• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“David, đã lâu không gặp, vài năm này em tuy rằng ở nước ngoài, nhưng lúc nào cũng tưởng nhớ anh…” Nữ tử kêu Vicky phun.

Thanh âm nhu tình như nước, lại dùng ánh mắt như muốn đẩy người vào chỗ chết trừng trừng nhìn Đại Nhất.”

“Tôi đã sớm rời khỏi CIA, rời xa trung tâm cơ mật…Cô còn muốn lợi dụng tôi làm cái gì?”

David buông xuống mắt, mặt không đổi sắc nói, tại nơi người khác nhìn không thấy, tôi lại phát hiện hắn nắm chặt góc áo Đại Nhất, ngón tay vì dùng sức quá độ mà trắng bệch.

Cô kia nhìn xem bốn phía, lại nhìn chúng tôi đang đứng ở quanh David, tựa hồ cảm thấy đây không phải là nơi tốt để ôn chuyện, liền triển khai cái mỉm cười phong tình vạn chủng.

“Em biết anh đối với em có rất nhiều hiểu lầm, tìm một chỗ tâm sự được không? David,…”

David không nói chuyện, ngược lại Đại Nhất mở miệng: “Tiểu thư, David đêm nay không quá thoải mái, hay là ngươi đi về trước đi?”

Vicky mắt thấy David không đáp lại, không biết làm thế nào nói: “Hôm nào…Em sẽ đi tìm anh…” Nói xong, cô quyến rũ chuyển thân, lại đạp giày cao gót năm tấc bước miêu bước mà đi ra ngoài.

Daivd vẫn luôn không hề có động tác, đợi cho nữ tử biến mất hoàn toàn, hắn đột nhiên giống như thoát lực ghé vào trên người Đại Nhất, nếu không bị giữ lại, hắn đã sớm nằm trên mặt đất rên rỉ.

“Không sao chứ, David?” Nhìn mặt hắn trắng như tờ giấy, tôi quan tâm hỏi, đi về phía trước vỗ vỗ lưng hắn, lại phát hiện nó hơi run rẩy.

Tôi giống như điện giật mà thu hồi tay, lui về bên người lão bản, dùng ánh mắt mang hỏi hướng y biểu đạt không giải, quỷ dị chính là, y lại cười mang theo một tia định liệu trước.

“Đại Nhất, ngươi đưa David về, đêm nay ở lại nhà hắn bồi bên người hắn đi…” Lão bản công đạo, không biết mình lại thành miễn phí bà mai.

“… Không cần… Ta nghỉ ngơi một hồi là tốt rồi…” Phảng phất như đã tiêu hao hết năng lượng, David hữu khí vô lực nói: “Vincent, Ta chỉ là không nghĩ tới… Cô ta thế nhưng sẽ tự thân xuất mã…”

“Xem bộ dáng hình như là một Case lớn…” Lão bản thấp giọng nói: “Vẫn là tìm một chú chó trông cửa, nếu không đêm nay ngươi làm sao ngủ được?”

David trầm mặc một hồi: “… Nói cũng đúng…” Như cũ mềm mềm dựa vào Đại Nhất.

Đại Nhất tâm hoa nộ phóng cũng không quan tâm lão bản gọi mình là chó trông cửa, hai tay thừa cơ ôm chặt, nói: “Yên tâm, ta sẽ chiếu cố hắn.”

Tôi dùng miệng hình nói với hắn: đừng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn; hắn dùng tay trả ta một cái hình OK.

Lão bản cũng kéo tay phải tôi kéo đi, tôi nhẹ giọng hỏi: “Mặc kệ David thế có được không?”

“Đừng lo…” Y tại bên tai tôi nhỏ giọng nói: “…Đừng bị bề ngoài văn nhược của David cấp lừa, hắn dù sao cũng là người từng làm qua CIA…”

Tổng cảm thấy lão bản vẫn còn có rất nhiều lời chưa nói ra, được, hiện tại còn ở bên ngoài nên cho y chút mặt mũi, trở về sau gia pháp hầu hạ!

── trước đi ngủ, ngày mai rồi nói sau ── những lời này nghe nói là từng cái lão công đều cho rằng chí lý, nhưng mà trước khi nói lời này ngươi nên xác định trước ngày mai không phải là ngày cuối tuần.

Nghe được lão bản dùng lời giống như có lệ vậy, tôi chỉ tê tê cười lạnh, bởi vì ngày mai vừa lúc là cuối tuần, tôi có thời gian, nếu ngày mai y vẫn không nói cho tôi ẩn tình của David, tôi xem như gặp phải y ngoại tình, thu thập hành lý, trực tiếp về nhà mẹ đẻ…

Đùa thôi, tôi nào dám chơi trò mất tích? Cũng không phải không biết lão bản người này…Chỉ là đã lâu không về nhà nhìn xem, em gái cũng nhiều lần gọi điện thoại đến, tôi tính toán thừa dịp ngày nghỉ Nguyên Đán thì trở về, thuận tiện xử phạt y có ý định giấu diếm.

Nhìn tôi nằm ở bên cạnh vẫn luôn trộm cười, bộ dáng như đang bày mưu ma chước quỷ, đến phiên y thấp thỏm bất an, nghiêng người dùng tay chân cố định trụ thân thể tôi, xác định tất cả đều tại trong khống chế, y hỏi: “Ngủ không ngủ suy nghĩ cái gì? Có phải hay không giận anh?”

Tôi đô đô miệng: “Biết là tốt rồi, không nói coi như xong, anh cũng biết em sẽ không làm khó người…”

“Anh sẽ nói, chỉ cần thời cơ thành thục…” Y hống tôi.

Nhìn bộ dáng kia của y, đại khái hình như đang đang tiến hành kế hoạch gì, tôi nếu tiếp tục truy vấn đi xuống chẳng phải ra vẻ mình lòng dạ rất hẹp hòi? Tính, kế hoạch về nhà mẹ đẻ hủy bỏ, dù sao cũng mau đến nghỉ đông.

“Được rồi, David chuyện này em liền không hỏi, nhưng mà, còn một sự kiện khác anh phải nói rõ ràng với em!”

Tôi vươn tay trái từ ổ chăn ra: “Lão bản, cái đồng hồ này là hàng hiệu đi? Anh còn gạt em nói nó không mắc…”

Lão bản sửng sốt một chút, mới cười nói: “Có phải hay không tiểu tử David kia đối với em nói cái gì?”

“Hắn là không nói thẳng, nhưng thấy hắn bộ dáng chảy nước miếng cùng muốn cướp, lại nghe đến hắn cùng Đại Nhất nói đây là tinh phẩm toàn cầu số lượng chỉ có 500… Anh thực xem em là một ngu ngốc sao?”

Người yêu nhìn tôi ha ha cười.

“Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự thì bị nghiêm phạt, thành thật thú nhận đi, anh đến tột cùng dùng bao nhiêu tiền mua lễ vật cho em?”

Tuy rằng thân thể bị cố định không thể lộn xộn có chút buồn cười, tôi vẫn là cứng mặt nghiêm nghị, rất có hương vị như Bao Thanh Thiên thăng đường thẩm án.

“… Thật sự không mắc…Anh gọi điện thoại nhờ lão Lý của Long Dực hội thông qua quan hệ mua được, còn cầm được cái đặc biệt chiết khấu…”

Tôi mị mắt cân nhắc, người yêu đang cố thoái thác, cho rằng như vậy có thể cho qua sao? Được, tôi cứng rắn muốn làm rõ trọng điểm đến ép hỏi.

“Rốt cuộc bao nhiêu tiền?” Tôi hung ba ba hỏi.

Y nhìn tránh không khỏi, nhỏ giọng mà nói cái giá tiền.

“Anh đầu heo a!” Tôi quá sợ hãi, lập tức bắt lấy cái tay y để trước ngực mình hung hăn cắn một hơi, coi như trừng phạt, nhưng mà, cơ bắp y cứng quá, đau cả răng.

Lão bản nhìn đến nhợt nhạt dấu răng còn dính điểm nước miếng trên cánh tay, sắc lang mà hôn lên cái dấu kia, nói: “Thụy Thụy, em càng ngày càng dã man…”

“Còn không phải đều là mưu ma chước quỷ của anh càng ngày càng nhiều? Anh nha…” Tôi trừng y: “Vì mua một cái lễ vật cho em mà hoa nhiều tiền như vậy đáng giá sao?”

“Đáng giá, em chính là lễ vật tốt nhất mà ông trời ban cho anh, lấy mệnh đi đổi đều đáng giá, huống chi huống chỉ là một cái đồng hồ nho nhỏ…”

Thôi, nói sao đều nói không qua y, huống hồ lời tâm tình của y lại đặc biệt có lực, bất cứ chuyện gì chỉ cần đi qua miệng của y nói ra, không có khả năng đều biến thành có khả năng ── bất quá, câu lễ vật do ông trời ban thưởng kia hình như không tốt lắm, khiến người liên tưởng đến câu chuyện ái tình buồn cười của Vương tiểu thư.

“Vậy, đừng lại đưa đồ vật quý giá như vậy, em có anh rồi còn thiếu cái gì?” Nói đến lời ngon tiếng ngọt, lão bản, muốn so thì so, nhìn xem ai nổi da gà nhiều nhất.

“… Đáng giận…” Đột nhiên phát sinh biến đổi lớn, lão bản đột nhiên hấp tấp xả quần tôi: “Đêm nay thấy em mệt, vốn là tưởng tha cho em một cái mạng… Ai kêu em còn nói ra lời dễ nghe đến hấp dẫn anh…”

Tôi lập tức dùng tay bảo vệ lưng quần, không cho y thực hiện được: “Oan uổng a… Chính anh sắc tính đại phát còn nói em…”

Hai người cùng đấu sức, khí lực của tôi nào địch nổi thân hình sắt thép của y? Ngay tại quần áo bị xả đến cơ hồ không thể che đậy thân thể, điện thoại đầu giường liền vang lên.

Lão bản lấy sét đánh không kịp bưng tai tốc độ đứng dậy, cầm điện thoại nói: “Uy… Đại Nhất?… Nói chậm một chút, đừng nóng vội… Hắn sẽ không có việc gì, ngươi hiện tại đừng ra ngoài, chờ ta đi qua…”

Vội vàng cúp điện thoại, y tại trên trán tôi hôn một chút, nói: “Lần sau lại bổ em… Hiện tại anh phải sang nhà David, muốn đi cùng không?”

“Muốn, em muốn cùng đi…phát sinh chyện gì?”

“David theo Vicky đi rồi, Đại Nhất thực lo lắng, còn nói David có cái gì đó cấp cho anh.” Y một bên giải thích một bên nhanh chóng thay quần áo, còn thuận tay hỗ trợ tôi.

Vào nhà David, Đại Nhất lập tức đem chuyện phát sinh ngắn gọn nói một lần. Nguyên bản sau khi về đến nhà hắn David đi ngủ trước, David lại lắc đầu nói muốn ở phòng khách ngồi một chút, nhìn hắn sắc mặt trầm trọng lại không nói lời nào, Đại Nhất lo lắng cũng ngồi ở một bên.

Khoảng một giờ rạng sáng có người gõ cửa, David sắc mặt lại thay đổi, đột nhiên vươn tay nắm chặt quần áo Đại Nhất, trong lòng hiển nhiên dao động lợi hại.

Nhìn hắn như vậy, Đại Nhất nhỏ giọng nói: “Muộn thế này, không mở cửa đi…”

“Không…Đường là cần phải đi… Đại Nhất ngốc, ngươi đi trong phòng ta đừng lên tiếng, chờ ta đi rồi, gọi điện thoại cho Vincent, đem máy tính dưới giường ta giao cho y”

“Nhưng mà…” Đại Nhất muốn nói lại thôi, không biết dưới tình huống như vậy trốn đi được không?

“Đừng lo lắng, I’m OK, có một số việc tên đã trên dây, không thể không bắn ──” Hắn hít sâu một hơi, khiến thần sắc như thường, rồi mới đẩy Đại Nhất đến gian phòng của mình.

“… Ai, cái kia…” Đại Nhất tại trước phòng quay đầu lại nói: “… Ta thật sự thực lo lắng ngươi nha…”

“… Ta biết a, nếu như vậy, lần sau trên bàn bài đừng khảm ta quá ác.” David ánh mắt có chút di động.

Sau Đại Nhất nghe thấy Vicky vào cửa cùng David nói chuyện, không bao lâu hai người liền cùng rời đi, hắn lập tức gọi điện thoại cho lão bản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK