Gấp đến độ đầu đổ đầy mồ hôi, Trương Thiên Lâm rốt cục ý thức được Lý Văn Triết có thể gọi điện cho hắn, vì vậy gắng sức dẹp loạn lo lắng trong nội tâm dừng động tác gọi lại, chỉ là nhìn chằm chằm vào thiết bị điện tử.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua, nhưng thiết bị điện tử trên cổ tay một chút động tĩnh cũng không có, Trương Thiên Lâm quả thực cảm thấy một giây như cả năm.
“Không phải hư mất?” Trương Thiên Lâm nhìn thiết bị điện tử, trở nát cũng không tìm được vấn đề xảy ra. Thiết bị điện tử không có hư, nhưng Lý Văn Triết không có gọi tới, tâm Trương Thiên Lâm như có mèo trảo, tâm treo lên sắp tới miệng.
Cho tới bây giờ đều không có nôn nóng như hiện tại, cũng chưa có tâm thần bất định như hiện tại, Trương Thiên Lâm cứ như vậy dày vò ngồi xổm không nhúc nhích, cơ hồ muốn đem thiết bị điện tử nhìn đến lủng một lỗ.
Bởi vì vẫn luôn là hắn chủ động theo đuổi Lý Văn Triết, Lý Văn Triết cự tuyệt hắn, cho nên Trương Thiên Lâm sẽ không mong đợi Lý Văn Triết sẽ chủ động tìm hắn. Cho dù Trương Thiên Lâm tưởng niệm, nhưng là không còn hi vọng. Nhưng hôm nay Lý Văn Triết vậy mà tìm hắn, lại bởi vì chính mình quá mức kinh hỉ kích động không thể tin được, ngón tay đều cương cứng không kịp thời chuyển động, cứ như vậy trơ mắt nhìn thông tin đã đứt đoạn…
Theo đuổi Lý Văn Triết đã nhiều năm, hôm nay mới có một chút khả năng tiến triển, lại bởi vì nguyên nhân của mình bỏ lỡ, Trương Thiên Lâm lòng tràn đầy hối hận, muốn đập đầu vào tường.
Không biết đã qua bao lâu, có thể chỉ là vài phút, Trương Thiên Lâm lại cảm thấy dường như qua mấy giờ rồi, thiết bị điện tử mới một lần nữa lóe lên. Trương Thiên Lâm vui vẻ, cõi lòng đầy kích động mở to hai mắt nhìn, nhưng lại là Việt Lăng Thiên.
Tuy rất thất vọng, nhưng Trương Thiên Lâm vẫn là phản xạ có điều kiện lập tức nghiêm túc và trang trọng đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực: “ Việt thượng tướng, chào ngài.”
“ Trương Thiên Lâm, cha tôi hiện tai đang tiến về phía trước tìm cậu. Muốn ôm được mỹ nhân, liền nhớ kĩ lúc nhu nhược cần nhu nhược, lúc cường ngạnh cần cường ngạnh, cơ hội đoán chừng cũng chỉ có lúc này.” Việt Lăng Thiên nói xong cũng dập máy, lưu lại Trương Thiên Lâm bởi vì kinh ngạc mà há to mồm đứng sững sờ ở nơi đó, thậm chí chưa cho hắn cơ hội để hỏi.
“ Không biết tên gia hỏa ngu ngốc kia có thể hay không bắt được tâm ông cụ?” Việt Lăng Thiên ngón tay theo thói quen mà gõ cái bàn.
Lý Văn Triết vậy mà không có liên lạc Trương Thiên Lâm, ngược lại trực tiếp chính mình định vị vị trí Trương Thiên Lâm, điều này nói rõ cái gì? Cũng chỉ trong tâm có người kia, mới có thể chọn dùng loại phương pháp quang co vòng vèo?
Việt Lăng Thiên trong nội tâm cũng thay Trương Thiên Lâm cao hứng, cái này đã theo đuổi bao nhiêu năm? Mỗi ngày đều vây quanh Lý Văn Triết, Trương Thiên Lâm là người giỏi về tìm kiếm trong khốn cảnh rồi đột phá vậy mà trên mặt tình cảm một lần lại một lần không tìm được bước đột phá. Có lẽ không phải không có tìm được, mà là hắn quá quan tâm Lý Văn Triết, sợ mất đi cơ hội ở chung, cho nên mới không dám bước tiếp, cứ như vậy giằng co bảo trì mối quan hệ người làm thuê không nóng không lạnh.
Việt Lăng Thiên chỉ hi vọng Trương Thiên Lâm không quá ngốc, hiểu được bắt lấy cơ hội lần này. Vô luận là anh hay Hứa Duệ, đều hi vọng Lý Văn Triết hạnh phúc.
Mang đến vui sướng cực lớn không ngờ tới, Trương Thiên Lâm giơ thiết bị điện tử cả buổi đều không nhúc nhích, sau đó vui vẻ nhếch môi cười.
Trương Thiên Lâm quả thực không thể tin được Lý Văn Triết vậy mà đến tìm hắn, hơn nữa đã ở trên đường.
Lý Văn Triết sắp đến rồi, hắn phải tranh thủ thời gian rửa mặt tắm rửa thay đổi quần áo. Hiện tại trên người hắn mặc quần áo hưu nhàn, ống quần còn dính chút bùng cùng cỏ khô, quá lôi thôi.
Trương Thiên Lâm vừa nghĩ vừa bước nhanh về phòng, nhưng rất nhanh dừng bước. Quân nhân nhanh nhẹn làm cho Trương Thiên Lâm nghe được bên ngoài phòng truyền đến âm thanh ông ông của máy phi hành dân dụng. Thanh âm rất nhỏ, không lưu ý tuyệt đối rất khó nghe được, nhưng cái này cũng cho thấy chiếc máy phi hành này chức năng rất tốt, giá trị xa xỉ.
Chỗ này yên tĩnh, Trương Thiên Lâm ở đã lâu như vậy cũng chỉ thấy mấy lần có máy phi hành đáp xuống. Vừa rồi Việt Lăng Thiên nói Lý Văn Triết đến tìm hắn, nghe được thanh âm máy phi hành, Trương Thiên Lâm trong nội tâm có chút chờ mong.
Có chờ mong liền sẽ sợ thất bại, Trương Thiên Lâm do dự mà bước về phía tiền viện, cũng không dám trực tiếp mở cửa lớn nhìn, liền đứng cách cửa lớn vài bước liền dừng lại.
Nhìn chằm chằm vào cửa lớn, Trương Thiên Lâm từ sau khi chuyển đến này chuông cửa chưa một lần vang lên ngoài trừ lần chuyển nhà kia nhưng lần này hắn khát vọng nghe được. Hắn lại đã quên, Lý Văn Triết không phải quân nhân, căn bản sẽ không biết chính mình có ở trong phòng.
Lý Văn Triết xuống máy phi hành, vừa đi vừa dò xét hoàn cảnh chung quanh.
Vùng ngoại thành này xây dựng cơ bản có chút lạc hậu rồi, máy phi hành đáp xuống mấy cái, liền bất tiện. Phòng dân ở đây rất nhỏ, cũng chỉ có thể đáp phi hành xuống đầu đường. Loại thiết kế này thật sự làm cho người câm nín, quả thực chính là vô cùng bất tiện.
Vùng ngoại thành này kì thật đời trước là một thị trấn nhỏ. Lý Văn Triết nhìn về phía hình ảnh quang não tìm được, trên đường không có mấy người, bầu trời không có máy phi hành, rất yên tĩnh. Giương mắt nhìn cây công nghiệp một mảng xanh mơn mởn, làm đẹp cho căn phòng nhỏ bé, ngược lại có vài phần ý thơ điền viên, đích thật là một nơi tĩnh dưỡng tốt.
Nhìn qua đường cái, Lý Văn Triết đứng tại lầu nhỏ đơn giản trước mặt. Y chỉ biết là Trương Thiên Lâm ở chỗ này, nhưng không biết hắn ở trong căn nhà nào? Đương nhiên, Lý Văn Triết cũng không có khả năng đi gõ cửa từng nhà. Là thời điểm liên lạc Trương Thiên Lâm ra đón y rồi.
Lý Văn Triết đi về phía trước vài bước, vừa giơ cổ tay lên. Cửa lớn trước mặt y đột nhiên mở ra, Lý văn Triết theo thói quen mà phủ lên bộ dáng tươi cười ôn hòa chuẩn bị chào hỏi, nhìn, nụ cười trên mặt ngưng trệ, trong ánh mắt tràn đầy kinh hỉ.
“Trương Thiên Lâm.” Đối diện với người nam nhân kia, dĩ nhiên là Trương Thiên Lâm. Trương Thiên Lâm hơi gầy. Lý Văn Triết bước nhanh về phía trước.
“Văn Triết.” Trương Thiên Lâm yếu hầu giật giật, vẻ mặt kinh hỉ, nhìn Lý Văn Triết con mắt vẫn là không dám tin, vậy mà thật là y. Thật là Lý Văn Triết.
Từ khi nghe được thanh âm máy phi hành, Trương Thiên Lâm liền toàn thân căng cứng liền nhìn chằm chằm cửa lớn. Nhưng hắn quá nóng nảy, gấp đến độ không cách nào nhịn được chờ y gõ cửa dù chỉ một giây, kì thật hắn là sợ hãi Lý Văn Triết đã hối hận do dự có thể quay người liền đi trở về.
Trương Thiên Lâm càng nghĩ càng cảm thấy Lý Văn Triết có khả năng làm như vậy, hắn tuyệt đối không thể để cho loại ngoài ý muốn này phát sinh, vô luận như thế nào hắn cũng phải bắt được lần cơ hội này. Lý Văn Triết đã tự mình đến tìm hắn rồi, Trương Thiên Lâm cảm thấy mình phải tích cực một chút, lại chủ động một chút, vì vậy hắn liền xong lên mở cửa lớn, đứng ngoài cửa dĩ nhiên là người hắn ngày đêm mong nhớ Lý Văn Triết.
Lý Văn Triết vốn là lòng tràn đầy lo lắng mà tới tìm Trương Thiên Lâm, nhưng thực sự nhìn thấy Trương Thiên Lâm, y theo thói quen mà bắt đầu rụt rè. Có lẽ vài năm trước y tự cao tự đại đã quen, bây giờ nhìn thấy Trương Thiên Lâm thân thể gầy đi mặt mũi tái nhợt cho dù trong nội tâm rất đau lòng, nhưng vẫn cố nén không có tiến lên ôm hắn, ngược lại nắm chặt nắm đấm thấp giọng hỏi: “ Thiên Lâm, cậu như thế nào gầy nhiều như vậy? Là bị thương sao?”
Ánh mắt tràn đầy lo lắng cùng đau lòng bán rẻ tâm tình giờ phút này của Lý Văn Triết, Trương Thiên Lâm trong nội tâm thật cao hứng, hắn như thường ngày chủ động cầm chặt tay Lý Văn Triết, nở nụ cười: “ Tôi không có bị thương, thật sự.”
“ Như thế nào gầy như vậy?” Lý Văn Triết trở tay dùng sức nắm thật chặt tay Trương Thiên Lâm, những ngày này tâm tình lo lắng lo nghĩ lúc nhìn thấy Trương Thiên Lâm đứng ở trước mặt mình, tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
“Thức ăn vũ trụ quá kém, nào có tốt như địa cầu?” Trương Thiên Lâm cười nhìn Lý Văn Triết, kì thật hắn càng muốn ôm y vào lòng, chỉ là không dám, vẫn là từ từ sẽ đến.
Lý Văn Triết cẩn thận đánh giá Trương Thiên Lâm, trong nội tâm nhưng lại không tin, cho rằng Trương Thiên Lâm chỉ là an ủi hắn: “ Cậu sắc mặt rất kém, còn gầy nhiều như vậy, phải bồi bổ nhiều vào. Đã trở về như thế nào không tới tìm tôi? Cần nghỉ dưỡng cũng không cần chạy đến nơi này, nhà của tôi không phải càng tốt hơn sao? Tất cả mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Trương Thiên Lâm cười cười, tâm tình vui sướng kéo tay Lý Văn Triết vào nhà: “ Anh là ông chủ của tôi à.”
Lý Văn Triết nghe xong không khỏi sửng sờ. Đúng à, Trương Thiên Lâm cũng không phải là gì của y, cho dù quan hệ hai người không tệ, nhưng chỉ dừng lại giới hạn cấp trên và cấp dưới mà thôi. Nhân viên làm sao có thể sẽ đến nhà ông chủ tĩnh dưỡng? Cho dù là bạn bè, nhưng bạn bè bình thường sẽ đến nhà đối phương tĩnh dưỡng sao?
Lý Văn Triết trầm mặc, tùy ý Trương Thiên Lâm kéo tay y xuyên qua sân trước đi vào trong phòng ngồi xuống.
Phòng lầu nhỏ cùng phòng biệt thự là không thể so sánh,đặc biệt là loại phòng nhỏ thuê ngắn hạn. Phòng ở lắp đặt thiết bị rất đơn giản, thạch chuyên, gỗ chế tạo tại nhà, thậm chí ở trên tường tranh trang trí cũng không có, hết thảy đều là đồ dùng thực dụng.
“ Văn Triết, trong nhà không có trà sữa chỉ có trà xanh.” Trương Thiên Lâm đưa lưng về phía Lý Văn Triết tìm kiếm trong quầy tủ: “ Tôi không nghĩ anh sẽ đến, chỉ có trà xanh cùng nước dinh dưỡng.”
Lý Văn Triết ánh mắt dừng trên tấm lưng thon gầy của Trương Thiên Lâm: “ Không có gì, nước dinh dưỡng thì được rồi.”
“Được.”
Trương Thiên Lâm lấy ra viên dinh dưỡng chầm chạp đóng lại cửa tủ, hắn có thể cảm giác được ánh mắt Lý Văn Triết đang ở trên người mình. Rủ xuống con mắt, loại cảm giác được người mình thích chú ý này thật sự là quá tốt rồi, hắn động cũng không muốn động.
Ánh mắt Lý Văn Triết trở nên rất ôn nhu, trong nội tâm có chỗ nào đó càng mềm nhũn. Y cúi đầu nhìn Trương Thiên Lâm đối với mình rủ mắt xuống, chậm rãi đứng lên.
Người nam nhân trẻ tuổi này dùng phương thức ngốc nghếch theo đuổi mình, mỗi ngày đúng giờ sẽ thành tâm thành ý hướng chính mình tỏ tình, mỗi lần đều đem công việc của mình cùng sinh hoạt sắp xếp thỏa đáng, mỗi lần chính mình quay đầu lại, có thể nhìn thấy hắn ở phía sau cách mình năm bước chân, cũng không quá gần gũi cũng sẽ không rời đi quá xa, chỉ cần có yêu cầu, là hắn có thể che ở trước mặt mình…
Chính mình ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm mà cự tuyệt hắn, nhưng hắn không có buông tha qua, cho đến khi hắn phải phục tòng mệnh lệnh chấp hành nhiệm vụ…
Chính mình chưa từng hiểu rõ dụng tâm của người nam nhân này, không biết bối cảnh của hắn, không biết yêu thích hắn, cũng không biết hắn muốn chỉ là một cái nhà. Còn tự cho là mình đúng cho là mình làm tất cả chỉ vì tốt cho Trương Thiên Lâm, thật không biết cái này chỉ là sự ích kỉ cùng nhu nhược của chính mình.
Đoạn hôn nhân thất bại kia làm cho Lý Văn Triết đối với tình yêu giẫm chân tại chỗ, y sợ hại lần nữa bị tổn thương, thậm chí đem đoạn hôn nhân rách nát kia làm nguyên nhân cự tuyệt Trương Thiên Lâm.
Ai quy định sinh con thì nhất đinh dùng thương thức tự nhiên đến mang thai? Có thể nhân tạo mang thai, có thể thụ tinh ống nghiệm, thậm chí có thể mang thai hộ. Muốn có con phương pháp kì thuật rất nhiều, lý do lúc trước Lý Văn Triết cự tuyệt Trương Thiên Lâm căn bản không thành lập. Nhưng Trương Thiên Lâm một lần cũng không có phản bác qua, bị cự tuyệt liền yên lặng canh giữ bên cạnh y, không xa rời không vứt bỏ.
Lý Văn Triết chậm rãi đi về phía Trương Thiên Lâm, đứng ở phía sau lưng của hắn cách hai bước chân, nhẹ nói: “ Hơn một năm đều không có tin tức của cậu, tôi rất lo lắng. Về sau, tôi hỏi Lăng Thiên, mới biết được cậu ở nơi này tĩnh dưỡng.”
Trương Thiên Lâm nghe được tiếng bước chân quen thuộc, cảm nhận được khí tức càng ngày càng quen thuộc, tim đập dồn dập. Hắn chậm rãi xoay người lại, cúi đầu nhìn Lý Văn Triết mặt mày tuấn tú, ánh mắt ôn nhu: “ Tôi vừa trở về thân thể có chút suy yếu, cần điều chỉnh. Là dự định trước tiên nghỉ dưỡng một thời gian ngắn, đợi khôi phục hẵng đi gặp anh.”
Trương Thiên Lâm nhìn Lý Văn Triết cùng ngày thường không giống nhau, trong ánh mắt bắn ra vui mừng, hắn nhếch môi mỏng cũng nhịn cười không được nữa, đánh bạo giang hai tay liền ôm lấy người hắn yêu bốn năm theo đuổi bốn năm, bờ môi hôn mái tóc mềm của Lý Văn Triết, thanh âm bởi vì kích động mà khàn khàn: “ Tôi sẽ tỏ tình với anh, sẽ nói cho anh biết tôi thật sự rất yêu anh, muốn cùng anh dắt tay cả đời, muốn sủng ái anh cả đời.”
Lý Văn Triết ở trong ngực Trương Thiên Lâm, thanh âm buồn bực hỏi: “ Nếu như tôi cự tuyệt?”
“ Tôi sẽ chờ anh, luôn chờ anh, cho đến khi tôi chết đi.”
“ Không cho phép nói lung tung!” Lý Văn Triết ngẩng đầu lên, đưa tay che miệng Trương Thiên Lâm. Y nghe không được chữ ‘chết’ này, đặc biệt Trương Thiên Lâm là quân nhân, quân nhân chết oan chết uổng xác suất quá cao.
Trương Thiên Lâm cầm chặt tay Lý Văn Triết hôn lên, thần sắc rất chân thành: “ Văn Triết, anh có quyền cự tuyệt, không cần có áp lực. Thân thể của tôi thật sự không có việc gì, tĩnh dưỡng một thời gian ngắn liền có thể khôi phục.”
Lý Văn Triết nhìn Trương Thiên Lâm, sau nửa ngày mới nói: “ Có sao không bác sĩ nói tôi mới tin. Thiên Lâm, cậu theo tôi về nhà đi.”
Trương Thiên Lâm chỉ là nhìn Lý Văn Triết, không nói chuyện. Hắn đang đợi, đợi cái gì Lý Văn Triết là biết rõ.
Lý Văn Triết bị Trương Thiên Lâm thâm tình nhìn như vậy mặt đỏ rần, y cũng đã hơn bốn mươi tuổi, cháu ngoại cũng ba tuổi rồi, lại còn ngại ngùng. Nhưng nếu y không nói ra, Trương Thiên Lâm đoán chừng cứ như vậy nhìn y?
“Khục, cái đó, cậu theo tôi trở về, với thân phận là bạn trai tôi.” Lý Văn Triết nói xong thì xoay mặt đi, cổ cũng đỏ ủng.
“Thật vậy chăng? Anh, anh là đáp ứng tôi rồi?” Trương Thiên Lâm run rẩy nâng khuôn mặt đỏ bừng của Lý Văn Triết, hai đầu lông mày dạt dào tràn đầy hạnh phúc, cúi đầu xuống bờ môi hôn nhẹ khóe mắt Lý Văn Triết, đuôi lông mày, trên khóe môi: “ Văn Triết, Văn Triết, thật vậy chăng? Có thật không?”
Loại cảm giác được nâng trong tay, được đặt ở trong tim bao lâu rồi chưa cảm nhận được? Lý Văn Triết tâm can run rẩy, đưa tay ôm lưng Trương Thiên Lâm, ngẩng đầu lên thừa nhận nụ hôn ôn nhu rơi trên mặt mình: “ Sẽ yêu tôi cả đời phải không?”
Trương Thiên Lâm cười: “ Sẽ! Chúng ta sẽ giống như cha và ba anh, ở bên nhau lúc hoạn nạn dắt tay nhau qua cả đời.”
“ Cả đời… thời gian còn rất dài.” Lý Văn Triết do dự.
“ Ừ, chúng ta vừa đi làm, cùng nhau tam làm, cùng một chỗ vào cuối tuần.” Trương Thiên Lâm dán tên tai Lý Văn Triết thấp giọng nói: “ Tôi xin xuất ngũ, về sau mỗi ngày mỗi ngày tôi đều ở bên anh, anh đi đâu tôi liền đi chỗ đó, chỉ cần anh sẵn lòng.”
“…”
“ Tôi không có nhà, anh chính là người yêu của tôi, thân nhân, người nhà.” Trương Thiên Lâm ánh mắt ôn nhu: “ Anh sẵn lòng hứa cho tôi một ngôi nhà phải không?”
Lý Văn Triết bờ môi giật giật: “ Cậu trước cùng tôi về nhà.”
“ Sau khi về nhà?”
“ Đi bệnh viện kiểm tra.”
“ Sau khi kiểm tra?”
Nhìn bộ dáng Trương Thiên Lâm tươi cười, Lý Văn Triết có chút thẹn quá hóa giận, chính mình thế nhưng lớn hơn hắn. Như thế nào hiện tại biến thành dường như hắn lớn hơn mình rồi?
“ Có bệnh trị bệnh, không có bệnh kết hôn. A”
Lý Văn Triết vừa mới dứt lời đã bị Trương Thiên Lâm hưng phấn bế lên xoay quanh“ Văn Triết, tôi yêu anh. Rất yêu anh, tôi sẽ yêu anh cả đời. Ha ha ha”
Nửa năm sau, Trương Thiên Lâm và Lý Văn Triết cử hành hôn lễ long trọng.
Năm sau Lý Văn Triết mang thai sinh con trai, gọi là Trương Hạn.
Lý gia, Việt gia đại hỉ, chỉ có song bào thai rất phiền muộn. Việt Dĩ Hàng Việt Dĩ Tường ngồi xổm trong góc tường trồng nấm, cha nói bọn nó phải gọi cái thứ mềm mềm nằm sấp chỉ biết khóc, hết ăn lại ngủ, lớn lên rất đáng yêu lại bán manh lại nhỏ hơn là cậu, không phải em trai.
Vì cái gì? Bọn nó đều sắp bốn tuổi rồi.
Muốn em trai! Không muốn cậu!