chịu được nói, đột nhiên nó rít lên một tiếng “U~~” Thanh âm bén nhọn lan ra, lập tức Phệ thạch thử, Ảnh thử dày đặc vô biên phía dưới tốc độ được đẩy nhanh.

Bọn thử loại ma thú vô biên này đi đến đâu, bọn ma thú khác đều lập tức chuồn ra xa tránh né.

Không ai dám cản trở bọn chúng!

……..

Quân đội bên phía Lâm Lôi đều ẩn thân phía sau công sự, bọn họ chỉ có thể dựa vào hoàn cảnh để ngăn trở đối phương.

Bọn họ mặc dù biết binh lính của địch quân đêm qua đã mệt mỏi, truy đuổi mười lăm vạn binh sao có thể không mệt?

Trời mờ mờ tối, sáng sớm hôm nay cũng có sương mù.

Sương mù không dày đặc, nhưng nếu cách vài trăm thước thì không thể thấy rõ tình cảnh nữa.

“Địch nhân di chuyển rồi.”

Đông đảo binh sĩ phía sau công sự phòng ngự có thể nghe thấy tiếng bước chân dày đặc, hiển nhiên binh sĩ đối phương đang tiến tới, trong sương mù, dần dần có thể thấy rất đông, vô số binh sĩ, số binh sĩ này giống như thủy triều đang nhanh chóng ập tới.

Lâm Lôi, Địch Lị Á, Bối Bối, Tái Tư Lặc, Ba Khắc cùng một số người đều lặng lẽ nhìn cảnh này.

“Thật không cam tâm.” Bối Bối trên vai Lâm Lôi lẩm bẩm.

Nó len lén liếc mắt nhìn Lâm Lôi. Nhưng Lâm Lôi vẫn cứ trầm mặc. Kì thật lúc này ai lại cam tâm chứ? Ai nguyện ý đem hơn một nửa ma tinh thạch quáng mạch đưa cho địch nhân? Nhưng mà Lâm Lôi ban đầu đã ký vào ước định đó, hắn không muốn để bọn người Đức Tư Lê gặp khó, cho nên hắn phải tuân thủ.

Cho dù là cả mấy ngàn ức ma tinh thach giá trị sẽ bị địch quân lấy được.

Đột nhiên...

Tiếng bước chân bỗng dưng biến mất, đồng thời một âm thanh lớn vang vọng cả trời đất: “Các người đầu hàng đi, các ngươi đã không còn cách nào ngăn cản đại quân của chúng ta nữa, chỉ cần các ngươi đầu hàng, chúng ta tuyệt đồi sẽ không làm khó các ngươi.” Lời này nói ra rất nhẹ nhàng.

“Cũng khách khí quá chứ.” Cái Tì nhếch mép cười.

“Đó là đương nhiên.” Tái Tư Lặc bên cạnh lạnh lẽo hừ một tiếng. “Bọn người này, là sợ Thánh vực cường giả chúng ta ra tay.”

“Nếu như trong một phút, các ngươi buông vũ khí, bước ra đầu hàng, chúng ta tuyệt đối không làm hại một người trong các ngươi, bắt đầu tính giờ...” Thanh âm đó nói xong, nhưng trong ba mươi lăm vạn binh sĩ lại không có một người đầu hàng, bọn họ đều lẳng lặng chờ cuộc giết chóc bắt đầu.

Thời gian một phút trôi qua từng giây, một phút thật quá ngắn.

Cả chiến trường như chìm vào một áp lực đáng sợ.

Bên phía Ba Lỗ Khắc vương quốc, không ít binh sĩ trên trán đều có mồ hôi hột. Ngón tay cầm binh khí do dùng sức quá nhiều trở nên trắng bệch.

“Chuẩn bị..”

Một tiếng hạ lệnh, Thần Thánh quân đoàn, Hắc Ám quân đoàn trong trận chiến tại Khoa Đức quận thành cơ hồ không phải chịu tổn thất, tổng cộng lại gần sáu vạn người, nhóm tinh anh chiến sĩ này cùng nắm khiên, nâng trường thương, chiến đao trong tay lên.

“Bại rồi!” Cái Tì thở dài một tiếng.

Địch Lị Á cùng Bối Bối đều nhìn về phía Lâm Lôi. Nhưng mà Lâm Lôi vẫn một mực trầm lặng như trước.

Bỗng ngay lúc này...

Ba đạo tử kim sắc quang mang lao tới cực nhanh, đồng thời thanh âm hưng phấn vang lên: “Bối Bối, ta tới rồi, lần này cả đại ca, nhị ca của ta cũng theo tới.”

“Thánh vực ma thú?” Lâm Lôi quay đầu nhìn, quả nhiên là ba con lão thử màu tử kim.

Đây là Lâm Lôi lần đầu tiên nhìn thấy, ngoại trừ Bối Bối là Thánh vực cấp bậc thử loại ma thú ra. Hơn nữa lại còn đến ba con.

“Là tiếng gì vậy?” Lâm Lôi đối với Phong nguyên tố cực kì linh mẫn, dĩ nhiên cảm ứng được thanh âm ở phía xa, hơn nữa thanh âm này đang có tốc độ cực nhanh, nhanh chóng hướng về phía này tiến tới, linh hồn chi lực của Lâm Lôi lập tức bức lan ra, nhưng mà vừa nhìn...

Quá nhiều!

Vô số thử loại ma thú, hắc sắc, thanh sắc, tử sắc, hôi sắc, ngân sắc, kim sắc…… đủ thứ thử loại ma thú nhiều màu sắc, dày đặc, bao phủ khắp đại địa, vô biên vô tận giống như biển lớn. Vô số thử loại ma thú còn từng loạt hưng phấn ngẩng đầu rít lên...

“U ~~”

“ U~~”

....

Thật đáng sợ, vô số tiếng rít chói tai trong nháy mắt vang vọng đến chân trời, khắp thiên địa...

“Âm thanh gì vậy?” Ngay cả binh lính đã xuất chiến của Thần Thánh quân đoàn, Hắc Ám quân đoàn đều cảm thấy run sợ trong lòng, thanh âm này từ khu vực hậu phương của quáng mạch truyền ra, loại thanh âm này quá nhiều, lại phảng phất giống như ức vạn ma thú đồng thời rít gào.

Duy Tư Ba Đặc, Cát Nhĩ Mặc hai người cũng biến sắc mặt.

“Cuối cùng là thế nào?” Bọn người Duy Tư Ba Đặc đều cảm thấy run sợ từ đáy lòng, nhưng lại không hiểu tại sao lại thế.

Không riêng gì bọn chúng, ngay cả binh sĩ bên phía Ba Lỗ Khắc vương quốc cũng cảm thấy run sợ trong lòng.

“Ma thú đến rồi, tất cả binh sĩ đều phải ở trong công sự, không được phép ra ngoài, cũng không được công kích ma thú.” Tiếng của Lâm Lôi vang khắp quân doanh, lời này của Lâm Lôi khiến bọn binh sĩ bên phía Ba Lỗ Khắc vương quốc lập tức bắt đầu hoan hô.

Nhưng bên phía Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình thì ngược lại.

“Bầy ma thú?” Duy Tư Ba Đặc, Cát Nhĩ Mặc hai người sắc mặt đại biến.

Khống chế công kích của bầy ma thú cũng không tính là trái khuôn phép, dù sao Thánh vực ma thú cũng không tự mình ra tay. Tỷ như Áo Bố Lai Ân đế quốc có Huyết thiết ngưu quân đoàn, quân đoàn này dùng vài mươi vạn Huyết thiết ngưu phối hợp với binh sĩ tạo thành một chiến đoàn đáng sợ.

“Bầy ma thú, từ đâu tới cả một bầy ma thú?” Duy Tư Ba Đặc liền nói.

Cát Nhĩ Mặc sắc mặt trắng bệch: “Con Ảnh thử ma thú của Lâm Lôi! Đúng, chính là nó, Hắc Ám chi sâm chính là nơi tụ tập của thử loại ma thú.”

“Không thể nào, thử loại ma thú trong Hắc Ám chi sâm có vương giả của bọn chúng.” Duy Tư Ba Đặc biết rất rõ, thử loại ma thú vương giả trong Hắc Ám chi sâm là tử kim sắc lão thử, căn bản không phải là thứ mà Bối Bối có thể huy động.

Nhưng trong lúc này...

Phảng phất giống như thủy triều vô biên, vô số thử loại ma thú kêu ‘Chít Chít’ lao tới, trong chớp mắt số thử loại ma thú này đã bao phủ phạm vi hơn mười dặm, là hơn mười dặm a... Nói cách khác, đưa mắt nhìn xuống, chỗ nào cũng là ma thú lão thử.

“Oa!”

“Ồ!”

Tiếng kinh hô không ngừng phát ra từ miệng binh sĩ bên phía Lâm Lôi, bọn thử loại ma thú này đều tránh qua binh sĩ của phía Lâm Lôi, hướng về phía Hắc Ám giáo đình, Quang Minh giáo đình mà lao đến. Thử loại ma thú coi như đều ăn đá tảng và nham thạch, mực độ sắc bén của răng và móng của chúng có thể tưởng tượng mà biết được.

Ảnh thử tốc độ nhanh, Phệ thạch thử tốc độ đáng sợ.

Cả bầy thử loại ma thú xông tới thì ngay cả một ngọn núi cũng có thể ăn sạch sẽ trong một thoáng.

“Oa, lão huynh, mạnh mẽ như vậy sao?” Con mắt Bối Bối trợn tròn, nhìn ba tử kim sắc lão thử bên cạnh, “Các người mang theo bao nhiêu thử loại ma thú đến đây vậy? Linh hồn chi lực của ta bao phủ xuống dưới chẳng hiểu sao lại nhìn không thấy bờ của bầy thử loại ma thú này?”

Tử kim sắc Ảnh thử thủ lĩnh đó cười đắc ý: “Không nhiều, không nhiều.... cũng chỉ là bộ phận nhỏ trong Hắc Ám chi sâm chúng ta, chỉ khoảng vài ức (trăm triệu) thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK