• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trạm ma thoại công cộng chỉ có ở khu cao cấp. Sick đáp xe bus đi nội thành, giá cả ước chừng bằng 1/3 hộp đồ ăn, rất thực tế.

Hiện tại thời gian ước chừng chín giờ tối, dòng người trên đường cũng thưa bớt, hơn phân nửa bây giờ đều là người độc thân trưởng thành, vội vàng hưởng thụ thời gian tươi đẹp của tình yêu trước khi bước vào phần mộ hôn nhân. Ngẫu nhiên sẽ chứng kiến nhân viên vừa tan họp, lão tía mang theo bao đồ bắt xe bus, người trong nhà vẫn còn chờ về ăn bữa tối.

Sick đi ngang qua một gian hàng lưu niệm, tiến vào trạm ma thoại công cộng. Hắn vừa ấn dãy số cục quản lý nghề nghiệp pháp sư, vừa thưởng thức trang trí của ma thoại. Pháp sư có giấy phép được gọi miễn phí tới các chi nhánh của Quyền Trượng Ánh Sáng.

Rất nhanh đã có người nhấc máy, một giọng nữ Sick khá quen thuộc nói: "Nơi này là cục quản lý nghề nghiệp pháp sư."

"Ta là Sick Trick." Sick rất kiên nhẫn chờ vị tiểu thư này diễn cho xong tiết mục thét lên, té xỉu, rồi ảo tưởng etc.

"Ngươi cái tên này ——" Như một kỳ tích, nàng không có mất đi ý thức, dùng giọng nói trầm thấp, lạnh lùng: "Ngươi gọi tới làm cái gì? Chi cục chỉ có thể giúp đỡ pháp sư pháp sư sầu đời thất nghiệp, chẳng phải ngươi vừa được lãnh tiền bảo hiểm lao động sau khi lò thiêu thứ tư nổ tung sao? Chi cục không thể giúp ngươi rồi. Sao ngươi không lo hưởng thụ sinh hoạt của kẻ có tiền? Muốn thể hiện mình là người tiết kiệm sao? Hay muốn ôn lại kỷ niệm ăn gió nằm mưa?"

"Ta không gãy tay đứt chân, cũng không bị ma khí bắt chước động vật hủy thành tám khối, căn bản không có nhiều tiền được không nào!" Sick rống vào ma thoại, thái độ này của tiểu thư tổng đài càng làm hắn bực: "Chút tiền kia chỉ đủ ta mua thuốc cảm, không đai làm sẽ hết lập túc á!"

"Ngươi không cần làm gì cũng có tiền cầm, mỗi ngày ta phải công tác vất vả ở đây cũng chỉ được ít tiền, ngay cả nước hoa mới cũng mua không nổi. Hừ, thật làm cho người hâm mộ ah, ngươi cái tên này —— "

Trong đầu Sick hiện ra hình dáng tao linh lúc trước, hắn đã từng đối mặt với chúng để cứu lò thiêu thứ tư, một ngọn lửa vô danh bắt đầu cháy trong nội tâm: "Ngươi mới là chỉ cần ôm ma thoại tìm dân chúng phiền toái mỗi ngày cũng có tiền cầm —— "

"Tốt rồi tốt rồi, đừng cãi nửa." Tiếng cục trưởng đại nhân truyền tới, Sick nghe được âm thanh mở nước có gas. Cục trưởng đại nhân nói: "Như thế nào? Công tác đụng phải vấn đề?"

Sick vội vã nói: "Chủ tịch ma tín Whitney sau đó là cái gì kia, hắn chỉ lo trốn, để cho Piccolo xông tới giết công nhân mỗi ngày, căn bản không ai chống đỡ được hắn."

"Piccolo đã đến chỗ ngươi?" Cục trưởng đại nhân kinh ngạc nói: "Ta nghe nói hắn còn chưa xuất hiện mà!?"

"Đó là Whitney Whitney Whitney Whitney Whitney Whitney Whitney tung tin nhảm, mục đích là không cho ngành tình báo pháp sư số một tham gia. Whitney rất dài là tín đồ thành kính của『 tổ chức đặc xá thần thánh 』 , hắn không muốn đứng bên người bị hại."

"Ta sẽ thông báo chuyện này cho ngành tình báo số một." Giọng cục trưởng đại nhân rất nghiêm túc: "Ngươi nguyện ý ra mặt làm chứng Piccolo có xuất hiện sao?"

"Ta nguyện ý phối hợp ngành tình báo số một điều tra." Sick nói. Chỉ cần làm như thế có thể giảm thiểu thương vong, có gặp kiểm sát trưởng hắn cũng bằng lòng. Hắn đợi cục trưởng đại nhân một hồi, Sick hỏi tiếp: "Ta nghe nói Aidonatello ma tín kinh doanh có vấn đề, đây là chuyện gì?"

"Ta có nghe được phong phanh." Cục trưởng đại nhân nói: "Hình như sau khi Whitney Huogaimukai Farel kế nhiệm, đã mất một nửa vốn Ặc. Quyền Trượng Ánh Sáng muốn bỏ cũ thay mới. Bọn họ nói phương châm kinh doanh hiện tại không đúng. Bây giờ là căn cứ tỉ lệ sử dụng điều chỉnh phí thu, muốn hồi vốn trong thời gian ngắn. Mổ gà lấy trứng đối với người tiêu thụ, kết quả chỉ có người có tiền mới có thể gọi ma thoại, tỉ lệ sử dụng cùng với gia cá rơi vào vòng tuần hoàn chết. Loại kinh doanh độc quyền này nên hạ thấp phí thu, kích thích nhu cầu tiêu thụ. Lúc nhu cầu cao, người dùng rỗi rãnh không có việc gì gọi ma thoại nói chuyện phiếm, đương nhiên không cần lo lắng vấn đề thu hồi vốn. Chính sách của quốc gia đối với ma thoại cũng giống với quy hoạch đường sắt, đều nằm trong nhiệm vụ thông thuận giao thông liên lạc trong nước, rút ngắn khoảng cách thành thị nông thôn, không có phí khu vực——" Giọng cục trưởng đại nhân đột nhiên nhỏ đi rồi biến mất.

"Này? Sao lại im rồi? ngài còn có ở đấy không?" Sick chọc chọc chuông lục lạc, không có phản ứng. Đột nhiên hắn cảm giác trong chuông lục lạc toát ra chấn động ma pháp, lập tức hắn lao ra khỏi trạm ma thoại.

Trạm ma thoại nổ tung sau lưng Sick, nóc trạm bay hơn năm mét, tất cả người qua đường đều dừng bước lại, trợn mắt há mồm nhìn xem một màn này.

Sick bị xung lực đẩy ngã, ôm đầu lăn hai vòng nằm rạp trên mặt đất, nhìn tàn tích của trạm ma thoại, miệng không khép lại được.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Hôm sau Sick đi làm. Hôm nay mái che được trang trí thêm một cái nữ nhân ngồi phanh đùi, phía trên có hàng chữ viết ba chữ "Thỉnh chọc vào".

Hắn đi vào trong, nhìn thấy có thông báo trong đại sảnh: "Vì nâng cao chất lượng phục vụ, từ hôm nay bỏ phí ưu đãi trò chuyện với các đơn vị thuộc viện ma pháp."

Điều này đồng nghĩa, sau này Sick muốn gọi tới cục quản lý nghề nghiệp pháp sư cũng phải trả tiền!

Sick ngẩn người trước thông báo, suy nghĩ cái này và vụ nổ tối qua có quan hệ gì không. Hắn quay người lại, nhìn thấy một người quen, chính nhíu mày nhìn xem trang trí trước cổng.

Đó là Lyle Knott phu nhân, mẹ Tiểu Tra. Kỵ sĩ cao cấp. Niên kỷ vượt qua 50, đã sanh sáu đứa bé, thế nhưng mà dáng người lồi lõm vẫn không biến dạng chút nào, nóng bỏng vô cùng. Mới nhìn còn tường nàng 30 tuổi. Nghe nói kỵ sĩ không dễ già, điểm ấy đã được chứng minh trên người bà. Bà có một đầu tóc màu nâu dài đến thắt lưng, buộc thành một bó. Đôi mắt có vẻ bất mãn. Bà mặc áo cộc cổ tròn, quần lửng có đeo thắt lưng cùng giày thể thao, rất thuận tiện cho vận động. Không thấy bà mang vũ khí. Tay phải bị nẹp. Bà là một trong những kỵ sĩ tham gia chiến dịch tiêu diệt giáo đoàn Hắc Dạ ba năm trước, ấn tượng của Sick đối với bà là: Mạnh đến không giống người. Không biết ai có bổn sự làm cho bà bị thương.

Bình thường bà luôn duỗi chân bước nhanh, hôm nay lại càng nhanh, tâm tình tựa hồ rất kém cỏi. Bà đi đến trước quầy lễ tân, Sick liền trốn sau biển quảng cáo "Không nên hỏi công ty có thể làm gì cho ngươi, mà hãy hỏi ngươi có thể làm gì cho công ty".

Lyle Knott phu nhân chống tay trái lên quầy, thân thể nghiêng về phía trước, mỉm cười mê người. Bà dừng trên hai mắt nhân viên lễ tân, tựa hồ là dùng ánh mắt đã làm cho đối phương say. Nàng hỏi: "Xin hỏi văn phòng Whitney Huogaimukai Farel đại nhân ở chỗ nào?"

Mặt lễ tân hồng như tôm luộc, nói lắp ba lắp bấp: "Không có, không có —— chủ tịch không có thiết lập văn phòng, hắn hắn hắn nói muốn cùng với công nhân —— "

"Giúp ta thông tri hắn, tựu nói Lyle Knott tìm hắn, được không nào?" Lyle Knott phu nhân nâng lên tay trái, dùng ngón trỏ sờ cằm lễ tân, làm cho nàng ngẩng đầu, lại giang hai tay, vuốt gương mặt lễ tân, cuối cùng dùng đầu ngón trỏ điểm nhẹ dưới môi nàn: "Cảm ơn."Nàng xoay người gọn gàng, đi về chỗ ghề sa lon cho khách.

Lễ tân nhìn như bị tình yêu trùng kích đụng bất tỉnh, tay nàng hơi run nâng chuông lục lạc, nói vài câu vào đó, thời gian còn lại đều lén nhìn Lyle Knott phu nhân.

Sick chui sâu vào bảng quảng cáo, chui tới bồn hoa, lấy lá cây to che mình lại. Hắn không dám sử dụng pháp thuật tăng cường hiệu quả tàng hình, chấn động lúc làm phép, có thể sẽ bị kỵ sĩ thân kinh bách chiến phát giác, theo phản xạ sẽ làm ra phản kích.

Lyle Knott phu nhân ngồi ở trên ghế sa lon, hai chân bắt chéo, bả vai giãn ra, tay trái đặt trên ghế.

Bảy phút sau Whitney cái gì xuất hiện. Hắn lộ ra dáng cười có thể dập tắt bất cứ ngọn lửa yêu đương nào, mở ra hai tay đi về hướng Lyle Knott phu nhân. Lyle Knott phu nhân đứng lên, cũng không lĩnh tình với Whitney cái gì, tay chống nạnh liếc xéo Whitney cái gì: "Xin chào, Whitney Huogaimukai Farel đại nhân."

"Sao ngài lại đích thân tới đây chứ? Ta có thể đi qua chỗ ngài ah." Whitney cái gì nói xong vẫn tới gần Lyle Knott phu nhân, rất nhanh tiến vào cự ly không lễ phép.

Lyle Knott phu nhân canh chuẩn cự ly, giả bộ như lơ đãng giẫm vào chân Whitney cái gì một phát. Mặc bà mang dép lê, nhưng một kích toàn lực của kỵ sĩ cao cấp, vô luận là điểm rơi hay là phương pháp thi lực đều hoàn mỹ không tỳ vết, Whitney cái gì chỉ có thể đình chỉ kêu rên yên lặng lui lại.

"Hôm nay ta dùng danh nghĩa cá nhân cảnh cáo ngươi, lập tức đình chỉ những tà thuyết mê hoặc người khác cùng với các hoạt động liên quan!" Lông mày Lyle Knott phu nhân dựng đấy, trừng vào Whitney cái gì.

"Kênh radio của ta, dùng để dạy cho quốc dân những giá trị phổ thế, tuyên dương tình yêu và tha thứ, đều là thứ hữu ích với nhân loại! Đây là xu hướng của thế giới." Whitney cái gì đọc lên một loạt cường quốc hiện thời trên thế giới: "—— các đoàn thể luật sư đều đề xướng huỷ bỏ tử hình." Whitney cái gì làm như có thật nói: "Những tiết mục này còn được rất nhiều khen thưởng, như là tổ chức đặc xá thần thánh tặng thưởng cho người thủ hộ tính mạng..."

"Ngươi còn dám nói như thế!" Lyle Knott phu nhân xem ra giống như là muốn đem Whitney cái gì đánh thành bùn nhão, con mắt đều muốn phóng lửa: "Ngày hôm qua phát ra 『 đẩy vào con đường hắc ám 』 là cái khỉ gì? Tự bạch của tội phạm cưỡng gian à? hắn nói hắn vì bị mẫu thân ngược đãi mới cưỡng gian sát nhân, MC còn hùa theo 『 đây không phải lỗi của ngươi 』? Loại vật này các ngươi cũng dám truyền bá? Người bị giết sai ở đâu?"

Whitney cái gì nói: "Dân chúng nên hiểu hắn mới là bên yếu thế, khoan dung hắn mới thật sự là chính nghĩa."

Lyle Knott phu nhân nghe xong càng thêm phẫn nộ: "Tiết mục của các ngươi nói cho dân chúng chỉ cần mình bị thương, có thể tùy tiện tìm người không quan hệ làm vật báo thù, cho dù có gây ra thương tổn khác gấp bội cũng có thể được tha thứ, vậy mà ngươi còn nói loại vật này hữu ích với nhân loại? Ngươi có biết một năm trên thế giới có bao nhiêu vụ xả súng, lái xe đụng người? Bọn họ chính là ôm suy nghĩ như thế, coi người vô tội thành bia ngắm!"

"Xã hội này nên suy nghĩ trên góc độ của bọn hắn nhiều hơn." Whitney cái gì nói.

"Ngươi lại dám để cho con của ta nghe cái thứ——" Lyle Knott phu nhân dậm chân, nền sảnh xuất hiện vết nứt rồi. Sick do dự không quyết có nên nói rõ nguyên nhân với Lyle Knott phu nhân hay khôn, nói cho nàng biết Tiểu Tra chỉ vì muốn xác nhân có phải một cô gái đang bắt cá hai tay hay không nên mới tạm thời đứng ở bên kia, chờ hắn bị đá sẽ khôi phục bình thường.

Whitney cái gì lại bắt đầu lộ ra ánh mắt không cần biết người trước mắt là ai, chỉ chăm chăm vào giảng đạo: "Nếu như ngươi thường xuyên nói chuyện với những người đó, ngươi sẽ phát hiện bọn họ không phải dạng cùng hung cực ác như vậy, bọn họ đều là những đứa trẻ tốt ôn hòa hữu lễ, đều rất thiện lương, chỉ là quá trình phát triển —— "

"Ngươi nghĩ công việc của ta là gì?" Lyle Knott phu nhân lạnh giọng.

Whitney cái gì sững sờ. Lyle Knott phu nhân là kỵ sĩ, công việc của nàng chính là đối mặt tội phạm.

Lyle Knott phu nhân nói: "Cảnh sát đều phản đối huỷ bỏ tử hình. Phạm nhân ngươi, còn có đám luật sư phế tử kia nhìn thấy, đều bị chúng ta bắt được, tước vũ khí rồi, bị người nhìn chằm chằm vào rồi, không còn đường có thể trốn rồi, muốn hung ác cũng không được rồi, tự nhiên xuất hiện một người muốn giúp hắn, một tia hy vọng có thể thoát án tử, đương nhiên ôn lương khiêm cung rồi. Ngươi phải đi xem hiện trường phạm tội, nhìn xem những vết óc, vết máu, nhìn xem biểu lộ người bị hại khi chết, nhìn con mắt không nhắm của bọn họ, cảm thụ giây phút cuối đời họ thấy được cái gì, đảm bảo sẽ thay đổi ấn tượng về kẻ thủ ác ngươi nhìn thấy trong nhà giam."

Ngành tình báo pháp sư số một phản đối huỷ bỏ tử hình, kỵ sĩ đoàn cũng thế, mà bọn họ được đa số dân chúng ủng hộ.

"Ta có xem ảnh chụp ah —— "

"Ảnh chụp là lạnh như băng đấy. Ngươi nên nhìn hiện trường, đứng giữa thi thể, ngửi mùi, cảm thụ không khí chỗ đó." Lyle Knott phu nhân nói.

Whitney cái gì dừng lại, lập tức lảng tránh Lyle Knott phu nhân: "Huỷ bỏ tử hình là giá trị phổ thế (*), quốc nội nên bắt kịp xu thế, không nên bị dân túy (*) ảnh hưởng!"

"Xin cho ta nhắc nhở ngươi, những người bị ngươi gọi là dân túy là căn bản quốc gia, không có bọn họ tựu không có quốc gia này." Lyle Knott phu nhân trừng Whitney cái gì nói: "Giá trị phổ thế cần phải được mọi người chấp nhận, là lý lẽ vốn tồn tại trong lòng người. Lúc ngươi đem dân chủ hạ xuống thành dân túy mới có thể mở rộng nó, ngươi đã tự chứng minh nó không phải giá trị phổ thế. Đó là bạo lực tâm linh ngươi áp đặt trên thân người khác."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK