Mục lục
Bàn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Phong thành Hồng Dương phủ ở phía đông nam Tử kinh đại lục, chỉ cần phi hành một lát khỏi Lam Phong thành là có thể bay đến bờ biển Tinh Thần vụ hải.

Cứ theo Tử kinh Đại lục, thì Lam phong thành là địa điểm gần nhất để đi Bích Phù đại lục ở phía Đông, hoặc là đi đến Huyết Phong đại lục ở phía Đông Nam. Hầu hết nhân sự sẽ đi qua đây, một vài Thương đội khổng lồ cũng sẽ có phân bộ ở đây, tất cả khiến cho Lam Phong thành phồn hoa hơn tất cả các thành trì khác của Lam Phong thành.

“Lối vào Lam Phong thành thế nhưng lại có Tử kinh quân, thật là kỳ lạ” Áo Lợi Duy Á cười lãnh đạm, giờ phút này bốn người Lâm Lôi đã bước vào bên trong Lam Phong thành. Bọn họ đang đi trên con đường chính ở Lam Phong thành.

Lam Phong thành vô cùng phồn hoa, buôn bán rất phát đạt. Các Thương đội sẽ xuất phát từ đây, còn có không ít cường giả mưu toan đi đến các Đại lục khác cũng sẽ xuất phát từ đây. Nơi quan trọng như vậy an bài một ít Tử kinh quân cũng là bình thường” Lâm Lôi nói đồng thời nhìn ra xung quanh.

Thưởng thức sự khác nhau giữa Lam Phong thành và Đế Dực thành, tâm tình Lâm Lôi rất vui vẻ.

Tâm tình Lâm Lôi không thể không tốt, dù sao, lữ trình đi đến U Lam phủ đã gần hơn một bước rồi.

“Lâm Lôi”

Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm lặng lẽ hỏi hắn.

“Ân?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn lại. Địch Lỵ Á dùng mắt ra hiệu nhìn về phía Bối Bối. Lúc này Lâm Lôi mới phát hiện tâm tình của Bối Bối không quá tốt.

Sau khi đi vào Lam Phong thành, Bối Bối hoạt bát nhất lại chưa nói một câu nào cả.

Bối Bối đội mũ rơm, đầu cúi thấp căn bản là không hề chú ý đến kiến trúc và người đi lại xung quanh, cứ yên lặng đi về phía trước, rất khó có thể từ bề ngoài mà suy đoán ra bây giờ trong lòng Bối Bối đang suy nghĩ cái gì, nhưng nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Lôi cũng hiểu được đôi chút.

Có thể khiến cho Bối Bối trở nên như vậy, sợ rằng chỉ có chuyện của Ny Ti.

“Bối Bối” Lâm Lôi mở miệng nói.

Bối Bối đột nhiên bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi: “Lão Đại, gọi ta làm gì vậy?”

“Nghĩ đến Ny Ti hả” Lâm Lôi cúi đầu nhìn Bối Bối.

“Ân” Bối Bối gật nhẹ đầu, nói trong sự thương cảm: “Ny Ny đến Bích Phù đại lục, dám chắc cũng xuất phát từ Lam Phong thành này” Sau khi đi đến Lam Phong thành, Bối Bối nhịn không được phải nghĩ đến Ny Ny. Lập tức Bối Bối thở dài một tiếng: “Tuy nhiên, nàng đã đến Lam Phong thành này từ mấy trăm năm trước.

Bối Bối lập tức ngẩng đầu lên, cười cười: “Lão Đại, ta không có việc gì đâu, dù sao Ny Ny cũng đến Bích phù đại lục từ mấy trăm năm trước. Ta muốn tùm cũng khó khăn. Đợi sau này có cơ hội vậy. đi, chúng ta đến Ác ma tòa thành” Bối Bối nói xong liền đi lên đầu tiến.

Hai người Lâm Lôi và Địch Lỵ Á nhìn nhau rồi chạy theo Bối Bối.

Mà Áo Lợi Duy Á lại có chút chần chờ, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó, đợi đến khi ba người đi được một đoạn, quay đầu lại gọi: “Áo Lợi Duy Á, ngươi đang nghĩ cái gì thế” thì Áo Lợi Duy Á mơi giật mình tỉnh lại, ngay lập tức đuổi theo.

“Áo Lợi Duy Á” Lâm Lôi mở miệng nói.

“Ân” Áo Lợi Duy Á nhìn Lâm Lôi. “Quyết định cùng chúng ta đi đến Huyết Phong đại lục chứ?” Lâm Lôi cười nói, trên đường đi đến Lam Phong thành hắn đã nói chuyện qua với Áo Lợi Duy Á. “Tinh Thần vụ hải rất rộng lớn, trên đường đi không biết chừng sẽ gặp phải nguy hiểm”

Áo Lợi Duy Á cười nhạt: “Lâm Lôi, ở trong Địa ngục ta cũng chẳng có mục tiêu gì cả, cùng đi với ngươi cũng không có vấn đề gì, hơn nữa, trong Tinh Thần vụ hải có nguy hiểm, không phải còn có cường giả là ngươi đó sao?”

Cường giả?

Hai người Lâm Lôi đang nói chuyện trên đường, với lượng người qua lại dày đặc trên đại đạo của Lam Phong thành thì có không ít người nghe được. Những người đó không khỏi liếc mắt nhìn Lâm Lôi, có kẻ khinh thường, có kẻ cười cười, nhưng hiển nhiên, không ai trong số bọn họ cho rằng Lâm Lôi là cường giả.

Bởi vì Lâm Lôi là Trung vị thần.

Ở trong Địa ngục rộng lớn vô biên thì Trung vị thần chỉ có thể xem như Người bình thường, cơ bản không thể tính là cường giả.

Lâm Lôi chú ý đến ánh mắt của đám người ngoài, không biết là nên khóc hay nên cười nữa: “Áo Lợi Duy Á sao ngươi lại nói những lời như thế?” Áo Lợi Duy Á là một người tương đối nghiêm túc và lạnh lùng, không nên nói đùa như vậy mới đúng. Nhưng trong lòng Lâm Lôi hiểu rõ, Áo Lợi Duy Á đã chính thức coi hắn là Bằng hữu.

Ở dị vị diện, người cùng quê quán sẽ trở nên rất thân thiết.

Trong Địa ngục, cùng đến từ Ngọc Lan đại lục, nên tự nhiên cũng thân thiết hơn một chút.

Ác Ma tòa thành ở Lam Phong thành giống hệt Ác Ma tòa thành ở các nơi khác.

Theo lệ cũ, bọn người Lâm Lôi đi đến tầng thứ hai của Ác Ma tòa thành, ở gần đại sảnh tầng thứ hai có một loạt phòng, tất cả đều để cho Nhất tinh ác ma nhận nhiệm vụ. Bốn người Lâm Lôi trực tiếp tiến vào một phòng đang mở.

Bên trong phòng, có một người đàn bà mặc áo dài màu tử sắc,

Người đàn bà ngẩng đầu lên nhìn bốn người một cái, lạnh lùng nói: “Nói, nhận nhiệm vụ gì?”

“Bốn người chúng ta, bốn nhị tinh nhiệm vụ, hy vọng từ Lam Phong thành đi đến Ni Sơn Thành của Huyết Phong đại lục” Lâm Lôi nói.

Ni Sơn Thành là ở phía Tây Bắc của Huyết Phong đại lục. Từ Tử Kinh đại lục đi đến thì bình thường đều là đến Ni Sơn thành.

“Huyết Phong đại lục, chờ một chút” Đôi mắt màu lam của người đàn bà liếc Lâm Lôi một cái. Con mắt nhắm lại trong chốc lát, đến khi người đàn bà mở mắt thì trong tay cũng xuất hiện một quyển sách rất dày. Nàng mở ra xem, đồng thời nói: “Từ Lam Phong thành đến Ni Sơn Thành ở biên cảnh Huyết Phong đại lục, trong vòng một tháng có khoảng 1304 kiểu nhiệm vụ, trong đó Nhị tinh nhiệm vụ có 183 cái. Các ngươi tự mình chọn đi” Nàng nói xong liền đưa quyển sách dày cộp đó đến trước mặt Lâm Lôi.

Bốn người Lâm Lôi ngẩn ra.

Hơn một vạn loại?

“Lâm Lôi, trong khi chúng ta từ Đế Dực thành đến đây thì chỉ có hơn 11 loại nhiệm vụ, mà nhị tinh nhiệm vụ chỉ có ba” Địch Lỵ Á kêu lên.

Người đàn bà lạnh lùng nói: “Mỗi ngày đều có rất nhiều người từ Lam Phong thành đi đến Huyết Phong đại lục, Bích Phù đại lục, hoặc là Tinh Thần vụ hải. Tuy nhiên trong đó hầu hết đều là các Thương đội có đội ngũ của riêng mình. Chính thức đưa ra nhiệm vụ cũng không nhiều, cho dù như vậy, hơn một vạn loại cũng là rất bình thường”

Lâm Lôi nhìn vào phần nhiệm vụ nhị tinh.

“Lão Đại, chúng ta tuyển cái nào?” Bối Bối ở bên nhìn thấy hoa cả mắt, không biết nên chọn cái nào.

Lâm Lôi quay đầu nhìn mấy người một cái: “Ta tuyển một cái nhiệm vụ đơn giản thôi”

Đã có một lần kinh nghiệm, Lâm Lôi sẽ không dám tuyển một nhiệm vụ cần rất nhiều ác ma. Mời Ác ma càng nhiều thì nhiệm vụ càng phức tạp. Mà nếu mời quá ít Ác na, thì trên đường đi sợ rằng sẽ có phiền toái, nguy hiểm cũng có không ít.

Lập tức Lâm Lôi tuyển một cái Nhị tinh nhiệm vụ cần thuê 20 Ác ma.

“Cái này” Lâm Lôi quyết định.

“Cái này?” Bối Bối cúi đầu nhìn, cũng nói thầm: “Tiền thù lao quá ít, xuyên qua Tinh Thần vụ hải rộng lớn mà chỉ có năm vạn Mặc thạch” Lần trước khi bọn Lâm Lôi nhận nhiệm vụ hộ tống, thì tiền thù lao là 20 vạn Mặc thạch, đương nhiên…

Người ra nhiệm vụ là Hắc giác lão giả và Bạch giác lão giả đều chết đi, nhiệm vụ của bọn họ đã thất bại, nên không có được chút tiền nào.

“Không lấy được thì nhiều có tác dụng gì chứ?” Lâm Lôi cười nói.

Địch Lỵ Á cũng cười: “Bối Bối, ngươi còn quan tâm đến chuyện này làm gì?”

Bối Bối thu nhặt Tử tinh hơn mười năm trời, tài sản của hắn sợ rằng tương đương gia sản của Bác Y gia tộc.

“Ta chỉ thuận miệng nói mà thôi” Bối Bối nói thầm một câu. Trong lòng Lâm Lôi thầm nghĩ, tiền thù lao càng cao thì nhiệm vụ rất có thể có mánh khóe gì đó, nhiệm vụ hộ tống lần trước không phải nhị tinh nhiệm vụ đó sao? Một đám người bọn họ đúng là đi đến tử địa. Ngoại trừ đám Lâm Lôi may mắn được Phổ Tư La buông tha cho, trong đám còn lại chỉ có Lý Nhĩ Mông Tư dựa vào thực lực của mình mà đào thoát được.

“Đưa Ác ma huân chương cho ta” Người đàn bà nói.

Làm xong một vài thủ tục, bốn người Lâm Lôi liền rời khỏi Ác ma tòa thành. Đồng thời bọn họ cũng biết ba ngày sau mới xuất phát. Lâm Lôi sở dĩ tuyển nhiệm vụ này cũng bởi nguyên nhân là ba ngày sau mới xuất phát.

Bốn người Lâm Lôi trước tiên đi ăn uống một phen, đồng thời cũng thu mua rất nhiều mỹ tửu và mỹ thực, rồi vào tửu điểm nghỉ ngơi.

Ba ngày tiếp theo, bọn họ ở trong một biệt viện độc lập của Tửu điếm.

“Hơn sáu trăm năm tu luyện, Địa Phong tiến bộ không nhỏ, nhưng Hỏa hệ Thần phân thân tiến bộ quá chậm” Ngồi ở bên trong Biệt viện, Lâm Lôi nghĩ đến quá trình tu luyện của mình.

Thời gian hơn 600 năm ở trong Tử Tinh Sơn Mạch, Đại địa thần phân thân thành tựu cao nhất, mà Phong hệ Thần phân thân cũng đã đem hai đại huyền ảo là “Thanh ba” và Thanh nhạc dung hợp làm một, hơn nữa cũng đem Phong chi nguyên tố đơn giản nhất tu luyện đến hậu kỳ, tuy nhiên, Phong nguyên tố pháp tắc tổng cộng có chín loại huyền ảo, càng về sau càng chậm…

Còn Hỏa hệ Thần phân thân, hơn 600 năm thời gian thì mới nhập môn Hỏa thể thuật mà thôi, nhưng còn chưa đạt đến cảnh giới Trung vị thần.

Lâm Lôi nhắm mắt lại.

Linh hồn hải dương rất nhộn nhạo, có ba thân thể ngồi khoanh chân ở trên biến, phân biệt là Lâm Lôi Thổ hoàng sắc trường bào, trường bào màu xanh nhạt, trường bào màu đỏ, ba Lâm Lôi ngồi thành một hình tam giác, ngồi ở bên trên Thất thải kiếm hình linh hồn.

Mà ở bên dưới Thất thải kiếm hình linh hồn, là một khối Hắc thạch.

Đồng thời, một tia vụ khí màu vàng đang bị Kiếm hình linh hồn hấp thu. Nhưng tốc độ hấp thu hiện nay đã rất chậm.

“Ân” Lâm Lôi nhướng mày, mở to mắt: “Sáu trăm năm qua, ta bỏ vô số Tử tinh vào trong Bàn Long giới chỉ, không ngừng luyện hóa và hấp thu trong 600 năm, tốc độ hấp thu bây giờ càng ngày càng chậm”

Hiện tượng thế này, cũng mới bắt đầu từ mấy ngày hôm nay, tốc độ hấp thu trong quá khứ chưa bao giờ chậm như thế này.

“Chẳng lẽ là linh hồn hấp thu linh hồn tinh hoa cũng có cực hạn” Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.

Lâm Lôi liền gật gật đầu, hẳn là phải có cực hạn rồi, nếu không linh hồn không ngừng cường đại thì sẽ có kết quả gì chứ?

Lâm Lôi cũng không rõ ràng điều này lắm.

Mặc dù hấp thu linh hồn tinh hóa khiến cho linh hồn trở nên cường đại, thậm chí khiến cho bản chất của linh hồn tăng nên, nhưng trên thực tế chỉ là lượng tăng khiến chất tăng mà thôi, giống như một cái bình, đưa vào rất nhiều chất khí, chất khí rất nhiều, thậm chí chất khí có thể bị ép biến thành chất lỏng.

Đây là đạo lý lượng thay đổi khiến chất thay đổi.

Tuy nhiên, cái này cũng có một cực hạn của nó, bởi vì không ngừng đưa khí vào, thì cho dù biến thành chất lỏng, nếu chất lỏng quá nhiều sẽ khiến cho cái bình nổ tung, linh hồn cũng vỡ vụn ra.

Hiện nay Lâm Lôi đang ở trong tình trạng này, linh hồn đã đạt đến cực hạn, không có cách nào tiếp tục hấp thu nữa.

Muốn để cho linh hồn tiếp tục tăng lên thì phải khiến cho thể tích cái bình tăng lên, càng thêm chắc chắn thì mới có thể bổ sung càng nhiều, để cho mật độ chất lỏng lớn hơn nữa. Thay đổi như vậy mới là thay đổi thực chất nhất, mà chỉ có duy nhất một biện pháp, đó là đột phá cảnh giới, từ Hạ vị thần đến Trung vị thần, từ Trung vị thần đến Thượng vị thần.

Cho dù luyện hóa Thần cách, thì bản thân Thần cách cũng khiến cho linh hồn thay đổi về mặt bản chất.

Đương nhiên, một mình Thành thần, khi Thiên địa pháp tắc phủ xuống càng khiến cho bản chất linh hồn tăng lên nhiều nhất.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao có rất nhiều Thượng vị thần cho dù không hấp thu linh hồn tinh hoa thì linh hồn của bọn họ vẫn mạnh hơn so với Thượng vị thần. Lâm Lôi hấp thu nhiều linh hồn tinh hoa như vậy, chi có thể xem như là Trung vị thần đỉnh, vẫn còn kém Thượng vị thần một chút.

Ba ngày sau, ở ngoài cửa thành Lam Phong thành, có một đám người tụ tập, các đội ngũ chuẩn bị xuất phát có rất nhiều, ở cửa thành có không ít nhân viên của Ác ma tòa thành. Bọn người Lâm Lôi đưa Ác ma huân chương của mình cho đối phương kiểm tra một chút, tên nhân viên của Ác ma tòa thành đến bên dưới một Kim chúc sinh mệnh.

“Người của các ngươi ở đây” Nhân viên Ác ma tòa thành nói một câu rồi quay đầu bước đi.

“Bốn vị, ta là Ngả Kỳ cố dong giả của lần này” Một người đàn ông trung niên thâm thấp mặc chiếc áo ngăn màu vàng cười cười nói: “Các ngươi đợi ta một lát nữa, người ta mời đã đến gần đủ rồi, chờ người đến đủ thì chúng ta sẽ xuất phát vào Tinh Thần vụ hải” Đột nhiên, tên Ngả Kỳ nhìn chằm chằm Địch Lỵ Á không chớp mắt.

Địch Lỵ Á bị hắn nhìn chằm chằm không khỏi ngẩn người ra.

Lâm Lôi nhướng mày, Bối Bối càng bất mãn mà nói: “Hừ, tiểu tử, ngươi nhìn cái gì. Thái độ của ngươi là như vậy sao?”

“Thượng vị thần, ha ha, ngươi cũng là Thượng vị thần ác ma?” Ngả Kỳ rất vui vẻ: “Ha ha, lãi, lãi lớn, không ngờ rằng mời hai mấy Ác ma nhất nhị tinh, cũng có một Thượng vị thần ác ma ở trong đó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK