• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Phủ Thần có một bí mật, bí mật này anh đặt trong lòng đã rất nhiều năm.

"Ba à........Thật chán mà, khi nào mới đến chứ?" Con gái ôm một con gấu nhỏ, đang ngồi ở ghế lái phụ chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút sốt ruột ngửa đầu nhìn anh, trẻ nhỏ đều không thích ngồi yên, Hoàng Phủ Thần mỉm cười, xuyên qua kính đen nhìn đôi mắt to ngây thơ của con gái, giơ tay lên xoa đầu cô bé, nhỏ giọng khuyên giải: "Văn Văn, nơi công cộng phải nhẹ giọng nhỏ tiếng biết chưa? Phải làm một thục nữ, chúng ta sẽ tới ngay thôi, ba cam đoan với con lập tức có thể đến công viên rồi, được không?"

Văn Văn mặc dù còn bĩu môi, nhưng ngoan ngoãn gật đầu, có chút xoắn xuýt nhìn mình mặc một thân âu phục màu hồng phấn, nhỏ giọng phàn nàn: "Tại sao mẹ không đến....... Con muốn mẹ....... "

Hoàng Phủ Thần vừa nghe từ "mẹ" này có chút đau đầu, từ mấy tháng trước khi mẹ đứa nhỏ biết mình là song tính luyến, khóc lớn đại náo tức giận ba ngày rồi một mình rời nhà trốn đi, chỉ vào tháng trước gửi một phong thư cộng thêm đơn thỏa thuận ly hôn, lá thư này lưu loát mấy vạn chữ, ý cơ bản là nói cô ta trước kia bất cứ tài sản gì cũng không cần, đứa trẻ do quái vật ghê tởm là anh sinh cô ta cũng không muốn, ngẫm lại đã cảm thấy rất buồn nôn.......



Con trẻ vô tội, anh mặc dù đối với vợ còn có chút áy náy, nhưng bị phong thư này chọc tức gần chết: Trên đời này nào có người mẹ nào không muốn con mình? Nhưng Văn Văn chỉ có 7 tuổi, nào có thể nói thế với con bé? Hoàng Phủ Thần chỉ có thể cười cười, tay trái nắm vô lăng tay phải xoa đầu con gái, giả vờ vui vẻ nói: "Mẹ ra nước ngoài rồi, sang năm mới có thể về, mẹ khẳng định sẽ về, ba công việc tương đối bận rộn, trong khoảng thời gian này con sống cùng ông nội bà nội nhé? Bài tập hè đã làm xong chưa?"

Trẻ con bản tính hay quên, nói tới bài tập hè và ông bà nội liền mặt mày hớn hở, vung vẫy con gấu bông của cô bé: "Bài tập đã sớm làm xong rồi! Ông bà nội rất tốt với con, mỗi ngày đều có thể xem phim hoạt hình!"

Hoàng Phủ Thần cười to hai tiếng, lại tán dương vài tiếng, hơi giẫm lên chân ga, hướng tới đích đến hôm nay —— Khu giải trí 3D. Lại nói lúc này đây thật sự là trúng vận cứt chó, bà nội đứa bé lại có thể cùng Văn Văn khi mua đồ uống Hỷ Nhạc Nhạc trong nắp bình trúng hai vé trọn gói du lịch công viên trò chơi gia đình, sau khi gọi riêng cho công ty đồ uống, đối phương quả thật ký cho họ bản vẽ công viên trò chơi, ba tờ vé du lịch hai ngày còn có ngủ lại một đêm, cùng 800 đồng tiền cơm, có thể ở trong khu giải trí muốn ăn thì ăn, giá trị thực tế 2988 đồng.

Chỉ có điều tên của công viên trò chơi rất quỷ dị, tên là "3D", ở góc tây bắc thành phố, nửa giờ đường quốc lộ mới đến được, thời gian mở công viên chưa đến nửa năm, bên trong chiếm diện tích vượt hơn vạn mẫu, trong công viên trò chơi cùng loại với chủ đề công viên của nước ngoài, có mấy khu vực: Công viên đáy biển, bộ lạc Phi Châu, tinh cầu tương lai, thế giới pháp thuật của Harry Potter và vương quốc Nòng Nọc Bé xây dựng chuyên dành cho thiếu nhi. Thiết bị giải trí gì cũng có, trang bị hai nghìn bến đỗ xe cùng một làng du lịch nhỏ, có thể chứa hai trăm người dừng chân cùng lúc, quả thật không tồi. Mà ông bà nội con bé nửa năm trước đã đặt vé máy bay muốn đi nước ngoài du lịch, lần này đến công viên giải trí 3D, cũng chỉ có thể là anh một mình đi cùng Văn Văn.

Hôm nay là thứ bảy, theo lý mà nói hẳn phải nhiều ô tô, nhưng đi thời gian dài như vậy, anh lại không phát hiện một chiếc nào, lại nhìn GPS dẫn đường, khu giải trí 3D còn chưa tới 5km nữa là đến, Hoàng Phủ Thần vừa định tăng tốc, vậy mà con gái Văn Văn lại hét lên: "Ba ơi phía trước có người!"

Cái gì? Đồng tử Hoàng Phủ Thần co rút nhanh, đột nhiên phát hiện ở giữa đường cách chưa tới 20m thình lình xuất hiện một người mặc quần áo trắng, người nọ đưa lưng về phía ô tô, tóc thật dài tựa hồ là một người phụ nữ, chân trần, cúi đầu không hề nhúc nhích, cứ thế chói lọi đứng chính giữa, cực kỳ dọa người, Hoàng Phủ Thần không chút nghĩ ngợi, một cước giẫm thẳng phanh xe, đồng thời đánh vô lăng sang phải, trên quốc lộ 80km/h thoáng cái tránh được người phụ nữ kia.

Bánh xe phát ra thanh âm chói tai, theo quán tính ầm một tiếng hung hăng đụng vào một thân cây bên cạnh quốc lộ, may là anh cài dây an toàn, túi khí trước mặt thoáng cái bắn ra, nhưng chính vì vậy, xung lực cực lớn khiến ót anh hung hăng đập ghế xe!

"Văn Văn! Văn Văn!"........ Hoàng Phủ Thần cảm giác mình đau đầu dị thường, gáy giống như bị sái cổ nghiêm trọng quay đầu cũng không được, anh hít ngược một hơi lạnh, mơ mơ màng màng kêu tên con gái, may là ô tô không lật, song máy động cơ trước hẳn đã hỏng, "Văn Văn........" Lại nhỏ giọng gọi, con gái vẫn không đáp lời.

Trời ơi trời ơi.........Hoàng Phủ Thần cảm thấy sợ hãi cực kỳ, đó là cô con gái đáng yêu như công chúa! Anh cũng không quan tâm đến vết thương trên cổ mình, đột ngột xoay người quay đầu nhìn về phía ghế lái phụ, lại chợt cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, lời nói thoáng cái nghẹn trong cổ họng —— Văn Văn không thấy đâu nữa.

Phản ứng đầu tiên của Hoàng Phủ Thần là đứa nhỏ bị văng ra ngoài cửa sổ xe, anh run lẩy bẩy thất tha thất thểu mở cửa xe, che sau cổ bắt đầu tìm tung tích của Văn Văn, bốn phía đều là núi, mà địa điểm bên cạnh nơi ô tô xảy ra tai nạn là một cánh đồng bắp lớn, thân bắp cao cao che khuất cả tầm mắt anh.

"Văn Văn! Văn Văn! Ba ở đây! Văn Văn........" Quanh quẩn trên cánh đồng quê trống trải anh tê tâm liệt phế gào to, anh có chút lo lắng, đảo quanh khắp hướng như một con ruồi không đầu, sau khi vòng vo mấy lần, anh mới chợt nhớ tới móc ra điện thoại bấm 110, sau khi gọi mấy lần đều không thông, Hoàng Phủ Thần lúc này mới bi ai nhận thấy được điện thoại di động không có tín hiệu.

Không được hoảng không được hoảng, lấy ra sự tỉnh táo của mày khi phá án, mày là một gã hình cảnh, mày nằm vùng ba năm làm hình cảnh bảy năm mưa gió có lớn mấy mày cũng đều qua được, loại tâm tình này không phải là tâm tình mày nên có, bình tĩnh bình tĩnh....... Hoàng Phủ Thần lại một lần nữa thầm thở một hơi, bình tĩnh lại, trở về trước ô tô vừa rồi xảy ra chuyện, một lần nữa xem xét.

Nhưng lúc này đây dựa vào góc độ của nhân viên phá án đến xem, Hoàng Phủ Thần lại bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.

Tạm thời không nói cô gái áo trắng như nữ quỷ trên đường quốc lộ kia đột ngột xuất hiện, căn cứ dấu vết bánh xe phanh tại hiện trường lưu lại, ô tô đại khái sau khi trượt 30m bởi vì tốc độ quá nhanh tông lên cây bên cạnh quốc lộ, dựa vào khuông viên 1km bắt đầu phanh xe đến khi tông lên cây mà tìm, cũng không phát hiện dấu vết của Văn Văn.

Đây tuyệt đối không có khả năng, khi anh trở lại xe xảy ra tai nạn, lập tức lại có một phát hiện, đó chính là Văn Văn căn bản không bị văng ra khỏi xe! Bởi vì cửa kính bên cạnh ghế phụ căn bản hoàn hảo không hao tổn gì, hơn nữa đứa nhỏ Văn Văn này mặc dù nhỏ gầy, nhưng xuống xe gì gì đó nhất định cần cởi đai an toàn, nhưng đai an toàn vẫn đang buộc, nói cách khác....... Văn Văn đã bốc hơi?

Nghĩ tới đây, Hoàng Phủ Thần cảm thấy trái tim đập thình thịch, một cỗ cảm giác kinh khủng nói không rõ từ thắt lưng phía sau chậm rãi bò lên đỉnh đầu, con gái mình.......Cứ thế đã bốc hơi.

Điện thoại di động này của Hoàng Phủ Thần là điện thoại thông minh hệ điều hành android, anh lại xem xét điện thoại một chút, phát hiện không có tín hiệu hơn nữa ứng dụng la bàn trong điện thoại cũng đã mất tác dụng, vừa mở ứng dụng kia lên la bàn liền xoay loạn, tựa hồ từ trường của khu vực này cực kỳ hỗn loạn, không được, anh phải tìm được người có thể giúp anh. Anh đã phân tích một chút, trước khi xảy ra tai nạn chỉ còn cách khu giải trí 3D khoảng 2km, đã lâu như vậy trên con đường này ngay cả một chiếc xe cũng không có, xem ra anh phải tới khu giải trí tìm nhân viên.

Lấy ba lô trong hộp dự bị ra, Hoàng Phủ Thần nhanh chóng dán ở phía sau cửa sổ xe một tờ giấy cùng loại như thông báo tìm người, liền cất bước đi nhanh về hướng khu giải trí 3D.

May là khu giải trí 3D không xa lắm, đi gần 20 phút đã tới.

Cửa chính của khu giải trí 3D vô cùng hoa lệ đẹp mắt, từ đằng xa nhìn hùng vĩ như pháo đài cổ kính châu Âu, tháp nhọn cao cao thẳng vút lên trời, trên vách tường loang lổ treo đầy cây mây xanh, nơi cửa bất đồng với kiến trúc Trung Quốc, đặt hai tượng kỵ sỹ bạc cao lớn, càng có vẻ trang nghiêm khí tức vững vàng.

Có chỗ nào đó....... Tựa hồ không đúng.

Cửa một du khách cũng không có, thò đầu nhìn bên trong khu giải trí một chút, cũng không có ai, bốn phía lặng như tờ, thỉnh thoảng trái lại còn có thể nghe thấy tiếng kêu của quạ đen, cực kỳ âm u chẳng chút nào giống trong khu giải trí tiếng người huyên náo, gào thét vang trời...... Mà im ắng đến đáng sợ.

"Có ai không? Có ai không?" Hoàng Phủ Thần thử lớn tiếng gọi, trả lời chỉ là tiếng vọng của chính mình, không đúng, nơi này tuyệt đối có chuyện. Lại xác định một chút điện thoại vẫn không có tín hiệu, anh suy nghĩ hồi lâu, quyết định theo đường cũ trở về.

Liên tưởng đến cô gái áo trắng thiếu chút nữa đụng phải trên đường vừa rồi, Hoàng Phủ Thần không nhịn được rùng mình một cái, chẳng lẽ nơi này bị ma ám? Không đúng........Anh là cảnh sát, tại sao có thể tin yêu ma quỷ quái...... Nhưng mà....... Hết thảy những việc này lại nói không rõ được, có phải bản thân khu giải trí này có vấn đề không? Nếu không mình vào đó xem sao? Không được! Trong khu giải trí này khắp nơi đều lộ vẻ quỷ dị, sao anh lại ngu ngốc mà chạy vào trong đó chứ?

Hoàng Phủ Thần xoay người bỏ chạy, mặc dù anh năm nay đã 31 tuổi, nhưng từ kinh nghiệm làm cảnh sát đã nhiều năm đến nay khiến anh duy trì thể lực rất tốt, nơi này cách thành phố khoảng 80km, nếu mình chạy bộ về, thời gian chậm nhất có thể vào lúc trời sập tối trở về thành phố cầu viện binh, tìm kiếm Văn Văn.

Dọc theo đường quốc lộ trở về, rất nhanh, anh lại nhìn thấy chiếc ô tô hỏng ven đường, ấn theo hướng trở về lại đi 20 phút, rồi lại nhìn thấy cánh cổng tòa thành quen thuộc.......Anh lại vòng về khu giải trí 3D!

Hoàng Phủ Thần thụt lùi vài bước, không ngừng quay đầu qua lại nhìn hướng trước sau, tuyệt đối không có khả năng! Tại sao mình có thể vòng trở về khu giải trí? Đây căn bản không giải thích được nha!

Loại kinh nghiệm quỷ xây tường này tuyệt đối sởn tóc gáy, Hoàng Phủ Thần cảm thấy mình sợ đến tóc gáy đều dựng đứng, hiện giờ không thể hoảng, không thể hoảng, anh tự nói với chính mình, chậm rãi hít sâu một hơi, quyết định lại trở về đường cũ.

Mà sau khi lại nhìn thấy cánh cổng pháo đài khu giải trí, anh thở dài một hơi, gắt gao nhìn biển quảng cáo "Khu giải trí 3D", cắn răng. Cánh cổng khu giải trí cài đặt cùng loại với cửa soát vé của xe điện ngầm, trạm xe lửa, Hoàng Phủ Thần thoáng cái ung dung lách mình đi qua, vào trong công viên.

Khu giải trí thật sự rất lớn, sau khi vòng qua một đài phun nước công viên nhỏ mang hơi thở hiện đại, anh chính thức bước vào trong công viên chủ đề thế giới tương lại. Những thiết bị giải trí khổng lồ như tàu lượn siêu tốc không gian, hạm đội tinh hà (cùng loại với đĩa bay lớn trong khu giải trí thật), đài ngắm cảnh tương lai vân vân cũng không có ai ngồi, Hoàng Phủ Thần lần lượt xem xét, bên trong không người.

Sờ những thiết bị này, sạch sẽ ngay cả chút tro bụi cũng không có, càng kỳ quái, những thiết bị lộ thiên này làm sao có thể không có bụi? Hoàng Phủ Thần thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn bốn phía, mới đi trong chốc lát, anh vừa không để ý liền giẫm phải thứ gì đó mềm nhũn, cúi đầu nhìn, anh lập tức sững sờ, đó........ Đó là một chân trên con gấu bông của con gái anh! Giờ phút này cái chân kia đang trơ trọi nằm trên mặt đất, ruột bông bị rút ra, cả người bẩn hề hề, trên lông còn mang theo vết máu dọa người, cứ thế đột ngột xuất hiện dưới chân anh!

Văn Văn ngay trong khu giải trí! Hoàng Phủ Thần thoáng cái cầm lấy con gấu bông rách nát lên, lật qua lật lại xem xét hồi lâu, tìm tòi khắp nơi nửa ngày, lúc này mới ở bên mép công viên chủ đề thế giới tương lai phát hiện đầu con gấu bông.

Đây nhất định ám chỉ cái gì đó! Hoàng Phủ Thần nhìn bản đồ một chút, nếu dựa theo tưởng tượng của mình, con gấu bông nhỏ như vậy mảnh nhỏ khối thứ ba hẳn phải đi về phía trước một ngàn thước! Anh nhanh chóng chạy đi, đúng như dự đoán, sau một cây số lại nhặt được cánh tay trái của gấu bông, nếu càng đi về phía trước....... Vậy hẳn là khu trò chơi Nòng Nọc Bé của thiếu nhi!

Lúc này đã hơn hai giờ chiều, mặc dù ánh mặt trời còn chói chang, nhưng cũng không ngăn cản được hàn ý trong đáy lòng Hoàng Phủ Thần, trong khu giải trí trống rỗng này tựa hồ có thứ gì đó, khiến sâu bên trong nội tâm anh cảm thấy sợ hãi.

"Văn Văn! Văn Văn!" Nhanh chóng chạy vội tới sau Vương Quốc Nòng Nọc Bé, Hoàng Phủ Thần tê tâm liệt phế gào to, không ngừng quay đầu nhìn bốn phía có người xuất hiện không, thình lình, chỉ nghe một tiếng "ầm" thật lớn, thanh âm "vù vù vù" liền vang lên phía sau anh.

Hoàng Phủ Thần bị dọa giật mình, vừa quay đầu lại nhìn thở phào nhẹ nhõm, sau lưng thiết bị giải trí xa hoa vòng xoay ngựa gỗ chẳng biết đã bị cái gì đụng đến, thế mà tự mình chuyển động.

Vòng xoay ngựa gỗ này thiết kế vô cùng hoa lệ, đèn đủ mọi màu sắc hòa lẫn, từ ban ngày nhìn xem cũng cực kỳ xinh đẹp, mũi Hoàng Phủ Thần đau xót, bỗng dưng nhớ tới thiếu tiên tên A Côn năm đó lúc mình Myanmar nằm vùng, giấc mộng cả đời chính là một lần ngồi vòng xoay ngựa gỗ.......

Đáng tiếc người đã mất, anh còn nhớ rõ đôi mắt to trợn tròn của A Côn lúc chết, vẫn trừng mắt nhìn anh, tựa hồ đang hỏi "Tại sao không cứu em", đáng tiếc....... Anh không thể cũng không dám bại lộ thân phận mình.......

Suy nghĩ Hoàng Phủ Thần như bị xui khiến, ném ba lô, từng bước một hướng đến vòng xoay ngựa gỗ. Lúc này đây, anh sẽ đến giúp A Côn thực hiện ước mơ này.

Ngựa vẽ trên vòng xoay vô cùng dữ tợn, đôi mắt đỏ như máu phối hợp với ngọn đèn lóe ra quang mang huyết tinh, Hoàng Phủ Thần không quan tâm, thoáng cái nhảy lên.

Anh cưỡi con ngựa gỗ cực lớn, chỉ có một bàn đạp hình tròn, anh vừa mới duỗi chân vào không ngờ bàn đạp như có sinh mệnh thoáng cái móc lấy mắt cá chân anh, chỉ có thể buông lỏng chân hai bên ngựa, thình lình! Anh cảm thấy chỗ mông chẳng biết có thứ gì đó chậm rãi mọc lên, miễn cưỡng thúc vào chỗ cúc hoa của anh, anh vừa định giãy giụa, lại phát hiện nửa người dưới của mình đã không thể động đậy —— Bởi vì bàn đạp đã gắt gao chế trụ mắt cá chân anh không để anh nhúc nhích được nửa phần.

Vật cứng cực lớn kia chậm rãi dâng lên, hơn nữa còn phun ra một ít chất lỏng nóng cháy, chỉ chốc lát sau, anh liền cảm giác mông mát lạnh, Hoàng Phủ Thần sợ hãi biến sắc, chất lỏng nóng cháy kia giống như a- xít sun-phu-rit, đem quần trong quần ngoài gì gì đó chỗ mông anh, hết thảy hòa tan.

Dị vật cực lớn lạnh giá chậm rãi dâng lên, chỉ chốc lát sau liền đến tới trung tâm hoa cúc, chậm rãi tiến vào. "Ách....... Dừng tay...... Dừng lại...... Cứu mạng!" Hoàng Phủ Thần lúc này đầu óc đã hoàn toàn hỗn loạn, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ dồn dập, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.......Đạo cụ từng chút từng chút chiếm cứ tràn ngập trong thân thể Hoàng Phủ Thần từng tấc một, chỉ chốc lát sau, rốt cuộc không vào toàn bộ, anh còn chưa kịp lấy hơi, liền cảm giác vòng xoay ngựa gỗ  kịch liệt chấn động.

........

Khoái cảm, khuất nhục và khủng bố đan vào nhau, Hoàng Phủ Thần bắt đầu gào khóc.

Sâu bên trong mông bị ngang dọc vuốt ve kịch liệt không ngừng, mà con ngựa mình cưỡi này lại giống như điên cuồng cao thấp di chuyển, chưa được một lúc, Hoàng Phủ Thần liền cảm giác mình có dấu hiệu tới đỉnh —— xuất hiện co rút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang