Nhìn hình ảnh truyền về màn hình độ nét cao HD rộng hơn một trăm sáu mươi inch, Ngưu Ma Vương khen không ngớt miệng: “Không thẹn là vệ tinh chi phí mỗi năm tốn cả trăm triệu Mỹ kim, hình ảnh truyền về đúng là hạng nhất. Tiêu chuẩn kĩ thuật của yêu quái ở nhân gian giới xác thật hơn hẳn ma giới yêu ma. Mỹ nhân, nàng xem, ngay cả quần áo lót của tiểu tử Nhạc Bằng cũng nhìn rõ được, kĩ thuật thấu thị này mãi tận năm nay mới được đưa vào đời sống. Thế nào? Quả nhiên đáng giá chứ?”
Lão ngưu này là hoa hoa công tử nổi danh nhất ma giới, không chỉ nhiều thê mỹ thiếp vô số, càng không thiếu người tình một đêm, bạn gái thân mật, tằng tịu qua lại, bạn gái “vui vẻ”, hồng phấn tri kỷ…. nhiều không kể xiết. Sở thích của hắn rất rộng, phạm vi “săn mồi” bao gồm cả yêu tinh, ma quái, thú linh, thần tộc, thiên sứ, nhân loại, quỷ cơ… Hắn khắc ghi câu nói: “Bạn gái của ta bao gồm mọi nữ tử trên đời, bất kể chủng tộc.”
Bất quá được siêu cấp lão sắc ngưu Ngưu Ma Vương quen nhìn mỹ nữ này quyến rũ, tất phải là nữ nhân ưu tú, hơn nhiều tiêu chuẩn thông thường. Hiện tại, nữ tử nằm trong lòng hắn là mỹ nhân xuất sắc nhất của Sa La ma tộc, thần bí nhất trong ma giới ngũ đại chủng tộc. Tuy tại ma giới không có bảng xếp hạng mỹ nữ nhưng bất kỳ nam yêu ma nào đều coi Thần Tinh - - A Lạp Ti Ca tuyệt đối là mục tiêu săn đuổi.
Năm xưa Sa La tộc tộc trưởng bế đứa con gái mới sinh, ngửa mặt than dài: “Vì sao ta sinh ra nữ nhân mà không phải một đứa con trai hùng mạnh.” Định giằng hai tay xé A Lạp Ti Ca thành mảnh nhỏ, một đạo tinh quang từ không trung xạ xuống, hất bay vị ma giới cường giả. A Lạp Ti Ca tuột tay bị quang mang kì dị trùm lên, cạnh hài nhi xuất hiện thánh khí trong truyền thuyết của Sa La tộc, ma kiếm Thần Tinh.
Cây bội kiếm thất tung hơn vạn năm của một trong ma giới lục ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên, được Sa La tộc tôn sùng khôn tả. Sa La tộc được liệt vào hàng ngũ ngũ đại ma tộc chỉ vì trong tộc xuất hiện một nhân vật kinh thiên động địa, địa vị của Vạn Cổ Thanh Thiên trong lòng tộc nhân không khác gì A Lỗ Đạo Phu Tây Đặc Lặc trong mắt người Túy Nạp đảng hoặc Nã Phá Luân trong mắt quân nhân Pháp. Xuất hiện dấu hiệu gần như ma ảo đó khiến hài nhi suýt bị giết hại được đặt tên là A Lạp Ti Ca – địa điểm ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên ẩn cư sau cùng.
Sau khi xuất hiện, ma binh Thần Tinh không bao giờ rời A Lạp Ti Ca, nàng ta được xưng tụng là Thần Tinh - - A Lạp Ti Ca.
Mỹ nhân tâm cao khí ngạo này thấy Ngưu Ma Vương phản ứng với hai huynh đệ thất tung, liền lấy làm kỳ quái, lãnh đạm hỏi một câu: “Lẽ nào ma vương không lo lắng cho họ, tuy Nhạc Sư Đà anh hùng nhưng Nhâm Sinh Quỷ Thần cũng không dễ đối phó. Hơn nữa sức mạnh dao động sau cùng tựa hồ do mấy đầu mục của tổ chức bí ẩn nhất ma giới xuất thủ. Dù ma vương tự thân ra tay cũng chưa chắc ứng phó được, sao ngài lại không lo lắng?”
Khẽ nhấp loại ma giới mỹ tửu quý giá nhất, Ngưu Ma Vương tỏ vẻ tình thâm: “Nhân gian giới lưu truyền một câu là – có người khác giới trong tay là mất hết nhân tính. Có mỹ nhân như nàng, ta lo đến huynh đệ làm gì?”
A Lạp Ti Ca tuyệt đối miễn dịch trước những lời nịnh nọt, vẫn lãnh đạm đáp: “Vậy ai đã từ bỏ đời sống xa xỉ, phóng đãng, đổi tên đổi họ chui vào Lạp đinh ma tộc, còn tự xưng là Mễ Khai Lãng Cơ La gì đó. Hừ, không hiểu Đại Lực Thần Ma của chúng ta nhìn trúng ai? Thủ hạ của Bối Nhĩ Thi Bố Đạc nào có mỹ nhân.”
Tâm tư bị A Lạp Ti Ca nói toạc ra, Ngưu Ma Vương luống cuống, cười sảng khoái: “Ha ha, xem ra Thần Tinh - - A Lạp Ti Ca của chúng ta rất có hứng thú với vị huynh đệ này. Để ta giới thiệu.”
Giận giữ liếc lão ngưu ăn no rồi chuẩn bị dông tuốt, A Lạp Ti Ca phất tay, một làn thanh sắc hỏa diễm cuốn tới khiến Ngưu Ma Vương vội vàng xuất thủ hóa giải. Vốn hắn không để ý, cho rằng A Lạp Ti Ca đùa vui, không ngờ vừa xuất thủ, ngực như bị cự chùy đập trúng, chiêu thức bị thanh sắc hỏa diễm nuốt chửng.
Không gian quanh đó phát sinh dị biến, sáu đạo ma lực từ xa ập tới chỗ Ngưu Ma Vương. Tuy gặp phải kì biến nhưng thân kinh bách chiến, lại trí tuệ hơn người, hắn quyết không dễ dàng bỏ cuộc, gầm lên vang vọng, hộ thân ma khí điên cuồng tràn ra, chấn tan mọi công kích.
Tiếng nổ vang vọng, sản nghiệp Ngưu Ma Vương khổ tâm gây dựng, cung điện rực rỡ hóa thành bột vụn trong thoáng chốc…
Cơ nghiệp chỉ thoáng chốc biến thành đống đổ nát, Ngưu Ma Vương định thần lại, không buồn nhìn đến một lần. Lực lượng lao động ở ma giới không thiếu, chỉ cần hắn mở miệng thì tìm cả vạn ma thú đến xây dựng cũng không khó. Tuy đột nhiên gặp phải biến cố nhưng hắn vẫn giữ phong độ bất phàm, dáng vẻ dù hơi nhếch nhác nhưng khóe miệng vẫn mỉm cười, phong độ tiêu sái.
Thầm tính toán ban nãy đã bị những ai công kích, Ngưu Ma Vương mỉm cười: “Nếu lão ngưu không nhầm, cô nương là muội muội của A Lạp Ti Ca -- Ma Giới Thanh Liên xinh đẹp động lòng người, những người còn lại toàn là bạn hữu của cô, vậy A Lạp Ti Ca của lão ngưu ở đâu?”
Mỹ nhân vừa thân thiết với hắn giờ giơ kiếm ngang ngực, nghiêm túc chuẩn bị chiến đấu, đương nhiên trong tay nàng ta không phải là Thần Tinh của A Lạp Ti Ca mà là một vũ khí nổi danh ma giới khác, Thanh Viêm. Tuy vẻ ngoài nàng ta không biến hóa nhưng trên mình phát ra ma lực kinh hồn chứng minh thân phận.
Ma Giới Thanh Liên - - không ai biết được tên thật, nhưng là sát thủ nổi danh nhất tam giới.
Ma lực dao động, những yêu ma xuất thủ lúc nãy dùng pháp lực hiện thân, rõ ràng tuân theo kế hoạch ám sát nghiêm mật.
Ma Giới Thanh Liên thay đổi vẻ mặt lạnh như băng sương, sát khí hiển hiện, từ từ nói: “Tuy Huyền thiên cửu biến kém xa Thất thập nhị biến của Đại Viên Vương, nhưng trên đời chỉ có nó biến hóa rồi mới lừa được pháp thuật của Đại Lực Thần Ma. Ngươi vừa trúng Thiên giới tịnh thủy khắc chế ma khí, mùi vị thế nào?
Tuy lời lẽ hàm ý chế nhạo nhưng trong lòng Ma Giới Thanh Liên rất khẩn trương, tinh thần căng thẳng đến cực hạn. Tuy yêu ma chi viện sẽ đến ngay, Ngưu Ma Vương lại trúng ám toán nhưng dù vậy, nàng ta không hoài nghi rằng hắn có năng lực giết mình trong nháy mắt, nên một mực tập trung giới bị.
Có thể khống chế được Ma giới ngục viêm, tiến vào tôi luyện chân ma bất diệt thể, tuyệt đối không vì bất kỳ thương tổn nào mà nguy ngập đến sinh mệnh, trừ phi thân thể bị tiêu diệt hoàn toàn. Đối phó Ngưu Ma Vương – yêu ma ma hoàng cấp, sở hữu chân ma bất diệt thể - thì biện pháp hữu hiệu nhất là phong ấn chứ không phải tiêu diệt. Vượt khỏi ý liệu của mỹ nhân sát thủ nổi danh ma giới, ma khí của Ngưu Ma Vương trúng phải thiên giới thuần tịnh chân thủy, lẽ ra phải giảm đi nhưng không hề yếu hơn, một đòn hợp kích của sáu cao thủ cũng không khiến hắn mảy may có dấu hiệu thụ thương. Bất quá nụ cười mỉm tạo cho hắn dáng vẻ không hề để ý đến địch nhân trước mắt.
Hỏa diễm bùng lên, một cự nhân đầu mọc hai sừng từ trong ngọn lửa bước ra, trợ thủ của Ma Giới Thanh Liên đã tới. Hai yêu ma xuất hiện sau đó, một mang gương mặt xanh lè, thần sắc băng lãnh, một không lộ bản tướng, ăn mặc theo lối thanh niên nam tử của nhân loại, nhưng đôi mắt đỏ màu máu làm lộ ra bản chất yêu ma. Ba đạo ô kim quang mang từ xa đáp xuống, ba địch nhân sau cùng đã tới.
Nhưng khiến Ngưu Ma Vương kinh ngạc vì địch nhân lần lượt xuất hiện mà hắn không nhận ra được ai, yêu ma nổi danh một phương không thể là hạng vô danh, mà sáu kẻ này đều từ ma thần cấp trở lên, tuy chưa vượt qua Ma giới ngục viêm nhưng ma khí cường thịnh không kém bản thân hắn bao nhiêu. Thật ra địch nhân từ đâu tới?
Cung điện của Ngưu Ma Vương không được bảo vệ thâm nghiêm mà là nơi hắn mua vui, trừ một vài ma giới thị giả kiêm luôn vai trò phục vụ, gần như không có sức mạnh chiến đấu. Ma lực vừa nãy xung kích, tiễn đưa tất cả xuống âm phủ, hiện giờ chỉ còn lại mình hắn đối diện với địch nhân.
Yêu ma có đôi sừng trên đầu phát ra ma lực mạnh đến nỗi Ngưu Ma Vương cũng tưởng lầm rằng vị ma hoàng nào đó giá lâm, có điều từ tính chất yêu khí thì y chưa đạt đến cảnh giới đó. Khí thế uy nghiêm bá đạo cực độ của y còn hơn Ngưu Ma Vương, thoáng có bóng dáng của lãnh tụ, hiển nhiên y là kẻ cầm đầu.
Kim sắc hỏa diễm dao động tùy theo sức mạnh của chủ nhân ngưng tụ, yêu ma hai sừng lên tiếng: “Bản nhân Tát Lạp Bôn, phi thường ngưỡng mộ Đại Lực thần vương. Bất quá hiện giờ chịu sự sai khiến của bề trên, bất đắc dĩ phải dùng thủ đoạn, mong tiền bối tha tội.”
Dáng vẻ y uy mãnh hơn người nhưng lời nói văn vẻ, khí độ nho nhã khiến Ngưu Ma Vương trố mắt, không dám tin vào biểu hiện của địch nhân, chớp mắt liên hồi mới dám xác định.
Yêu ma hai sừng thấy phản ứng của y, liền mỉm cười: “Tại hạ tin rằng thiên giới thuần tịnh chân thủy đã phát huy tác dụng, thực lực của tiền bối đã giảm sút, sáu người bọn tại hạ hợp lực, tiền bối tuyệt không thể thắng, chi bằng cứ để tại hạ phong ấn tiền bối, sự tình xong xuôi sẽ lại để tiền bối tự do?”
Ngưu Ma Vương Tát Lạp Bôn nêu lên kiến nghị, bất giác vuốt mũi, lấy làm kì quái: “Các ngươi đang nói chuyện với mỗ? Hơn nữa biết rõ thân phận của mỗ? Biết mỗ là Ngưu Ma Vương?”
Tuy ngữ khí bình đạm, bất quá cùng với đó là khí thế bá đạo kinh thiên động địa dấy lên. Ngưu Ma Vương bình thường vì muốn lấy lòng nữ nhân bên biểu hiện rất bình dị dễ gần, phong lưu nhã thú. Ngưu Ma Vương hiện tại chính thức tuyên cáo rằng mỗ là Đại Lực Thần Ma, ma giới đệ nhất mãnh nam, tung hoành vạn năm chưa từng thất bại.
Thái độ của hắn trái ngược với hai yêu ma, thoáng chốc bị khí thế của hắn áp chế đến cực điểm, ngay cả bản thân nói gì cũng không nghe rõ, không dám khinh thị địch nhân nữa.
Ma Giới Thanh Liên vốn là ma giới sát thủ xuất sắc, tố chất cần thiết nhất là tin tức linh thông, theo tư liệu của nàng ta, chiến tích của Ngưu Ma Vương vô cùng huy hoàng, ngay cả địch nhân cũng khen ngợi hắn dũng mãnh uy phong. Trong quá trình giả mạo A Lạp Ti Ca, nàng ta phần nào hoài nghi lời đồn này, Ngưu Ma Vương trong dáng vẻ nhân loại không khác gì vẻ ngoài, không giống với các quý công tử ma giới luôn nỗ lực, mỗi ngày hắn đều lo tìm cách ăn chơi, tìm lạc thú đa dạng. Lần này phát động quân đội, bản thân hắn không hề có dự định sẽ chỉ huy quân sự, giao hết quyền cho thủ hạ: thất đại ma soái.
Cục thế khẩn trương thế này, hắn vẫn đủ nhàn rỗi đi tìm bạn gái thân mật, thật khiến ma nữ hiệu xưng Ma Giới Thanh Liên nổi giận. Bản thân nàng ta chật vật phấn đấu, trải qua vô số khổ sở mới đạt được địa vị trong tổ chức, Ngưu Ma Vương lại không cần nỗ lực gì, không cần cả gia tộc chống lưng cũng có được thành tựu. Nàng ta bất bình đến độ gần như phát cuồng.
Tát Lạp Bôn vốn không ngờ dễ dàng khuất phục được vương giả nổi danh ma giới này, nhưng tin tưởng vào thực lực bản thân và kế hoạch nghiêm mật, cơ hồ nắm chắc phần thắng trăm phần. Tuy kinh ngạc trước thực lực kinh nhân của Ngưu Ma Vương biểu hiện, song y vẫn giữ được tâm thái bình ổn, thầm hạ lệnh đã ước định từ trước khi hành động, để tiếp viện phát động.
Trọng lực áp chế, tăng gấp hai trăm lần.
Ngưu Ma Vương hiện tại không dễ chịu gì, thiên giới thuần tịnh chân thủy là thứ duy nhất khắc chế ma giới địa ngục hỏa diễm, hắn nhất thời uống vào, phải phân ra ít nhất ba thành công lực hóa giải thứ đáng ghét đó. Vẻ ngoài hắn thản nhiên nhưng tự biết rằng ban nãy bị đánh lén, cộng thêm phải dồn một phần công lực duy trì trạng thái chiến đấu, hiện tại không phát huy được quá nửa sức mạnh. Vì nguyên nhân này, hắn không xuất thủ trước, chợt bị Trọng lực tỏa phát huy tác dụng, cảm giác trầm trọng như ngũ nhạc giáng xuống vai khiến sức mạnh của hắn lại hạ xuống một mức.
Nơi hắn đứng do trọng lực biến hóa dị thường, bị sức mạnh kinh hồn ép tan. Tát Lạp Bôn thấy tất cả đều nằm trong tầm tay, liền phất mạnh tay, cùng Ma Giới Thanh Liên hợp lực với những người khác phát động Càn khôn phong mô ấn. Định dồn vương giả trứ danh ma giới vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Giữ cho sức mạnh liên tục, một thủ hạ của Tát Lạp Bôn cười lạnh: “Đại Lực Thần Ma vang danh ma giới chẳng qua cũng vậy, không đáng gì. Lần này chúng ta hạ thủ, nghe nói phía đó cũng bị cầm chân. Sư Đà vương và Nhâm Sinh Quỷ Thần, thậm chí cả Nhạc Bằng cũng bị vây khốn, quả thật viên mãn. Sau này là thời khắc Ẩn giả tộc chúng ta thi triển năng lực.”
Ma Giới Thanh Liên tuy không đồng tình với việc đồng bạn cuồng ngạo, nhưng vẫn giữ trầm mặc. Tát Lạp Bôn nghiêm mặt trách mắng: “Yêu ma thành danh ở ma giới đều dựa vào thực lực bản thân, nếu đơn đả độc đấu, bảo đảm ngươi không chống nổi trăm chiêu của Ngưu Ma Vương. Lần này nếu bề trên không chuẩn bị đầy đủ thì không dễ phong ấn được lão ngưu này.”
Cả nhóm do Tát Lạp Bôn đứng đầu nhưng thân phận không chênh nhau nhiều. Yêu ma đó không phục, định phản bác thì Ngưu Ma Vương bị ép chìm xuống lòng đất, chợt dấy lên một dòng khí xanh, uy thế mãnh liệt, phun thẳng lên không.
Không đợi bảy yêu ma phản ứng, một thân ảnh cao lớn lao lên không. Cùng dòng khí bay lên, chính là Ngưu Ma Vương bị phong ấn và bị Trọng lực tỏa áp chế.
Cảm giác ma lực trên tay vẫn nguyên, Tát Lạp Bôn hiểu rằng không ổn, triệt tiêu Càn khôn phong mô ấn.
Hắn mỉm cười, mượn dòng nước chỉnh lại mái tóc, rửa sạch gương mặt anh tuấn, lau hết bùn đất, mỉm cười xán lạng: “Thiên giới thuần tịnh chân thủy chuyển hóa thành suối phun quả nhiên mỹ lệ vô cùng. Phải cảm ơn các vị cho lão ngưu được thấy một cảnh đẹp.”
Ngưu Ma Vương kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lại thêm cơ trí giảo hoạt, thoáng sau đã giải trừ được cấm chế, bức chân thủy khỏi thân thể, dáng vẻ vô lực hoàn thủ lúc trước chỉ là che mắt địch nhân.
Tát Lạp Bôn tuy kinh ngạc nhưng thần sắc vẫn bất biến, trầm giọng: “Đại Lực thần vương quả nhiên bất phàm, bất quá Càn khôn phong mô ấn của bọn tiểu tử sao lại không có tác dụng? Mong thần vương giải đáp.”
Ngưu Ma Vương ngạo nghễ mỉm cười: “Cho các ngươi biết vậy, Càn khôn phong mô ấn không phải không có tác dụng, nhưng không phát huy công hiệu trên mình mỗ.”
Hắn chợt quát lớn: “Hỗn Độn, ra đây.”
Từ lòng hố, một đạo hắc quang dày đặc ma khí bay lên, đáp xuống tay hắn, liên tục rít lên. Thất Đại Thánh đều có binh khí riêng, Nhạc Bằng sở hữu Thiên hoang thần kích, của Sư Đà vương là ma binh Cổ Nguyệt, trong tay Ngưu Ma Vương là Hỗn Độn trấn áp trăm vạn yêu ma.
Ngưu Ma Vương từ từ vuốt ve cây thiết côn dài chừng mười hai thước, lớn cỡ cổ tay, hoàn toàn không coi thất bại lúc trước là trở ngại, hắn vẫn tự tin vô cùng, khí thế bá đạo dâng lên.
Tát Lạp Bôn không ngờ mọi chuẩn bị đều công cốc, hít sâu một hơi, bình thản nói: “Vậy Trọng lực tỏa cũng đã bị thần vương phá giải?”
Ngưu Ma Vương mỉm cười xán lạn, tỏ vẻ hân thưởng yêu ma có vẻ ngoài cao lớn nhưng tâm tư tinh tế: “Không, Trọng lực tỏa vẫn đang phát huy tác dụng trên mình mỗ. Mỗ đang vội nên chưa mở được Trọng lực tỏa.”
Tát Lạp Bôn hít một hơi khí lạnh nhìn thân thể đĩnh bạt của Ngưu Ma Vương, yêu ma mấy lần lời qua tiếng lại với y chợt lên tiếng: “Đừng nghe lời hắn, Ngưu Ma Vương đã mở được Trọng lực tỏa rồi, giờ đang lừa chúng ta. Chiến lược này thật kém quá.”
Bị người khác chỉ trách, Ngưu Ma Vương dâng lên hào khí trong lòng, quát lớn: “Tát Lạp Bôn, ngươi luôn tôn xưng ta là Đại Lực Thần Ma, vậy có biết tôn hiệu này từ đâu mà có không? Năm xưa một yêu ma đối địch với ta khoe khoang rằng ta không làm gì được hắn, trừ phi Gia Lam sơn sụp đổ, bằng không ta đừng mơ đối phó với hắn. Ta đến cực tây, nhổ Gia Lam sơn lên, chạy một mạch một vạn tám ngàn dặm, ném ngọn núi vào sào huyệt của hắn. Một cái Trọng lực tỏa coi như không có, mỗ dù thích lừa địch nhân cũng phải chọn người có thân phận, còn các ngươi vĩnh viễn chưa xứng.”
Bốn chữ “vĩnh viễn chưa xứng” được ma công hồn hậu của Ngưu Ma Vương phát ra, bảy yêu ma không kịp đề phòng, khí huyết sôi trào, hai tai ong ong, suýt nữa loạn hết thế trận. Được Tát Lạp Bôn chỉ đạo, cùng xuất thủ phản kích.
Hỗn Độn ở dưới đất chợt sản sinh một luồng hấp lực. Những kẻ đang vây công Ngưu Ma Vương như thấy cảnh tượng hoang đường: Hỗn Độn ma binh như sống lại, cơ hồ định nuốt chửng người khác. Bảy yêu ma vây quanh Ngưu Ma Vương nhưng mọi đòn công kích đều chuyển hướng giữa chừng, đổ vào Hỗn Độn.
Mấy tiếng vù vù vang lên. Hỗn Độn căn bản không phản ứng, như vừa ăn mấy miếng lót dạ, hút sạch kình lực đủ khả năng hất văng cỏ ngọn núi, thậm chí rít lên với vẻ không thỏa mãn khiến mấy yêu ma định mạo phạm Ngưu Ma Vương lạnh ngắt trong lòng.
Tuy hơi nhếch nhác nhưng vẫn giữa dáng vẻ nhân loại, Âu phục kiểu thời trang Ý nhàu nhĩ, Ngưu Ma Vương nhìn Hỗn Độn, không hề tỏ ra ảo não mà cực kỳ hứng trí: “Tuy bình thường mỗ không coi tổ chức ẩn sĩ các ngươi ra gì nhưng hôm nay được chứng kiến mới thấy chuột vẫn là chuột. Trốn trong cống ránh có lẽ các ngươi còn thoát được ta, nhưng giữa ban ngày ban mặt mà các ngươi còn tự thị thì thật coi thường lão ngưu này quá.”
Thế lực ở ma giới đan nhau chằng chịt, tuy Trung ương vương triều là trụ cột chính nhưng không ít kẻ kiến lập quốc gia, có thế lực riêng, tuy không ra mặt tranh bá nhưng thực lực tiềm ẩn thật sự không thể coi thường.
Ma giới vốn luôn chiến loạn bất an, trừ những quốc gia có cường giả như Ngưu Ma Vương tọa trấn, các quốc gia căn cơ kém cỏi, sinh rồi diệt là chuyện bình thường. Cường quốc tung hoành một thời như Sư đà quốc của Nhạc Sư Đà còn bị lật đổ, những nước khác càng không cần nói.
Cũng có những tổ chức không lập quốc mà ngầm phát triển thế lực, ở ma giới không hề thiếu. Hiện tại có thể thấy tổ chức ẩn sĩ của Tát Lạp Bôn thuộc hàng đầu đàn trong nhóm này.
Ngưu Ma Vương tuy không được nhận xét hay ho gì cho cam, luôn khiến người ta nghĩ rằng hắn hữu dũng vô mưu, rồi gần đây là cực độ xa hoa, tham luyến nữ sắc nhưng nếu hắn sa sút đến độ không biết cả địch nhân từ đâu tới thì tất sẽ theo chân Nhạc Sư Đà, đợi ngày vong quốc.
Bị Ngưu Ma Vương nói toạc lai lịch, Tát Lạp Bôn kinh ngạc. Tuy mấy người bọn y đi làm nhiệm vụ song giữ kín hành tung, không ai biết được lai lịch, lần này tuy có Ma Giới Thanh Liên tham dự, có điều nàng ta xưa nay độc lai độc vãng, không thể qua đó mà lần ra lai lịch. Y không ngu xuẩn đến mức hỏi thẳng Ngưu Ma Vương, tiếp tục gọi thủ hạ tấn công ráo riết.
Đối phó với Ngưu Ma Vương, họ đương nhiên chuẩn bị đầy đủ mọi thủ đoạn, cảnh sắc trên thinh không biến hóa, trong phạm vi mấy trăm dặm toàn cát bay đá chạy, cuồng phong ào ạt, vô số đạo năng lượng xung kích xuống, mở màn cho trận chiến.
Ẩn sĩ vốn chú trọng đến cơ mật, Ngưu Ma Vương tuy biết về tổ chức này nhưng không hiểu lắm cơ cấu phân phối thực lực. Bọn Tát Lạp Bôn đều bị hắn nhìn rõ diện mục, toàn là yêu ma trẻ tuổi, nhưng kì quái ở chỗ trừ Ma Giới Thanh Liên là có đôi chút lai lịch (vừa nãy quan sát nên hắn biết nàng ta thật sự tu luyện từng bước mà thành tài), còn sáu yêu ma xuất hiện sau Tát Lạp Bôn khí tức rất loạn xạ, tựa hồ do phương pháp tốc thành nào đó chế tạo ra. Biện pháp đề thăng sức mạnh này được sử dụng rộng rãi ở ma giới, phần lớn đều có di chứng khôn lường, sáu yêu ma này tăng thực lực lên mức ma thần cấp, song hình như còn năng lực ẩn tàng, thật khiến hắn kinh ngạc.
Bọn Tát Lạp Bôn tạo ra một nguồn ma lực tự động vận chuyển ở ngoài xa, thông qua bí thuật truyền tới, trong thời gian ngắn sẽ tăng cao công lực, không lo thiếu pháp lực, nên chúng không ngại sử dụng chiêu thức cường mãnh, chính diện oanh kích Ngưu Ma Vương
Tuy hình thể to lớn nhưng Tát Lạp Bôn không thiện nghệ đánh xáp lá cà, ngay cả Ma Giới Thanh Liên giỏi ám sát cũng không muốn cận chiến với Ngưu Ma Vương. Ở ma giới từ lâu đã lưu truyền về võ nghệ của Thất Đại Thánh, động thủ động cước với họ khác nào tự tìm lấy cái chết.
Nhưng yêu ma có năng lực thỉnh thoảng vẫn xuống nhân gian giới, đem về những quan niệm chiến tranh hiện đại, ứng dụng rộng rãi những thủ đoạn như dùng sóng yêu lực xung kích, xu thế chiến đấu đơn giản ngày càng rõ nét. Bọn Tát Lạp Bôn hiển nhiên chịu ảnh hưởng rộng rãi của quan niệm chiến tranh của yêu ma hiện đại, vì thế mới áp dụng cách công kích từ xa.
Nhiều năm không giao chiến, Ngưu Ma Vương hiển nhiên không thích hợp với chiến thuật thô thiển đó, Hỗn Độn hút lấy mọi năng lượng nên trong mười phút đầu tiên của trận chiến, hắn không hề động đậy nửa ngón tay, tỏ vẻ bàng quan. Hắn biết Tát Lạp Bôn, Ma Giới Thanh Liên hiểu rằng bằng vào họ không ứng phó nổi với mình nhưng vẫn nỗ lực chiến đấu, tất nhiên là vì nguyên nhân nào đó không thể lý giải được.
“Chắc phải còn trò hoa dạng gì đó?” Ngưu Ma Vương tự hỏi rồi xuất thủ. Thất Đại Thánh đều có tuyệt chiêu, Ngưu Ma Vương là lão đại, tất nhiên không thể không có. Theo tính cách bản thân hắn, Băng thiên liệt địa thất đại thức hiệu xưng là ma công cương mãnh đệ nhất ma giới, lực phá hoại mạnh nhất, thuần túy thiên về man lực. Tuy lời bình về nó hàm chứa ý châm biếm song uy lực xác thật xứng danh.
Tuy vì sơ xuất mà giảm mất công lực nhưng sức mạnh hắn phát huy vẫn xứng danh kinh thiên động địa, khấp quỷ kinh thần. Ma khí cuồng bạo dấy lên, quét sạch tất cả. Lấy hắn làm trung tâm, cuồng phong ào ào xoáy theo hình trôn ốc, sức mạnh cách biệt nên bảy địch nhân vây công bị cuốn vào mà không thể phản kháng.
Bất quá Băng thiên thức của hắn tựa hồ trực tiếp dẫn động vật kì quái gì đó, tạo thành ngọn lửa châm ngòi cho khí hậu biến đổi. Vốn khí hậu ở ma giới không hề bình yên, hầu hết thời gian trong năm đều giống lúc nhân gian giới gặp thiên tai, cộng thêm sức mạnh của yêu ma rất cao cường nên cả năm không thấy ánh mặt trời. Nhưng hiện tại biến hóa rất kì dị, vượt hẳn phạm trù bình thường. Theo vòng xoáy của cuồng phong, chỗ là cung điện của Ngưu Ma Vương lúc trước xuất hiện dấu hiệu địa chấn.
Một đòn mười phần chắc chắn xuất ra, Ngưu Ma Vương biết ngay có thay đổi, bụi cát tan đi, nền cung điện bị san phẳng xuất hiện một con quái thú kì dị.
Vẻ ngoài của quái thủ khá giống Tát Lạp Bôn nhưng ma khí mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Thân thể cao tới hơn hai trăm thước, ngay đôi mắt cũng lớn hơn thân thể Ngưu Ma Vương.
Thực lực của yêu ma kì dị tăng cao, từ từ mở miệng, trong khoảnh khắc đó, Ngưu Ma Vương tưởng mình đang nghe một talk show ở Mỹ. Sáu giọng nói cùng lào xào vang lên, hồi lâu hắn mới minh bạch đối phương nói gì.
Ức vạn năm nay, ma giới tôn sùng thực lực cá nhân. Mỗi cá nhân không ngừng theo đuổi mục tiêu tăng cường sức mạnh, nhưng quan niệm hiện tại của các yêu ma dần chuyển biến sau khi hấp thu quan niệm quân sự hiện đại hóa, dần chuyển sang xu hướng áp dụng trang bị trên quy mô lớn, tận dụng mọi cách đề cao năng lực chiến đấu.
Về phương diện này, ma giới ẩn sĩ đi tiên phong, lần này sử dụng đến kĩ thuật hợp thể bí mật nghiên cứu ra, bảy yêu ma dung hợp lại, tăng thực lực lên mười lần. Bảy địch nhân còn giữ được suy nghĩ riêng tỏ ra cực kỳ tự tin vào thực lực, gầm vang vọng, trên mình mở ra vô số lỗ hổng, hồng quang yêu dị phun ra, mấy trăm làn sóng ma lực xung kích ào ào tràn tới.
Ngưu Ma Vương có thừa sức mạnh nhưng tốc độ thân pháp luôn là nhược điểm. Đối diện với hợp thể yêu ma kết hợp cùng hình thức vũ khí hạng nặng hiện đại hỏa pháo nhiều nòng, hắn mấy lần xông lên nhưng đều bị ma lực xung kích dày đặc bức lùi. Mỗi giây lại có cả ngàn đạo ma lực dồn dập, nhất thời hắn không thể phản kích.
Ngưu Ma Vương tự nhiên không định ngạnh tiếp, nên vừa chạy thật nhanh để giảm thiểu lực công kích của đối phương, vừa vung mạnh Hỗn Độn ngăn chặn sóng ma lực xung kích, thầm cười khổ: “Quá khinh thị địch nhân mới chật vật thế này. Có khác gì lợn sữa ngon miệng bị quay trên thanh sắt, lúc nào cũng có thể bị lột da.”
Bất quá Ngưu Ma Vương không ngờ sự tình không đơn giản như vậy, tình huống phát triển thì tăng viện của địch nhân cũng tới. Một yêu ma phát ra được mấy trăm làn sóng ma lực xung kích đã là mạnh lắm rồi, nhưng mấy vạn yêu ma xuất hiện, liên tục dung hợp thân thể, ma lực xung kích phát ra càng lúc càng mạnh, gần như không ngưng không nghỉ. Ngưu Ma Vương cũng không chịu nổi.
Không ngờ đối phương mai phục nhiều nhân thủ như vậy, mấy vạn yêu ma xuất hiện, hắn bị ép đến mức không động đậy được, nơi đặt chân bị oanh kích đến mức thụt dần xuống, địa vực mấy trăm dặm quanh đó phủ thêm một tầng đất.
Sớm hơn một chút, Nhạc Bằng và Nhạc Sư Đà cũng gặp phiền hà, tình huống hiện tại không khá hơn bao nhiêu. Đơn đả độc đấu, cả hai đều là yêu ma xưng hùng thiên hạ, nhưng gặp phải yêu ma quân đội vô cùng vô tận, hai gã chỉ còn nước khổ chiến. Nhâm Sinh Quỷ Thần vốn địch hữu bất minh cũng không khác gì.
Tập hợp hơn mười vạn yêu ma, sức mạnh đủ kéo cả ba cao thủ ma hoàng cấp Nhạc Bằng, Nhạc Sư Đà, Nhâm Sinh Quỷ Thần đến ma giới, rồi lập cả phong bế kết giới ép cả ba không thể thoát thân.
Khác với Ngưu Ma Vương, cả ba gặp phải quân đội chiến đấu thuần túy, mỗi địch nhân đều cực mạnh, mười mấy vạn cao thủ hợp lực, Nhạc Bằng phải dốc toàn lực, Thiên hoang thần kích mỗi lần xuất thủ đều đỏ máu.
Thân phận địch nhân không cần phải đoán. Sau lưng mỗi chiến sĩ đều có một đôi cánh đen, tất nhiên thuộc đọa lạc thiên sứ quân đoàn. Tuy bất ngờ nhưng Nhạc Bằng không ngạc nhiên. Yêu ma luôn hiếu chiến, bản thân gã không có cừu gia nhưng chịu không ít ganh ghét, hà huống Nhạc Sư Đà, Nhâm Sinh Quỷ Thần đều là nhân vật phong vân, đắc tội với các thế lực khác cũng là bình thường.
Vốn quen tính độc lai độc vãng, lúc chiến đấu, gã không kề vai tác chiến với Nhạc Sư Đà. Địch nhân dù đông, nhưng đối phó với yêu ma như gã quyết không thể lập tức vây giết được, dù thế nào cũng phải trả giá đắt.
Sức mạnh chiến đấu của Đọa lạc thiên sứ quân đoàn lưng danh ma giới. Số lượng đọa lạc thiên sứ phân liệt từ hàng ngũ thiên sứ ra rất đông, tuy chỉ cư trú ở Tây phương ma vực song thế lực dần đuổi kịp Trung ương vương triều thống trị ma giới. Không hiểu lần này chỉ có đội quân đang vây ráp hay còn tăng viện. Nhạc Bằng không muốn đấu một mất một còn với toán thiên sứ đầu óc toàn tư tưởng điên cuồng này, gã xông pha trong trận thế, tìm điểm giải khai phong tỏa kết giới. Một khi thoát được là trời cao biển rộng mặc gã tung hoành, sau này sẽ báo hận, dù Vạn ma điện có nhiều ác ma hơn cũng không sao, một ngày giết một vạn, giết hai ba trăm năm là đủ vốn. Muốn đánh hay chạy đều tùy thích, không đến nỗi bị buộc phải khổ chiến như bây giờ.
Đọa lạc thiên sứ quân đoàn ở ma giới đã lâu, nhiều phương diện đã đồng hóa, không còn nhiều thiên sứ huyết thống thuần túy mà tạp giao ra không ít hạ cấp thiên sứ, hiện tượng thú hóa xảy ra nghiêm trọng, sau lưng không chỉ có cánh phủ lông mà cánh kiểu màng cũng có. Vốn thiên sứ có vẻ ngoài không khác gì nhân loại, giờ biến hóa ra đủ dạng, đầu mọc sừng, mũi to, trảo sắc… Phương thức chiến đấu đã vô cùng phong phú, hết sức khó chơi. Nhạc Bằng dốc hết bản lĩnh mới không đến nỗi bị thương, thầm kêu khổ không ngớt, nóng lòng cực độ.
Nhạc Sư Đà lúc đó cũng không khá hơn, Vạn thú huyên hiêu quyết vận dụng đến cực hạn, ma khí liên tục ảo hóa ra mãnh thú hung tàn. Ma khí dâng cao, hung thú dày đặc trên không tràn ra xé tan xác địch nhân vây công hắn.
Vô số hung thú quay cuồng, vốn là những chủng loại tàn bạo vang danh ma giới, có những loài chưa từng ai biết tới, tất thảy đều hung tàn, điên cuồng lao vào cắn xé địch nhân cạnh đó. Chiến sĩ của Đọa lạc thiên sứ quân đoàn phản ứng cực nhanh, lập tức hỗn chiến với bầy hung thú.
Ma khí hay linh khí thì ứng dụng tối cao chỉ có hai loại. Một là thực chất hóa, năng lượng ngưng tụ thành vũ khí, chiến cụ gần như thực chất; một là ma khí ý thức hóa tạo ra được ác ma, hung thú cấp thấp có được phản ứng và năng lực phân biệt nhất định. Vạn thú huyên hiêu quyết là pháp môn đỉnh cấp về ứng dụng ma khí. Hung thú do Nhạc Sư Đà ảo hóa ra có thực lực không kém gì yêu ma ma vương cấp, đặc biệt ngưng tụ ra những hung thú gần như là phân thân của hắn, đạt tới sáu thành thực lực của chủ nhân, phát ra vạn thú gầm vang, xé toang được một lỗ hổng. Chiếc cục một chiều liền xoay chuyển.
Ma khí ngưng tụ thành hung thú, bản thân không có thực thể, bị đánh tan là lại ngưng tụ được. Chiến lực của Đọa lạc thiên sứ quân đoàn tuy mạnh nhưng không có cao thủ cỡ đó, nhất thời bị Nhạc Sư Đà áp chế. Nhạc Bằng không dám cả nghĩ, gã hiểu rõ huynh đệ, biết Vạn thú huyên hiêu quyết không phải chiêu thức có thể sử dụng vô hạn, Nhạc Sư Đà không thể duy trì trạng thái này quá lâu, có thể giải quyết vấn đề này trong thời gian ngắn hay không phải trông vào phối hợp của gã. Huynh đệ nhiều năm, không cần nói cũng hiểu.
Thiên hoang thần kích quét mạnh, trên mình gã phát ra kim quang. Vô số đạo kim mang từ thân thể gã vút ra, như có linh tính, lao vào các chiến sĩ đọa lạc thiên sứ quân đoàn.
Vốn các đọa lạc thiên sứ xông lên thành lớp, đầu tiên bị hung thú do Vạn thú huyên hiêu quyết ngưng luyện ra cầm chân, rồi lại bị kim quang của Nhạc Bằng xuyên qua thân thể, chớp mắt nổ tung thành bụi.
Linh mao của Nhạc Bằng kinh qua ngàn năm tu luyện, không những có thể tùy tâm biến hóa, lực sát thương không thua bất kỳ thần binh lợi khí nào. Gã chợt phóng ra, hóa thành Quân Thiên kiếm khí, địch nhân công lực thấp hơn, chạm vào là bị chân kình ẩn chứa trong đó chấn tan.
Nhạc Sư Đà và Nhạc Bằng đều có tuyệt chiêu sát thương quy mô lớn, Nhâm Sinh Quỷ Thần sao lại không có! Tuy gần đây y mới nổi lên tại ma giới nhưng bị đế vương của Trung ương vương triều nghi kị, không mấy khi được sống an nhàn. Y không có kinh nghiệm chiến đầu phong phú như huynh đệ Nhạc Bằng song không phải tay mơ. Thiên ma phụ sinh quyết được vận lên, Thiên ma đao kình sát thương ác liệt nhất chém ra điên cuồng, mấy trăm địch nhân lập tức mất mạng, bất quá y hiểu rằng chiến đấu kiểu này phải có thế lực chống đỡ, nên cực lực áp sát Nhạc Bằng và Nhạc Sư Đà, định liên hợp lại.
Cùng có sức mạnh như nhau nhưng độ tự tin sẽ quyết định một người sẵn sàng đối mặt địch nhân hay co đầu rút cổ. Nhâm Sinh Quỷ Thần hiển nhiên không đạt mức tuyệt đối tự tin như Nhạc Bằng.
Không hề suy nghĩ gì, Nhạc Bằng hú vang, hiển hóa nguyên hình, linh mao vang chói trên minh còn xán lạn hơn cả thái dương, đôi cánh che kín núi non, cuồng phong mỗi lần vỗ cánh đủ nhổ bật cả tòa nhà năm chục tầng. Kim sí đại bằng điểu sinh tính hung tàn, Nhạc Bằng vốn lấy ăn thịt thiên hạ sinh linh để sống, tuy đắc đạo nhiều năm, hiện tại hiếm khi ăn sống nuốt tươi nhưng khi thiên tính phát tác, biến thân rồi thì chỉ cần một hơi, nuốt trọn cả trăm đọa lạc thiên sứ vào bụng.
Hùng uy phát tác, lại có Nhạc Sư Đà và Nhâm Sinh Quỷ Thần áp trận, gã rũ hết suy tính, tung hoành tứ phía.
Lúc mới xuất hiện, gã hùng cứ núi cao, một ngày nuốt mấy vạn sinh linh, coi đó là niềm vui, nhưng mấy ngàn năm nay, cả Nhạc Sư Đà cũng chưa từng thấy gã hiển lộ nguyên hình, hôm nay được chứng kiến, dù là huynh đệ, hắn cũng hít một hơi khí lạnh. Vạn thú huyên hiêu quyết của hắn thu phóng dễ dàng, tập trung phòng ngự chứ không thiện nghệ tiến công, Nhạc Bằng bình thường lặng lẽ nhưng sát tính đứng đầu bảy huynh đệ, nếu không vì ẩn thân tiềm tu, sát sinh vương hiện tại của ma giới còn ai ngoài gã.
Bên ngoài phong bế kết giới, sáu nhân vật thần bí đang quan sát chiến cục, trong đó có đọa lạc thiên sứ cao cấp mọc tới hai đôi cánh và ác ma đầu mọc sừng kì dị. hiển nhiên đó là lãnh đạo cao cấp của đọa lạc thiên sứ quân đoàn. Tuy không tham chiến nhưng biến hóa của trận chiến liên quan mật thiết đến họ.
Nhạc Sư Đà phát uy, họ còn phán đoán được kết quả nhưng khi Nhạc Bằng hiện xuất nguyên hình, nuốt chửng thành viên đọa lạc thiên sứ quân đoàn, dù họ tính tình trầm ổn cũng không nén được nữa.
Ma giới quả có không ít yêu ma hiệu xưng một hơi nuốt cả mười vạn thiên binh, bất quá chỉ mình Nhạc Sư Đà có được thành tích thực chiến đó. Thành lệ, cách mấy năm thiên giới lại cử quân thảo phạt ma giới, có lúc là Đông phương thần giới, có lúc là Tây phương thần tộc liên quân. Thắng bại chỉ có cách phân biệt duy nhất là so sánh quân số tổn thất, lúc Sư đà quốc của Nhạc Sư Đà mới thành lập, một lần bị quân đội Đông phương thần giới tấn công, Vạn thú huyên hiêu quyết của hắn chưa đại thành nên trong lúc nguy cơ, Nhạc Sư Đà hiển lộ bản tướng, đạt thành công tích đó, rồi từ đấy xưng hùng thiên hạ.
Nhạc Bằng chưa từng kiến lập quyền thế tại ma giới, lại hiếm khi đắc tội với ai, vì thế thanh danh không mấy vang dội, hôm nay hiển lộ bản tưởng ẩn tàng suốt mấy ngàn năm, bay lượn trong thiên địa, sướng khoái trong lòng không thể tả bằng lời. Gã vốn là yêu ma hấp thu tinh hoa của địch nhân để tăng cường năng lực gần như là bản năng, nuốt chửng hơn vạn hạ cấp đọa lạc thiên sứ, ma khí liền dâng cao, phong bế kết giới bị ma khí xâm thực, dần nứt nẻ.
Tuy Nhạc Bằng và Nhạc Sư Đà thay nhau thể hiện, nhưng mười vạn quân đâu dễ bị đánh tan như vậy, tổn thất ba thành quân lực khiến mấy đầu lĩnh phụ trách tập kích không chịu được, thi nhau xuất hiện.
Nhạc Bằng hóa thân thành Kim sí đại bằng điểu, tung hoành ngang dọc, thanh khí từ trong miệng phun ra liên tục hút lấy địch nhân đến gần, luyện hóa thành ma khí tinh thuần, hấp thu vào bản thể. Mấy cao thủ tiến vào phong bế kết giới không chịu được, thi nhau xuất thủ.
Chợt có cảm giác không ổn, Nhạc Bằng thu cánh lại, thân hình nhanh chóng thu nhỏ, khôi phục nhân hình, thể tích càng lớn, nhược điểm càng nhiều, trừ phi tất yếu, gã không định dùng trạng thái đó nghênh kích địch nhân. Thiên hoang thần kích rời khỏi chủ nhân, tự do giết chóc, tinh mang sáng chói, lao vun vút tứ phía, được chủ nhân triệu hoán mới chịu quay về cạnh Nhạc Bằng. Gã lật cổ tay bắt lấy, chặn ba địch nhân đánh lén mình. Thiên hoang thần kích bạo phát kình lực chấn lùi địch nhân, gã kinh ngạc trước thực lực địch nhân.
Nhâm Sinh Quỷ Thần quảng giao hơn Nhạc Bằng nhiều, liền đến cạnh gã: “Chúng ta nước sống không phạm nước giếng, A Mục Ti, ngươi phái quân đội đánh lén ta, định ăn nói thế nào với Trung ương vương triều?”
Trong mấy yêu ma lúc này không tham dự đánh lén Nhạc Bằng, một đọa lạc thiên sứ có hai đôi cánh đen cười lạnh: “Hiện tại Lộ Tây Pháp đại nhân của chúng ta đã kết minh với Trung ương vương triều, vương triểu nhờ chúng ta diệt trừ kẻ câu kết ngoại địch là ngươi, coi đây là hành động thành ý đầu tiên. Ngươi còn cần gì cứ nói thẳng ra, nể tình quen biết, ta sẽ giúp cho.”
Bị giá đọa lạc thiên sứ cao cấp A Mục Ti coi rẻ, Nhâm Sinh Quỷ Thần giận điên người, tuy y bị đế vương của Trung ương vương triều bài xích, nhưng hành động công nhiên diệt trừ này vẫn khiến y không dám tin, định phản bác thì Nhạc Bằng ngăn lại, không để y lên tiếng.
Nhạc Bằng ăn no rồi, tâm tình thư thái, cười bình thản, nói với Nhạc Sư Đà: “Lão tứ, đệ vẫn muốn kiến công lập nghiệp, chi bằng tam ca tặng đệ một toán thủ hạ, dù không biết nghe lời lắm nhưng chắc chắn chất lượng hạng nhất.”
Nhạc Sư Đà phát ra ma khí, hất lui mấy trăm hạ cấp đọa lạc thiên sứ, ngự khí phi hành đến cạnh Nhạc Bằng, mỉm cười đáp: “Vậy phiền tam ca, không hiểu đội ngũ nào?”
Nhạc Sư Đà vì vấn đề tính cách nên không qua lại nhiều với các huynh đệ, thành ra không hiểu lắm về thực lực chân chính của vị tam ca kín tướng này, chỉ biết lúc bảy huynh đệ quan hệ thân thiết nhất, mỗi người đều công khai bản lĩnh cho nhau học tập, Thiên Bằng Tung Hoành pháp của gã khiến ai nấy khen ngợi, nhưng còn những bản lĩnh khác thì hắn không biết.
Tuy hắn tự phụ dị thường, nhưng luận pháp lực, võ công thì e thuộc hàng chót trong bảy huynh đệ, đứng đầu tất nhiên là lão thất trẻ trung nhất. Bất quá Nhạc Bằng hay Ngưu Ma Vương đều có bản lĩnh không kém hơn bất kỳ ai, về điểm này hắn tự nhận không sánh được. Hiện tại Nhạc Bằng nói rằng muốn tặng hắn một toán thủ hạ, nhất định gã có chỗ tự tin riêng, đọa lạc thiên sứ quân đoàn này rất có thể sẽ bị gã tóm lấy. Dù không hiểu tam ca có bản lĩnh gì nhưng Nhạc Sư Đà vẫn thấy hứng thú chờ đợi.
Cánh quân này do đọa lạc thiên sứ cấp bảy trở lên tổ thành, chiến đấu lực cực mạnh, thống soái là sáu vị đọa lạc thiên sứ cấp ba, toàn là thiên sứ cao cấp thuộc hàng ngũ sí thiên sứ và tọa thiên sứ nhưng đạt cấp thần thành. Dù sau khi đọa lạc bị tước đoạt xưng hiệu trên danh nghĩa, nhưng thực lực bản thân vẫn giữ nguyên, thậm chí hấp thu một vài pháp môn tu luyện của ma giới và cùng yêu ma tạp sinh thì càng tăng cao.
A Mục Ti là một trong những thống lĩnh tối cao, tự đại thành cuồng, đối diện với ba địch nhân khiến cánh quân hao binh tổn tướng, danh dự của y mất hết, liền không buồn nói nhiều với Nhạc Bằng, chia hai người thành một tổ, lao vào Nhạc Bằng, Nhạc Sư Đà, Nhâm Sinh Quỷ Thần.
Nhạc Bằng chỉ muốn đánh bại địch nhân, còn Nhạc Sư Đà cân nhắc xa hơn, đoạn đối thoại ngắn ngủi lúc này lộ ra tin tức quan trọng, nếu Trung ương vương triều và đọa lạc thiên sứ quân đoàn liên minh, hậu quả nghiêm trọng khôn lường. Hai thế lực mạnh nhất ma giới liên thủ, có khác gì cả ma giới chập lại thành một khối, căn bản không coi mục tiêu là thế lực ma giới nào, mục đích chỉ có một --- là khai chiến với thiên giới.
Thần tộc thường tìm cớ đánh đến ma giới nhưng thế lực ở ma giới phức tạp, chưa có ngày nào yên tĩnh nên cực kỳ hiếm khi phản công thần tộc, toàn do một thế lực đơn độc tiến hành, những thế lực khác không thừa nước đục thả câu đã là viện trợ lớn rồi. Vạn năm nay chiến tranh một chiều chưa từng thay đổi, dù tính về chỉnh thể thực lực, song phương không cách xa nhau, tuy Đông phương thần tộc và Tây phương thần tộc không hòa thuận song quan hệ vẫn hơn hẳn giữa ma giới chư phương. Nhạc Sư Đà nghĩ vậy, hào khí trong lòng dâng lên, nếu có thể thừa cơ phát triển, ma giới bá chủ sau này sẽ có vị trí của hắn. Vì thế càng kỳ vọng vào Nhạc Bằng.
Nhạc Bằng dám khoa trương, xác thật muốn thu phục cánh quân đọa lạc thiên sứ tổ thành này tặng cho Nhạc Sư Đà. Huyết hà binh vương phiên vốn là ma đạo pháp khí, có thể hấp thu sinh linh thành huyết mị âm binh, là thứ gã ỷ trượng vào. Huyết hà binh vương phiên uy lực tuy chấn động nhân gian giới nhưng cha đủ đối phó với tình huống hiện giờ. Bất quá, gã có cách riêng để phát huy sức mạnh vượt cấp của tà môn pháp khí này.
Nhạc Bằng ngầm lấy ra Huyết hà binh vương phiên, Thiên ma phụ sinh quyết vận lên, một con huyết lân cự mãng hiện thân. Ma tướng bản thân và nguyên linh của Huyết hà binh vương phiên dung hợp làm một, bản thể của gã khiến huyết lân cự mãng càng lúc càng hung ác. Mọi đọa lạc thiên sứ đến gần đều bị huyết khí trên mình huyết lân cự mãng quấn lấy rồi hấp thu, huyết mị âm binh thấp thấp thoáng thoáng liễu nhiễu quanh mình hộ vệ cho gã. Hai địch nhân đối diện, một là hỗn huyết ác ma huyết thống phức tạp, một là thiên sứ cao cấp có bốn đôi cánh, vì chưa từng gặp địch thủ đáng sợ như gã tại đọa lạc thiên sứ quân đoàn, nên nhất thời sơ ý, giao thủ chưa đầy ba chiêu đã bị huyết lân cự mãng quấn chặt, Nhạc Bằng vận kình hấp thu vào Huyết hà binh vương phiên. Chợt gã cảm giác trên đỉnh đầu phong lôi, ma khí kinh nhân đập vào hộ thân huyết khí, lòng gã lạnh buốt, huyết khí tiêu tan mất ba thành.
Năm xưa pháp lực của gã còn thấp, từng chịu nhiều thiệt thòi, thụ thương như cơm bữa nhưng đột nhiên bị người ta đánh lén, hơn nữa lại dễ dàng đắc thủ vẫn làn việc cực hiếm khi xảy ra. Hai đối thủ đã bị hút vào Huyết hà binh vương phiên lại giãy giụa.
Địch nhân bất ngờ này vốn theo chân A Mục Ti vào đây nhưng đã vận dụng đặc thù công pháp che giấu ma khí kinh hồn, lẫn vào quân đoàn nên không để lộ dấu hiệu đặc biệt, vữa nãy xuất kích liền đắc thủ ngay. Quả thật tâm kế thâm trầm, kiên nhẫn cực độ.
Công phu của người này cực kỳ cổ quái, ma khí mạnh không kém gì Nhạc Bằng, Nhạc Sư Đà; đắc thủ rồi vẫn liên tục xuất chiêu, quyền kình cuồng loạn công kích. Nhạc Bằng vừa khống chế Huyết hà binh vương phiên hấp thu hai thiên sứ cao cấp vừa ứng phó địch nhân, nhất thời không kịp chống cự, từ không trung bị đánh rớt xuống đất.
Thấy gã thất lợi, yêu ma đó ngưng tụ ma khí, bạo phát kì chiêu cường liệt, định trọng thương gã, giải quyết tình huống. Bất quá Nhạc Bằng đâu thể dễ dàng bị đánh bại như vậy, gã điều chỉnh khí tức, hấp thu xong hai thiên sứ cao cấp liền xoay người phản kích, được huyết khí quấn quanh người dẫn động, Thiên hoang thần kích phát ra lệ khí vô tận nghênh đón đối thủ.
Nhâm Sinh Quỷ Thần và Nhạc Sư Đà đang giao chiến ngoài xa, thấy gã bị tập kích, rồi thấy công pháp yêu ma đó sử dụng, đều kinh ngạc. Trung ương vương triều lấy Thái cổ minh tộc làm chủ lực, Thiên ma phụ sinh quyết là công pháp buộc phải tu luyện của hoàng tộc trung ương hoàng triều, nhưng Thái cổ minh tộc không chỉ có một pho võ công đó, kẻ đánh lén thần bí kia sử dụng một môn khoáng thế tuyệt học khác của họ - - Phần Nhật Cực Nghệ.
Nghe nói môn công pháp này tu hành gian khổ phi thường, tự cổ chí kim chỉ có năm, ba người tu thành, là ma công có thể đốt cháy cửu thiên hồng nhật, tối thiểu cần tu vi ma hoàng cấp và chân ma bất diệt thể bảo đảm mới có tư cách tu tập. Dù vậy tỉ lệ thành công vẫn không đầy hai thành.
Kẻ này sử dụng được môn ma công đó, không cần hỏi cũng biết lai lịch có liên quan đến Trung ương vương triều.
Nhạc Bằng tuy không thông thuộc điển cố của ma giới như Nhạc Sư Đà và Nhâm Sinh Quỷ Thần, không biết đối thủ là ai, sử dụng công pháp gì nhưng tính cách gặp mạnh càng mạnh khiến gã quyết định ngạnh tiếp, quyết không để đối thủ đắc thủ.
Lấy cương mãnh đối cương mãnh, Nhạc Bằng lựa chọn thức bá đạo nhất trong Băng thiên liệt địa thất đại thức của Ngưu Ma Vương - - Lục Cực Băng Hội.
Yêu ma tu hành đến cảnh giới ma thần cấp sẽ mở được ma thức, thao túng sức mạnh vô tận trong thiên địa. Lục Cực Băng Hội là một kiểu khác, Ngưu Ma Vương dựa vào nhục thể bất phàm mở ra sáu không gian ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, dồn năng lượng từ cả sáu không gian truyền về thành một chiêu, không chỉ lực phá hoại kinh nhân, có thể dẫn phát bão không gian. Chiêu thức tất sát khó lường này, ngay cả người phát chiêu còn sống hay không phải trông vào vận khí.
Uy lực của chiêu số có tính liên hoàn, phát động rồi, bản thân sẽ liên tục tăng cường thực lực, duy trì được ảnh hưởng rất lâu, nơi chiến đấu sẽ có khí hậu ác liệt, cả người và vật không sống nổi trong mấy trăm năm sau đó, bởi dòng năng lượng từ không gian vô danh không ngừng dồn xuống.
Nhạc Bằng mạo hiểm sử dụng chiêu thức nguy hiểm đó, bản thân gã mười phần nắm chắc. Ma diễm tuyệt đối tập trung của Phần Nhật Cực Nghệ va chạm với Lục Cực Băng Hội mang tính bùng nổ, do vô số dòng năng lượng tổ thành, tạo thành khung cảnh cực kỳ kinh nhân, phong bế kết giới do một vạn cao thủ tập trung năng lượng duy trì bị xé tan, chiến trường là hoang nguyên ngàn dặm trở thành đất bằng. Mười vạn cao thủ của đọa lạc thiên sứ quân đoàn vốn diệu vũ dương uy, bị tiêu diệt ba phần rồi vẫn còn lại không ít, hiện tại không còn một ai, không hiểu bị năng lượng thổi tung đến phương nào.
Nhạc Sư Đà tránh trước, bay liền hai, ba ngàn dặm mới dừng lại quan sát. Hắn hiểu rõ uy lực của Lục Cực Băng Hội do Nhạc Bằng phát ra, cũng biết Thiên Bằng Tung Hoành pháp có thể thoát ly phạm vi hủy diệt bất cứ lúc nào, nên tự lo cho mình trước tiên.
Cảnh tượng dị biến kinh hồn như vậy, khiến hắn không biết phản ứng thế nào, cùng lúc Nhâm Sinh Quỷ Thần chạy tới. Y phản ứng hơi chậm, bị ảnh hưởng đôi phần nhưng thân thể yêu ma cường tráng hơn hẳn người thường, lại tu luyện công pháp bảo mệnh liệu thương, thành ra thương thế không đáng ngại.
Đến cạnh Nhạc Sư Đà, y hạ giọng: “Kẻ sử dụng cấm kị võ học của Thái cổ minh tộc chúng tôi chắc là nhân viên bí mật huấn luyện của Trung ương vương triều, khiến huynh đệ của các hạ liên lụy, mỗ thật sự bất an, chúng ta liên thủ đòi công đạo cho Nhạc Bằng, được không?”
Đối diện với Nhâm Sinh Quỷ Thần nóng lòng tìm minh hữu, Nhạc Sư Đà biết rằng vì sao y tìm đến mình, hóa ra tình thế khẩn bách đến mức này rồi. Không cần báo thù cho Nhạc Bằng, hắn tất nhiên không lĩnh tình, lạnh nhạt đáp: “Huynh đệ của mỗ không dễ dàng mất mạng thế được, bất quá công lực kẻ đánh lén vừa rồi không kém chúng ta. Cao thủ đẳng cấp này, không thể vô danh ở ma giới, các hạ có manh mối gì không?”
Nhạc Sư Đà lên tiếng, biểu thị tình huống có thể thương lượng, vốn phí tận thủ đoạn cướp đoạt Chúng sinh chi môn, kết quả đắc tội với kẻ cầm quyền, dẫn động các thế lực ma giới liên hiệp, hiện tại lại xảy ra biến hóa vượt ngoài phạm vi khống chế. Hắn cũng không biết xử lý thế nào, chỉ hy vọng sau khi loạn động qua rồi còn cơ hội Đông sơn tái khởi.
Nhâm Sinh Quỷ Thần tỏ vẻ hoài nghi trước việc Nhạc Sư Đà cho rằng Nhạc Bằng bình an, nhưng không sao công nhiên nói ra khiến bạn hợp tác không thống khoái, đành ấp úng: “Cát nhân tự có thiên tướng, chốc nữa chúng ta quay lại chiến trường tìm Nhạc Bằng.” Phần Nhật Cực Nghệ cương mãnh bá đạo, là tuyệt chiêu chỉ khẽ động cũng hủy diệt được cả thành trì, sử dụng sẽ tạo thành tác dụng diệt tuyệt, nếu còn sống mới là thiên lý mất hết. Nhâm Sinh Quỷ Thần nghĩ vậy.
Y vừa dứt lời, sau lưng vang lên giọng nói bình thản, cắt ngang dòng suy nghĩ: “Không cần đến chiến trường tìm, mỗ ở đây.”
Nhâm Sinh Quỷ Thần quay phắt lại, cách đó mấy dặm, quanh mình Nhạc Bằng kết thành một dải kim quang nhàn nhạt, gã ngồi xếp bằng, thần thái hưng phấn phơi phới vô cùng.
Thấy Nhạc Sư Đà tỏ vẻ thắc mắc, gã dùng ánh mắt chứa ý thức chiến đấu hùng hồn nhìn xuống chiến trường: “Tên đó bản lĩnh không tệ, tuy thụ trọng thương nhưng vẫn chạy được. Bất quá chúng ta không hẳn không có thu hoạch.”
Gã xòe tay, làn khí âm ám che kín đất trời, một đám mây màu máu ẩn chứa vô huyết sắc thiên sứ số hoặc hoàn chỉnh, hoặc thân thể tàn khuyết xuất hiện. Vốn cánh của đọa lạc thiên sứ quân đoàn màu đen giờ biến thành đỏ máu, sức mạnh hắc ám tăng thêm mùi máu tanh, số lượng tuy không nhiều như lúc vây công ba người, như khí thế áp chế chỉ tăng chứ không giảm.
Nhạc Bằng không tỏ vẻ cảm tình, nói với Nhạc Sư Đà: “Đó là huyết mị thiên sứ do đọa lạc thiên sứ chuyển hóa, coi như cánh quân đầu tiên tam ca tặng lão tứ. Dám tìm đến làm phiền ta, dù là thần minh, ác ma mạnh nhất thiên địa cũng phải trả giá.”
Nhìn huyết sắc yên vụ khẽ phiêu đãng, không hiểu sao Nhâm Sinh Quỷ Thần chợt có cảm giác kì quái, hình như là – hoảng sợ.