"Thế này đi dù gì thì đây cũng là quà chàng tặng ta, hãy dùng nó cho lễ cưới sau khi lễ cưới kết thúc thì nấu nó ra lại rồi chia những gia đình nghèo khó ở ngoại ô và biên giới."
Hắn và tất cả quan viên đều tán thành cách giải quyết này, vui vẻ sai người cất nó đi, sau đó hắn nắm lấy tay nàng nói muốn cùng nàng đi dạo một vòng phía bắc cung điện, khi đến nơi hắn dẫn nàng vào trong một đền thờ rồi khẽ nói với nàng.
"Đây là đền thờ của mẫu phi ta, tiên hoàng phi trước kia của Ai Cập."
Nàng nghe Merity nói vậy mà có chút ngạc nhiên nhìn lên phía trên đền thờ có khắc hình một người phụ nữ xinh đẹp mặc triều phục Ai Cập cổ đại lộng lẫy, hai bên trái phải của bức tượng còn khắc thêm hình hai tỳ nữ tay cầm ly rượu đợi hầu hạ, Tịch Dao nhìn sang Merity thì thấy khuôn mặt buồn bã ở y, nàng cố gắng lấy lại niềm vui.
"Ta tin mẫu phi là người rất xinh đẹp nhỉ."
Merity gật đầu nói trong sự hoài niệm.
"Ừm mẫu phi rất xinh đẹp, bà ấy là người phụ nữ đẹp nhất mà ta từng biết, đẹp như ánh sáng của mặt trăng trên sông Nin, nhưng bà ấy đã rời bỏ ta khi ta chỉ mới 9 tuổi, năm đó chính phụ vương là người đã ban chết cho mẫu phi, vì nghi ngờ mẫu phi chính là người đã giết chết hoàng phi Mawr mẹ của Ariana."
Lời này nói ra khiến nàng không thể tin được, nàng hỏi lại Merity."Chỉ là nghi ngờ thôi sao?"
"Đúng vậy, khi ta 5 tuổi thì hoàng phi Mawr chết, từ đó trên dưới hoàng cung đồn rằng chính mẫu phi ta là người đã giết chết hoàng phi Mawr, sau đó phụ vương ta đã cấm túc mẫu phi suốt 3 năm trời để điều tra và cuối cùng năm ta 9 tuổi mẫu phi bị ban rượu độc để tự tử vì được cho là hung thủ đứng sau cái chết của hoàng phi Mawr."
Tịch Dao không thể ngờ hoàng phi của Ai Cập lại có thể bị ban chết một cách dễ dàng như thế, chỉ là vì nghi ngờ mà giết chết thê tử kết tóc của mình xem ra phụ vương của Merity không hề đơn giản.
"Trong chuyện này còn có ẩn tình gì khác không?"
"Đương nhiên là có, năm đó ta còn nhỏ nên không biết gì, mãi cho đến khi ta 15 tuổi bắt đầu điều tra lại để trả lại trong sạch của mẫu phi thì lúc đó phụ hoàng đã nói cho ta biết tất cả sự thật."
Merity im lặng hồi lâu rồi lên tiếng, giọng nói kia mang theo một nỗi buồn khó nói.
"Năm đó hoàng phi Mawr đã mang thai lần thứ 2 cũng không biết làm cách nào mà phụ vương ta biết được đứa trẻ đó là một hoàng tử, mà hoàng phi Mawr vốn là công chúa duy nhất của đế chế La Mã lúc bấy giờ, phụ vương sợ rằng sau này đứa con thứ này sẽ dùng địa vị của phía nhà ngoại để trở thành vua của Ai Cập và sợ Ai Cập sẽ quy phục đế chế La Mã cho nên đã cho ngự y hạ độc giết chết hoàng phi Mawr và đó cũng là lý do tại sao lúc lâm chung phụ vương không để lại một chút quyền hành gì cho Ariana, năm đó phụ vương ta ban chết cho mẫu phi ta bất quá cũng chỉ là vì muốn có một lý do thỏa đáng cho đế chế La Mã mà thôi, trước khi mẫu phi ta trước khi chết đã căn dặn phụ vương ta rằng bất luận cho dù sau này người có bao nhiêu đứa con, thì đứa kế thừa ngôi vị của phụ vương chỉ có thể là ta."
Nghe Merity kể lại chuyện này mà nàng lặng thinh nàng không thể ngờ phụ vương của Merity vì để đảm bảo an toàn và bình an của Ai Cập mà thẳng tay giết chết hai vị hoàng phi của mình, thậm chí là đứa trai chưa ra đời chưa của ông ta, tuy nàng có biết đến pharaoh Isara I, nhưng không thể ngờ ông ấy lại độc ác và tàn nhẫn như vậy, cho nên Merity trở thành một người độc ác và tàn nhẫn đến đáng sợ như ngày hôm nay một phần là do người cha này của anh dạy dỗ ư? Phải rồi đây chính là sự tàn nhẫn và lạnh lùng của đế vương.
●●●●●Hết Chương 17●●●●●