Dưới đất, từ lỗ thủng khổng lồ trên bức tường Maria, bọn Titan vẫn đang liên tục tràn vào. Chúng đi lại khắp nơi, phá hủy công trình, tàn sát người dân. Bất cứ một người xấu số nào vô tình chạm trán Titan, thì kết cục thường thấy là yên vị trong bụng chúng.
Trong một con hẻm chật hẹp. Một con Titan cỡ nhỏ đang phá tường của ngôi nhà cạnh đó, có vẻ như trong ngôi nhà có thứ gì đó làm nó cảm thấy hứng thú.
Minh đứng cuối đường nhìn lướt qua con Titan rồi dẫn mọi người chạy qua một con hẻm khác. Bình thường, khi gặp một con Titan loại nhỏ, mà lại đi lẻ thế này, nó sẽ không bỏ qua, cả một đống tiểm tích lũy di động chứ chẳng chơi. Nó sẽ lao vào tiêu diệt một cách không do dự. Nếu không, nó cũng để cho mấy tân nhân làm quen với chiến đấu.
Đè cảm giác tiếc nuối trong lòng xuống, không có thời gian để lãng phí.
Nó vội.
Lại một lần nữa thúc giục mọi người, đẩy cao tốc độ đội hình. Nó phải đến tháp đồng hồ cách chỗ này hai con phố trong thời gian ngắn nhất. Hai phút trước, nó đã nhận được tin nhắn của thằng Thi. Nhóm của thằng Thi bị tấn công ở đó.
Khi gần đến tháp đồng hồ. Minh đột ngột tăng tốc, bỏ đám tân nhân lại.
Nó đã nghe thấy tiếng đánh nhau.
Chạy nhanh qua ngã rẽ, nhìn về phía chân tháp đồng hồ. Thứ đầu tiên hấp dẫn ánh mắt của nó là hai con Titan loại trung bình và một con Titan cỡ nhỏ, đang dồn một nhóm người vào sát góc tường. Hai tay rung lên, đôi tonga đã xuất hiện nơi tay. Mở hết tốc độ, lao về phía đó một cách không do dự.
...
Nhóm của Thi di chuyển dù đã rất cẩn thận. Nhưng do mang theo cả trẻ con và người bị thương nên khi đến chân tháp đồng hồ, bọn nó vẫn bị lũ Titan bắt được. Theo lời Lan nói, đây đã là con đường có ít cánh bướm nhất rồi.
Ở đây, bọn nó chạm trán với ba con Titan loại vừa và hai con Titan loại nhỏ. Thằng Thi, lợi dụng lúc bọn Titan chưa nhận ra sự xuất hiện của nhóm người, nó lao tới, một cây thương dài xuất hiện trong tay.
Cắm cây thương vào đầu gối một con Titan cao hơn 5m, hai tay vặn mạnh trong khi đang rung động kịch liệt. Chấn động và lực xoáy từ cây thương làm cái đầu gối to lớn vỡ nát. Con Titan mất thăng bằng ngã xuống.
Dứt khoát buông cây thương trong tay ra, cây thương này có vẻ tốt hơn những món vũ khí trước, nên không bị biến dạng ngay sau cú tấn công đầu tiên. Nhưng nhiệt độ cao đã làm cơ tính của nó giảm xuống thảm bại, không còn sắc bén và chắc chắn như xưa.
Dùng móng vuốt ngắn trên mũi giầy, khoan một lỗ sau gáy con Titan đó. Qua vết thương, "Máu độc" hoàn thành nốt công việc còn lại. Trong lúc đó, dưới sự trợ giúp của Hannes, bé Lan cũng tiêu diệt được một con Titan loại nhỏ.
Ba con Titan còn lại đã kịp phản ứng, quay lại đối mặt với nhóm người. Không còn yếu tố bất ngờ, việc đối phó với mấy con quái vật còn lại rắc rối hơn hẳn.
Thi đành dẫn nhóm người lùi về một góc để tránh bị bao vây. Nó rút ra một khẩu Sougun XM1014, lợi dụng vũ khí tầm xa để cản bọn Titan tiến tới. Trong việc này, bé Lan có vẻ có tác dụng hơn nó. Đạn ma pháp có uy lực mạnh hơn đạn thường nhiều. Mặc dù, liên tục phải sử dụng yêu lực, nhưng kĩ năng "Phệ quang" kết hợp hoàn mĩ với huyết thống "Nguyệt Quang Hồ" giúp em liên tục cắn nuốt ánh sáng xung quanh, chuyển hóa thành yêu lực kịp thời bổ xung vào phần đã hao hụt.
Cố gắng kéo dài thời gian, đợi nhóm thằng Minh đến tiếp viện. Ban nãy Thi đã báo cho nó rồi. Thằng Minh cũng bảo nó ở gần đây lắm.
...
Khẽ nhếc miệng cười khi thấy thằng bạn hiện ra ở cuối con đường. Thi biết bình thường thằng Minh bựa không đỡ được nhưng lúc quan trọng thì hoàn toàn có thể an tâm tin tưởng.
Thấy thằng Minh đang lao tới. Thi ngừng nổ súng, rút ra một cây thương khác, nó không như bé Lan tự tin vào khả năng bắn súng của mình. Cứ dứ dứ cây súng trong tay, không may đạn lạc vào thằng bạn thì khổ.
Tuân thủ tuyệt đối điều luật tấn công vào điểm yếu nhất. Thằng Minh lao đến phát động công kích với con Titan loại nhỏ. Con Titan này đã được Lan trọng điểm chiếu cố bằng hàng chục viên kẹo đồng vào đầu nên tốc độ chậm đi trông thấy. Minh giậm chân nhảy lên cao 2 mét, xoay người vung tay. Một đoạn gáy của con Titan đã bị lưỡi dao chém trên hai cây tonga cắt xuống. Con Titan phải chết không thể nghi ngờ.
Không đợi con Titan ngã hẳn xuống, thằng Minh đã đạp mạnh vào người nó, mượn lực lao đến mục tiêu tiếp theo. Cùng lúc đó, thằng Thi cũng phát động tấn công.
Mục tiêu của hai đứa đều là một. Lan hiểu ý chuyển sang tấn công vào con Titan còn lại.
Nhảy sang một bên, né cú vỗ xuống của con Titan loại trung bình, Thi đâm mạnh cây thương, ghim bàn tay to lớn của con quái vật xuống mặt đường. Tay bị ghim chặt làm con Titan không thể đứng dậy.
Dùng cây thương như một điểm tựa, Thi lộn một vòng trên không trung. Gót chân nó vẽ lên một nửa vòng tròn hoàn mĩ, chẻ vào khuôn mặt đang cúi xuống của con Titan. Móng vuốt sắc bén rạch ra một đường dài trên khuôn mặt đó. Máu nóng phụt ra, bắn cả vào người Thi. Chỗ nào bị máu Titan dính vào, chỗ đó liền chuyền tới cảm giác nóng rát như bị phỏng.
Hoàn thành vòng tròn, nó buông hai tay đang nắm lấy cây thương ra, ngồi thụp xuống. Rồi cả cơ thể bung ra như một chiếc lò xo, bật ngửa về phía sau. Trong lúc bay, hai ngón tay trỏ nhanh chóng biến thành nòng súng. Vung tay, hai tiếng nổ đồng thời vang lên, đôi mắt con Titan đã bị đạn bắn trúng. Những ngôi sao màu đỏ nhanh chóng lan ra từ miệng vết thương, bao phủ toàn bộ khuôn mặt. Khuôn mặt con Titan vỡ ra, biến dạng.
Ngay khi Thi bật ra, thằng Minh đã chạy đến sát người con Titan đó. Con Titan vốn cao hơn bảy mét bây giờ đã bị thằng Thi dùng thương ghim chặt bàn tay xuống mặt đường. Tay bị ghim chặt, không thể đứng dậy nên phần gáy của con quái vật hoàn toàn nằm trong phạm vi công kích của thằng Minh.
Đạp vào bờ tường đối diện, Minh nhảy lên, lướt ngang qua người con Titan. Khi đến tầm cổ, nó vặn người xoay một vòng rưỡi trên không trung, vung mạnh lưỡi chém của hai cây Tonga vào gáy con quái vật. Kết thúc đòn đánh, nó hạ xuống lưng con Titan. Dường như lưỡi dao quá ngắn, vết thương không đủ sâu nên con Titan chưa chết. Minh liền cúi người đấm liên tiếp vào vết thương vừa tạo ra, kỹ năng "Liên kích" cộng dồn lên liên tục. Gáy con Titan nhanh chóng nát ra, cơ thể gục xuống, tan dần vào không khí.
Sau khi giết xong con Titan đó. Minh và Thi nhanh chóng kết thúc con Titan còn lại. Con Titan này đã bị Lan bắn cho đầu không còn hình dáng.
Lúc bấy giờ nhóm tân nhân mới kịp tới nơi, trố mắt nhìn những xác chết khổng lồ đang bốc hơi. Nhóm người vội vã tiến lại chỗ hai thằng.
- Mầy làm con lợn gì mà lâu đến thế? Có biết bố sắp chết rồi không? Mầy muốn ân hận cả đời à?
- Thế sao mày đéo chết luôn đi? Sống làm gì cho chật đất?
- Tau cũng muốn lắm nhưng lại sợ nhân loại mất đi một con người đẹp trai...
- Phụt...!!! Nhan sắc của mày đang “Hiếp dâm thị giác” của tất cả mọi người ở đây.
- ...
Nguy hiểm vừa qua đi, hai thằng đã trở về với bẩn tính của mình, uế ngữ bắt đầu phóng ra.
Mấy người Eren trợn mắt nhìn hai thằng cãi lộn, chẳng lẽ cao thủ nào cũng lập dị như vậy. May mắn, chỉ có hai thằng như vậy, còn những người khác có vẻ như vẫn bình thường.
Nhóm tân nhân tới nơi thì thi nhau gục xuống. Vừa chạy suốt một quãng đường dài, thể lực của người bình thường đã sớm không chịu được. Nhưng sự tham sống và nỗi sợ hãi đã giúp mấy người tân nhân chống chọi được đến bây giờ.
Hai thằng ra hiệu cho mọi người lùi vào trong tòa tháp đồng hồ tạm thời nghỉ ngơi. Dù đã được cường hóa nhiều, nhưng liên tục phải chiến đấu với cường độ cao nên bọn nó đã xuống sức nghiêm trọng. Nếu cứ tiếp tục hoạt động với cơ thể quá tải này thì khi gặp bọn Titan hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng. Huống chi, nhóm tân nhân cũng đã mệt mỏi giã rời.
Tiến vào căn phòng trong tháp đồng hồ, hai thằng liền nằm lăn ra đất. Dù có cắn thuốc hồi phục thì cũng cần một ít thời gian tiêu hóa. Chưa kể đến việc mấy viên thuốc “Hạ phẩm” của hai thằng nếu dùng liên tục trong thời gian ngắn thì hiệu quả sẽ giảm dần đi, còn có thể còn gây tác dụng phụ nữa chứ.
Nhóm tân nhân cũng không thể chịu được thêm nữa, nằm gục la liệt xuống nền nhà.
Du đã tỉnh lại từ nãy, nhưng do tác dụng phụ khi lần đầu sử dụng năng lực nên ánh mắt vẫn còn mơ màng, chỉ khi nhìn về phía hai thằng mới ngẫu nhiên lóe lên một tia cuồng nhiệt.
Nhóm người Eren cũng ngồi xuống bên cạnh hai thằng.
Có vẻ như là chỉ có Lan là khá nhất, di chuyển đường dài thì được Thi cõng. Chiến đấu thì dùng "Yêu lực" nhưng kỹ năng "Phệ quang" cũng nhanh chóng hấp thụ ánh sánh chuyển hóa bù vào. Em đi khắp nơi băng bó cho những người bị thương, đương nhiên hai thằng sẽ được ưu tiên trước.
Đang nằm lăn lóc ở một góc nhà thì thằng Thi tự nhiên cảm thấy đói dữ dội. Kỹ năng "Soul Gun" viên đạn bắn đi là một phần cơ thể. Chẳng biết là phần cơ thể nào mà bây giờ nó cảm thấy đói nghiêm trọng. Nó lén lút quay mặt vào một góc tường bắt đầu hì hục...
Không có tiếng nói lảm nhảm của thằng Thi nữa, Minh bỗng nhiên cảm thấy không gian yên tĩnh lạ thường, cái sự yên tĩnh này không giống với sự yên tĩnh trước khi khi nguy hiểm ập đến. Tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh xung quanh, trong không gian vắng lặng chỉ có tiếng thở dốc của mọi người, thỉnh thoảng có một vài tiếng "Nhóp, nhép..." vang lên lạc lõng.
Đảo mắt nhìn quanh, Minh nhanh chóng tìm thấy nguồn phát ra tạp âm. Thằng Thi đang ngồi quay mặt vào tường, tay cầm một cái đùi nướng lớn đang ra sức gặm.
Đang ăn đến quên trời thì bỗng nhiên, Thi cảm thấy lạnh hết cả sống lung, nổi hết cả da gà. Cảm giác đã được trui rèn qua vô số trận chiến nói cho nó biết, có cái gì đó rất không hay đang ập đến. Chưa kịp phòng bị, một bàn tay đã nhẹ nhàng đặt nên trên vai nó. Giật thót mình cố gắng giấu cái đùi đang cầm trong tay đi (Chả biết là đùi con gì nhưng to lắm).
- Vui hén? Mày ăn ngon nhể? - Minh hỏi với gương mặt nổi đầy gân xanh.
- Minh hả? Có làm miếng cho vui mồm?
- Vui cái mông mày đấy, còn bao nhiêu lè nốt ra đây, để bố còn "Ngự dụng".
Tình thế bắt buộc, Thi đành phải lôi hết đống thịt lớn mà nó lén lút giấu đi từ tối qua, lúc còn trong "Khu lưu trữ" ra. Chia hết ra cho thằng Minh, tiện thể chia luôn cho những người khác. "Có thể ai cũng đói cả rồi".
Bé Lan nghe lời Thi, lấy ba viên thuốc hồi phục thể lực hòa vào nước, chia đều cho những người khác. Dù thuốc có phầm chất thấp, hòa ra nên tỉ lệ cũng nhỏ nhưng những tân nhân thể lực không bằng hai thằng nên hồi phục cũng rất nhanh.
Nhiệm vụ chính của bản đồ lần này là bảo vệ Eren Jaeger tiến vào trong bức tường Rose. Một khi chưa đưa được Eren tới nơi, thì nhiệm vụ vẫn chưa được hoàn thành. Nhiệm vụ không giới hạn thời gian nhưng hai thằng cũng không dám kéo dài. Lỗ thủng trên bức tường Maria vẫn còn, Titan vẫn liên tục tràn vào. Cứ "chày cối" ở lại, đợi đến lúc Titan tràn ngập khắp nơi thì chỉ có chết.
Nghỉ ngơi một chút, sau khi hồi phục đủ thể lực, hai thằng lại giục cả nhóm tiếp tục di chuyển. Thằng Minh nhớ, muốn vào trong bức tường Rose phải đi bằng đường thủy qua bến tàu. Nhưng khổ nỗi nó chẳng biết mình đang đứng ở đâu và bến tàu ở chỗ nào. Lo lắng nhìn qua tổ đội của mình. Nó vỗ đầu như chợt như nhớ ra điều gì đó:
- Đệt... Mình ngu vãi, có thổ địa ở đây còn lo chạy lung tung làm gì. - Nhìn qua nhóm người Eren, tiến lại gần chỗ Hannes. Nó nói:
- Anh giai, có biết đường nào vào thành phố bên trong không. Chúng ta phải nhanh chóng tiến vào mới được, không chết cả lũ bây giờ.
- Có. Cách đây khoảng 500 mét, có một đường thủy dẫn đến thành phố bên trong. Để tôi dẫn mọi người đến đó.
- Được. Trông cậy tất cả vào anh đấy anh giai.
Có Hannes dẫn đường, lại thêm có Lan dự báo nguy hiểm, cả nhóm nhanh chóng di chuyển. Dọc đường đi, thỉnh thoảng mới gặp một con Titan loại nhỏ nhưng chúng liền bị hai thằng nhanh chóng tiêu diệt. Sự dũng cảm của hai thằng đã cảm nhiễm Hannes, anh lấy lại được sự tự tin của mình và cũng diệt được một con Titan. Eren cũng hổ báo đòi lên, nhưng bị mọi người ngăn cản. Nó xụ mặt nhìn cánh tay đang bị Mikasa giữ chặt, ấm ức đi theo.
Khoảng 20 phút sau, cánh cổng dẫn vào bến tàu đã hiện ra trước mắt mọi người. Theo cốt truyện, chỉ cần đến đây là có thể trực tiếp đi vào sau bức tường Rose bằng đường thủy. Hai thằng tỏ ra vui mừng ra mặt vì nhiệm vụ chính chỉ là hộ tống Eren vào sau bức tường Rose. Đến lúc đó bọn nó sẽ hoàn thành nhiệm vụ và được chuyển về "Khu lưu trữ" trong "Kho dữ liệu".
Đang nghĩ rằng nhiệm vụ lần này đơn giản. Ngoài vài vết phỏng nặng không thể khỏi được ngay ra thì bọn nó không trúng vết thương nghiêm trọng nào khác. Chẳng bù cho bản đồ trước, tí nữa thì toi cả hai thằng. Nhẩm tính số điểm hai thằng đạt được, thoải mái để hồi sinh Thủy và chắc cũng đủ để đổi vài thứ linh tinh khác. Minh nở nụ cười tươi rói.
Càng đến gần bến tàu, Hannes càng cảm thấy kì lạ. Mọi thứ có vẻ yên tĩnh quá. Bến tàu là nơi sơ tán người dân mà sao lại yên tĩnh thế này, cũng chẳng có thành vệ quân canh giữ bên ngoài.
Bầu trời nhá nhem tối, trong không gian yên tĩnh chỉ có ánh lửa bập bùng chiếu lên đống đổ nát. Vài chiếc xe trở hàng hư hỏng đổ bóng lên mặt đường. Những chiếc bóng kéo dài leo lét, nhảy múa theo ánh lửa tạo ra những hình thù kì lạ.
Bước chân của Hannes chậm dần, đoàn người cũng bất giác chậm theo. Nhìn dấu vết đổ vỡ của cánh cổng, hai thằng đã cảm thấy không ổn. Sự bất an của hai thằng lan ra xung quanh, đoàn người trao cho nhau những ánh mắt lo lắng.
Cuối cùng cũng tới nơi, tiến vào trong cánh cổng, nhìn nơi mà trước đó còn là "Bến tàu". Sự thất vọng và lo sợ hiện lên trong mắt của tất cả mọi người. Điều tồi tệ nhất đã xảy ra. "Bến tàu" đã bị công chiếm.
Không có bất kì một người dân nào mà chỉ có xác chết. Xác chết vương vãi khắp nơi. Nhà cửa bị tàn phá. Vài con Titan loại vừa và nhỏ lang thang. Xác tàu vỡ nát, bốc cháy trên bến. Đằng xa, một con Titan loại trung bình và vài con Titan loại nhỏ đang đập phá nốt con tàu cuối cùng, phá đi cơ hội vào thành phố bên trong, phá đi hi vọng hoàn thành nhiệm vụ.