Chuyển động cao tốc làm cho mái tóc hai ngoe tung bay, bộ chế phục Thầy trừ tà màu đen phản chiếu ánh trăng. Sở hữu Innocence - Dạ Hài có dạng đôi giày chiến đấu, không chỉ là một lớp bảo vệ vô cùng vững chắc cho đôi chân mà nó còn cung cấp cho Lenalee khả năng di chuyển vô cùng linh hoạt. Chỉ cần một lần mượn lực là đủ cho cô thực hiện những pha nhún người lên rất cao, thậm chí là chuyển hướng, nhào lộn trên không trung cũng có thể.
Bất ngờ tham chiến, đàn Akuma hơn ba chục con lập tức bị Lenalee tiêu diệt hết gần một nửa. Lũ Akuma level 1 quá chậm so với cô, cộng thêm ưu thế áp đảo của tính chất Innocence đối với Dark Matter – thứ vật chất tạo lên những con Akuma này thì việc quét sạch cả một đàn Akuma level 1 đối với Lenalee là việc không mấy khó khăn. Chỉ cần cho cô một chút thời gian nữa thôi là cả đàn Akuma này sẽ bị cô diệt gọn. Thế nhưng, trên chiến trường này không chỉ có Akuma với Thầy trừ tà, bên dưới mặt đất kia còn có một bọn gọi là “Luân hồi giả” đang gồng mình lên để tìm đường sống sót.
Khối cầu trông có vẻ chậm chạp và trong suốt vô hại được một tên trong đám cướp Innocence đẩy lên bầu trời đột ngột nổ tung giữa đàn Akuma. Những lưỡi đao gió lập tức được hình thành từ trong trung tâm của vụ nổ và chém loạn ra bốn phía. Nhìn những con Akuma ở gần bị vô vàn lưỡi đao gió chém cho tan tác, cả vỏ giáp kim loại lẫn những nòng pháo to lớn đều in đầy những vết cắt phẳng lì làm cho Lenalee không dám coi thường. Vội vàng đạp chân vào đầu một con Akuma bên cạnh để mượn lực búng thẳng người lên không trung. Càng tránh xa vụ nổ, uy lực của những lưỡi đao gió càng giảm và càng có nhiều không gian để né tránh hay đón đỡ hơn.
Nghiêng người, lách mình qua hai lưỡi đao gió cùng lúc bay tới. Dù né được nhưng một trong hai lưỡi đao gió đó vẫn lướt sát qua đầu, ngọn gió sắc bén cắt phăng vào một trong hai bên ngoe tóc làm cho vô số sợi tóc đứt bị cuốn lên, theo gió tung bay lả tả. Chẳng có thời gian để tiếc nuối cho mái tóc của mình vì một tiếng nổ long trời đã vang lên bên tai và khí áp bùng lên từ phía dưới đã ập vào lưng. Lập tức cuộn người lại và xoay tròn trên không trung để giảm tối đa sức ép từ vụ nổ lên cơ thể mình. Thế nhưng, đôi tai của Lenalee vẫn bị âm thanh to lớn chấn cho ù đặc và cơ thể thì bị sóng xung kích từ vụ nổ tiếp tục ném lên cao.
Không chút hoảng loạn, bởi vì đối với Lenalee, bầu trời chẳng khác nào sân nhà và không chiến chính là sở trường của cô. Mặc kệ cho sóng xung kích nâng mình lên cao, khi luồng khí áp đã dần biến mất và cơ thể đã đạt tới độ cao cực đại, Lenalee bình tĩnh xoay người, đôi mắt nhìn thẳng về phía mặt đất và bắt đầu lao xuống.
- Vút...! – Tiếng gió rít qua tai, không sắc bén và chứa đầy sát khí như những lưỡi đao gió vừa rồi mà chúng nhẹ nhàng lưới qua da, vân vê quanh tà áo. Những cơn gió kéo theo khói bụi và tàn lửa chưa tan hết trên bầu trời rồi cùng cô lao xuống.
Lao qua đám khói bụi giữa không trung, Lenalee đã nhìn thấy nhưng kẻ lạ mặt tham gia vào trận tranh đoạt Innocence này. Khẽ xoay người điều chỉnh tư thế, hai chân hơi gập, cả người co lại để chuẩn bị cho một cú giậm chân toàn lực, mục tiêu là một tấm khiên vô cùng lớn đang chắn trên đầu mấy kẻ cướp Innocence bên dưới. Lenalee không tin, dưới cú giậm chân mạnh không thua gi đạn pháo của mình còn tấm khiên nào có thể chịu nổi và còn có kẻ nào đủ mạnh để giữ vững tấm khiên đó nữa.
- Rầm...! – Một cú giậm chân hoàn hảo vào giữa tấm khiên làm cho kẻ giữ khiên bên dưới phải ngã rạt ra một phía, bản thân Lenalee thì mượn lực phản chấn tiếp tục búng người lên cao, hướng về phía mục tiêu tiếp theo của mình – kẻ đã đẩy khối cầu chứa đầy đao gió lên trời. Hơi nhíu mày một chút khi thấy tấm khiên kia không vỡ nhưng cũng chẳng vì vậy mà đình chỉ lại động tác của mình, Lenalee đã lộn người đến đỉnh đầu của mục tiêu tiếp theo và... lại một cú nhún người, giậm chân quen thuộc.
- Uỳnh...! – Gót chân tiếp xúc với nền đá cứng làm cho cả một khoảng mặt đường nứt vỡ lung tung: “Hắn né được?” Một ý nghĩ cấp tốc lướt qua trong đầu, Lenalee lập tức vặn mình, vung chân tung luôn một đá.
- Ầm...!
Lần này kẻ thù của Lenalee không có cơ hội né tránh, một cú đá giáng thẳng vào ngực đối phương, lực lượng to lớn còn tiếp tục chấn bay cơ thể kẻ đó ra ngoài.
...
- Hự...!
Dính đòn, cơ thể Nam điên như một quả bóng da bị sút bay đi, cảm giác chẳng khác gì lúc bị ô tô tông phải.
- Huỵch...
Nặng nề rơi xuống một chỗ phải cách xa vị trí cũ đến cả hai chục mét, lồng ngực thắt lại không thể nào thở được, một ngụm máu tanh lập tức hộc lên cổ họng, trào đầy ra ngoài qua các kẽ răng và qua hai lỗ mũi.
“Mẹ kiếp...!” Gào thét trong lòng, Nam cố vùng mình bật dậy nhưng cơ thể như bị rút hết đi lực lượng, đầu kêu ong ong, cảnh vật trước mắt cứ hoa lên và từng cơn đau nhói nơi ngực báo cho hắn biết rằng ít nhất cũng phải có ba, bốn cái xương sườn đi tong rồi.
Đá trúng mục tiêu, Lenalee cũng không tiếp tục truy kích mà lập tức chuyển mình, hướng về phía mấy cô gái còn lại mà phóng tới.
Ngay khi Lenalee bắt đầu di chuyển thì Cỏ May cũng nâng súng, bắt đầu phản công:
- Pằng chíu... Pằng chíu... Pằng chíu... – Khẩu súng bắn tia laze bên tay trái, và khẩu súng bắn đạn không khí bên tay phải liên tục khạc đạn. Hai khẩu súng ngắn đặc biệt không lo hết đạn và có tốc độ bắn vô cùng cao, chỉ cần người sử dụng có thể bóp cò nhanh bao nhiêu thì bọn nó có thể nhả đạn nhanh như vậy. Trực tiếp ngắm bắn bằng [Thiên Nhãn], với điều kiện bình thường thì hầu như mỗi lần xạ kích của cô đều chính xác tuyệt đối. Thế nhưng lần này...
- Phốc... Phốc... Phốc... – Lenalee như biến thành một cánh bướm đen phiêu hốt nhảy múa dưới ánh trăng. Với những bước di chuyển hình zích zắc vô cùng nhanh, toàn bộ những đòn tấn công của Cỏ May đều bị cô né hết.
Sửng sốt, cả Cỏ May và bé Lan bên cạnh đều cảm thấy hoảng sợ. Dẫu biết là bất kì một tên Thầy từ tà nào cũng đều mạnh gấp vài lần quái vật rồi nhưng thế này thì có hơi... Lúc trước, khi nhìn thằng Thi toàn lực phát động [Quỷ Bộ] đến nỗi mà không thể tự dừng lại được, các cô đã tưởng là nhanh lắm rồi, vậy mà tên Thầy từ tà trước mặt này hình như lại nhanh hơn không hề ít. Thằng Thi chỉ có thể dùng [Quỷ Bộ] khi chạy trên đường thẳng, không gian di chuyển bị hạn chế bởi mặt phẳng địa hình và vô cùng ầm ĩ khi nó đạp nát mọi thứ dưới chân để làm điểm mượn lực. Không giống với thằng Thi, {Dạ Hài} cho phép Lenalee mượn lực từ giữa không trung, vậy nên những bước di chuyển của cô vô cùng nhanh nhưng vẫn hết sức uyển chuyển. Không bị giới hạn bởi mặt đất nên cơ hội né tránh của cô có rất nhiều.
Không đến một hơi thở, bóng áo đen bay múa theo một quỹ đạo hình zích zắch bất quy tắc đã đến trước người.
- Grừ...! Gầm nhẹ một tiếng, bé Lan lập tức lao lên, dù biết rằng chắc chắn cũng chẳng ăn thua nhưng ít nhất em còn có chút khả năng phản kháng chứ chị Cỏ May thì chết chắc. Đôi mắt hồ ly trừng lớn, đồng tử se lại cố gắng bắt kịp bóng người chỉ hơi lóe lên mỗi lần chuyển hướng của đối thủ. Cắn chặt hai hàm răng, Lan vẫy đuôi, vung tay phát động [Xạ Tuyến], ba trái cầu ánh sáng của [Quang Đạn] vẫn luôn bay vòng quanh người cũng tụ tập hết đến trước mặt rồi cùng xoáy mạnh về phía trước.
Viên đạn [Tịnh hóa] và tia sáng [Xạ Tuyến] dễ dàng bị Lenalee né được. [Quang Đạn] đến sau, chỉ rời xa cơ thể bé Lan hơn 3 mét và vừa đúng đến tầm Lenalee lao đến thì:
Lóe. Thoát khỏi tầm khống chế của tinh thần lực, ba quả cầu ánh sáng ầm ầm phát nổ. Vụ nổ không phát ra âm thanh mà chỉ có ánh sáng mãnh liệt chiếu rọi một khoảng chiến trường.
Ánh sáng đột ngột bùng lên rồi lập tức biến mất một cách vô cùng nhanh chóng. Nơi vụ nổ phát ra chẳng có gì cả, điều này không đúng vì Lan biết, vụ nổ [Quang Đạn] của em không thể nào thổi bay cả một con người, nữ Thầy trừ tà vừa rồi chắc chắn đã né được.
Không phải nhìn bằng mắt thường Cỏ May hoàn toàn không bị ánh sáng mãnh liệt ảnh hưởng đến. Bằng quét hình tinh thần lực cô thấy bóng người của Exorcist kia hơi lóe lên rồi đột ngột tăng tốc độ mà phóng vút ra khỏi vùng bao phủ của vụ nổ ánh sáng. Và vẫn với cái tốc độ nhanh như thế, bóng người Exorcist đó di chuyển một vòng lớn để xuất hiện ngay phía sau cô chỉ trong một cái chớp mắt.
“Nhìn thấy” nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, cơ thể của cô còn chưa kịp phản ứng lại thì Exorcist đó đã giậm mạnh một chân xuống lòng đường, xoay người và chân kia chuẩn bị nhấc lên cho một cú đá vô cùng mạnh. Với cơ thể của Cỏ May, nếu dính đòn này thì đừng nói là bị thương mà đến chết cũng hoàn toàn có thể. Từng hình ảnh cứ được [Thiên Nhãn] truyền tải một cách hoàn hảo về não bộ, tinh thần lực mạnh mẽ của cô càng làm nó trở lên chi tiết và chân thật hơn bao giờ hết. Trơ mắt nhìn đòn tấn công của đối thủ cứ dần hình thành và hướng về phía mình, trong lòng thì liên tục gào to phải né đi, hay là nâng tay lên đỡ cũng được nhưng cơ thể chậm chạp không chịu nghe lời.
Giữa thời khắc nguy hiểm, trong đầu Cỏ May như bùng nổ vô vàn ý nghĩ, những hình ảnh cứ lần lượt xuất hiện rồi lập tức lướt qua ý thức. Từ người mẹ đơn thân của cô quanh năm đau ốm nhưng vẫn chắt chiu từng đồng cho con đi học. Đến lũ em nhỏ của cô nhà nghèo cả năm không được một cái áo mới nhưng vẫn hết sức yêu đời. Rồi cái ngày cô bỏ học lên thành phố kiếm tiền giúp mẹ. Rồi cả lần đầu gặp thằng Thi, cậu bé giỏi võ có nụ cười híp mắt. Cả những đồng tiền đầu tiên kiếm được, cả những giọt nước mắt, cả những nụ cười. Để rồi đến cuối cùng là hình ảnh thằng Thi ngồi trên xe lăn, cười híp mắt, vừa vẫy tay về phía bọn cô vừa nói lớn “Nhớ trở về đấy nhé...” lúc chia tay.
Mím môi, xoay người, đôi mắt vần luôn khép chặt của Cỏ May đột ngột trừng lớn. Vô vàn cảm xúc như bị dồn nén trong lòng rồi cùng nhau bùng nổ. Từ nơi khóe mắt, Cỏ May đã nhìn thấy một gót giày kim loại màu đen bóng loáng phản chiếu ánh trăng bạc như một ánh chớp đen quật về phía mình. Hơi lạnh tử vong đập thẳng vào mặt, thổi tung mái tóc dài , và trong đôi mắt mở lớn là nước mắt cùng với sự không cam tâm mãnh liệt vô cùng. Đúng lúc đó thì:
- Uỳnh...! – Ý thức Cỏ May như nổ ầm một tiếng, ngay sau đó, thế giới như bỗng nhiên chậm đi và trong hình chiếu của [Thiên Nhãn] cũng đột ngột xuất hiện thêm một thứ.
Hình ảnh [Thiên Nhãn] truyền về não bộ của Cỏ May như một đoạn video bị chiếu chậm lại vô số lần và cô “Thấy”, mỗi một người trong đó đều liên tục tỏa ra một thứ gợn sóng nhẹ từ cơ thể khuếch tán ra không gian quanh mình. Có người gợn sóng đó lan ra quanh cơ thể không đến 1 mét, có người là gần chục mét và riêng của cô, những gợn sóng đó bao phủ toàn bộ vùng không gian mà [Thiên Nhãn] có thể vươn tới.
Những gợn sóng không có màu sắc, không có hình dáng, hoàn toàn vô hình nhưng không hiểu sao, Cỏ May lại có thể dễ dàng cảm thấy. Và như một sự tất nhiên, Cỏ May bắt đầu thử điều chỉnh sự chấn động của gợn sóng của mình. Không chút do dự, cô điều chỉnh cho gợn sóng của mình giống y hết như gợn sóng của người gần cô nhất, nữ Exorcist đang thực hiện cú đá vào chính mình, từ biên độ, đến chu kì đều giống nhau như đúc. Và, thật không ngờ, khi hai gợn sóng gặp nhau, chúng bắt đầu đồng pha và cộng hưởng lên khiến cho biên độ gợn sóng ngày một lớn. Những cơn đau bắt đầu kéo đến.
- Nhói... – Một cơn đau vô danh bỗng nhiên giật buốt vào trong óc khiến cho cú đá của Lenalee đã vung ra được một nửa rồi khẽ khựng lại. Trước mắt lập tức hoa lên, tối sầm làm cho cô không nhìn được dõ đối thủ trước mắt nữa. Thế nhưng, cơn đau không đánh gục được Lenalee, cú đá chỉ hơi dừng lại rồi tiếp tục được quật ra, chuyển động theo quỹ đạo đã được định sẵn từ trước. Một cú đá tầm thượng hướng thẳng và phần vai, gáy đối thủ. Cơn đau đầu đột ngột và nhói buốt tước đoạt đi thị lực tạm thời nhưng chẳng sao, đòn tấn công đã thành hình và sẽ chẳng thể nào hụt được. Không cần nhìn Lenalee chỉ cần vận lực và quật thẳng chân xuống thôi là sẽ:
- Bình...! – Âm thanh không giống như đá vào cơ thể máu thịt, từ lực phản chấn mà xét thì Lenalee biết, mình đã đá trúng cái gì đó vô cùng cứng.
Tấm kiên [Băng Sương] của Thủy đột nhiên bay vút đến, chắn trước đòn tấn công của Lenalee. Gót giầy kim loại mạnh mẽ giã vào tấm khiên dễ dàng sút bay nó đi, kèm theo cả Cỏ May được chắn ở đằng sau nữa.
- Hự...! – Không bị đá trúng trực tiếp nhưng khi tấm khiên đập vào người, lực va chạm vẫn khiến cho Cỏ May đau như muốn ngất đi, trạng thái tinh thần kì lạ cũng lập tức biến mất, không thể duy trì.
Lenalee khẽ xoay người, triệt tiêu nốt dư lực còn sót lại sau cú đá vừa rồi. Cơn đau đầu đã biến mất, đột ngột y như lúc nó xuất hiện vậy, và thị giác cũng nhanh chóng khôi phục lại bình thường. Liếc mắt về hướng Cỏ May, bây giờ cô đã biết ban nãy mình đá phải cái gì, tấm khiên của kẻ bị cô tấn công đầu tiên.
- Cạch... Cạch...! – Âm thanh bất chợt vang lên bên tai Lenalee, nghe có vẻ giống với tiếng lên đạn của lũ Akuma đôi phần. Lập tức quay đầu, nhìn về hướng phát ra âm thanh, Lenalee thấy cô gái dùng khiên lúc trước đã ôm một chiếc hộ dài không biết lấy từ đâu ra. Tại đầu của chiếc hộp dài đó hơi nhô ra bốn nòng súng và đang chĩa thẳng về phía mình.
Ban nãy, Thủy bị cú nhún người mạnh chẳng thua gì pháo kích của Lenalee đạp bật về một bên, phải loạng choạng bước thêm vài bước nữa mới ổn định được lại thân mình. Cả cánh tay đã tê dại hết đi, tấm khiên chế tạo bằng hợp kim Titanium với thiết kế đa lớp sau một thời gian dài sử sụng cũng đã in đầy vết chém, có nông, có sâu, có vài chỗ nứt và thậm chí một vài mảng của lớp trên cùng đã bắt đầu vỡ ra tan nát.
Chưa kịp chạy về đội hình thì Thủy đã thấy Cỏ May bị tấn công. Vội vàng phóng tấm kiên trong tay đi, đỡ lấy cú đá và nhặt về cho Cỏ May một mạng, Thủy lập tức triệu hồi ra cây {Hoa Tuyết 04}, gạt nẫy chế độ [Khai triển nòng súng], tì vào một bên hông và chĩa thẳng vào kẻ thù. Ngón tay cái đè vào nút bắn trên tay cầm ngược, dứt khoát khai hỏa:
- Kình kình kình kình kình... – Một khắc trước khi tiếng súng vang lên, Lenalee đã bắt đầu di chuyển. Với {Dạ Hài}, việc tăng tốc độ bất ngờ đối với cô là việc không mấy khó khăn. Lập tức thoát ra khỏi vùng bao phủ hỏa lực của [Hoa Tuyết 04], để lại sau lưng là một khoảng cát đá bị vô số đầu đạn cày cho nát vụn trong tích tắc.
Thủy cắn răng, gồng mình, cố gắng điều chính cho nòng súng luôn hướng về phía đối thủ, cánh tay trái vẫn còn đau ê ẩm không kịp khỏi thì bây giờ, cộng thêm lực giật từ khẩu súng truyền đến lại ngày càng đau hơn. Thậm chí, với đặc tính [Tái sinh thể] của “Angeloid lớp ∑ ” và cả hiệu ứng tăng phúc khôi phục của {Lá chắn cổ ngữ} luôn bên cạnh cũng không mấy ăn thua.
Từ lúc bắt đầu nhiệm vụ đến giờ, lúc nào Thủy cũng là người đứng ra che chắn, đỡ lấy những đòn tấn công mạnh về phía cả đội. Ỷ vào tấm khiên {Băng Sương} với khả năng khôi phục của trái tim thứ hai, thực sự Thủy đã hoàn thành vô cùng tốt vai trò Tanker của mình. Thi thoảng có bị chút ngoại thương cũng đều nhanh chóng khôi phục hết. Thế nhưng, bao nhiêu lần đỡ đòn, bao nhiêu lần đỡ đạn pháo, lực va chạm mãnh liệt và chấn động dữ dội đều chuyển thành ám thương ẩn vào trong cơ thể hết, đợi đến một lúc nào đó sẽ cùng nhau bộc phát toàn bộ ra ngoài.
Vừa xả đạn, Thủy vừa tiến lại chỗ Cỏ May ngã xuống, nơi đó bé Lan đã tới trước mà cố gắng nâng tấm khiên lên chắn rồi. Không còn lo bị lũ Akuma nã pháo, Thủy tha hồ xả đạn với cây súng của mình. Tốc độ xạ kích vô cùng cao cộng với hiệu ứng vô hạn đạn giúp Thủy tạm thới áp chế được đối thủ của mình. Mặc dù Lenalee di chuyển rất nhanh nhưng đường đạn bắn vẫn luôn đuổi theo sát nút, thậm chí còn phong tỏa cả hướng tiến lên, không cho đối phương tiếp cận.
Tình thế này, nhìn qua thì có vẻ như Thủy đang chiếm thế nhượng phong như thực ra, cô chưa bao giờ tạo được ra một tình huống nào có khả năng uy hiếp được đến đối thủ. Lenalee có thể rời bỏ chiến trường bất cứ khi nào mình muốn. Và, có vẻ như, cánh tay trái của Thủy càng ngày càng đau hơn thì phải. Tì sát cây “Hoa Tuyết” liên tục nhả đạn bên hông khiến cho không ai nhận ra, bản thân Thủy cũng đang run rẩy, sắc mặt đang tái dần đi và từng hạt mồ hôi vã ra thấm đầy lưng áo.
Hơn chục giây, khẩu {Hoa Tuyết 04} trong tay Thủy đã cày nát gần hết nền đường đá xung quanh đó, thậm chí vài bức tường còn may mắn đứng thẳng sau vài đợt pháo kích của lũ Akuma lúc trước cũng chung số phận. Thế nhưng, cả Thủy và Lenalee đều vô thức tránh ra khỏi chỗ mà thằng Minh cùng với Kanda ngã xuống ra. Chẳng biết tại sao mà chỗ đó cứ liên tục cuốn lên đầy cát bụi khiến cho người bên ngoài không thể nhìn vào trong. Cùng với cát bụi là âm thanh kim loại va chạm, thi thoảng cò có cả tiếng gầm như dã thú.
- Keeng...! – Trong làn khói bụi, Minh vừa đưa tay đỡ lấy một nhát chém của Kanda. Tư thế chiến đấu của cả hai bây giờ đều có chút quái dị, Kanda thì cầm kiếm, quỳ theo kiểu trà đạo, còn thằng Minh thì hoàn tàn là lăn xả sát mặt đất. Cục diện chiến đấu này, và cả đám khói bụi bao xung quanh nữa, tất cả đều là do thằng Minh giở trò mà ra.
Lúc trước, với một cú [Hook King] thần sầu, hắn thành công bắt được một mảnh Innocence và còn được khuyền mại thêm chủ nhân của nó nữa. Sau đó là một chiêu liên kích trong [Bạch Hổ thức] chính xác toàn bộ. Đối với [Bạch Hổ thức] yêu cầu tất cả các đòn tấn công đều phải đánh trúng duy nhất một vị trí. Khi đó, lực của đòn tấn công sau dồn và lực của đòn tấn công trước sẽ gây ra hiệu ứng sát thương chồng chất và để lại những vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Sau khi đánh được Kanda ngã xuống đất, đương nhiên là theo thói quen, nó lập tức bồi thêm vài đòn, không chết thì cũng trọng thương để nó còn cướp Innocence đi. Thế nhưng, lũ Thầy trừ tà này thự sự, thằng éo nào cũng là quái vật cả.
Lĩnh trọn tuyệt chiêu “Bạch Hổ - Lôi Minh” của nó mà Kanda vẫn còn đủ sức đỡ đòn như thường. Không kết liễu được đối thủ, nó liền lập tức chuyển chiến thuật cận chiến dây dưa, bám chặt lấy Kanda không tha.
Thế là, hàng loạt các chiêu phá trụ, tấn công vào hạ bộ hay các kỹ thuật trong đấu vật bị thằng Minh móc ra sử dụng, mục đích là để không cho Kanda có cơ hội đứng lên chủ động di chuyển kéo dãn cự li chiến đấu. Tiếp theo là làn khói bụi này, mỗi lần tấn công nó đều cố tình làm cho cát bụi bị cuốn lên càng nhiều càng tốt, cộng thêm với quả lựu đạn khói cuối cùng còn sót lại trong túi. Lớp khói bụi sẽ cản trở tầm mắt của Kanda, ép hắn phải cận chiến với Minh.
Quỳ trong tư thế trà đạo, Kanda vừa phải xoay sở với những đòn tấn công đến từ mọi hướng của thằng Minh, lại phải tranh thủ vặn mình phản công lại bằng những nhát chém không toàn lực. Ở trong tư thế bất lợi thế này, cùng vời chiến đấu trong cự li cực gần, trường kiếm lập tức thể hiện ra nhược điểm của mình. Từ lúc Kanda không may bị kéo ngã, tên quyền thuật sư như hóa thành một con ruồi vô cùng đáng ghét lúc nào cũng vo ve bên người và chỉ cần có cơ hội là lập tức bâu chặt vào không buông. Lại một lần nữa vặn mình vung kiếm, sự giận dữ đã phủ đầy trong đôi mắt lạnh.
Lập tức vung tay đỡ lấy nhát kiếm chém về phía mình, Minh thuận theo lực chém, chống tay còn lại xuống đất thực hiện một cú quét chân tầm thấp. Mặt dù vẫn làm chủ nhịp độ trận đấu nhưng Minh biết, nó đang dần bị đẩy ra ngoài, đối thủ của nó cũng sắp thoát ra được khỏi sự kiềm chế nó tạo ra bằng cự li chiến đấu rồi. Ở trạng thái chiến đấu bình thường, không [Cấm thuật], không [Giải khóa Gen], khoảng cách thực lực giữa nó và Kanda quá lớn, cả về sức mạnh lẫn kỹ thuật và không thể nào bù đắp được bằng tiểu xảo. Nếu cứ thế này, sớm muộn gì Kanda cũng đứng được lên và khi đó, cơ hội của nó cũng không còn.
Đối thủ của Minh lại tiếp tục vung kiếm, hướng về phía eo phải của nó mà thực hiện một nhát chém chéo kéo ngược từ dưới lên. Từ tư thế của đối phương, nó nhận thấy Kanda cũng chuẩn bị cho một cú bật người lên theo đường kiếm. Để đối thủ đứng dậy là thua, Minh lập tức vận lực, chồm người lao thẳng vào trong đường kiếm, bàn tay trái của nó cũng mở ra thành chảo, chộp về phía eo phải để đỡ đòn.
- Choeng... – Lưỡi kiếm và lớp giáp tay chạm vào nhau, cùng lúc đó, dưới chân Kanda cũng vận lực, nâng cả cơ thể đứng thẳng dậy.
Đâu để cho điều đó xảy ra, vừa nắm được lưỡi kiếm, thằng Minh đã lập tức vặn người, hướng cả lưng về phía đối thủ và cánh tay phải còn lại cũng nắm chặt, vung mạnh qua vai. [Viêm Hỏa] được bật lên, cả cánh tay kim loại phủ trong lửa đỏ đập thẳng xuống đầu Kanda khi cậu mới hơi bật dậy.
Lưỡi kiếm đã bị đối phương nắm chặt, Kanda vội vã vung nắm tay còn lại lên đỡ lấy cú đập đang giáng xuống. Hai đầu gối vừa mới hơi nhấc lên lại trở về với mặt đất.
“Cơ hội”, hai từ đơn giản xuất hiện trong mắt Minh. Vẫn tư thế lao ngược vào người đối thủ, nó lập tức giật cánh tay phải vừa thực hiện xong cú tạt ngược về, chuyển thế thúc mạnh cùi trỏ về phía sau, thẳng vào mặt đối thủ.
Lưỡi kiếm vẫn chưa thu được lại, tay trái thì vừa đỡ đòn xong, cú thúc cùi trỏ quá nhanh và hiểm hóc buộc Kanda phải vội vã ngả người ra đằng sau né tránh.
- Vút... – Cùi trỏ lướt sượt qua chóp mũi, mài luôn đi một lớp da nhỏ chỗ đó. Không dừng lại ở đó, thằng Minh cũng dứt khoát buông lưỡi kiếm trong lòng bàn tay trái ra mà thuận theo cú thúc tiếp tục xoay người, hít sâu.
[Cấm Thuật]
Nắm đấm tay trái thuận theo lực xoay người kết hợp với cả trọng tâm cơ thể đang đổ xuống của nó mà giã thẳng vào phần bụng đang phơi ra do ngả người né đòn của Kanda lúc nãy.
[Chu Tước nhất kích – Lôi Pháo]
...
- Ầm...
Một âm thanh trầm muộn như hai thứ gì đó to lớn va chạm với nhau truyền ra từ trong đám khói bụi thu hút sự chú ý của cả Lenalee lẫn bé Lan và Thủy. Ngay sau đó là:
- Xoẹt... Xoẹt...! – Âm thanh như có thứ gì đó đang cắt đôi không khí ra, hai đạo kiếm khí như hai vầng trăng lưỡi liềm rẽ khói bụi mà ra, để lại hai đường rãnh sắc lẹm trên nền đường đá rồi cắt tan một ngôi nhà cách đó không xa mới biến mất.
Sau hai đạo kiếm khí là một hình người bị đẩy ra khỏi màn khói bụi. Thằng Minh vẫn bảo trì nguyên si tư thế phòng thủ, hai tay chập thành hình chữ “X” trước ngực và thế đứng tấn chân trước chân sau như bị một lực cực mạnh nào đó đẩy trượt ra ngoài. Cả người nó bây giờ đầy vết chém, ngay cả bộ {Hắc sắc chiến bào} cũng bị cắt nát tả tơi. Từ trong tròng mắt, những sợi tơ máu đang dần rút đi, [Cấm Thuật] đã giải trừ nhưng ánh mắt nó vẫn không rời khỏi làn khói bụi, cùng với hai hàng lông mày nhíu chặt lại với nhau.
Khẽ nhún người một cái, Lenalee đã thoát khỏi chiến trường. Vung vẩy mái tóc hai nghoe, Lenalee quay đầu, nhìn về phía thằng Minh. Không phải là Kanda, vậy có nghĩa là kẻ thù. Không chút do dự, cô lập tức nhùn người, chuẩn bị lao vào tấn công thì:
- ẦM...!!! – Một tiếng nổ vang trời bỗng nhiên từ phương xa truyền tới, kèm theo đó là ánh lửa đỏ bừng. Cùng lúc đó, làn khói bụi cũng bị một cơn gió bay qua thổi mất làm lộ ra bóng người bên trong.
Kanda đứng thẳng người, mái tóc dài xõa tung và thanh Mugen cầm trên tay phải đang buông thõng xuống. Đưa tay áo trái lên lau đi vệt máu nơi khóe miệng, Kanda phất tay cản Lenalee lại, hướng ánh mắt đến nơi tàn lửa còn chưa tắt hẳn ở phía xa, gằn giọng nói:
- Đến đó đi, có thể lũ này còn có đồng bọn. Nơi đây tôi lo được.
Lộn người, đáp xuống một nóc nhà, Lenalee đưa mắt nhìn qua chiến trường rồi khẽ gật đầu. Giậm chân, cơ thể phóng vút lên không trung rồi lao đi, để lại chiến trường với 5 đứa luân hồi giả và đàn Akuma đang dần khôi phục trên bầu trời cho Kanda.
.....
Cách khá xa chỗ bọn thằng Minh đánh nhau, tại một góc hẻo lánh của thành phố, thằng Thi đang ngồi trên xe lăn, đần mặt ra nhìn quả cầu lửa đang dần tan đi trên đầu. Sau đó, nó quay mặt sang bên cạnh, híp mắt nhìn vào cậu bé Văn, nở nụ cười khổ với hai hàng nước mắt chảy dài:
- Quả này anh em mình số nhọ rồi Văn ự...!