• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

_ Chị Hai....chị đưa tay cho em băng bó

Từ lúc rời khỏi bữa tiệc , Chu Hạnh cứ trầm lặng không nói tiếng nào mặc cho bàn tay bị những mãnh thủy tinh ghim vào làm chảy máu . Cùng là chị em , cùng tâm địa độc ác như nhau nhưng khi thấy chị mình tức giận đến nổi tự làm đau chính mình , Chu Đào cảm thấy có chút hốt hoảng . Không phải cô hốt hoảng vì sợ sệt...chỉ là cô không ngờ rằng chị mình lại yêu anh ta đến vậy . Nghĩ lại cho cùng , Chu Đào cô còn kém xa Chu Hạnh rất nhiều , mặc dù cô rất yêu Tạ Thừa Quân nhưng cô chưa hề tự làm đau mình như Chu Hạnh . Có thể nói , cô căm ghét Nam Cung Thanh không phải vì chuyện tình cảm mà chủ yếu là vì lòng đố kỵ .

Xót thương cho chị mình , Chu Đào khẽ thở dài ngồi vào xe lấy hộp y tế ra băng bó lại vết thương . Chu Hạnh lúc này biết em gái mình đang đau lòng mà giúp mình băng bó vết thương nên để yên . Mắt thì vẫn nhìn xa xăm ngoài cửa . Ai nói cô không đau , đòn đánh lần này của Huỳnh Thiên khiến cô toàn quyền mất hết hy vọng , một chút cũng không có , đã thế thì cô cũng không còn cách nào khác , cô đau khổ không có được hạnh phúc từ anh thì anh đừng hòng có được hạnh phúc .

_ Chu Đào ! Em thật sự câm ghét Nam Cung Thanh ?

Bất ngờ Chu Hạnh quay lại dùng ánh mắt kiên quyết hỏi em mình , trong ánh mắt ấy chứ đầy nổi hận thù . Chu Đào ngạc nhiên nhìn chị mình nhưng sớm thu lại ánh mắt ấy . Cô gật đầu chế giễu

_ Chị còn hỏi , em ghét nó đến tận xương tủy . Chỉ muốn một tay có thể bóp chết con nhỏ đó .

Vừa lòng với câu trả lời của đứa em . Chu Hạnh nhàn nhã dựa vào ghế , môi không quên nhếch lên tạo thành nụ cười xảo quyệt .

_ Nhưng chị hỏi em như vậy là có ý gì ? - Chu Đào hỏi ngược lại chị mình . Vài phút trước cô thấy Chu Hạnh mặt lạnh như băng , im lặng chẳng muốn mở miệng . Bây giờ thì thay đổi thái độ , trở thành người giang xảo chứa đầy bụng âm mưu .

_ Chị muốn loại bỏ cái gai trong mắt...

_ Ý chị là...chị...chị muốn giết Nam Cung Thanh ?? - Chu Đào bất ngờ dừng động tác băng bó , sửng sốt nhìn Chu Hạnh .

_ Giết ? Hừ...Giết một mình nó thì chưa đủ làm chị em mình hả giận. Chị muốn nó sống trong đau khổ trước , muốn nó biết thế nào là cảm giác mất đi những người thương yêu . Rồi sau đó , chị cho nó đi gặp chầu Diêm Vương cùng bọn họ . Gừm....hahahahah

_ Chị Hai.......

Chu Đào không còn gì để nói , chỉ im lặng nhìn chị mình cười một cách quái dị . Kể từ phút giây này , Chu Đào biết chị mình đã trở thành một con người khác . Chu Hạnh không còn là Chu Hạnh mà đã trở thành một con quỷ . Âm mưu giết người hình thành . Có ngăn cũng không được .

...............................................................................................................Xa xôi đâu đó ....... Trên thiên đình !

_ Tiểu Băng Băng ! Hôm nay con có biết vì sao ta gọi con lên đây hay không ?

Cái người vừa phát ra tiếng nói không ai khác chính là Ngọc Hoàng đại đế , người đứng đầu cai trị trên thiên đình . Khi Con người luôn cho rằng thần tiên không bao giờ có thật , nếu có thì chỉ xuất hiện vào thời xưa . Ở cái thế kỷ 21 , con người trở nên thông minh có thể sáng tạo ra những máy móc tân tiến giúp ích cho cuộc sống . Nhưng con người hoàn toàn sai lầm khi cho rằng thần tiên không có thật , con người không biết rằng số phân , nhân duyên điều do thần tiên quyết định .

Tiểu Băng Băng biết hôm nay cô được Ngọc Hoàng đại đế gọi lên thiên đình là về chuyện cô bị Ngọc Hoàng trừng phạt tội cô không an phận lén phá bỏ kết giới giữa trần giớ và thiên giới. Đi xuống trần giới để vui chơi . Khi biết được , Ngọc Hoàng đại đế đã rất tức giận liền phái xứ giả xuống trần giới bắt lấy tiểu Tiên nghịch ngợm đem về trừng phạt . Và hình phạt dành cho Tiểu Băng Băng là hóa thành oan hồn , bị đầy xuống trần giới nhốt cô vào trong những giấc chiêm bao của con người , chỉ có thể xuất hiện khi con người nằm chiệm bao . Một năm là thời hạng Băng Băng chịu phạt , một năm trên trời bằng mười năm ở trần gian ( t/g : hihi mình không rành về chuyện thân tiên nên về chuyện gian giữa trần gian và thiên đình là do mình bịa ra nha các bạn )

Hôm nay là ngày tròn một năm cô được trả tự do . Có thể quay trở lại thiên đình làm tiểu Tiên nhưng đối với cô mà nói , giá như Ngọc Hoàng có thể trừng phạt cô thêm một năm nữa thì hay biết mấy . Tiểu Băng ủ rủ đi đến quỳ trước mặt Ngọc Hoàng cuối đầu nói .

_ Tham kiến Ngọc Hoàng , hôm nay là ngày tiểu Tiên hết chịu phạt ạ .

_ Tốt ! Một năm bị nhốt ở dưới trần gian , chắc con cũng đã biết hối hận vì sự nghịch ngợm nhất thời của mình đúng chứ ? Tiểu Băng à ! Ta biết con là một tiểu Tiên thông minh , ngay từ nhỏ con đã mang trong mình những phép thuật mà không tiểu Tiên nào có được .Chính gì vậy ta đã xếp con vào hàng ngũ tiểu Tiên đặc biệt . Năm đó , nhất thời ham chơi nên con phạm phải tội tầy đình phá bỏ kết giới để xuống trần giới . Ta vì thương con nên đã giảm nhẹ tội , chỉ đầy con một năm . Nay thời hạn một năm đã hết . Con có thể trở lại làm tiểu Tiên trên thiên đình . Có điều ta cần phải nhắc nhở con rằng , nếu tái phạm lần nữa thì ta e rằng không thể nương tay . Con hiểu những gì ta nói chứ Tiểu Băng ?

_ Vâng thưa Ngọc Hoàng , con đã hiểu - Tiểu Băng vẫn ủ rủ cuối đầu trả lời . Cô không biết mở miệng làm sao để cầu xin Ngọc Hoàng một chuyện .

_ Tiểu Băng .... con sao vậy ? Ta thấy hình như con không được vui khi được trở lại làm tiểu Tiên . - Ngọc Hoàng quan sát thấy thái độ ủ rủ của Tiểu Băng bèn nghi hoặc hỏi

_ Ơ không...không phải vậy ạ ! Con rất vui vì được trở lại làm tiên nhưng ...nhưng con.... - Tiểu Băng vừa sợ vừa muốn nói nhưng lại ấp úng

_ Nhưng sao ? Có chuyện gì con cứ nói - Ngọc Hoàng cau mày nhìn thái độ ấp úng của Tiểu Băng .

Lúc này Tiểu Băng lấy hết can đảm để nói

_ Con...con muốn xin Ngọc Hoàng cho con ở dưới trần giới thêm ba ngày .

Cả Thiên Đình điều ngạc nhiên nhìn Tiểu Băng . Ngọc Hoàng cũng rất ngạc nhiên nhưng sau đó ông tức giận đập bàn khiến mọi người càng thêm hoang mang .

_ Tiểu Băng....Con muốn làm ta tức chết phải không ? Hình phạt dành cho con như vậy không đủ hay sao mà còn muốn xuống trần giới . Con không hiểu hay cố tình không muốn hiểu những gì ta nói . Trần giới không phải là nơi để thần tiên như con vui chơi . Con và con người là hai thế giới song song . Nếu để con người phát hiện ra thân phận của con thì trật tự sẽ bị đảo lộn .

_ Thưa Ngọc Hoàng , xin Ngọc Hoàng hãy nghe tiểu Tiên giải thích . Con không phải xuống trần giới là để vui chơi.

Tiểu Băng đã rất rung sợ khi nhìn thấy sự tức giận của Ngọc Hoàng , cô biết những lời cô nói lúc nảy có thể khiến cô bị nhốt trong ngục nhưng cô không thể trơ mắt nhìn cô bé kia chết . Cho nên cô quyết định bằng mọi giá phải xin Ngọc Hoàng xuống trần giới cứu cô bé đó . Nữ Oa nương nương nảy giờ ngồi bên cạnh Ngọc Hoàng chứng kiến hết sự việc . Nhìn vào đôi mắt cầu xin của Tiểu Băng , bà tin chắc có uẩn khuất gì trong đó chứ không phải vì Tiểu Băng ham chơi . Bà muốn biết lí do nên mở miệng thuyết phục Ngọc Hoàng

_ Ngọc Hoàng ! Ngài có thể nghe tiểu Tiên giải thích được không . Ta nghĩ con bé có lý do gì đó mới cầu xin việc lớn như vậy .

_ Nữ Oa nương nương nói rất đúng . Xin Ngọc Hoàng bớt giận ! là một Tiểu Tiên thông minh , ta nghĩ sau hình phạt của ngài , ta thấy con bé đã giác ngộ và không còn ham chơi như trước nữa . Chuyện con bé cầu xin xuống trần giới , chắc hẳn là có lý đo . - Nguyệt Lão cũng lên tiếng khuyên ngăn

_ Được , nếu Nguyệt Lão và Nữ Oa nương nương đã nói vậy thì ta cũng muốn biết lí do . Nào Tiểu Băng , nói cho ta biết lí do vì sao con lại cầu xin ta như vậy ?

_ Dạ , nếu mọi người đã cho phép tiểu Tiên nói thì tiểu Tiên xin nói ra lí do . Chuyện là khi biết mình bị đầy vào cỏi u mê tức là giấc chiêm bao của con người . Con biết mình phạm tội tầy trời nên con ngoan ngoãn nhận lỗi mà chờ đợi , chờ đợi và cố sửa đổi bản tính nghịch ngợm . Nhưng con chờ hoài chờ hoài thời gian vẫn chưa hết . Con bắt đầu cảm thấy cô đơn , một mình bơ vơ lướt qua từng chiêm bao của mỗi con người . Trong đó con thấy con người mơ về rất nhiều điều mà họ không hề biết được , đối với họ mà nói đó chỉ là giấc mơ mà họ nhìn thấy khi họ ngủ . Khi thức dậy họ lại tiếp tục cuộc sống của họ , còn con thì lại bơ vơ lạc lõng . 10 năm ở trần gian đối với con mà nói nó thật sự rất dài , dài đến nổi con không còn đủ tự tin để tiếp tục chờ đợi . Sau đó con đi vào giấc chiêm bao của một con người , quan sát cảnh vật trong chiêm bao ấy chỉ là một vách núi ven biển . Con bắt đầu cảm thấy thích cảnh vật nơi này nên quýêt định ở lại . Rồi con lại tuyện vọng , phút chóc trong con chỉ muốn thả người xuống vực thì nào ngờ chủ nhân của giấc chiêm bao ấy lại lạc vào chính giấc mơ của mình . Ngọc Hoàng biết không , người đó là một cô bé tầm 20 tuổi , thoạt người nhìn rất dễ thương , hiền lành . Cô bé trong thấy con , con rất bất ngờ vì điều đó . Nhưng rồi con không quan tâm mà cứ thế thả người lao xuống vực . Điều làm con bất ngờ nhất là cô bé lại nắm lấy tay con , cô bé tưởng con tự vẫn nên ra sức cứu con . Cô bé ấy nói " Đừng vội từ bỏ , kỳ tích sẽ không bỏ xót một ai " . Câu nói ấy như làm thức tỉnh con người con . Lần sau đó , con lại gặp cô bé ! Con với cô bé đã nói với nhau rất nhiều chuyện . Trong lúc nói chuyện với cô bé , con phát hiện rằng.....- Nói đên đây bỗng Tiểu Băng ngừng lại khiến mọi người trong đại điện càng tò mò .

_ Rồi sao nữa ? Con mau nói cho ta biết - Ngọc Hoàng thúc giục

_ Không hiểu sao lúc đó phép tiên tri con bắt đầu linh nghiệm , đến cả con không thể kiểm soát được . Trước mắt con hiện ra vô số hình ảnh tương lai của cô bé đó , con thấy một người đàn ông và một người phụ nữ mà cô bé cho là ba mẹ điều bị giết sạch . Sau đó cô bé bị bắt cóc và cuối cùng cô bé đó cũng chết . Mọi người biết lí do vì sao cô bé đó chết không ? Cô bé đó chết vì rơi từ vách núi xuống biển . Nơi mà con và cô bé gặp nhau trong giấc chiêm bao của cô bé .

Ngọc Hoàng , Nữ Oa nương nương cùng Nguyệt Lão sững sốt nhìn nhau . Họ không ngờ năng lực phép thuật của Tiểu Băng càng lúc càng mạnh , vượt cả tầm kiểm soát của Tiểu Băng . Nếu nhưng được tu luyện đúng bài bản thì năng lực tiên tri của Tiểu Băng coi chừng sẽ vượt qua Nguyệt Lão .

_ Chính gì vậy con muốn giúp người phàm kia thoát khỏi cái chết ? - Nữ Oa nương nương trước giờ vẫn điềm tĩnh nói

_ Vâng thưa Nữ Oa nương nương đúng là vậy .

_ Người phàm kia tên gì ? - Ngọc Hoàng thắt mắt nảy giờ vẫn chưa biết tên con người mà Tiểu Băng kể

_ Dạ là Nam Cung Thanh ạ - Tiểu Băng vâng lời khai tên

_ Cái gì ? Thưa Ngọc Hoàng , chuyện cứu giúp người phàm tên Nam Cung Thanh là chuyện không thể .

Diêm vương khi nghe tên Nam Cung Thanh liền lật sổ Tử ra xem thì phát hiện có tên Nam Cung Thanh . Điều này cho thấy số mệnh của người phàm kia phải chết .

_ Tại sao vậy Diêm Vương ? Ngài nói không thể là có ý gì ? - Tiểu Băng bàn hoàn

_ Haizz Số trời đã định , người phàm Nam Cung Thanh phải chết . Trong sổ Tử ta đã ghi tên . - Diêm Vương lắc đầu than thở

_ Tiểu Băng....Diêm Vương đã nói như vậy thì làm sao con có thể....

Nguyệt Lão chưa nói hết câu thì bị Tiểu Băng cắt ngang lời nói

_ Khoang đã nếu như con thay đổi được số mệnh của cô ấy thì sao . Ngay từ đầu không cần Diêm Vương nói con cũng biết cô bé đó sẽ chết vì lời tiên tri của con không bao giờ sai . Nhưng con muốn thay đổi số mệnh của cô bé đó . Con muốn tạo ra kỳ tích .

_ Không thể được , ta không đồng ý ! Việc cho con một lần nữa quay trở lại trần giới là phạm vào luật trời . - Ngọc Hoàng nghiêm nghị

_ Nhưng con chỉ xin có ba ngày - Tiểu Băng cương quyết nói

_ Con đừng quá ngốc , nếu con sử dụng phép thuật lên con người , nó sẽ ảnh hưởng đến con . Con chỉ là một tiểu Tiên , làm sao có thể ...Không được lỡ như có sai xót . Người chết sẽ là con .

Lời nói của Ngọc Hoàng khiến cung điện trở nên im lặng . Riêng Tiểu Băng từ đầu đến cuối điều đang quỳ liền đứng bật dậy , trên môi nở một nụ cười lạnh lẽo .

_ Mọi người từng nói , ta là thần tiên . Nhiệm vụ của tất cả chúng ta là phải mang lại hạnh phúc cho nhân loại nhất là con người . Vậy mà giờ đây , vì luật trời quy định vì vận mệnh mà lấy đi ba mạng người . Trong khi họ lại là những người lương thiện . Hừ thật nực cười .

Tiểu Băng cảm thấy mình không còn đủ sức để thuyết phụ được họ nên đành bỏ đi . Đi được một đoạn thì cô dừng lại nói lời cuối cùng với Ngọc Hoàng

_ Ngọc Hoàng ! Người không muốn biết tại sao con lại kiên quyết cứu cô bé ấy sao ? Tất cả chỉ vì cô bé đó mang khuôn mặt của mẹ con .

Nói rồi Tiểu Băng lẳng lặng bỏ đi . Ngọc Hoàng sau khi nghe câu nói đó của Tiểu Băng liền bất lực tựa người vào ghế , miệng lẩm bẩm nói

_ Sao không ai báo cho ta biết Lục Công Chúa kiếp này lại đầu thai làm người phàm ? Tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang