Nhện Lục đã chết!
Tuy nàng có nghe thấy lời uy hiếp của Nhện Lục nhưng lại không muốn để ý tới mà vẫn truyền hàn khí vào trong một cách nhanh chóng mà giết chết hắn, Phương Nguyệt lại tiến tới gần bản thể đã chết của Nhện Lục mà tìm thứ nàng cần Chu Cam Qủa, Chu Cam Qủa cũng đã bị đóng băng chung với những sợi tơ mà Nhện Lục đã tạo ra, Phương Nguyệt chỉ nâng lên mà cầm lấy quả cầu tròn bàn tay không làm gì nhưng băng hệ vây quanh đã tan biến mà hiện ra Chu Cam Qủa ở phía trong không hề bị tổn thương gì, ánh mắt nàng để ý những sợi tơ bao quanh rồi cũng không xóa bỏ mà chỉ cất trong Không Gian Giới Chỉ của mình rồi nhanh chóng quay lại nơi mọi người đang bị bao vây, nơi này chỉ còn lại bản thể của Nhện Lục mọi thứ lại quay về yên lặng
- - -
Ở một góc nào đó trong không gian hình tam giác nơi mà được Thanh Phong Phái gọi là Huyền Lang Động có một tòa thành trì cổ xưa không biết đã tồn tại bao nhiêu vạn năm, rêu phong bám quanh tường thành, bao quanh phía ngoài này là một rừng cây um tùm phủ kín càng khiến cho nơi này trở nên âm u đáng sợ, phía trong tòa thành này lại rất nhộn nhịp từng tiếng nói từ trong âm vang, thành trì này rất rộng có lẽ chứa được hơn mười vạn dân số, phía sau của tòa thành này lại là những ngọn núi nhỏ hình thành không xa cũng không gần chính giữa lại tồn tại một đại điện vẻ cổ kính và lâu đời hơn cả đại điện của Thanh Phong Phái, phía trên đại diện tấm bảng có đề hai chữ “Nhện Điện”, đây chính là tộc địa của Nhện Tộc.
- Tộc trưởng Huyết Bản Mệnh của thiếu chủ đã tắt!
Từ trong đại điện đã vang lên một giọng nói của một lão giả chỉ là giọng nói của lão giả đó có chút run run, giọng nói vang lên tiếp theo chính là một tiếng gầm giận dữ tiếp đó là một áp lực đã lan tỏa ra xung quanh từ trong những ngọn núi kia đã vang lên những tiếng nói nhỏ, ngay cả trong tòa thành trì kia cũng đã có một vài giọng nói âm vang ngạc nhiên:
- Tộc trưởng đang nổi giận!
- Không biết là có chuyện gì!
- Hay là thiếu chủ đã có chuyện!
- Chắc là tên đệ đệ vô dụng của ta đã thật sự gặp nguy!
Bên trong tòa cung điện, nơi một căn phòng nhỏ có hai bóng dáng một trung niên đang ngồi trên chiếc ghế duy nhất ở nơi đây, một lão giả đang khom mình mà vái chào trung niên nhân
Đàn ông trung niên đôi mắt cú mèo mái tóc đen ngắn dựng đứng nhìn lão giả đang run cầm trên tay một miếng thạch đã đen mà âm trầm đến rét run hỏi:
- Kẻ nào, kẻ nào đã giết nó!
- Đó là một nữ tữ nhân tộc, Huyết Tơ ký sinh đã ghi lại được hình ảnh của nữ tữ đó!
Lão giả giọng có chút run mà lên tiếng cánh tay gầy khô phất lên không trung nơi hai người đứng một màng mỏng tầng sương hiện ra hình ảnh một nữ tữ áo trắng băng lạnh, nếu Phương Nguyệt ở đây chắc cảm thấy rất vinh dự khi được hai lão giả đang nhìn mình trong màn hình này
- Cảnh giới Tượng, sao ả ta lại vào được đây, nhưng mà ta cũng sẽ bắt ngươi chôn theo con trai ta!
- Tộc trưởng nếu làm thế giao ước giữa chúng ta cùng Lang Tộc sẽ như thế nào!
Lão giả lo lắng mà lên tiếng nói chỉ là đàn ông trung niên đã mất tăm ở nơi này khi mà dứt lời mà không để ý tới lời lão giả nói
- - -
Bên ngoài Lưới Tơ Huyết Độc, bao quanh gần Lưới Tơ Huyết Độc là một hàng các con nhện thân thể chúng được bao quanh bởi một luồng ánh sánh đỏ lúc ẩn lúc hiện quanh, bản thể chỉ cao khoảng một mét nhưng cũng đủ khiến người khiếp sợ, chúng sếp thành từng hàng một mà nối đuôi nhau không ngừng tiến lên hiến dâng mạng sống của mình cho Lưới Tơ Huyết Độc, chỉ thấy một hàng tộc nhân Nhện Tộc đã trở lại bản thể đứng xếp hàng quanh tứ hướng của Lưới Tơ Huyết Độc hai cái ngàm của chúng cùng những sợi tơ từ cái bụng phình đều đang chạm vào Lưới Tơ Huyết Độc chỉ mất khoảng vài phút thì cả thân thể chúng đã trở nên khô đét mà mỏng dính xẹp xuống một cách nhanh chóng, một con nhện phía sau lại đạp lên thân thể đã chết khô mà không còn gì của con nhện trước mà tiếp tục thay thế, phía sau chúng cũng là một hàng những con nhện khác đang chờ đợi đến lượt mình tiến lên hiến dân sinh mạng.
Số lượng một vạn tộc nhân Nhện Tộc đã giảm đi rất nhiều, một phần phân ra các hướng còn lại một phần đã hiến sinh mạng của mình cho Lưới Tơ Huyết Độc đã hình thành như lúc này
- Nhện Lao, Nhện Tương, Nhện Hào ba lão đi ba hướng còn lại mà triển khai công kích, ta sẽ công kích trước ở hướng nam này! Nhện Phiên nhìn bat rung niên cùng dứng quan sát với mình mà nói
- Được rồi chúng ta chia ra đi
- Giết được đám Nhân Tộc này xong chỉ sợ chúng ta cũng phải tĩnh tu vài trăm năm!
- Ta hướng đông hai lão chọn hướng khác đi
Ba Nhện liền gật đầu cũng không phản lệnh mà nhắm một hướng nhanh tới, nơi này chỉ còn lại Nhện Phiên, ánh mắt Nhện Phiên nhìn Lưới Tơ Huyết Độc cao khoảng dưới mười mét mà mắt hiện lên chút phiền não nhưng rồi lại lắc đầu mà hét một chữ:
“Hiện”
Thân thể lão đã bắt đầu thay đổi mà quay lại bản thể của mình lại là một con nhện to lớn gấp hai ba lần những con nhện cảnh giới linh, cảnh giới càng cao bản thể của Thú Tộc chúng sẽ càng to lớn chính vì điều này mà chúng luôn phải dùng hình dáng con người để mà tiện sinh sống chỉ khi nào chiến đấu chúng mới quay lại bản thể của mình. Quanh bản thể Nhện Phiên những tia sáng cam quang luân chuyển quanh thân đã gần cực đậm chứng tỏ Nhện Phiên đã gần tiến tới Thượng Vương, từ bản thể lão lại tuôn ra ồ ạt rất nhiều sợi tơ chúng như những con rắn uốn lượn đâm vào trong Lưới Tơ Huyết Độc, trên những sợi tơ của Nhện Phiên còn được phủ một lớp huyết độc đỏ sậm cực đậm,
“Khiển”
Nhện Phiên lại hét lớn một chữ chỉ thấy những sợi tơ của lão đã phủ đầy mà cấm phập vào trong Lưới Tơ Huyết Độc cách nhau một khoảng, Lưới Tơ Huyết Độc liền một trận xung động mãnh liệt sau tiếng hét của Nhện Phiên, từ thân thể Nhện Phiên lại lan tỏa ra một luồng nguyên lực mạnh mẽ khiến cho đám tộc nhân Nhện Tộc cảnh giới Linh đứng trước đều run lẩy bẩy mà kinh sợ, nguyên lực còn được truyền vào trong Lưới Tơ Huyết Độc
- Thi triển cái nào đây, kiếm tơ vậy! Nhện Phiên lẩm bẩm một mình rồi tự quyết định
Bên trong Lưới Tơ Huyết Độc
- Chúng ta không đánh trả sao chẳng lẽ ngồi đây chờ chết! Tiết Bình có chúc nóng vội lo lắng vì áp lực đang ngày một mạnh mẽ lên khiến bọn họ không khỏi như bị áp chế mà lên tiếng nhìn mọi người nói
- Áp lực càng lúc càng mạnh chúng ta phải làm gì đó rồi nếu không chỉ có đợi chết! Hoa Lữ trầm ngâm nói nhìn Lưới Tơ Huyết Độc đang ngày càng áp sát khoảng cách càng lúc càng rút ngắn chỉ còn trên dưới khoảng mười mét
- Dường như nó đã ngừng lại mà không thu hẹp lại, như thế thì chúng ta sẽ liên thủ đánh thủng một lỗ để thoát ra ngoài! Phù Hiểu nhìn quanh vẫn im lặng quan sát Lưới Tơ Huyết Độc có chút bất ngờ khi thấy nó đứng im nàng liền lên tiếng mà nói
- Nó đã ngừng lại và nó đang tiến hành công kích chúng ta! Hoàng Phong lên tiếng trả lời Phù Hiểu nhưng giọng nói thì lại có chút khô khốc, hắn lại hét lớn khiến mọi người kinh ngạc mà nhìn sang không khỏi kinh sợ chỉ thấy như có hàng vạn thanh tiểu kiếm tơ được phủ huyết độc mà trở nên đỏ sẫm ở hướng nam của Lưới Tơ Huyết Độc mà hướng tới mọi người như mưa kiếm
“Tường lửa”
Hỏa nguyên lực liền từ thân thể Hoàng Phong mà lan tỏa ra xung quanh ánh mắt hắn nghiêm nghị khi dứt lời lại hướng nhìn Lưới Tơ Huyết Độc trước mặt mình mà hét lớn kết quyết, một bức tường lửa dày đã chắn trước mọi người ở hướng nam, hỏa nguyên lực của Hoàng Phong không ngừng tuôn vào bức tường lửa này, tiếng va chạm đã vang lên Hoàng Phong gương mặt không khỏi thất sắc mà hét
- Hàn Trung mau giúp ta, huyết độc trên chúng đang ăn mòn hỏa nguyên lực của ta!
Bức tường lửa của Hoàng Phong đang không ngừng yếu đi mà có thể tan biến bất cứ lúc nào nhưng vì được Hoàng Phong duy trì nên vẫn còn có thể chịu đựng nhưng hắn sẽ nhanh chóng hao hết nguyên lực nếu Hàn Trung không tới, Hàn Trung gật đầu mà không nói gì vì chỉ cần nhìn cũng đủ thấy Hoàng Phong đang gặp nguy với cái đám mưa kiếm, chỉ cất vài bước đã tới gần Hoàng Phong mà đứng ngang với hắn hỏa hệ từ thân thể Hàn Trung cũng đã được thi triển mà gia nhập vào trong bức tường lửa cao bốn mét của Hoàng Phong chắn cao trước mọi người
- Thiên ca, hướng chúng ta cũng có gì đó đang tới rất nhiều rất mạnh
- Quá nhiều đều phủ huyết độc, bọn chúng công kích!