Hai pháp thuật cùng một pháp khí đột ngột đánh lên đầu Thiết Giáp Xà. Tuy rằng không thể phá được lớp vảy giáp nhưng cũng khiến cho nó vô cùng đau đớn. Mặc dù thế, Thiết Giáp Xà vẫn như cũ không hề lui nửa bước. Trong âm thanh công kích ầm ầm, nó vọt người đến gần ba người kia. Dù là yêu thú nhưng Thiết Giáp Xà cũng biết được ưu, khuyết điểm của mình nên không tấn công từ xa mà dựa vào thân thể mạnh mẽ và sương mù kịch độc.
“Phụt” Thiết Giáp Xà mở miệng phun ra một đám sương mù xanh mướt cuộn về hướng ba người. Cùng lúc đó, cái lưỡi dài hai mét đâm thẳng về một người trong số họ. Nếu như bị cái lưỡi kia cuốn trúng thì chắc chắn là cửu tử nhất sinh, điều này thì không ai nghi ngờ.
Ba người không hề do dự, lập tức lui về sau bốn, năm mét. Tuy không thể bằng Nhâm Tiêu Dao nhưng so với ba người này, tốc độ của Thiết Giáp Xà còn nhanh hơn nhiều. Nhưng ba người họ có kinh nghiệm quả thật phong phú, không đi theo đường thẳng mà vừa lắc lư người vừa lui về sau, chẳng những tránh được cái lưỡi của Thiết Giáp Xà mà còn hình thành thế bao vây xung quanh đầu nó.
Tham Vân Thủ, Tụ Linh Đao, một thanh dao găm pháp khí cùng lúc đánh lên đầu của Thiết Giáp Xà, làm cho nó không thể tránh né được. Bởi vì Tham Vân Thủ và Tụ Linh Đao được sinh ra chỉ trong một ý nghĩ, mà khoảng cách lại gần như thế nên nó vốn không thể tránh được. Nhưng khi xuất ra Tham Vân Thủ và Tụ Linh Đao chỉ trong một ý niệm như vậy tiêu hao rất nhiều linh lực. Mỗi loại pháp thuật đều có pháp quyết riêng, lúc bình thường, phải thông qua thi triển pháp quyết, dùng linh lực của bản thân để dẫn dắt linh khí trời đất tạo thành đòn tấn công. Khuyết điểm của nó là tần suất tấn công khá thấp nhưng tiết kiệm được linh lực. Đối với loại pháp thuật phổ thông như Tham Vân Thủ, nghĩ đến liền xuất đòn và thi triển pháp quyết xuất đòn tiêu hao linh lực chênh nhau gấp năm lần. Nói cách khác, nếu như thông qua thi triển pháp quyết có thể phát ra năm cái Tham Vân Thủ mới khiến linh lực cạn kiệt thì chỉ vừa nghĩ đến đã xuất đòn chỉ được một lần.
Vì nếu nói đến “vừa nghĩ đã xuất đòn” chính là vừa mới chỉ sinh ra ý nghĩ tạo ra pháp thuật trong đầu thì đã dung linh lực của bản thân, hoàn toàn không dựa vào linh khí trời đất chút nào để phát đòn. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải rất thông thạo pháp quyết của pháp thuật đó. Chỉ một ý nghĩ, trong Tử Phủ đã tạo thành pháp quyết, điều này cũng khiến thần thức bị tiêu hao rất nhiều.
Cho nên, mặc dù nhìn ba người vây quanh Thiết Giáp Xà, tấn công rất mãnh liệt nhưng chỉ cần ba người tiêu hao sạch linh lực trước khi giết được nó thì họ sẽ rơi vào tình trạng khá nguy hiểm.
Một tiếng “Bốp” vang lên, dao găm đánh lên trên đầu Thiết Giáp Xà, chỉ để lại một điểm trắng, xung quanh hơi lạnh bốc lên nhưng vẫn không tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Thiết Giáp Xà.
“Ngăn nó lại” Tên thanh niên điều khiển dao găm hét lớn một tiếng, thân hình lui nhanh ra sau hơn mười mét. Lúc này, do ba người một thú mải đánh nhau kịch liệt, cả đôi bên đều đã lui về sau gần ba mươi mét, mà tên này lui thêm ra sau mười mét nên chỉ cách Nhâm Tiêu Dao năm mươi mấy mét
Chỉ thấy Vương Hạo cất pháp khí dao găm vào túi trữ vật, đồng thời giữa khoảng không trước mặt hắn xuất hiện một tiêm trùy toàn thân xanh thẳm, lớn tầm ngón cái. Mà đặc biệt là có một vòng trôn ốc xoắn dọc thần tiêm trùy, khiến cho nó càng giống một cái đinh ốc to lớn. Sau khi gọi ra pháp khí tiêm trùy, hai tay Vương Hạo liền nhanh chóng bắt quyết, dường như là chuẩn bị tung ra một đòn cực mạnh.
Theo sự thi triển của pháp quyết, linh lực bốn phía đột ngột tụ lại về hướng tiêm trùy, lập tức nó liền tản ra một luồng dao dộng linh lực lạnh như băng, cực kỳ mạnh mẽ. Tất thảy đều được thần thức Nhâm Tiêu Dao quan sát được. Nhìn thấy tình hình đó, hắn càng thêm chắc chắn một đòn này có uy lực không phải đùa.
Dù là yêu thú nhưng Thiết Giáp Xà cũng có kinh nghiệm tranh đấu phong phú. Bởi vì, đối với yêu thú mà nói thì những con yêu thú khác chính là thức ăn của chúng, giữa các yêu thú cũng xảy ra tranh đấu như cơm bữa. Dao động linh lực khổng lồ lập tức thu hút sự chú ý của nó, hơn nữa, nó cũng cảm thấy một tia hơi thở nguy hiểm. Không để ý đến hai người đang tấn công mãnh liệt, Thiết Giáp Xà đột nhiên xông về phía Vương Hạo đang thi triển pháp quyết.
Nhưng hai người kia nếu đã nhận được sự nhắc nhở của Vương Hạo thì có thể cho nó như ý sao? Trong đó, người đang thi triển Tham Vân Thủ cũng chính là người đã phát sinh tranh chấp tại Vô Ngân tông với Nhâm Tiêu Dao, chỉ thấy tay phải người này đột nhiên vỗ về phía trước một cái. Lập tức, một chưởng so với trước càng thêm chân thật, còn dài đến hai mét trong nháy mắt bay ra hơn năm mét, “Ầm” một tiếng, vỗ lên trên đầu Thiết Giáp Xà. Lần này bị tấn công, đầu óc Thiết Giáp Xà có chút choáng váng, nhưng chỉ trong chớp máy đã lại khôi phục như ban đầu. Mặc dù lần tấn công này cũng không nhe nhưng Thiết Giáp Xà vẫn biết uy hiếp lớn nhất với mình chính là người kia. Thấy không thể xông qua sự ngăn cản của hai người, nó đột nhiên phun ra một đám sương xanh lục, ngay sau đó, chiếc đuôi rắn khổng lồ từ phía sau quét thẳng vào sau lưng hai người trước mặt. Nếu như lần này bị quét trúng, có thể nói là không thể sống sót. Thế nhưng, tên sử dụng pháp khí vẫn đứng yên nãy giờ đã kịp động thân lao ra, che trước Vương Hạo ba mét. Cùng lúc đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh đại đao ngăm đen dài gần hai mét.
Người này dùng lực hai cánh tay, đem toàn bộ linh lực nhập vào trong trường đao, rồi đột nhiên hét lên, bổ về phía thân rắn.
“Bốp bốp”, trường đao và thân rắn va chạm kịch liệt vào nhau. Thân rắn bị một đòn mạnh liệt này đẩy ra xa, chẳng những không công kích được Vương Hạo mà máu còn chảy như trút. Còn người sử dụng trường đao càng không lấy gì làm dễ chịu, bay thẳng ra bốn, năm mét, ném người xuống đất tạo thành một cái hố sâu nửa mét, cả người nằm gọn trong đó, trường đao bay ra xa mấy chục mét. Quan trọng là bất ngờ va chạm nhau đã khiến hắn bị thương nặng, toàn thân máu chảy như trút, còn rơi vào trạng thái hôn mê.
Nhưng đúng lúc này, dù người bị đẩy ra nhưng đuôi Thiết Giáp Xà lại đột nhiên đâm về phía người này.