Các đệ tử biết được tin tức Bạch Lăng rất có khả năng là mất tích ở gần chỗ Ma Long, cơ hồ tất cả đều tâm sinh tuyệt vọng, đây không phải bắt kiến đi làm voi?
Sợ bị Ma Long ăn, lại sợ bị Huyền Thương thượng thần trách tội, tiên nhân cho đến các đệ tử U Phù Sơn hai đầu đều khó khăn, chỉ có thể bồi hồi ở Đông Hải, thật cẩn thận tìm tòi thi thể Bạch Lăng —— đúng vậy, bọn họ đều cảm thấy Bạch Lăng nhất định đã chết, có thể tìm được thi thể chính là gặp đại vận. Vạn nhất đến thi thể cũng bị Ma Long ăn, bọn họ chẳng lẽ còn dám đi hỏi Ma Long sao.
Ôm loại tâm tư này, mấy tiên nhân gặp được Bạch Lăng dùng tam xoa kích nướng bạch tuộc ở Đông Hải.
Các tiên nhân: “……?”
Trong biển rộng nướng bạch tuộc, thao tác này quá xấu hổ, mấy vị tiên nhân đối diện nhau, cũng không thể ra tiếng dò hỏi trước, cuối cùng vẫn là một vị quân thượng Thủy Tiên từng có giao tế với Bạch Lăng hỏi trước: “Long nữ, đã lâu không gặp, chúng ta phụng mệnh thượng thần tới đón ngươi về U Phù Sơn, lúc trước có nhiều mạo phạm, mong rằng long nữ có thể không so đo hiềm khích trước đây.”
một tiên nhân yểu điệu khác tên là Nhược Thủy mềm mại nói: “Thấy long nữ mạnh khỏe, chúng ta cũng có thể yên tâm, có thể trả lời với thượng thần.”
Cuối cùng một vị tiên quân mặt lạnh nói: “Long nữ không cần lãng phí thời gian nữa, mau đi cùng chúng ta, nghe nói Ma Long ở phụ cận, chúng ta cần mau chóng tránh khỏi hắn.”
Bạch Lăng gặm một miếng chân bạch tuộc, chỉ chỉ phía sau bọn họ.
Ba vị tiên nhân đồng thời phản ứng lại, trong mắt đều toát ra hoảng sợ, bất quá ba người phản ứng có bất đồng, một vị trở tay đi công kích Ma Long phía sau không biết đã ngẩng đầu chờ đợi bao lâu; một người xông thẳng tới Bạch Lăng, muốn bắt lấy nàng rồi nói tiếp; một vị cuối cùng còn lại là chuẩn bị rời đi báo tin.
Vị công kích Ma Long bị Lục Lâm Sinh một ngụm nuốt lấy, một cái vẫy đuôi lại hướng về phía Bạch Lăng, cũng một ngụm nuốt tiên nhân vừa đến trước mặt nàng, không đợi Bạch Lăng nói gì, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, bay lên nuốt nốt tiên nhân cuối cùng có ý đồ chạy trốn, một người cũng không buông tha. Nhân tộc trời sinh đã ở vạch xuất phát, so sánh với Long tộc, cho dù là tu thành tiểu tiên, giữa hai bên cũng tồn tại chênh lệch cấp bậc thật lớn.
Ma Long Lục Lâm Sinh bay về, dừng ở bên Bạch Lăng, Bạch Lăng vặn miệng hắn nhìn, nói: “Mau nhổ ra cho ta xem.”
hắn liền phốc phốc phốc phun ra ba tiên nhân lúc trước vừa nuốt vào trong miệng, ba người ngã vào trong nước cũng chưa kịp có ý thức. Bạch Lăng đã lấy ra dây thừng tìm được ở trong bảo khố Long Cung, trói tay chân ba bọn họ lại, treo ngược lên, treo ở trên dây thừng chăng giữa hai cây long huyết sam thật lớn, như là phơi cá mặn.
Ba người này vận khí phi thường tốt, không chết đều là bởi vì gặp đúng thời điểm. Trạng thái Lục Lâm Sinh hiện tại còn đang cắn nuốt Ma Long, tương đương với một người ăn cả một con dê nướng nguyên con, no đến sắp nôn ra, đang nỗ lực tiêu hóa, lúc này đã ăn không vào thứ khác. Nếu không hiện tại Lục Lâm Sinh cắn nuốt xong, có thể biến về nguyên hình, lúc nuốt vào ba bọn họ đã trực tiếp tiêu hóa, nào còn có thể giống như bây giờ nhổ ra nguyên lành hoàn chỉnh.
“Vừa rồi bọn họ nói Huyền Thương lão quy tôn kia lại muốn làm gì” Bạch Lăng lo lắng sốt ruột nói với Lục Lâm Sinh, “Chúng ta đánh không thắng, làm cái lang gì nga?”
“Có thể đánh thắng, chỉ cần chờ ta tiêu hóa Ma Long.” Lục Lâm Sinh nói.
Bạch Lăng cầm một miếng bạch tuộc nướng, nhai nhai nói: “Bộ dáng này, chúng ta kéo dài thời gian trước, khẳng định còn sẽ có người tới, tất cả đều bắt lại, không được để bọn họ về báo tin.”
“Được, bắt lại.” Lục Lâm Sinh nói, chuyển hướng sang ba tiên nhân kia, trong mắt lạnh như băng đều là muốn ăn, đó là loại ánh mắt nhìn tủ lạnh chứa đồ ăn sáng.
Bạch Lăng chú ý thấy, kéo kéo râu rồng và cằm hắn, dán mặt lên an ủi: “Chúng ta không ăn bậy được không? Ăn cả những người này, ta cảm thấy không tốt, về sau chờ chúng ta đánh chết Huyền Thương quy tôn, ta liền đưa ngươi đi khắp nơi tìm đồ ăn ngon lặc, hiện tại không phải có thật nhiều yêu quái xuất hiện không ai quản sao, ta đưa ngươi đi ăn những yêu quái làm chuyện xấu đó được chưa?”
Lục Lâm Sinh ôn thuần nhìn nàng, vô hại đến cực điểm.
Bạch Lăng thực nghiêm túc, “Ngươi xem, nếu ngươi ăn rất nhiều loại ‘nhân sĩ chính đạo’ này, cuối cùng khẳng định sẽ có một đám người muốn tới làm ngươi, ngươi sẽ biến thành Ma Long tiếp theo, bị người ta giết chết, đến lúc đó ta làm cái lang gì? Ta hiện tại còn chưa lợi hại, có phải không?”
Lục Lâm Sinh ừ một tiếng, gật gật đầu, “Ta không ăn bọn họ, nàng nói có thể ăn ta mới ăn.” Biểu hiện thật giống như mẹ nói đồ ăn quá đắt mua không nổi, vì thế bé ngoan chủ động nói muốn ăn đồ rẻ tiền.
Bạch Lăng tuy rằng biết hắn sẽ đáp ứng, nhưng nghe được đáp án vẫn cảm động mà sờ sờ mũi hắn. Nàng nói sẽ phụ trách hắn, chính là muốn hắn sống sót càng an ổn lâu dài, bởi vậy phải dạy hắn trở nên càng phù hợp với giá trị quan chủ yếu của thế giới này mới được, cùng với làm cho bọn họ hai người ở chung càng thêm hài hòa. Rốt cuộc yêu đương vượt chủng tộc, bọn họ hai người muốn cùng sinh sống, thì đều phải làm ra một ít thay đổi.
Sinh hoạt cùng với người khác mà không muốn thay đổi, cuối cùng hoặc là ly hôn, hoặc là làm chết đối phương, tựa như ba mẹ nàng đời trước vậy.
Tựa như Bạch Lăng suy đoán, Huyền Thương phái ra rất nhiều người, lại có không ít người U Phù Sơn tìm được tới nơi này, kết quả đương nhiên giống nhau, một đám cũng không thể chạy trốn, tất cả đều bị treo lên giống như phơi cá mặn, dưới long huyết sam nơi đó treo mấy dãy người. Bởi vì đều là người tu tiên, không cần phải lo bọn họ ăn uống, bọn họ chỉ có thể bị treo ngược lên giam cầm lực lượng, bắt buộc nhìn Bạch Lăng ăn lẩu mỗi ngày, một mùi thơm cay bay thẳng vào trong lỗ mũi.
“Sư thúc, nàng đang ăn cái gì? Cảm giác ăn rất ngon a.”
“Câm miệng, có cốt khí cho ta, không cần nói chuyện.”
“Sư bá, thượng thần có thể tới cứu chúng ta không? Hy vọng hiện đã tới, ta có chút sợ……”
“Chúng ta đệ tử U Phù Sơn, cho dù chết cũng phải có cốt khí, hơn nữa Ma Long hiện tại lại không có ý tứ muốn giết chúng ta, ngươi sợ cái gì?”
“không phải a, sư bá, người nhìn phía dưới đáy nước xem, hải thú kia răng trong miệng thực sắc, nếu nó nhảy lên một cái hẳn là có thể cắn đứt cổ chúng ta.”
“……”
Ở trong biển phía dưới dãy cá mặn bọn họ, một con hải thú diện mạo xấu xí không biết lặng lẽ ẩn núp lúc nào, đối diện bọn họ khoe răng sắc sáng bóng, hiển nhiên không phải ăn chay.
Hải thú bỗng nhiên nhảy dựng lên, một đám nhân sĩ tu tiên bị khống chế không chạy thoát được, chỉ có thể trở thành thức ăn, tức khắc hình tượng toàn không còn mà lắc lư giãy giụa, lung lay hai cây long huyết sam rung động sàn sạt.
Còn mấy người muốn kêu to, lại vào lúc này thấy Ma Long bơi tới, vội vàng câm miệng, Ma Long có thể đáng sợ hơn hải thú nhiều. Ma Long đáng sợ cũng không làm gì bọn họ, hắn một ngụm cắn chết con hải thú to gan lớn mật dám ăn đến cửa nhà hắn, phun ra hai đoạn thân thể hải thú, rửa rửa miệng trong nước biển, mới nói với những đệ tử U Phù Sơn đang nhìn đến ngốc: Các ngươi không cần nháo, cũng không cần lắc loạn, cây cũng sắp bị các ngươi lắc gãy.”
Ngữ khí nghe ra còn rất ôn hòa, không có tính tình gì.
Đây thật là Ma Long? mọi người U Phù Sơn nhìn hắc long bơi trở về tiếp tục cuộn mình xem Bạch Lăng ăn lẩu, đều im lặng vô ngữ.
Huyền Thương thượng thần vào ba ngày sau vẫn không thấy có tung tích Bạch Lăng, chờ đến không kiên nhẫn, rốt cuộc ném xuống cái giá của mình, tự ra tay đi tìm.
Khi hắn tìm được Bạch Lăng, Bạch Lăng đang nghỉ ngơi ở Hải Trung Hải, Lục Lâm Sinh bởi vì dự cảm khả năng mình sẽ biến thành Ma Long nên đã trốn đi ra ngoài trước. Trong khoảng thời gian này hắn luôn như thế, bất quá bình thường thực nhanh sẽ trở về, Huyền Thương thượng thần vừa lúc ở khoảng thời gian này tìm được Bạch Lăng.
Huyền Thương thượng thần không làm bất luận cái gì vô nghĩa, vừa đối mặt liền giang hai tay trực tiếp bắt Bạch Lăng. Bạch Lăng phản ứng cũng thực nhanh, đứng dậy cầm lấy tam xoa kích bên cạnh dùng để nướng bạch tuộc còn chưa cất đi, theo động tác của Huyền Thương thượng thần liền đâm lên. Huyền Thương thượng thần không để ý, duỗi tay kẹp tam xoa kích…… Sờ được đầy tay dầu mỡ và bột ớt, những thứ này làm hắn ghê tởm đến hỏng rồi, tay run lên ném tam xoa kích xuống, lui về phía sau.
Bạch Lăng đã nhanh chân chạy thoát khỏi phạm vi công kích của hắn.
Huyền Thương thượng thần bị nàng chọc tức đến muốn cười, “Thực tốt, ngươi cho rằng ngươi có thể thoát được sao? Bất quá là một con rồng con thôi, tiểu thông minh ở trước mặt lực lượng tuyệt đối đều không đáng giá.”
Trong chớp mắt hắn xuất hiện ở phía trước Bạch Lăng, nước biển quanh thân đảo ngược, vây khốn đường đi của Bạch Lăng. Bạch Lăng hình người cũng định khống chế nước biển, nhưng vẫn không thể so với Huyền Thương thượng thần, cuối cùng bị hắn bóp lấy cổ.
Môi nàng mấp máy mắng câu quy tôn tử, bỗng nhiên nhìn thấy trước người Huyền Thương thượng thần xuất hiện một tấm bảng, phía trên có một loạt chữ đỏ tươi—— “Cảnh cáo! Cảnh cáo! Ngài có ác ý quá cao đối với nữ chủ của thế giới này! Nếu giết nàng sẽ làm cho thế giới rối loạn, xin cẩn thận lựa chọn!”
Bạch Lăng tức khắc ngạc nhiên nhìn Huyền Thương thượng thần, có ý tứ gì? Quy tôn này có hệ thống? Cái đồ chơi này hẳn là hệ thống đi, sao đột nhiên huyền huyễn biến thành khoa học viễn tưởng thế này? Nhưng đầu óc nàng vừa chuyển, đã không sai biệt lắm suy nghĩ cẩn thận Huyền Thương thượng thần vì cái gì cùng với mình không qua được, hắn cũng không phải người của thế giới này!
Huyền Thương thượng thần không quan tâm giao diện hệ thống xuất hiện ở trước mắt, cười lạnh một tiếng dùng tay ấn lên đầu Bạch Lăng.
hắn đã suy nghĩ cẩn thận, chính mình không thể lại bị cầm mũi dắt đi nữa, trải qua vô số tiểu thế giới tan vỡ, hắn cảm thấy nữ chính thay đổi làm hắn không thể tiếp tục có được khí vận thế giới, mấu chốt đó chính là ở trên người nữ chủ. hắn muốn thử giết chết đồ vật chiếm cứ thân thể nguyên nữ chủ, làm nữ chủ ban đầu trở về, lui một bước mà nói, cho dù không làm được, hắn cũng phải làm rõ ràng nữ chủ này có lai lịch gì, có lẽ có thể từ đó nhìn trộm được tin tức của độc thủ phía sau màn.
Tình huống đã nguy cấp đến mức hắn không thể thản nhiên nữa, chỉ có thể mạo hiểm hành sự.
hắn muốn rút hồn phách Bạch Lăng ra, loại lực lượng có thể trực tiếp tác dụng lên hồn phách này, được thế giới thần ma cho phép, nếu ở các thế giới khác, khả năng hắn không có cách nào sử dụng, bỏ lỡ lần này, không biết lần sau còn phải đợi bao lâu mới gặp được cơ hội như vậy.
Bởi vậy, quyết không thể thất bại!
Huyền Thương thượng thần vận khởi linh lực, muốn rút hồn phách Bạch Lăng ra, rút ra…… không thể rút ra được.
Huyền Thương thượng thần: “……?”
hắn sắc mặt tối sầm, tâm hung ác lại thử công kích thiên phủ của Bạch Lăng, muốn trực tiếp đánh tan hồn phách nàng, đến lúc đó dù hắn đồng thời đau đến hôn mê, trước đó hắn cũng phải nhìn xem nữ chính mới này hồn phách có gì bất đồng.
Đánh…… không thể đánh tan.
Huyền Thương thượng thần sắc mặt càng ngày càng khủng bố. Rốt cuộc hắn phát hiện một sự kiện, toàn bộ công kích lên hồn phách đều vô dụng, kết hợp với kinh nghiệm từ thế giới trước, hắn có thể giết chết thân thể nữ chủ, nhưng là lại không có cách nào trực tiếp thương tổn hồn phách các nàng, càng không nói đến nhìn trộm lai lịch.
Phát hiện cái chân tướng sốt ruột này, Huyền Thương thượng thần giận không thể át, muốn một lần trực tiếp đánh nát đầu Bạch Lăng, nhưng hắn lại nghĩ tới số lượng khí vận thế giới của mình còn lại không nhiều lắm, nếu bản thân là nhân cách chủ mà hắn đánh chết nữ chính, so với ở trong những biểu nhân cách vô tri đó giết chết nữ chủ, hậu quả có thể còn nghiêm trọng hơn nhiều. Cảm giác ước thúc như vậy, từ sau khi hắn trở thành ‘ thần ’, đã thật lâu không gặp phải.
Sắc mặt Huyền Thương thượng thần âm tình bất định, trong đầu Bạch Lăng cũng hỗn loạn, động tác phía trước của Huyền Thương làm nàng cảm giác trong óc một mảnh hỗn độn, chỉ có một thanh âm rõ ràng vọng lên, tựa như hệ thống nhắc nhở —— “Xin ngài yên tâm, đang thành lập tường phòng cháy, hết sức tận tâm bảo hộ ngài an toàn.”
Huyền Thương thượng thần rốt cuộc buông cổ Bạch Lăng ra, giây tiếp theo, một con Ma Long lao ra từ trong nước biển, há mồm hung hăng cắn Huyền Thương thượng thần.