• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

101. Nhưng chị dâu tôi cả ba kiếp đều băng tuyết thông minh lại vô cùng tinh ý, cho dù phát hiện ra quan hệ giữa tôi và CEO bản triều cũng sẽ không dễ dàng tiết lộ; mà với khả năng tưởng tượng của cha mẹ và anh tôi, không có lí gì sớm như vậy đã đoán ra chân tướng. Tôi vừa hoang mang vừa mờ mịt, nhưng vẫn ngoan ngoãn quỳ xuống trước bài vị liệt tổ liệt tông nhà họ Liễu, chờ nghe cha tôi giáo huấn.

Ông già bảo anh tôi đóng cửa, rồi nhìn tôi bằng vẻ mặt như mưa giông ùn ùn kéo tới. Sau đó, cũng quỳ xuống ngay cạnh tôi, đối diện với bài vị liệt tổ liệt tông, khuôn mặt già nua giàn giụa nước mắt.

102. Kịch bản phát triển theo hướng này khiến tôi hơi hoảng, vội vàng trộm liếc sang mẹ với anh, định chờ hai người ra dấu nhắc tuồng. Nào ngờ, vừa ngẩng mặt, lại thấy cả hai người cũng đang khóc ròng ròng. Nếu đây không phải thời cổ đại, tôi đã ngỡ bệnh viện vừa thông báo mình mắc phải nan y tạp chứng gì, ba vị gia quyến kia vì đau lòng mà không nỡ nói ra.

Cha tôi lặng yên rơi lệ một hồi lâu mới dằn xuống được nỗi lòng, nghiến răng nhả ra từng chữ: “Tiên hoàng để lại di chiếu, bảo kim thượng cưới con làm hoàng hậu.”

103. Hả, gì cơ?!!!

104. Sau đó, cha tôi đem tình hình chi tiết kể lại cho thằng tôi đã vào mode ngu người. Có phải tiên đế (lần thứ ba) thượng mã phong chết trên giường hoàng quý phi rồi không? Ông ấy ra đi đột ngột, vốn dĩ là không lưu lại di chiếu truyền ngôi, Sở Duệ Uyên vừa là thái tử vừa là con trai duy nhất, nên lên kế vị mà không gặp phải chút tranh cãi dị nghị nào. Ai ngờ, tiên hoàng không kịp lưu lại di chiếu truyền ngôi, nhưng vào đúng hôm băng hà đó từng lệnh cho Lễ bộ thượng thư và Hàn lâm học sĩ thừa chỉ cùng nhau soạn ra một chiếu thư phong thái tử phi.

105. Di chiếu đại ý như sau: “Con trai thứ hai nhà Liễu thừa tướng thực ra là thân nhi nữ, bởi vì lúc nhỏ thể hư mệnh nhược nên phải giả làm con trai cho dễ nuôi, chuyện này Liễu thừa tướng đã bẩm rõ với tiên hoàng từ khi Liễu đại tiểu thư được phong làm thái tử bạn độc. Trong những năm qua, tiên hoàng xét thấy Liễu đại tiểu thư ôn nhu hòa thuận, phẩm hạnh cao khiết, nghi thái đoan trang, lại là thanh mai trúc mã với thái tử, tình cảm sâu sắc, thật là một đôi tương xứng. Vì thế, đặc biệt soạn ra chiếu thư này, lệnh cho Khâm thiên giám chọn ngày lành, Lễ bộ chuẩn bị các nghi lễ tấn phong cùng cưới gả, đợi đến ngày lành thái tử sẽ cưới thiên kim nhà tướng phủ làm thái tử phi.”

106. Tiên hoàng lập ra chiếu thư, lại chưa kịp công bố trên triều, ngay đêm đó cưỡi hạc về Tây phương.

107. Mà thánh chỉ đã lập lại đóng ngọc tỉ đàng hoàng, liên quan đến ngôi vị hoàng hậu, Lễ bộ thượng thư cùng Hàn lâm học sĩ thừa chỉ không dám giấu đi. Hôm nay, sau khi Sở Duệ Uyên hết 3 tháng chịu tang, hai người họ bèn dâng tấu kể rõ sự tình ngay trong buổi chầu sớm. Sau đó, CEO bản triều đương nhiệm cho người tìm kiếm trong ngự thư phòng, quả nhiên tìm được di chiếu của tiên hoàng.

108. Vì thế, giữa triều đình, kim thượng chỉ có thể hạ lệnh tuân theo di chiếu, sai Khâm thiên giám và Lễ bộ phụ trách chuẩn bị nghi lễ tấn phong, đợi đến ngày lành sẽ phong Liễu đại tiểu thư nhà thừa tướng làm hoàng hậu.

109. Nghe cha tôi kể xong, trong lòng tôi chỉ có một ý nghĩ: Tâm địa CEO bản triều nếu đã nổi cơn đen tối, thì có thể đen đến mênh mông không bến không bờ.

110. Tôi kiếp này làm nhị công tử hoàn khố nhà tướng phủ danh chấn kinh thành đã mười mấy năm, bảo là gái giả trai, chỉ có phường mù điếc mới tin nổi. Chiếu thư phong hậu nếu do chính Sở Duệ Uyên lập ra, đám ngôn quan và phái thanh lưu bản triều dám chừng sẽ kéo bè công kích cá nhân hắn, thậm chí khuyến mại thêm màn đập đầu vào cột liều chết can gián, anh có tin không?!

Nhưng điểm then chốt ở chỗ, chiếu thư này, lại là “di chiếu”. Theo tác phong của người xưa, nếu di chiếu không được ai tìm thấy, hoặc âm thầm xử lí thì thôi, nhưng một khi đã bị đám đại thần rách việc đào ra, thì khó lòng mà không tuân theo được. Nếu di chiếu có thể dẫn đến lung lay nền móng nước nhà, hoặc liên quan đến vấn đề kế thừa vương vị thì còn đáng bàn, lúc đó đầy triều văn võ bá quan cùng nhau quỳ chết không chịu đứng lên, than khóc dậy trời, tân đế chỉ đành thuận theo dân (tâm) ý mà biến di chiếu thành giấy lộn. Nhưng vấn đề là, “di chiếu” của tiên hoàng hiện tại, chẳng qua chỉ bảo tân hoàng cưới một nam hoàng hậu về nhà. Không can gián ư, kim thượng lại đi cưới một thằng đờn ông, mất mặt bản triều biết chừng nào. Can gián ư: bảo đây là di chiếu giả, thì hoàng đế đã đóng triện xác nhận hàng auth; bảo Liễu thừa tướng khi quân phạm thượng, chỉ trai bảo gái, thì tiên hoàng suốt chừng ấy năm trời không phân biệt được nam nữ, lại còn ghép loạn uyên ương… như thế càng mất mặt bản triều hơn so với không can gián.

Hơn nữa điểm quan trọng nhất là, CEO bản triều đã vui vẻ đáp ứng rồi, giờ lại còn nói này nói nọ, khác nào tát thẳng vào mặt hai vị hoàng đế cũ mới. Cho nên, tôi đoán, đám elite đủ tư cách lên triều sau khi tính toán thiệt hơn, liền mặc nhiên an tĩnh như gà.

Lời tác giả:

CEO: Phụ hoàng, đây là tội của người, xin gánh lấy!

Tiên hoàng: Trẫm không có đứa con như ngươi!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK