Nhị Ngốc phát hiện Thiệu Tình đang nhìn cậu, còn tự xốc chăn lên vỗ vỗ, tỏ vẻ cậu giúp Thiệu Tình làm ấm chăn, để Thiệu Tình ngủ trong lòng cậu.
Thiệu Tình:......
Từ sau khi xảy ra sự kiện kia, thái độ Nhị Ngốc đối với Thiệu Tình cũng có chuyển biến rất lớn, ánh mắt cậu nhìn Thiệu Tình, giống như đang nhìn vợ mình, đặc biệt vui mừng, trong vui mừng còn mang theo sủng nịch, trong sủng nịch...... Còn mang theo hai phần thẹn thùng. Kimanh1257_ cungquanghang
Sau đó Nhị Ngốc đã bị đá ra, cậu bám riết không tha hướng lều trại chui vào, sau năm lần bảy lượt bị đá ra, Nhị Ngốc quán triệt tam đại phương châm sống chết không biết xấu hổ lì lợm cũng muốn tiến vào, ý đồ tiến vào chăm Thiệu Tình.
Sau nhiều lần thất bại, cậu ủy khuất đem mục tiêu đổi thành tiến vào lều, còn vào trong một góc, làm cho Thiệu Tình đá đều đá không được.
Thiệu Tình liền buông tha cậu, mặc cậu oa ở trong góc, ôm đầu gối, cuộn thành một đoàn, thoạt nhìn đặc biệt thê lương đặc biệt đáng thương.
Thiệu Tình ôm bánh bao nhỏ, ngủ trong chốc lát, lại tỉnh lại, nhịn không được nhìn Nhị Ngốc trong góc, Nhị Ngốc đem thân thể thon dài của mình cuộn thành một đoàn rất nhỏ, đặc biệt không chiếm diện tích, giống như sợ Thiệu Tình sẽ lại đem cậu đuổi ra.
Thiệu Tình mềm lòng đinh kêu câu vào chăn, cuối cùng lại cứng rắn, xoay người tiếp tục ngủ, nhưng là trong lòng luôn nghĩ bộ dạng đáng thương kia của Nhị Ngốc, ngủ không an ổn, một lát sau lại tỉnh, nghiêng người, kết quả phát hiện, Nhị Ngốc giống như không ở nguyên tại vị trí.
Cậu tiến xê dịch về phía trước, tuy rằng khoảng cách xê dịch về phía trước không phải rất lớn, nhưng là tuyệt đối có xê dịch một chút, Thiệu Tình liền nhắm mắt lại, giả bộ mình đã ngủ, một lát sau, nàng hé mắt nhìn, quả nhiên thấy Nhị Ngốc lén lút xê dịch về phía trước dịch.
Xê dịch a xê dịch, xê dịch a xê dịch, cũng tới rất gần chăn, tuy rằng xê dịch lại đây, nhưng là Nhị Ngốc không dám chui vào chăn, cậu chính là thuần túy muốn càng tới gần Thiệu Tình thêm một chút, có thể gần gũi nhìn Thiệu Tình.
Nhìn bộ dạng Nhị Ngốc cùng đôi mắt nhỏ đáng thương kia, Thiệu Tình thở dài một hơi, cô vừa cất tiếng, Nhị Ngốc liền hoảng sợ, lập tức vèo về nguyên vị trí cũ, còn cúi đầu giả bộ ngủ.
Thiệu Tình bị cậu chọc cười, dịch vào bên trong, tránh ra một chỗ, sau đó đối Nhị Ngốc đến: "Tiến vào chăn ngủ đi, bất quá không được lộn xộn, không thể ầm ĩ đến cục cưng, ngủ thành thật một chút."
Nhị Ngốc vốn dĩ đã ôm đầu, chuẩn bị tốt bị đá ra, sau đó chợt nghe thấy Thiệu Tình nói, lúc ấy cậu vui vẻ nhanh chóng nhảy lên, không nói hai lời đem áo khoác cởi ra, liền chui vào chăn.
Nhị Ngốc lo lắng Thiệu Tình đổi ý, sau khi vào chăn đặc biệt thành thật, liền chiếm một chỗ nhỏ, tiếp tục lui thành một đoàn. Thiệu Tình bánh bao nhỏ Nhị Ngốc, lúc ba người ngủ cùng một cái chăn, nếu một người bình thường tiến vào, phỏng chừng không ngủ được mười phút, sẽ tình nguyện ở bên ngoài ngủ dưới đất, cũng không ngủ trong chăn. Kimanh1257_ cungquanghang
Bởi vì chăn thật sự rất lạnh, ba người vốn không có độ ấm bình thường, sờ lên một phen, tất cả đều lạnh như băng, giống như mới từ tủ lạnh lấy ra.
rõ ràng không có gì độ ấm, lúc Nhị Ngốc ngủ liền đặc biệt thích xích lại gần người Thiệu Tình, rõ ràng trước khi ngủ, cậu còn ghi nhớ mình cần lui thành một đoàn nhỏ, tận lực không chiếm chỗ, sau khi ngủ, cậu bắt đầu không kiêng nể gì duỗi thân thể của mình.
Đến buổi sáng ngày hôm sau, ba người liền biến thành cái dạng, Thiệu Tình ôm bánh bao nhỏ, Nhị Ngốc ôm thắt lưng Thiệu Tình, một chân còn đặt ở trên đùi Thiệu Tình.
Sau khi Thiệu Tình tỉnh lại, liền vô tình đem Nhị Ngốc đá ra khỏi chăn, Nhị Ngốc còn không biết xảy ra chuyện gì, đã ở ngoài lều, cằm trước chấm đất, vẻ mặt mờ mịt.
Vì thế từ con đường phía trước lều Thiệu Tình, đều thấy được bộ dạng Nhị Ngốc quỳ rạp trên mặt đất, quả thực giống như tiểu đáng thương bị vợ đuổi ra khỏi cửa.
Tiểu đáng thương chính mình cũng không cảm thấy mình đáng thương, tung ta tung tăng lại lần nữa chui trở về lều, trong chốc lát giúp Thiệu Tình đeo tất, trong chốc lát giúp Thiệu Tình đi giầy, trong chốc lát giúp Thiệu Tình mặc áo, thập phần ân cần.
Thiệu Tình vốn cũng không giận cậu, chính là nhìn bộ dạng có ý tứ này của cậu, liền vẫn sa sầm mặt, Nhị Ngốc không biết, cậu nghĩ Thiệu Tình tức giận, nên vẫn tội nghiệp nhìn Thiệu Tình, vắt hết óc lấy lòng vợ [ cậu cho rằng ], sợ đến buổi tối, Thiệu Tình không cho cậu tiến vào chăn.
"Thiệu đội trưởng dậy sớm nha." Ngôn Bình Sinh cười chào hỏi, "Ăn cơm chưa?" anh ta cố ý đem Thiệu đội trưởng ba chữ này âm cắn nặng một ít, người bình thường nghe dạng xưng hô, khẳng định trả lời khách khí, ví như nói, không cần xưng hô tôi là X đội trưởng nha, gọi tôi XX là được.
Như vậy Ngôn Bình Sinh là có thể thuận lý thành chương kêu Thiệu Tình, tiểu Tình nha, Tình Tình nha linh tinh, xưng hô có vẻ gần gũi, sau đó ở bên trong vô hình kéo gần khoảng cách.
Quả thực hoàn mỹ.
Nhưng mà Thiệu Tình hoàn toàn không có ý sửa xưng hô của anh ta, thản nhiên nói: "Ngôn đầu lĩnh cũng dậy sớm thôi, tôi vừa dậy, có việc sao?"
Nội tâm Ngôn Bình Sinh hỏng mất, anh ta đến bây giờ vừa mới nhận thức được một vấn đề thực nghiêm túc, não của Thiệu Tình cùng người bình thường không giống nhau......
Cho nên anh ta vẫn dùng tư duy của người bình thường, trao đổi cùng Thiệu Tình, kết quả chính là quan hệ càng lôi kéo càng xa, tựa như lần này, lúc trước Thiệu Tình tốt xấu còn gọi tên anh ta, hiện tại trực tiếp goi đầu lĩnh, anh ta vốn tưởng bên trong vô hình kéo gần khoảng cách, kết quả bên trong vô hình đem khoảng cách đẩy ra ngoài. Kimanh1257_ cungquanghang
"không có chuyện gì......"
"không có chuyện gì vậy tôi trước hết rửa mặt." Thiệu Tình mỉm cười, trên cả khuôn mặt đều để lộ ra tin tức như vậy "Nếu không có việc gì liền chạy nhanh đi, không cần ở trong này phiền tôi được không", Ngôn Bình Sinh đặc biệt nghẹn khuất, nghẹn khuất rất muốn anh anh anh.
Cuối cùng anh ta quyết định trở về sửa sang lại một chút ý nghĩ tái chiến!
Chờ Ngôn Bình Sinh đi rồi, Thiệu Tình liền ngáp một cái, đi đánh răng rửa mặt, Nhị Ngốc cùng bánh bao nhỏ cũng bị Thiệu Tình bồi dưỡng ra bất cứ lúc nào chỗ nào, kể cả lập tức đi ra ngoài đánh nhau, cũng đánh răng xong trước đã.
Ba người mỗi người một cái bàn chải đánh răng, là vừa mới bóc, Thiệu Tình chọn riêng bộ gia đình, cái trong tay cô là mẹ, cái của bánh bao nhỏ là cục cưng, Nhị Ngốc cầm là cha.
Ngay cả nha cốc nước đều là ba chú mèo đáng yêu, lúc bánh bao nhỏ đánh răng thời điểm đặc biệt nghịch, bé thích đánh răng lâu, đánh trong chốc lát, liền ngậm một ngụm nước, súc ục uc, đem má hoạt động theo, thoạt nhìn giống như một con sóc nhỏ gương mẫu không cẩn thận.
Nhị Ngốc liền học theo, một sóc lớn một sóc nhỏ hai sóc chơi đặc biệt vui vẻ, đợi cho Thiệu Tình súc miệng xong, hai người vẫn ở chỗ đó sục, sau đó Nhị Ngốc bị Thiệu Tình vỗ một cái vào lưng, một ngụm nước phun ra ngoài, văng lên quần Mạnh Thận đi ngang qua.
Mạnh Thận đi ngang qua vô tội bị hại:......
Thiệu Tình cũng có một chút ngại: "Xin lỗi, tôi không thấy anh lại đây, nếu không anh cởi ra tôi giúp anh giặt, rồi trả lại cho anh?"
Mạnh Thận nhìn vị trí quan trọng đã bị ướt sũng, vết ướt còn thấm tràn ra, nội tâm hỏng mất.
anh chính là nghĩ tới ngày sau thường tìm hiểu một chút, nhìn xem có thể tìm hiểu tin tức liên quan đến tư liệu tinh học tài nguyên nước hay không, sau đó liền rơi vào kết cục như thế này, không biết còn tưởng rằng anh tiểu ra quần.
Mạnh Thận vốn chuẩn bị từ chối, chính là ướt quần mà thôi, cần gì làm Thiệu Tình giặt, làm người vậy hơi quá.
Ngay lúc anh chuẩn bị mở miệng từ chối, đột nhiên nghĩ đến, đây cũng là một cửa đột phá kéo gần quan hệ với Thiệu Tình quan hệ, một đưa một giữ, lại nhân cơ hội tâm sự gì đó, nói không chừng liền quen thuộc hơn.
Vì thế anh nói: "không phải lúc tôi giặt quần áo, thật là phiền toái."
"không phiền." Thiệu Tình suy xét một chút, sau đó nói: " Trở về như vậy, lại đổi đi đưa lại đây, rất phiền toái, lều của tôi có quần áo Nhị Ngốc, mới, là tôi mang từ nhà đi, hai người các anh cao giống nhau, anh hẳn có thể mặc vào."
"Ân......" Mạnh Thận lo lắng không thể mặc một đũng quần dính nước như vậy rêu rao khắp nơi, đáp ứng, chiều cao của anh cùng Nhị Ngốc chênh lệch không lớn, nhưng mà Nhị Ngốc có vẻ gầy, cho nên sau khi Mạnh Thận mặc vào quần áo Nhị Ngốc, liền có vẻ có vẻ hơi chặt.
"Chờ sau khi quần áo giặt xong tôi sẽ cho người đưa qua." Thiệu Tình giúp bánh bao nhỏ xoa má, làm cho bé nhổ nước ra, sau đó cầm giấy, một bên giúp bánh bao nhỏ lau miệng một bên nói.
"Tốt, lần này tôi lại đây, kỳ thật là muốn hỏi cô một chút, cô có hứng thú định cư căn cứ Giang Bắc hay không? Căn cứ Giang Bắc bên kia phúc lợi đối với dị năng giả khả năng không tốt bằng căn cứ thành phố S bên này, khí hậu cũng so với căn cứ thành phố S bên này kém hơn, nhưng mà......" Mạnh Thận nhưng mà nửa ngày, anh phát hiện không có tìm được một lý do có lực hấp dẫn, cuối cùng đành phải khô cằn nói: "Nhưng mà tôi hy vọng cô có thể mang theo tiểu đội dị năng giả của cô ở lại căn cứ Giang Bắc."
Khóe mắt Thiệu Tình co giật, cô chưa từng thấy ai nói như vậy thuyết phục người khác, đem khuyết điểm căn cứ mình chê trách một lần, cuối cùng khô cằn nói một câu, ngươi tới hay không, người bình thường ai sẽ đi qua?
Hơn nữa gốc gác Thiệu Tình ở căn cứ thành phố S bên này, lương thực tích góp của cô mấy ngày làm nhiệm vụ, cũng đã đủ làm cho cô luyến tiếc, nếu không phải đến nông nỗi không thể không dời đi, Thiệu Tình cũng không chuẩn bị rời đi căn cứ thành phố S.
Mạnh Thận cũng biết trong lời nói của mình cũng không có lực thuyết phục gì đặc biệt, nhưng mà như cũ không nhịn được nói: "Đợi đến căn cứ Giang Bắc, tôi mang cô đi nơi nơi nhìn xem, căn cứ chúng tôi mọi người rats tốt, có lẽ cô sẽ thích." anh hiện tại cảm thấy mình rất không tiền đồ, rõ ràng lúc ở cùng một chỗ với Ngôn Bình Sinh, anh có thể đem Ngôn Bình Sinh một câu đều không nói được, đến khi đối mặt Thiệu Tình, anh liền vô dụng đến nông nỗi như thế.
Có lẽ anh thật sự nên trị liệu chứng khó giao tiếp của mình một chút, tuy rằng Ngôn Bình Sinh vẫn luôn nói anh, là do đối mặt với sắc đẹp không cầm giữ được mà thôi.
"Có lẽ." Thiệu Tình cũng không thể không biết xấu hổ trực tiếp cự tuyệt được, uyển chuyển nói: "Chúng tôi chuẩn bị ăn bữa sáng, anh ăn chưa? Muốn ăn cùng hay không?"
Mạnh Thận lắc đầu: "Tôi ăn rồi, tôi đi về trước, các cô ăn đi."
Chờ Mạnh Thận đi rồi, Thiệu Tình lại lấy một coics nước, giúp bánh bao nhỏ súc miệng, Nhị Ngốc cực kỳ bất mãn Thiệu Tình đối đãi khác biệt, thực ủy khuất, bĩu môi hướng Thiệu Tình nhìn bên cạnh miệng cậu còn một vòng bọt biển, ý để Thiệu Tình lau cho cậu.
Sau đó Thiệu Tình liền vỗ một cái, đem một khăn giấy áp ở trên mặt cậu.
Nhị Ngốc:......
Ăn qua bữa sáng, đem lều linh tinh gì đó thu thập xong, bọn họ vừa tiếp tục đi, dựa theo Ngôn Bình Sinh nói, đường trở về gần đây thông thuận rất nhiều, dựa theo tốc độ này, không cần mười ngày, bọn họ có thể trở lại căn cứ Giang Bắc.
Thiệu Tình không có lạc quan như anh ta, cô xem bản đồ, có một đoạn địa thế không bằng phẳng, có núi, có đồi, qua đoạn này lại đi về phía trước chính là địa phương dân cư dày đặc trước kia, tang thi tuyệt đối không phải ít, tại dã ngoại, còn có thể gặp phải rất nhiều nguy hiểm không biết.
Nếu không Mạnh Thận bọn họ khi đến cũng sẽ không có nhiều người bị thương như vậy, cho nên hiện tại hoàn toàn không phải lúc có thể thả lỏng.
Lúc cô ở căn cứ thành phố S, từng chính mắt gặp qua, một tiểu đội dị năng giả, cách căn cứ rất gần, bị một tang thi cấp cao dẫn dắt một đám tang thibình thường mai phục.
Con người là cái dạng này, khi ở trong nhà mình, thường thường là lúc một người thả lỏng nhất, bọn họ chính vì cách căn cứ rất gần, thả lỏng cảnh giác, cuối cùng mới bị diệt toàn quân.
Kết quả tự nhiên thực thê thảm, dị năng giả sau khi bị cắn sẽ không trở thành tang thi, kết quả chờ đợi bọn họ chỉ có bị chậm rãi ăn luôn.
Này cũng là trời cao có một loại công bình đi, người thường bị cắn, về sau sẽ biến thành tang thi, mà dị năng giả một khi bị tang thi vây quanh, trừ bỏ tự sát, cũng chỉ có một kết quả là bị ăn luôn này.
Muốn dựa theo cái ý tưởng này mà nói, nói không chừng nhân loại biến thành tang thi, cũng là một loại tiến hóa khác, tựa như nhân loại sẽ tiến hóa thành dị năng giả, ông trời không có khả năng đối với người thường quá mức bất công, cho nên tang thi đã tiến hóa, tiến hóa đến cuối cùng, cũng có có thể là một giống loài cao nhất.