Về đến nhà, thận trọng thay lẫn nhau mang nhẫn, tôi nói: “Lão bản, nhẫn đã đeo rồi, từ hôm nay trở đi anh chính thức trở thành người của em, sau này không cho hoa tâm, không cho nhìn nữ…nam nhân khác, tuân thủ tam tòng tứ đức, an phận phục tùng, đi ra nhà khách vào được phòng bếp, ở nhà là người vợ khéo léo, ra ngoài thành quý phu nhân, trên giường giống dâm phụ…”
Quá cao hứng, tôi nhất thời thu miệng không kịp, lão bản nhanh chóng dùng tay bịt miệng tôi, miễn cho tôi đột phát kỳ tưởng, lại làm ra một ít chuyện vi phạm quy củ của y.
“…Trong lòng anh sẽ chỉ có một mình em …” Y một câu liền nói ra tất cả hứa hẹn.
Nắm chặt mặt y ba một cái, nói: “Em cũng vậy…”
Người yêu cười hì hì, từ trong túi áo bành tô lấy ra cái hộp, đặt trên tay tôi nói: “Thụy Thụy, anh cũng có lễ vật đưa em.”
Tôi? Tôi cái gì cũng không thiếu, y có thể đưa cho ta cái gì? Nhưng mà, đây là tâm ý của lão bản, cho dù là đồ vật mười nguyên mua ở cửa hàng, tôi đều sẽ hảo hảo cất chứa cho đến chết già mới thôi.
“Là cái gì?” Cười hỏi y, trên tay động tác cũng không chậm, tôi xe đi đóng gói tinh mỹ, mở ra nắp hộp thiếp vàng, là một cái thâm lam mặt đồng hồ, có đủ phong vị phục cổ.
“Thật lớn!” Tôi kinh hô: “Anh sao biết em đang cần một cái vậy?”
“Anh nhớ rõ em khi vừa đến trong điếm còn mang một cái đồng hồ hình phim hoạt hình? Sau lại vào nước phá hủy, em lại sẽ không mua mới… Anh vẫn luôn đặt trong lòng; hôm nay là đêm Giáng Sinh, vừa vặn, xem như hồi đáp lại nhẫn của em…”
Y cởi bỏ dây đồng hồ mang vào cổ tay trái tôi, thiết kế đơn giản rõ ràng còn có cửa sổ nhỏ hiển thị ngày tháng, chính phù hợp tôi người luôn luôn không thích phiền toái, chán ghét tinh xảo, cái này lễ vật…Khiến tôi yêu thích không buông tay.
Tặng lễ tặng đến đưa vào trong tâm khảm, ha hả, lão bản quả nhiên so với thân sinh phụ mẫu của tôi còn hiểu tôi hơn, hảo, đến cái hôn sâu coi như tưởng thưởng ───
Chạng vạng vào đông không khí se se lạnh, cảm giác đến hơi thở ấm áp của y phất tại trên mặt mình, tôi há miệng nghênh đón miệng lưỡi y, nhắm mắt lại, tận tình để lưỡi lẫn nhau giao triền, giống như hai chú cá bơi lội chơi đùa trong ấm áp thủy hang…
Nếu nói sinh mệnh con người chỉ toàn tại một hít một thở chi gian, khi mệnh tẫn thở ra một hơi hít không vào khí thì sẽ chết, luân hồi lại từ trong bụng mẹ đi ra, chuyện thứ nhất làm chính là đem đời trước chưa kịp hít khí lập tức hít trở vào ── như vậy, tôi cùng lão bản tại sống chết chi gian, đến tột cùng đã trao đổi với nhau bao nhiêu hô hấp bao nhiêu nụ hôn?
Có đôi khi, trong nháy mắt so với một vạn năm còn muốn đáng kể hơn.
Lượng hô hấp của tôi không lớn, đương khi hai đôi môi tách ra, tôi tựa vào trong ngực y thở dốc, hai tay đã sớm từ ôm mặt y đổi thành vòng qua cổ, miệng nhiệt khó chịu, phảng phất toàn thân máu đều tập trung đi đâu mất…
“… Có thể… Tiếp tục sao?” Người yêu miệng dương thành xinh đẹp độ cung, lời nói ra, y chang với buổi tối hôm tôi không cẩn thận thất thân cho y ── lúc ấy tuy rằng tỉnh tỉnh mê mê, nhưng hôm nay tôi đã không như trước.
“Hảo a, phóng ngựa lại đây…” Tôi cũng không che dấu ý cười chọc ghẹo: “Điều kiện tiên quyết là, anh phải đến thỏa mãn em nha!”
Đang lúc muốn kéo tôi vào phòng ôn tồn, di động lại vang lên, lão bản không kiên nhẫn hừ một tiếng, tiếp nghe: “Uy, David?… Không, ta cùng Thụy Thụy không muốn đi ra ngoài… Ngươi xác định?… Được rồi, chúng ta sẽ qua ngươi đợi một chút…”
Xem bộ dáng là David mời chúng tôi đi ra ngoài. Kỳ quái, tại sao lão bản lại sảng khoái đáp ứng như thế? Lấy y ngày thường tính tình mà nói, nếu quyết định muốn cùng tôi ở nhà, cho dù là Thiên Vương lão tử đến cũng không có thể thay đổi chủ ý của y a.
“David bao một gian PUB, chuyên môn chiêu đãi các bằng hữu vui vẻ đêm Giáng Sinh.” Lão bản ngắn gọn thuyết minh.
Theo xuống lầu ngồi vào trong Mazda, tôi hỏi: “Lão bản, Đại Nhất không phải nói mượn dùng chiếc xe này? Sao không có tới lấy?”
“Hắn nói tìm không thấy đối tượng cùng ăn Giáng Sinh, không mượn, hiện tại cái tiểu tử ngốc này đang cùng David ở trong gian PUB kia.”
Đại Nhất không mời tiểu học muội kia sao? Chẳng lẽ hắn thực sự có quyết tâm đập nồi dìm thuyền? Tôi mặc dù vui như mở cờ, nhưng đối viễn cảnh về luyến ái của hắn vẫn là không quá lạc quan.
Đêm nay trên đường lượng xe cộ đặc biệt nhiều, chúng tôi mất nửa giờ mới tìm được gian PUB kia nằm ở tầng 1 náo nhiệt nhất của khu thương mại, không khí chính lúc náo nhiệt, trang hoàng mang phong cách Mỹ thức, dàn nhạc rất có tiêu chuẩn đang tại biểu diễn âm nhạc lưu hành trên đài.
David đứng ở quầy bar cùng người cười nói, thấy chúng tôi đến, liền cao hứng tiếp đón, mà còn quay đầu lại cùng cường tráng tiểu tử đứng ở một bên nói: “Ngốc Đại Nhất, khách quý đến đây, còn không mau dẫn bọn hắn đến chỗ ngồi lưu sẵn?”
Nhìn bộ dáng hắn chỉ tay năm ngón sai sử, khiến tôi không khỏi đối Đại Nhất đưa qua ánh mắt đồng tình, trộm đối cậu ta nói: “Hắn luôn đối với ngươi hung ba ba, ngươi còn thích hắn?”
Đại Nhất lại tràn ra quang quác cười, đáp lại tôi: “Hắn như vậy rất tốt a!”
Chu Du đánh Hoàng Cái, một cái nguyện đánh một cái nguyện đau…
David thật hiểu lão bản, giúp chúng tôi lưu lại chỗ bên tường, tầm nhìn có thể thấy tổng quan toàn trường, phần lưng lại không thụ địch, vừa ngồi xuống, ba ly bia to đùng đã đưa đến đây.
Nhìn nhìn lão bản, tôi hỏi: “Em, em có thể uống bia không?” Tửu lượng tôi không tốt không tốt, vượt qua 600cc sẽ ngã gục tại chỗ.
“Có thể.” Y tại một phần ba ly vẽ một đường tuyến, nói: “Chỉ có thể uống đến đây, nếu không em mà gục, anh liền trước mặt mọi người khiêng em về nhà.”
Tôi vội lắc đầu, mới không cần đâu! Nhiều mất mặt như vậy? Hay là nghe theo y uống vài hớp đỡ ghiền là đươc, coi như chúc mừng sinh nhật Jesus…
Uống từng ngụm nhỏ, thuận tiện phóng nhãn nhìn chung quanh, nếu nói hiện tại khách nhân đều là bằng hữu David, vậy heo bằng cẩu hữu của hắn〈 không bao quát chúng tôi 〉 cũng thật nhiều, tam giáo cửu lưu đều có. Chỉ thấy hắn xuyên qua dòng người gặp được người nào cũng đều chào hỏi, ngẫu nhiên dừng chân cùng người nào đó kề tai nói nhỏ, giao lưu bát quái tình báo, cuối cùng đi tới bàn chúng tôi ngồi xuống.
“Hai, Vincent, tiểu Thụy, hôm nay phải hảo hảo thả lỏng nha, muốn uống cái gì thì đi ra quầy lấy, ta chiêu đãi toàn bộ!”
David cười càng chân thành tha thiết, tôi càng là không dám khinh thường ── hắn là một người keo kiệt, hôm nay sao lại ra vẻ hào phóng như vậy? Khẳng định có quỷ!
Lão bản đứng dậy, nói với tôi: “Thụy Thụy, anh đi lấy cho em một ly có thể uống đồ uống, ngoan ngoãn ngồi ở đây chờ anh.”
Đáng ghét, đến bây giờ còn xem tôi như tiểu hài tử mà đối đãi… Tôi cũng không phải a miêu a cẩu, vừa thả ra chính mình liền sẽ lạc đường. Hảo, lần đầu đến loại nơi như thế này, tôi nhất định phải hảo hảo vui đùa một chút, mở mang nhãn giới.
Tôi quay đầu nhìn chung quanh ── đột nhiên David thấp thấp kinh hô một tiếng, Đại Nhất ở bên cạnh vội truy vấn: “Làm sao vậy?”
Tôi cũng hiếu kỳ, lại phát hiện David nhìn chăm chú vào đồng hồ mới trên cổ tay trái tôi, vẻ mặt đầy hâm mộ.
“… Đây là lễ vật Giáng Sinh lão bản vừa mới đưa ta, nói là đáp lễ cho nhẫn.” Tôi đắc ý nói, trong lòng ngọt tràn đầy.
David chuyển hướng Đại Nhất nhỏ giọng than thở: “… Vincent người này, cư nhiên thần thông quảng đại lấy được toàn cầu số lượng chỉ năm trăm cái…”
Đại Nhất vẻ mặt mờ mịt, tôi cũng vậy, đành phải hỏi: “David, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?”
Hắn lấy lại tinh thần, nói: “Không… Không có cái gì. Tiểu Thụy, ngươi có biết hay không đồng hồ trên tay ngươi giá trị bao nhiêu tiền?”
“Này đồng hồ không tồi, đại khái mấy ngàn khối đi? Ta hỏi qua lão bản, y cũng nói không mắc.” Nói xong, đột nhiên tôi cảm thấy David có chút nghiến răng nghiến lợi, trên đầu còn không lý do dư ra thiệt nhiều điều hắc tuyến.
“Vài ngàn khối?” David một phát bắt được tay tôi, trong vòng ba giây đem dữ tợn biểu tình biến thành ẩn ý đưa tình: “Tiểu Thụy, Đáp ứng ta một sự kiện…”
“Chuyện gì? Nếu là cầu hôn thì ta cự tuyệt…” Vừa nói vừa đùa nhìn Đại Nhất, hắn cũng là không hiểu David đang diễn trò gì.
Daivd đứng đắn nói: “Nếu ngày nào đó ngươi cùng Vincent cãi nhau, ngàn vạn đừng đem cái đồng hồ này quăng, còn có, nếu là ngươi tính toán cùng y chia tay, đồng hồ cũng đừng trả y, đưa ta được rồi…”
Tôi không dám nói cái gì, bởi vì lão bản đã muốn nghiêm cứng nhất trương mặt đứng ở sau lưng David.
“David, không nghĩ tới công phu dọa người của ngươi còn không tồi nha… Ngại gần đây sinh hoạt quá thái bình, không ai tìm đến gây rối có phải hay không?”
David thân mình run lên, mặt trắng như giấy: “…Vincent, ta.. Ta chỉ là thật hâm mộ tiểu Thụy a, thu được lễ vật lớn như thế, cũng không giống như ta…”
Lão bản đem một ly xinh đẹp Cocktail đặt trước mặt tôi, rồi mới ngoài ý muốn vỗ vỗ vai David: “… Yên tâm…Giáng Sinh ác mộng của ngươi… Cũng sắp kết thúc rồi…”
Nghe xong một câu nói kia, David sợ run một chút, lập tức hơi hơi cười khổ, hai người chi gian trao đổi tin tức chỉ có trong lòng họ hiểu.
Bằng giác quan thứ sáu như siêu nhân của mình, tôi tin tưởng, chắc chắn đã có gì đó xảy ra!