• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

A Ngưu mĩm cười khép cánh cửa lại , có lẽ chuyện xử tội Châu Hải Mi để lát anh thông báo chủ tịch sau . Bây giờ anh không dám làm kỳ đà cản mũi đâu ^^ . Về phần tập đoàn Châu thị . Huỳnh Thiên đã sai người tố cáo tập đoàn Châu thị làm ăn phạm pháp , trái pháp luật . Thanh tra đã đến niêm phong toàn bộ tài sản của họ . Tập đoàn Châu thị chính thức phá sản . Châu Hải Mi và A Băng hiện giờ vẫn còn bị A Ngưu giam giữ . Tập đoàn Lục thị biết trước kết cục này của Châu thị nên đã rút hết vốn đầu tư để tránh bị luyên lụy .

Cảm thấy mọi chuyện dường như đã ổn , Nam Cung Thanh định rời khỏi nụ hôn thì bỗng Huỳnh Thiên giữ chặt lấy đầu cô , không cho cô thoát khỏi nụ hôn của anh . Nụ hôn trở nên mãnh liệt , lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô . Không cho đường để thở , Nam Cung Thanh muốn ngăn anh nhưng người cô không còn chút sức lực nào , anh như thôi miên cô , không để cô chống cự . Lúc này Huỳnh Thiên rời khỏi môi cô , gian tà nhìn xuống nút áo ở phần ngực đã bị rớt ra , làm lộ gần hết phần ngực đầy đặn của cô , anh khẽ cười nói

_ Em như vậy là đang quyến rũ tôi đấy

_ Hả?

Nhìn theo cặp mắt boss ,thấy boss đang chăm chú nhìn ngực mình . Nam Cung Thanh đỏ mặt vội lấy tay che lại thì bất ngờ Huỳnh Thiên xiết lấy eo cô , đè cô xuống giường , ăn sạch tàu hủ của cô . Cảm thấy rất nhột , Nam Cung Thanh cười ôm lấy mặt Huỳnh Thiên ngăn anh lại

_ hihi anh là đại sắc lang , nhột quá , buông tôi ra .

_ Là em dụ dỗ tôi

_ Tôi....tôi không có -Nam Cung Thanh ngượng ngùng

_ Em còn chối ,em muốn anh ăn sạch em thì mới chịu thừa nhận . - Huỳnh Thiên uy hiếp

_ Thôi được là tôi quyến rũ anh nhưng....

_ Nhưng sao

_ Anh không được làm càn >.< - Nam Cung Thanh mắc cỡ lấy tay che mặt

Nhìn thấy hành động đáng yêu cô , tự nhiên anh thấy yêu cô nhiều hơn , anh không muốn làm cô tổn thương lần nào nữa . Anh nhẹ nhàng nâng khuôn mặt cô đối diện khuôn mặt anh , đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng rồi anh nói bằng giọng ấm áp

_ Đi thôi , tôi đưa em về nhà .

_ Nhưng....nhưng chưa hết giờ làm việc - Nam Cung Thanh tròn mắt nhìn anh

_ Tôi cho em về sớm . Chiều nay tôi có một số việc cần xử lý , không thể đưa em về và dẫn em đi mua quần áo được . Tôi sẽ nhờ trợ lý Ngưu đưa quần áo đến cho em.

Nói rồi anh đi lại tủ lấy áo khoát , khoát lên người cô . Vì người anh quá cao nên khi mặt chiếc áo vào , chiếc áo dài tới đầu gói cô . Trong cô như một nắm lùn so với anh . Cuối người bế cô lên . Nam Cung Thanh nằm gọn trong lòng anh . Vì quá mệt , cô không chống cự , mặc anh làm gì làm , cô thiếp đi lúc nào không hay . Trong cơn mê , cô nghe loáng thoáng tiếng anh nói , hình như đang nói cô thì phải " hôm nay làm tốt lắm cô bé "

Ngủ một giấc thật đã , Nam Cung Thanh ngồi dậy thì phát hiện mình đang ở nhà , chính xác là cô đang ngồi trên giường của cô . Cô mơ hồ không hiểu mình về nhà từ lúc nào ? Và ai đã đưa cô lên đây .? Cô nhớ mang mán là cô được boss bế trên tay sao đó thì cô không nhớ gì hết . Vò đầu nhìn đồng hồ trên bàn , đã 6h30 tối . Nam Cung Thanh mặc kệ đi vào nhà vệ sinh thay đồ rồi xuống lầu tìm ba mẹ

Vừa bước xuống lầu , Nam Cung Thanh đã bị mẹ cô lôi vào phòng khách . Ba cô cũng ở đó , ông đang ăn trái cây xem tivi . Thấy thái độ hơi kỳ lạ của mẹ , Nam Cung Thanh phụng phịu

_ Mẹ....mẹ sao vậy , sao lôi con ra đây , con muốn xuống bếp ăn , con đói quá rồi

_ Con trả lời câu hỏi của mẹ đi rồi mới được ăn - bà nghiêm túc nhìn cô

_ Mẹ muốn hỏi con chuyện gì ???

_ Tại sao có bạn trai mà không nói ba mẹ biết , là ngươi làm trong cty hôm qua đưa con về phải không ?

_ Hả ? Mẹ vừa nói cái gì ???? Con nghe không hiểu ? - Nam Cung Thanh hóa đá làm rớt miếng táo đang cằm trên tay

_ Con bé này , có bạn trai sao giấu ba mẹ - bà với tay cốc nhẹ lên đầu cô trách yêu

_ Ai da mẹ này , sao đánh con . Con có bạn trai hồi nào mà mẹ nói con giấu ba mẹ . - Nam Cung Thanh xoa xoa đầu

_ Vậy cái người đưa con về tận nhà là ai . Còn giúp ba mẹ bế con lên lầu . Không phải bạn trai con thì là ai , nhìn cậu ta có vẻ rất quan tâm tới con đấy.

Nghe mẹ nói , cô nghĩ ngay trong đầu không ai khác là boss của cô . Cô nhớ không lầm là boss đưa cô về , vậy tức là chính anh ta là người vác cô lên phòng . Nhận ra điều này , Nam Cung Thanh ôm đầu than thở , cô không ngờ ba mẹ cô lại hiểu lầm boss cô là bạn trai cô mới khổ . Phải giải thích cho ba mẹ cô hiểu mới được

_ Mẹ à , đó là sếp của con chứ không phải bạn trai của con đâu.

_ Thật chứ , con đang gạt mẹ phải không ? - bà nhìn cô một cách nghi ngờ

_ Con làm sao lại gạt ba mẹ được , nếu con có bạn trai . Con nhất định sẽ dẫn về cho ba mẹ xem mặt . Con cũng lớn rồi , con giấu ba mẹ chuyện này thì được gì .

_ Nếu đã vậy , con nói con không có bạn trai , sao con không thử quen cấp trên của con . Theo mẹ thấy con với anh ta rất xứng đôi , cậu ta lại còn quan tâm con nữa . Con thấy không , cậu nhờ người đem quần mới mua lại cho con nữa kìa . - Bà chỉ chỉ túi quần áo trên bàn

_ Sao ạ ? Quần áo ?

Nam Thanh cầm lấy túi quần áo lên coi , cô há hóc nhìn đống quần áo trong túi , toàn là đồ hiệu . Có cả mĩ phẩm đắt tiền nữa . Cô không ngờ boss của cô nói là làm . Lúc đó vì quá mệt nên không thể từ chối anh . Bây giờ phải nhận cả đống đồ từ boss . Nam Cung Thanh á khẩu không biết nói sao với mẹ . Cô biết tính mẹ cô , có nói thế nào mẹ cô cũng không tin mà gán ghép cô cho bằng được . Đau khổ cô ngậm ngùi im lặng , cô nghiêng qua ba dùng ánh mắt cầu cứu " hix ba ơi cứu con , mẹ đang ép gã con gái ba đi kìa " . Nhận thấy ánh mắt của con gái , ông mĩm cười lắc đầu quay sang bà nhà nói

_ Mẹ nó à , con bé không còn nhỏ nữa . Nó có thể tự mình tìm bạn trai , em hễ thấy ai quan tâm con bé là gán ghép nó cho người đó . Em phải nghĩ đến cảm nhận của con bé nhà mình chứ .

Nam Cung Thanh nghe ba nói liền gận đầu lia lịa phản ứng theo . Trong nhà , chỉ có ba cô là hiểu tâm lý cô nhất

_ Ba nó đã nói vậy thì em không ý kiến gì hết nhưng con phải mau mau tìm nữa kia mà nương tự . 20 tuổi đầu rồi mà chưa có mãnh tình vắt vai - bà cố tình trêu chọc cô

_ Mẹ này , con biết rồi , sao mẹ cứ đem chuyện này ra chọc con hoài vậy

_ Tôi nói cho cô nhớ , không thì cô lo làm rồi sau này ế thì đừng kêu trời . Thôi xuống ăn cơm đi cô nương . Ba nó cũng xuống ăn tối đi chứ .

_ dạ bà xã ( mami )

Hai cha con cùng đồng thanh rồi cùng bật cười , mẹ cô thấy vậy cũng bật cười theo . Nam Cung Thanh thấy rất hạnh phúc khi có ba mẹ kề bên và họ là người hiểu cô nhất . Nhưng.....ba mẹ cô nói cô đã lớn , có thể tự quyết định mọi chuyện . Phải họ nói đúng , ngày mai là ngày cô bước sang tuổi mới . Ngày cô tròn 21 tuổi , cái tuổi tự lập , cái tuổi mà cô phải xa ba mẹ . Bắt đầu cuộc sống tự lập bên ngoài mà không cần có ba mẹ . Khẽ thở dài , đã đến lúc cô nên nhắc họ về lời hứa cách đây năm năm . Họ đã hứa khi cô tròn 21 tuổi, có việc làm ổn định sẽ cho cô ra riêng sống tự lập . Chắc họ đã quên , nên khi ăn cơm . Cô mạnh miệng nói với ba mẹ , cô biết họ sẽ rất buồn và không muốn cô ra riêng , cô cũng cảm thấy buồn nhưng bản tính tự lập mạnh mẽ đã thoi thúc cô nói

_ Ba mẹ , con có chuyện muốn nói

_ Có chuyện gì con cứ nói , ba mẹ sẵn sàn nghe con nói - bà vừa nói vừa gắp đồ ăn cho cô

_ Ngày mai là sinh nhật lần thứ 21 của con....

Nam Cung Thanh ngập ngừng ,cô không đủ dũng khí để nói tiếp . Cô rất sợ ánh mắt buồn của ba mẹ nhìn cô nên cô chỉ cuối đầu nhìn vào bát cơm

_ Con muốn ra ở riêng phải không ?

Nam Cung Thanh ngạc nhiên ngước lên nhìn ba mẹ thì thấy ba mẹ đang nhìn cô cười dịu dàng

_ Ba mẹ vẫn còn nhớ ?

_ Ba mẹ nhớ chứ . Nhìn con trưởng thành từng ngày , ba mẹ rất vui và hạnh phúc . Bây giờ con gái của ba mẹ đã khôn lớn , có thể tự lo cho bản thân . Mặc dủ ba mẹ không muốn con ra riêng , nhưng ba mẹ không còn gì để ép buộc con bên ba mẹ mãi được nữa . - Ba dịu dàng nói

_ Ba mẹ.....- Nam Cung Thanh rưng rưng nước mắt

_ Ba con nói đúng đó , con gái mẹ lớn rồi với lại ba mẹ đã hứa thì không thể thất hứa với con . Ngày mai , sao khi đón sinh nhật xong ba mẹ sẽ giúp con tìm nhà để ở . Gần cty cũng tiện cho con đi làm mỗi ngày -Mẹ cô cũng ứ nước mắt nhưng bà kiềm nén không cho nước mắt rơi .

Nam Cung Thanh rời khỏi chỗ ngồi chạy đến bên ba mẹ , nức nở ôm hai người vào lòng

_ Chỉ có ba mẹ là hiểu con nhất . Con hứa sẽ thường xuyên về thăm ba mẹ , sẽ không để ba mẹ phải buồn phải lo lắng vì con . Bảo bối của ba mẹ rất mạnh mẽ .

Họ cứ thế ôm nhau . Rồi cô trở về phòng ngủ , cô không biết phải nói sao với boss . Cô muốn xin ngày mai nghĩ nữa buổi để đón sinh nhật cùng ba mẹ trước khi cô dọn đi . Nhưng cô lại sợ anh không cho . Đang miên man suy nghĩ thì boss gọi điện thoại đến làm cô giật cả mình , nhân cơ hội này cô thử xin boss xem sao . Cô bắt máy . Đầu dây bên kia truyền đến một giọng trầm ấm , giọng nói làm cô loạn cả nhịp tim

_ Alo , là em ?

_ Alo , là tôi , giờ này chủ tịch gọi tôi có việc gì không ??

_ Hết giờ làm việc không được gọi là chủ tịch , gọi anh ! -Huỳnh Thiên hằng giọng , anh không thích cô cứ gọi anh là chủ tịch . Nghe rất xa cách

_ Chủ.....à anh gọi tôi có chuyện gì thế ? -Nam Cung Thanh khó xử

_ Ngày mai tôi có cô chuyện đột xuất phải bay qua Mĩ giải quyết , đã có trợ lý Ngưu đi cùng tôi nên ngày mai em không cần đến cty làm , tôi cho em nghĩ phép một ngày .

_ Anh nói thật chứ ,ngày mai tôi được nghĩ sao ?

Nam Cung Thanh vui sướng nhảy cẩn lên . Cô không ngờ lại trùng họp như vậy . Vậy là cô khỏi cần xin cũng đã được nghĩ .

_ Có vẻ không gặp tôi , em rất vui thì phải -Huỳnh Thiên lạnh lùng . Thật ra anh rất muốn cô đi cùng nhưng A Ngưu nói cô đi theo cũng không làm được gì nhiều . Nên anh đành ngậm ngùi để cô ở nhà . Cứ tưởng cô buồn ai dè lại vui đến vậy , cô làm anh tức chết , chẳng lẽ không ở bên anh cô thấy vui đến vậy sao ?

_ Đâu có....chỉ là ngày mai tôi cũng tính xin anh cho tôi nghĩ phép vì nhà có công chuyện nhưng anh đã cho tôi nghĩ nên tôi phản ứng hơi quá . - Nam Cung Thanh giải thích

_ Bận việc nhà ?

_ Không giấu gì anh , ngày mai là sinh nhật của tôi cũng là sinh nhật cuối cùng tôi ở bên ba mẹ . Tôi muốn ở nhà mừng sinh nhật với ba mẹ rồi sau đó chuyễn ra ngoài sống . Tôi muốn sống tự lâp

_ Vậy sao . Được , em cứ mừng sinh nhật cùng ba mẹ . Còn chuyện dọn ra sống riêng thì tạm gát lại , chờ tôi trở về giải quyết - Huỳnh Thiên nham hiểm

_ ý không được , đây là chuyện của tôi , anh không cần phải giúp đâu . Tôi có thể làm được .

_ Không nói nhiều 7h tối mai tôi đến đón cô . Rụp....tút tút

Nam Cung Thanh chưa kịp nói gì thì anh đã cúp máy . Cô Không hiểu anh đang nói gì , chắc có lẽ ngày mai cô nên nói rõ với anh .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK