Mục lục
Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hề Trác Ngọc nhặt hoa chỉ là tùy tay, nhưng người ngoài xem ra, đặc biệt là ở trong mắt Khương Vũ Triều loại fans có kính lọc năm trăm nét, hình ảnh này có thể nói là đẹp vô cùng. Mỹ nhân cầm hoa cười, bối cảnh là cây phù dung nở rực rỡ, quả thực người so với hoa càng kiều!

Nhận thấy ánh mắt nóng rực, Hề Trác Ngọc cảnh giác quay đầu, liền thấy cách đó không xa fan cứng Khương Vũ Triều che miệng, đầy mặt kích động, tràn ngập reo hò không tiếng động.

Hề Trác Ngọc: “……” Ánh mắt đã từng quen thuộc thế nào, mỗi lần nhìn thấy những fan đó, nhìn sang phía các nàng một cái, tất cả đều là thế này, ánh mắt phát sáng rực rỡ, còn đi kèm các loại gào thét, hò hét. Khương cô nương thật đã tận lực áp chế chính mình, cũng không hô lên.

“thật trùng hợp.” Hề Trác Ngọc chào hỏi.

Khương Vũ Triều trước nhìn nhìn bốn phía, phát hiện không có ai, lúc này mới tới gần, thật tình thực lòng khen một câu: “Ca ca anh càng ngày càng đẹp, quả thực người mỹ tâm thiện!”

Hề Trác Ngọc nhiều năm chưa từng nghe lời khen trắng ra như vậy, thế nhưng trong nhất thời còn có chút không quen, nhưng loại không quen này chỉ trong một lát, chỉ cần đại nhập thân phận thần tượng, nháy mắt là nhập diễn, thậm chí còn muốn ký tên cho người ta.

“A, cô muốn ký tên sao?” Hề Trác Ngọc không thể khống chế mà nói ra, trong lòng liền hối hận. Kí cái gì mà kí, nơi này có bút ký tên sao? Có chuyện ký tên sao?

Nhưng Khương Vũ Triều đã gật đầu, “Tốt tốt! Đương nhiên muốn!”

Nàng nói xong, biểu tình bỗng nhiên khó coi một chút, phi thường đau lòng, Hề Trác Ngọc cho rằng nàng lại nhớ tới chỗ này không có công cụ, không thể ký tên, ai biết nàng oán hận nói: “Trước kia em có rất nhiều chữ ký của anh, em góp nhặt rất nhiều năm, tổng cộng có 49 tờ, hiện giờ tất cả đều không còn!”

49 tờ…… Có năm tờ là có thể khoe khoang, fan này cứng đến như vậy, đã có thể gọi là fan kì cựu trong kì cựu, Hề Trác Ngọc không khỏi nghiêm túc kính nể.

Đối phương chấp nhất với thu thập chữ ký như vậy, vừa rồi hắn định coi việc này là chuyện của quá khứ, nói ra thật ngượng ngùng, bây giờ mặc kệ thế nào tạm thời vẫn ký tên cho cô ấy trước. Nhưng hắn còn có chút không rõ, hắn hiện đã đứng ở chỗ này, sao fan vẫ còn chấp nhất với những tờ ký tên đó? Còn ở chỗ này đau lòng, không bằng nắm chặt thời gian làm quen, nói nhiều vài câu với hắn, không chừng mấy chục tờ ký tên thực nhanh có thể tới tay.

Hề Trác Ngọc trong lòng thấy hành trình truy tinh không đúng lắm, thực vì fan cứng mà sốt ruột.

hắn ở đây bất động thanh sắc bắt chước chính xác hành trình, bên kia Khương Vũ Triều mê muội rốt cuộc cũng phát giác hiện tại thiếu công cụ ký tên, rất là tiếc nuối mà ngừng lại.

Hề Trác Ngọc là idol thực sủng fan, hiện giờ xa cách nhiều năm tái ngộ fan năm đó, rất có cảm khái và vui mừng của bạn cũ gặp nhau, thấy fan cứng tiếc nuối như vậy, hắn nói: “Như vậy đi, chờ tôi trở về, kí xong cho cô rồi đưa đến? Ký tên bằng bút lông, cô chính là người đầu tiên.”

Khương Vũ Triều một giây sống lại, mặt đã kích động đến đỏ bừn, nàng do dự một chút, giống như muốn nói cái gì, lại hơi xấu hổ.

Hề Trác Ngọc cười: “Làm sao vậy, muốn tôi kí thêm mấy tờ, để cô gom thành một bộ bài sao?” hắn đương nhiên là đang nói giỡn.

Khương Vũ Triều lắc đầu, “không, kí nhiều như vậy quá mệt mỏi, em muốn một tờ ký tên là đủ, nhưng mà…… Em muốn một tờ thật to, có thể chứ?”

Hề Trác Ngọc hào phóng gật đầu, “Có thể a, còn viết tên của cô? cô muốn viết lên tên gì?”

Khương Vũ Triều do dự, khó được có chữ to, đương nhiên không có khả năng viết tên Tiêu Cẩm Nguyệt, nhưng viết tên Khương Vũ Triều này, nàng lại có chút ngượng ngùng vi diệu, vì thế suy xét xong rồi nói: “Viết tên trên mạng đi, là ‘ Sinh Khương Lão Tửu ’.”

Hề Trác Ngọc: “Được, ‘ Sinh Khương Lão Tửu ’ đúng không, tôi nhớ rồi.” không biết vì sao, cảm thấy tên này hình như có loại quen tai vi diệu, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra.

Bọn họ đang nói chuyện, con chó to bên cạnh Hề Trác Ngọc vòng một vòng ở bên người Khương Vũ Triều, bởi vì thái độ của nó ôn thuần, Khương Vũ Triều lúc trước không để ý nó, lúc này, nó ngửi một vòng trên người Khương Vũ Triều, cái đuôi bắt đầu lắc lư, còn cọ cọ chân cô.

Hai người đều cúi đầu nhìn nó, đối với chó của thần tượng, Khương Vũ Triều yêu ai yêu cả đường đi, duỗi tay sờ sờ đầu nó, con chó cũng phi thường nể tình mà cọ cọ tay nàng.

“Con chó to này thật ngoan a, còn thực thân thiện.” Khương Vũ Triều vuốt tai chó nói.

Hề Trác Ngọc cười cười, sờ sờ cái u ở phần lưng chó, “Nó tên là Hắc Kim, ngày thường không quá thân thiết với ai, đối với cô thân cận như vậy có thể là bởi vì trên người cô có khí vị của con chó con kia. Con chó con đưa cho cô nuôi là con của Hắc Kim.”

Khương Vũ Triều sửng sốt, cũng cười rộ lên, “Hóa ta nó là mẹ của Bánh Hoa Quế.” Bánh Hoa Quế vô cùng dính người, cho dù Khương Vũ Triều quen xa cách với người khác, đối với Bánh Hoa Quế cũng thêm vài phần yêu thích phát ra từ thật tình, hiện tại nhìn Hắc Kim lại càng cảm thấy yêu thích.

“Em nghe nói anh nuôi rất nhiều chó, anh thích chó như vậy, trước kia công tác bận rộn không nuôi được, giờ khẳng định là thực vui vẻ, em còn cảm thấy rất vui mừng.” Khương Vũ Triều cảm thán.

Hề Trác Ngọc: “cô biết tôi trước kia thích chó? Hình như rất nhiều fan cũng không rõ chuyện này lắm.”

Khương Vũ Triều: “Em là fan kì cựu a, anh mới xuất đạo đã chú ý anh, em còn nhớ rõ từ trước anh nói nuôi một con chó tên là Hoa Hoa.”

Hề Trác Ngọc đã thật lâu không nghe nhắc đên tên Hoa Hoa này. Đó là con chó đầu tiên hắn nuôi, với hắn mà nói ý nghĩa bất đồng, cho nên dù hiện tại hắn có nhiều tiểu khả ái như vậy, vẫn nhớ rõ Hoa Hoa. Hoa Hoa chỉ là con chó vàng bình thường, nhưng nó thông minh lại trung thành, khi còn nhỏ đã thay thế cha mẹ làm bạn bên hắn, đại khái cũng là vì ảnh hưởng của Hoa Hoa, hiện tại hắn cũng không thích nuôi những chủng loại chó quý báu, trong phủ nhiều chó như vậy phần lớn là nhặt được, không sai biệt lắm đều là chó đất.

Khương Vũ Triều không nghe thấy idol nói chuyện, ngẩng đầu nhìn, phát hiện khóe mắt hắn ửng đỏ, có vẻ thực cảm thán, cười nói với nàng: “Tôi cho rằng trên thế giới chỉ có một mình tôi nhớ rõ Hoa Hoa, không nghĩ tới cô cũng biết nó, cảm ơn.”

hắn nói giống như thở dài, Khương Vũ Triều nghe thấy, trong lòng đau xót, má ơi, bé con chịu khổ! Xem bộ dáng đáng thương thế này! Tới để mẹ ôm một cái!

Hề Trác Ngọc: “……có phải ở trong lòng cô gọi tôi là bé con không?”

Khương Vũ Triều: “……”

Hề Trác Ngọc: “Kỳ thật tôi vẫn luôn không biết, rất nhiều fans gọi tôi là bé con là tâm lý gì, tôi so với rất nhiều người còn lớn tuổi hơn.”

Khương Vũ Triều: “…… Hết thảy đều là bởi vì yêu.”

“anh xem, nếu những fan gọi anh là lão công mà chỉ coi anh là lão công, nhìn thấy anh và minh tinh khác truyền ra tai tiếng, khẳng định sẽ treo cổ dưới Weibo của anh; nếu những fan gọi anh là bé con mà chỉ coi anh là bé con, vậy lúc xem những ảnh chụp và video mị lực bắn ra bốn phía của anh, thì sao lại không biết xấu hổ mà cứng lên…… sao không biết xấu hổ mà động tâm, tóm lại chính là anh có rất nhiều mặt, fan cũng có rất nhiều mặt, có đôi khi muốn gả cho anh, có đôi khi muốn trìu mến anh, có đôi khi muốn sùng bái anh, có đôi khi muốn được anh chiếu cố…… văn hóa fan, sâu không lường được.”

Hề Trác Ngọc: “…… Vất vả các cô.” Bận rộn như vậy.

Khương Vũ Triều: “Nào có, nào có, thích anh thì hẳn là thế, một chút cũng không vất vả.”

“Lần trước em đã nói, em thích anh rất nhiều năm rồi, em mới hẳn là nên nói với anh một câu cảm ơn, anh không biết những năm đó anh cho em bao nhiêu sức lực để đi tiếp.”

Người sống trên đời, nếu không có cách nào để người ta yêu, vậy phải lựa chọn đi yêu một người, nếu không cô đơn tràn ngập sẽ làm mất đi ý nghĩa sinh mệnh. Người muốn được ấm áp, dù sao cũng phải đi thiêu đốt cái gì, hoặc là người khác, hoặc là chính mình. Có đôi khi trả giá và có được cũng không phải dễ định nghĩa như vậy, trước đây nàng điên cuồng truy tinh, có người cảm thấy nàng trả giá nhiều thời gian và tinh lực theo đuổi thứ hư vô mờ mịt, lại không hề có hồi báo, nhưng tự Khương Vũ Triều xem ra cũng không phải như thế.

Nàng được rất nhiều cảm giác phong phú và những mảnh nhỏ vui sướng, thích một người rồi, muốn vui sướng liền biến thành một việc rất đơn giản, dù chỉ là xem Weibo anh ấy phát, xem các loại hoạt động và tác phẩm, trong lòng đều sẽ tự nhiên mà cao hứng lên. Đối với nàng có một khoảng thời gian rất dài đều hãm trong thống khổ mà nói, là vô cùng trân quý.

Hề Trác Ngọc từng nghe rất nhiều fan nói thích, hắn đã quen, nhưng nhìn thấy fan thành khẩn mà chấp nhất như vậy, hắn vẫn cảm thấy trong lòng bị xúc động. Ở trong thế giới này, có thể gặp được một người có bí mật và ký ức tương đồng, là may mắn của hắn.

Hai người nhìn nhau cười, không khí hết sức hòa hợp, một thanh âm lạnh căm căm cắm vào.

“Ngọc Lăng Vương mới vừa rồi ở trước mặt mọi người nói ra thật là nhất phái chính khí lẫm nhiên, hóa ra sớm đã ngầm cùng tiện phụ Tiêu Cẩm Nguyệt này thông đồng thành gian.”

Dục Vương ở trong điện nghe xong một loạt lời thì thầm khe khẽ, trong lòng bị đè nén liền đứng dậy đi ra, trong lúc vô ý đi đến gần, nhìn thấy hai người bên này. hắn đi tới vừa lúc chỉ nghe được một câu cuối cùng của Khương Vũ Triều.

Nàng nói thích Ngọc Lăng Vương rất nhiều năm, vậy chẳng phải là lúc gả cho hắn trong lòng vẫn thích Ngọc Lăng Vương? Dục Vương cả người đều không ổn, cảm giác trời xanh đảo lộn.

Hề Trác Ngọc, Khương Vũ Triều: “……” Người này đến đây lúc nào.

Hề Trác Ngọc: “Dục Vương hiểu lầm, ta cùng với Tiêu tam cô nương xác thật không có tư tình gì, chỉ nói mấy câu mà thôi.”

Dục Vương cười lạnh, “Chỉ nói mấy câu? Ta thấy các ngươi đối diện liếc mắt đưa tình, đến sắp ôm nhau rồi.”

Khương Vũ Triều lập tức ngăn ở trước mặt Hề Trác Ngọc, cho hắn một ánh mắt.

Đó là một cái ánh mắt ‘ xé bức giao cho em ’.

Hề Trác Ngọc: “……?” Gì? Ta vì sao có thể xem hiểu ý tứ của ánh mắt này?

Khương Vũ Triều đối diện với Dục Vương nháy mắt đã rời khỏi trạng thái mê muội, “Dục Vương điện hạ, cái gọi là dâm giả thấy dâm, ta cảm thấy đây có thể là đôi mắt ngươi có vấn đề. rõ như ban ngày lanh lảnh càn khôn, Ngọc Lăng Vương quân tử thẳng thắn như vậy, cũng không làm ra gièm pha gì.”

Dục Vương thấy nàng còn che chở Ngọc Lăng Vương, trong lòng càng tức, “Ý của ngươi là ngươi đang không biết liêm sỉ mà dây dưa Ngọc Lăng Vương?”

Hề Trác Ngọc nhịn không được: “Nàng không có……”

Khương Vũ Triều duỗi tay cản hắn, đầy mặt ‘ bé con đừng sợ, đứng ở phía sau mẹ’, nói với hắn: “Đừng cùng loại người này nói chuyện, sẽ bị dạy hư, em tới là được, để em.”

Nhìn cẩu nam nữ trước mặt không biết liêm sỉ lôi lôi kéo kéo, cái trán Dục Vương tuôn ra gân xanh: “Đủ rồi! Tiêu Cẩm Nguyệt, ngươi đã quên lúc trước tìm mọi cách cầu gả cho bổn vương như thế nào, lại khẩn cầu bổn vương rũ lòng thương như thế nào.”

Khương Vũ Triều liếc mắt nhìn vị nhân sĩ đội nón xanh này một cái: “Là người luôn có lúc mắt mù, da người bọc bao cỏ, nhìn nhân mô nhân dạng, ai biết phía dưới đều là cỏ đâu, ngươi thông cảm một chút lúc trước ánh mắt ta không tốt.”

Ngươi mắng ta còn bảo ta thông cảm? Dục Vương tức điên rồi, giơ tay liền muốn đánh, dù sao cũng là đại nam nhân, lần này nếu đánh thật, Khương Vũ Triều phỏng chừng phải chịu tội lớn. Cũng may Hề Trác Ngọc phản ứng kịp thời, giữ chặt Khương Vũ Triều kéo nàng vào trong lòng ngực mình, ôm lui một bước, trong miệng hô: “Hắc Kim!”

Con chó to nhảy dựng lên, ngăn ở trước mặt Hề Trác Ngọc và Khương Vũ Triều, răng nhọn lóe sáng, phát ra rít gào uy hiếp.

Hề Trác Ngọc cũng mặt trầm xuống, “Dục Vương, động thủ với một nhược nữ tử là không ổn.”

Dục Vương bị ngăn cản, sắc mặt âm tình bất định nhìn hai người, cuối cùng cười lạnh buông lời nói: “Được, bổn vương còn chưa bao giờ bị ai lừa gạt như vậy, các ngươi chờ.” Vung tay đi rồi.

Khương Vũ Triều sắc mặt cũng khó coi, theo bản năng nàng cầm tay Hề Trác Ngọc. Hề Trác Ngọc nhìn sắc mặt nàng, cho rằng nàng đang lo lắng Dục Vương trả thù Tiêu gia, muốn mở miệng an ủi vài câu, lại nghe thấy Khương Vũ Triều nói: “Ngốc bức này còn muốn trả thù anh, đã biết hắn không phải thứ tốt, ca ca anh phải cẩn thận a! Ngàn vạn đừng bị ngốc bức này tính kế đến!” Hoàn toàn là đang lo lắng hắn.

Hề Trác Ngọc: “Tôi vẫn ổn, chính cô……”

Khương Vũ Triều hồn nhiên không thèm để ý mà xua tay: “không có việc gì, Tiêu tướng quốc gian trá giảo hoạt khó đối phó, bọn họ hai người ai làm cho ai khó khăn còn không nhất định đâu, em càng không cần lo lắng gì, nguyên tác em xem hơn nửa quyển, xem như nhìn rõ ràng Dục Vương, những thủ đoạn của hắn, nếu đụng được đến em thì em cùng họ với hắn. A, đồ rác rưởi không kiến thức.”

Hề Trác Ngọc hiện giờ mới phát hiện fan kì cựu này của mình hình như có vẻ trâu bò.

hắn vẫn dặn dò Khương Vũ Triều vài câu, lúc này mới cùng nàng tách ra, nhìn theo nàng trở về cung điện Lâm hồ.

Khương Vũ Triều ngồi lên xe ngựa về phủ, cảm giác toàn bộ hành trình Tiêu Cẩm Hương an tĩnh như gà, chỉ ngẫu nhiên dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm nàng, nhưng Khương Vũ Triều lười để ý, chỉ coi như không nhìn thấy.

Tiêu Cẩm Hương sở dĩ như vậy, là bởi vì lúc trước ở trong cung khai yến không thấy nàng, đi ra ngoài tìm kiếm, trong lúc vô ý gặp được Khương Vũ Triều và Hề Trác Ngọc. Lúc ấy vừa vặn Dục Vương rời đi, Hề Trác Ngọc buông Khương Vũ Triều ra, ở trong mắt Tiêu Cẩm Hương, hai người này ấp ấp ôm ôm, rõ ràng là có tư tình.

Tiêu Cẩm Nguyệt nữ nhân này lớn lên cũng không thật đẹp, sao lại lợi hại như vậy? Lúc trước vận khí tốt làm Dục Vương phi, bị hưu rồi thế nhưng còn đáp lên Ngọc Lăng Vương, đến tột cùng nàng ta làm được như thế nào?

Tiêu Cẩm Hương ghen ghét vạn phần, đồng thời trong lòng sinh ra một tia kính sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK