Mục lục
Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bài trên tại bên kia gõ sai chính tả nên làm gõ sai tè le cái "Áo Bố Lai Ân" Với "Áo Bố Ân Lai" tè le.. thông cảm

Trên con đường lớn phóng mắt nhìn không thấy điểm tận cùng, mấy trăm thành viên xa đội di chuyển cũng không nhanh lắm, trong xa đội này dong binh hộ về đều cẩn thận thỉnh thoảng nhìn về phái Ma Thú sơn mạch.

Trên đường đi, có hai điều nguy hiểm, thứ nhất là ma thú từ trong Ma Thú sơn mạch, thứ hai là cường đạo. Cả đoạn đường chừng mấy trăm dặm không thuộc sử khống chế của cả Thần thánh đồng minh lần Áo Bố Lai Ân đế quốc tự nhiên sẽ có không ít cường đạo.

"Lọc cọc, lọc cọc~~" trên xe ngựa phát ra thanh âm theo tiết tấu, Lâm Lôi thoải mái nhắm nháp bình thô tửu.

"Ba năm không uống rượu, một bình thô tửu uống vào so với loại mỹ tửu của "Bích Thủy Thiên Đường" còn có vị đạo hơn." "Lâm Lôi cười, trong lòng cảm than. Bối Bối ở bên cạnh thì thưởng thức tư vị của thịt nướng.

Hai dong binh cùng ngồi chung xe ngựa với Lâm Lôi, trung niên hán tử nói "Huynh đệ, ta tên là Lãng Tư, vị này là tiểu huynh đệ của ta, tên Lộ Đức."

Lâm Lôi nao nao, hắn hiểu rằng đối phương muốn biết tên hắn.

Nhưng Lâm Lôi biết tên mình nắm trong hồng bảng của tài phán sở Quang Minh giáo đìng, thuộc về đối tương phải truy sát.

"Các ngươi có thể gọi ta là "Lôi"" Lâm Lôi cười đáp.

"Lôi ca, con báo của huynh là ma thú cấp mấy a?" Tiểu tử trẻ tuổi tên Lộ Đức kia nhiệt tình dò hỏi. "Ma Thú này lông thật sự rất bóng mượt a, cưỡi ma thú như vậy thật là oai a, ta xem ma thú này tối thiểu cũng phải là thất cấp ma thú a"

"Đệ chỉ cần biết nó là cao cấp ma thú là được." Lâm Lôi tùy ý nói.

Ở bên cạnh một mực chạy theo, Hắn Văn Vân Báo "Hắc Lỗ" hướng ánh mắt lạnh lẽo về phía Lộ Đức, Lộ Đức bị ánh mắt của Hắc Lỗ dọa đến phát run lên, không khỏi xấu hổ cười cười.

Người trên Ngọc Lan đại lục đều biết ma thú trì tuệ không thua kém loài người, tuyệt đối không thể coi bọn chúng như gia súc nuôi dưỡng trong nhà, nếu không hậu quá có thể rất nghiêm trọng.

"Hai người các người đến từ Thần thánh đồng minh, hay Áo Bố Lai Ân đế quốc vậy?" Lâm Lôi dò hỏi

Đối với Áo Bố Lai Ân đế quốc kiến thức của Lâm Lôi rất hạn hẹp

"Chúng ta đều là người Áo Bố Lai Ân đế quốc" Lãng Tư cười ha hả đáp. "Lôi ca, huynh thì sao?"

"Đây là lần đầu tiên ta đến Áo Bố Lai Ân đế quốc, sớm đã nghe nói Áo Bố Lai Ân đế quốc cực kỳ thượng võ, nhưng chưa từng được xem qua" Lâm Lôi bình thản nói.

Vô luận là Lãng Tư hay Lộ Đức, đều sống trên lưỡi đao ngọn giáo.

Bọn họ nhãn lực đều rất tinh tế, liếc mắt một cái là nhận ra Lâm Lôi thuộc loại cường giả nhân vật. Dù sao để thu phục được một ma thú lợi hại thì phải dựa trên lực lượng đánh bại nó, rồi mới có thể khiến nó thần phục.

"Lôi ca, dân Áo Bố Lai Ân đế quốc chúng ta đều cực kỳ tôn kính cường giả. Cường giả như huynh đi đến nơi nào cũng đều được dùng lễ tiếp đãi. "Lãng Tư cười ha ha nói "Lôi ca, huynh lần đầu tiên đến đế quốc, đã biết gì về đế quốc chưa?"

"Ngoại trừ biết đế quốc phân chia làm bảy hành tỉnh lớn, biết Vũ Thần, còn lại ta không rõ ràng lắm" Lâm Lôi cũng ha hả cười nói.

Áo Bố Lai Ân đế quốc là quân sự cường quốc cường đại nhất trên cả Ngọc Lan đại lục, lãnh thổ phạm vi hẳn là cũng lớn nhất. Bảy đại hành tỉnh nọ, bất cứ vùng nào diện tích so với một vương quốc cũng đều lớn hơn không ít.

"Lôi ca, ta nói cho huynh hay. Đế quốc chúng ta a, ở đế đô cao thủ là nhiều nhất. Đế cửu cấpcường giả cũng không dám hoành hành tại đế đô. Dù sao thì Vũ Thần môn cũng tọa lặc tại ngoại vi đế đô, trên một tòa núi cao" Lăng Tư nhiệt tình kể.

"Vũ Thần môn?" Lâm Lôi đối với cái tên này dường như chưa từng nghe qua.

Lộ Đức ở bên vội vàng tiếp lời "Lôi ca, huynh ngàn vạn lần nên biết, Áo Bố Lai Ân đế quốc chúng ta thánh địa tu luyện ca nhất chính là Vũ Thần môn. Vũ Thần hàng ngàn tuổi, cứ đến mấy trăm năm mới thu một thân truyền đệ tử. Đệ tử thân truyền của ngừơi số lượng cực kỳ ít ỏi. Nhưng có thể được Vũ Thần thu là đệ tử thân truyền, tám chín phần đều có thể trờ thành thánh vực cường giả"

Lâm Lôi thật sự bị chấn động.

Vốn hắn cho rằng Áo Bố Lai Ân học viện hẳn là học viên cao cấp nhất, bây giờ nghe tới "Vũ Thần Môn" này, đem so sánh thì kém rất xa.

"Nhưng muốn Vũ Thần thu là đệ tử thật sự rất khó khăn. Ngay ký danh đệ tử. Vũ Thần đại nhân cứ hai năm mới thu nhận một người" Lãng Tư cảm thán thở dài.

Cứ hai năm mới thu một người, mà chỉ là ký danh đệ tự. Xác suất đào thải so với Ân Tự Đặc Ma Pháp học viện còn cao hơn nhiều a. Bất quá ngẫm lại cũng hiểu được, dù sao cũng là bài Vũ Thần làm sư phụ. Vũ Thần.. tồn tại từ năm ngàn năm trước đã vượt qua ngường cửa siêu việt của Thánh vực.

"Cho nên Lôi ca, huynh sau này gặp được người của Vũ Thần môn, cần phải cần thận một chút. Bọn họ kể cả có giết người, bình thường cũng không ai dám quản hết." Lãng Tư dặn dò.

Lâm Lôi trong lòng hiểu được.

Vũ Thần "Áo Bố Lai Ân' chính là Áo Bố Lai Ân đế quốc khai quốc hoàng đề, mặc dù ông ta đã sớm thoái vị, nhưng sức ảnh hưởng so với hoàng đế còn cao hơn nhiều. Vũ Thần "Áo Bố Lai Ân' chính là trụ cột của đế quốc.

"Được rồi. Các ngươi có biết ở đế đô mới xuất hiện thiên tài nhân vật nào không?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi. Hắn nghĩ "Ốc Đốn hắn Long huyết chiến sĩ huyết mạch nồng độ so với ta còn cao hơn, tiềm lực so với ta mạnh hơn. Bây giờ Ốc Đốn cũng mười bảy tuổi rồi. Tại Áo Bố Lai Ân học viện hẳn là cũng có danh khí lớn".

Dựa theo tốc độ tu luyện của Long Huyết chiến sĩ.

Bình thường vài chục năm công phu là có thể đạt tới Thánh Vực, cho nên hai mươi năm khổ tu là có thế đại tới cửu cấp chiến sĩ, chừng chục năm là có thể đạt tới bát cấp.

Với thiên phú của Ốc Đốn, tuyệt đối có thể danh chấn đế đô rồi.

"Thiên tài? Huynh nó chính là thiên tài kiếm thánh "Áo Lợi Duy Á' à? Lãng Tư hỏi lại.

"Thiên tài kiếm thánh "Áo lợi Duy Á?" Cái tên này Lâm Lôi cũng chưa từng nghe nói qua, "Áo Lợi Duy Á này dưa vào cái gì lại đựơc xưng là thiên tài kiếm thánh?"

Lộ Đức ở bên cạnh vội vàng trả lời:"Lôi ca, ở đế quốc nếu nói đến thêin tài kiếm thánh mà không biết sẽ bị người ta cười chết đấy. Huynh biết Áo Lợi Duy Á đại nhân đạt tới thánh vực cảnh giới khi bao nhiêu tuổi không?"

thánh vực cường giả?

"Bao nhiêu tuổi?" Lâm Lôi trong lòng rất bình tĩnh. Chính Long Huyết chiến sĩ gia tộc của mình, bình thường vài chục năm có thể đạt tới thánh vực cảnh giới.Thiên tài bình thường cũng mất đến gần trăm năm thời gian.

Tuổi! Lộ Đức sùng bái đáp: "Áo Lợi Duy Á đại nhân, người ba mươi tuổi đạt tới cường giả cảnh giới, bồn mươi bảy tuổi đạp nhập thánh vực cảnh giới. Cũng vào chính ba năm trước đây, vào ngày tận thế của Thần thánh đồng minh, năm 'Hủy Diệt chi nhật' của Quang Minh giáo đình, cùng năm đó Áo Lợi Duy Á đại nhân đạp nhập thánh vực."

Lâm Lôi khẽ gật đầu.

Xem ra ngày xảy ra tai nạn đó, bị người ta gọi là "Hủy Diệt chi nhật"

"Trách sao ta không biết" Lâm Lôi biết, khi đối phương danh tiếng đại chấn, thì chính mình đã đạp nhập ma thú sơn mạch khổ tu suốt ba năm.

Lộ Đức rõ ràng rất sùng bái thiên tài kiếm thánh Áo Lợi Duy Á, liền kể:" Lôi ca, để nói cho huynh hay, Áo Lợi Duy Á đại nhân đạt tới cửu cấp cường giả cảnh giới rồi. Vũ Thần từng chủ động muốn thu người làm đồ đệ. Nhưng Áo Lợi Duy Á đại nhân cự tuyệt. Áo Lợi Duy Á đại nhân nói phải đi trên con đường tu luyện của chính mình"

Lâm Lôi đáy lòng không khỏi bội phục Áo Lợi Duy Á, một người vượt qua thánh vực như Vũ Thần chủ động thu hắn làm đồ đệ, mà có thể cự tuyệt, đích thực là phải có sự tự tin rất lớn mới có thể làm như vậy.

"Đó là người đầu tiên cự tuyệt Vũ Thần trong lịch sử" Lộ Đức sùng bái nói. "Lôi ca, lúc đầu rất nhiều người cho rằng Áo Lợi Duy Á cầu danh tiếng, nhục mạ Áo Lợi Duy Á. Nhưng..Áo Lợi Duy Á đại nhân đích xác không có như vậy, ba năm trước đây, người đã đạp nhập thánh vực cảnh giới rồi, liền trực tiếp khiêu chiến Tinh không kiếm thánh "Đế Long"

"Đế Long?" Lâm Lôi nhướng mày.

Hắn còn nhớ rất rõ, lúc đầu tại Ô Sơn trấn hai thánh vực cường giả giao chiến, một người là Tinh Không kiếm thánh Đế Long, người còn lại là thánh vực ma pháp sư Lỗ Địch. Tên hai người này hắn tuyết đối không thể nào quên được.

"Đúng. Đế Long đại nhân. Tinh Không kiếm thánh Đế Long đại nhân vốn đã thành danh từ rất lâu rồi, đạp nhập thánh vực cảnh giới cũng đến gần trăm năm thời gian. Áo Lợi Duy Á vừa đạp nhập thánh vực, liền trực tiếp khiêu chiến Đế Long, rất nhiều người đều cho rằng Áo Lợi Duy Á quá mức cuồng vọng. Nhưng đến ngày quyết chiến..'

Lộ Đức trong mắt tràn đầy sùng bái "Trong ba chiêu, tinh không kiếm thánh Đến Long đã thất bại. Sơ nhập thánh vực đánh bại Tinh không kiếm thánh Đế Long. Điều đó khiến cho mọi người khiếp sợ, bởi vì thực lực của Áo Lợi Duy Á mà cái danh thiên tài mới được công nhận."

Lâm Lôi rất bội phục.

Trong quá khứ, thường xuyên cùng Đức Lâm gia gia đàm luận một ít về cường giả, Lâm Lôi rất rõ ràng.. sơ nhập thánh vực, so với thánh vực đỉnh phong cường giả khác nhau rất lớn.

Đế Long đã đạp nhập thánh vực trăm năm, chưa đến ba kiếm đã bị Áo Lợi Duy Á sơ nhập thánh vực đánh bại. Lâm Lôi không thể không thừa nhận Áo Lợi Duy Á quá mạnh mẽ. Đặc biệt đối phương khi đó mới bốn mươi bảy tuổi.

Bốn mươi bảy tuổi đạt tới thánh vực đã mạnh mẽ như vậy.

Chính là chung cực chiến sĩ cũng không thể khá hơn bao nhiêu so với hắn.

Cùng với đám dong binh đã từng ngang dọc bắc nam này nói chuyện phiếm. Lâm Lôi đối với Áo Bố Lai Ân đế quốc đã biết không ít tin tức, đáy lòng cũng có dư định.

Khi bầu trời tối đen, xa đôi dùng lại chuẩn bị nghĩ qua đêm.

Một đống lửa được nhóm lên, các loại dã vị đều được đem ra, Lâm Lôi cùng Lộ Đức, Lãng Tư hai người vây quanh một đống lửa, đang nướng một đùi thịt lớn.

Lâm Lôi đột nhiên quay đầu về phía Hắn Văn Vân Báo nhìn lại, chỉ thấy một gã quý tộc thiếu niên mặc trang phục than sĩ đang đứng bên canh Hắn Văn Vân Báo hưng phấn nhìn "Hắc Lỗ"

"Con báo thật xinh đẹp" Quý tộc thiếu niên mở con mắt sáng ngời nhìn chằm chẳm vào Hắn Văn Vân Báo, thậm chí chậm rãi vươn tay sờ vào "Hắc Lỗ"

Hắc Lỗ chính là cửu cấp đỉnh phong ma thú, cao ngạo phi thường, há lại đế cho một người thường sờ mó ư?

Hắc Lỗ quay phắt đầu, cặp mắt u lãnh kia nhìn chằm chằm vào thiếu niên quý tộc nọ, bất mãn thị uy, gầm nhẹ một tiếng: "Hống.."

"A" quý tộc thiếu niên sợ đến ngã ra, trực tiếp ngồi bệt xuống đất, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

"Ha ha" Lãng tư, Lộ Đức, Lâm Lôi ba người đều bật cười.

Đúng lúc đó ở không xa, màn cửa xe ngựa mở ra, một nữ tử mặc quần áo quý tộc màu tím nhạt lập tức kinh hoảng nhảy xuống xe ngựa "Cơ Ân, Cơ Ân đệ làm sao vậy?.."

Nhìn thấy nữ tử nọ, mắt Lâm Lôi không khỏi sáng lên.

Y phục vô cùng kín đáo, vòng eo thon nhỏ bó sát càng làm tôn lên bộ ngực viên mãn, mái tóc dài phất phơ tung bay trong gió.

Vóc người quyến rũ đó trong những ngừơi Lâm Lôi từng gặp qua cũng phải bài danh một trong ba vị đứng đầu. Nhìn bộ dạng của nàng hẳn là đã mười bảy, mười tám tuổi.

"Tỷ tỷ, tỷ tỷ" Quý tộc thiến niên có chút kinh hoảng ôm lấy nữ tử.

Hắn Văn Vân Báo Hắc Lỗ lúc này vẫn còn bất mãn hướng sang quý tộc thiếu niên gầm nhẹ một tiếng, cũng dọa cho nữ tử quý tộc sắc mặt trắng bệch.

"Đừng sợ, Hắc Lỗ sẽ không thương tổn đến các ngươi đâu" Lâm Lôi cười nói.

"Ha ha. Chiêm Ni tiểu thư, nàng phải chiếu cố đệ đệ cho tốt, cường đại ma thú không thể coi như sủng vật của các ngươi được, chọc giận nó không chừng bị nó đớp cho một phát a, ha ha..." Lâm Lôiãng Tư cười ha hả nói với sang.

Nghe được lời này, Chiêm Ni tiểu thư cùng quý tộc thiếu niên sắc mặt đều không còn hột máu.

Chiêm Ni kéo quý tộc thiếu niêm đứng lên, sau đó nàng lập tức e thẹn khom lưng xin lỗi:"Xin lỗi, xin lỗi"

"Không cần xin lỗi chúng ta, ma thú là của Lôi ca. Nói với Lôi ca là được." Lộ Đức náo nhiệt lên tiếng.

Chiêm Ni ngẩng đầu liếc Lâm Lôi một cái, rất hiển nhiên nàng rất ít cùng người nói chuyện, chỉ là nìhn Lâm Lôi mặt càng thêm hồng:"Lôi đại nhân, xin lỗi"

"Không việc gì, sau này đừng để đệ đệ của nàng chọc giận Hắc Lỗ là được" Lâm Lôi cười nói, đã lâu lắm rồi chưa từng nhìn thấy một cô gái dễ thẹn thùng đến như vậy.

Chiêm Ni lúc này kéo quý tộc thiếu niên kia hướng tới xe ngựa cách đó không xa chạy đi.

"Thú vị, thú vị." Lâm Lôi cười, nạng vò rượu lên uống một ngụm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK