*****
“Alice, sao mi… lại vớt trứng lên đây thế?” Niềm vui tới quá mức đột ngột, câu cú của Mạnh Cửu Chiêu có chút không mạch lạc, cậu hạnh phúc kéo Louis, vào giờ phút chứng kiến ba quả trứng kia, mắt Louis trợn to hết cả lên.
Ôm ba quả trứng từ trong lòng Mạnh Cửu Chiêu ra liếm một lượt, sau đấy Louis một lần nữa ngước lên nhìn về phía Alice ở trong nước.
Ngay sau đó, Alice rùng mình một cái, hai vây chống lên mặt băng, nó ra sức ưỡn ngực, trông bộ dáng có vẻ giống như đã tiếp nhận.
Louis trầm lắng nhìn về phía Alice.
Alice căng thẳng nhìn lại Louis.
Hai người này… rốt cuộc đang làm trò gì thế hả?
Mạnh Cửu Chiêu chưa từng thấy dáng vẻ Alice thế này bao giờ, trước mặt cậu, Alice luôn làm bộ còn nhỏ, ngây thơ nũng nịu ra vẻ thông minh (dù thân hình rất lớn, mặt mũi lại hơi đáng sợ ==//), hóa ra, trước mặt Louis nó lại có bộ dạng thế này sao?
Ôm trứng, Mạnh Cửu Chiêu không nhịn được bĩu môi. Không lên tiếng, cậu tiếp tục theo dõi sự giao lưu của hai người.
Louis và Alice nhìn nhau rất lâu, lâu tới mức tay Mạnh Cửu Chiêu cũng tê cứng, cuối cùng Louis mới làm ra động tác tiếp theo: cúi người xuống, hắn liếm loli miệng méo một cái.
“Gru ~ gru gru ~~~” Sau này ta bằng lòng cho mi gọi ta là baba! Louis nói rất oai phong.
“Mama ~(≧▽≦)/~!” ← Đây là lời đáp của bé loli miệng méo
Mạnh Cửu Chiêu: “…”
Được rồi, bọn họ vui là được.
Giống đực Kantus cũng thế, mà giống cái cũng vậy, liếm liếm với chúng đều là hành động thân mật nhất, trong quan hệ con cái ruột thịt thì đây là hành vi được sử dụng rộng rãi nhất, do đó, đối với Alice, ngày hôm nay, nó được Louis liếm liếm lần đầu tiên, đây cũng là dấu hiệu chứng tỏ nó được chấp nhận.
Ngay sau khi có được quyền làm nũng, nó liền bắt đầu vui mừng tát nước ~
Thật lâu sau mới thể hiện hết sự vui sướng, cái đầu to của bé loli miệng méo lại tiếp tục di chuyển trong nước, lúc này, nó nhìn thấy đống trứng ba mẹ đang ôm, vẻ mặt trông rất kích động.
Ba đứa George = một cái liếm liếm.
Một công thức kì quặc bỗng nhiên hiện lên trong đầu bé loli miệng méo sẹo.
Nó vội vàng lặn lại xuống nước, không lâu sau, Mạnh Cửu Chiêu một lần nữa nghe thấy tiếng hai vây chống lên mặt băng, cùng với đó còn kèm theo âm thanh bi bô lầm nhầm khe khẽ trong cổ Alice.
Bị thu hút bởi động tác của nó, Mạnh Cửu Chiêu và Louis đồng thời cùng quay đầu lại, đập vào mắt là cái mặt to đầy vẻ phấn khích của Alice, không biết nó ăn phải thứ gì, cái miệng vốn đã rất lớn giờ đang căng phồng.
Thấy ba mẹ chú ý đến mình, Alice sung sướng đập đuôi lên mặt nước, cằm ngay sau đó gác lên mặt băng, há miệng rộng ra, những quả trứng tròn tròn từ từ lăn ra khỏi miệng nó, từng quả từng quả một.
Mặt Mạnh Cửu Chiêu lúc ấy biến trở thành 囧!
“Ơi! Alice! George! George! George!” Alice chắc hẳn không hiểu ý nghĩa của từ George, nó cho rằng tất cả các quả trứng đều gọi là George, đem đẩy tất cả George tới bên người ba mẹ, sau đó nó trưng ra vẻ mặt đắc chí chờ đợi.
Nơi này có thật nhiều thật nhiều George luôn ạ ~
~(≧▽≦)/~
Này… Đây là… một bé loli thông minh… đấy nhỉ.
Cảnh tượng trứng bị mất sau đấy tìm lại được của Louis được rất nhiều Kantus nhìn thấy, trong mắt bọn họ hiện lên vẻ hâm mộ, bên cạnh đó còn ẩn giấu nét cô đơn, hiện giờ, mắt thấy giống cái kia vớt lên nhiều trứng như thế, tất cả Kantus có mặt tại đấy đều trở nên nhốn nháo!
Có một Kantus ngay lúc đó đã không còn tâm trạng để chờ đợi muốn chạy vụt tới nhận trứng của mình, một con hành động, những con bên cạnh nó cũng di chuyển theo, lúc này chúng đều đang trong trạng thái nguyên hình to lớn, nếu cứ để kệ chúng tùy ý chen chúc tới đây cướp trứng, hậu quả thật sự không thể nào tưởng tượng nổi ——
Ngay khi Mạnh Cửu Chiêu đang tái mặt mày, Solid Lunsar đúng lúc đi ra.
Con Kantus cao lớn thoắt cái đã nhảy tới trước mặt các cháu trai, ra vẻ bề trên, hắn gào lên một tiếng thật dài với đống Kantus phía đối diện——
“Grao ——“
Đều là trứng nhà ta! Không cho ai cướp hết ——
Mạnh Cửu Chiêu:  ̄▽ ̄
Tuyên bố thế này có hơi ngang ngược rồi, một thân khủng long như bác cả lại muốn chiếm giữ tất cả các trứng thì có ổn không nhỉ?
Việc này… Trọng trách này cũng hơi lớn. Muốn ấp nhường này quả trứng cần một cái mông lớn đến mức nào chứ…
Lau mồ hôi lạnh trên đầu, Mạnh Cửu Chiêu cố gắng ngăn cản bác cả.
“Bác cả, việc này… Louis chỉ sinh mỗi ba quả trứng… Chính là ba quả trước mặt… Còn lại…”
(Lúc này Louis đã ngay lập tức ưỡn cao ngực)
“Grao!!!” Còn lại đều là cháu sinh mà! Rất sợ Mạnh Cửu Chiêu nói ra sự thật, bác cả ngay lập tức ra uy chặn lời cậu.
Nhìn đống trứng chất đầy trên đất, Mạnh Cửu Chiêu hoàn toàn cạn lời.
Bác cả đúng là con ruột của ông nội, nhất định là thế.
Tuy nhiên, cho dù bác cả có dũng mãnh tới đâu, cũng không thể dũng mãnh hơn cả đám papa Kantus đang nhìn chằm chằm đống trứng này được, nếu thật sự muốn thu toàn bộ đống trứng này về phía mình, tám phần mười cả nhà bọn cậu sẽ bị đánh chết ở đây.
Đem Louis và cả ba quả trứng trong lòng Louis giao cho bác cả, Mạnh Cửu Chiêu bắt đầu chia trứng.
Đặt trứng tại chỗ, sau đó để cho từng con Kantus lên nhận trứng của mình, Mạnh Cửu Chiêu cũng không biết nguyên lý của việc này là gì, cậu chỉ hiểu rằng giữa cha con có sợi dây gắn kết kì diệu, đương nhiên, vẫn còn một số Kantus không phân biệt ra đâu là trứng của mình, cũng không có cách nào kết nối với đứa con trong trứng, bên cạnh đó còn có một đám không tìm được bạn đời nên không sinh được trứng đang dự định đục nước béo cò nữa, vì thế, Mạnh Cửu Chiêu chỉ đành để kệ bọn họ tự thu xếp thỏa thuận với nhau.
“Thực ra hai con Kantus cùng chăm sóc một quả trứng cũng rất ổn mà! Một người đi săn, người còn lại ở nhà ấp trứng, sau này bé trứng lớn lên sẽ vừa khỏe mạnh lại thông minh nữa, giống như tôi này.” Đối mặt với tình trạng trứng ít mà người muốn làm cha thì nhiều, Mạnh Cửu Chiêu đưa ra ý tưởng giải quyết, để tăng sức thuyết phục cho phương pháp của mình, cậu còn cố ý lấy mình ra làm ví dụ.
“Gru?” Sẽ không có lông như cậu sao? Cậu vừa dứt lời thì đã có một con Kantus yếu ớt lên tiếng.
Mạnh Cửu Chiêu: …
Trứng tại hiện trường rất nhanh đã bị tranh giành hết sạch, vì để cảm ơn hành động hào phóng của Mạnh Cửu Chiêu, con Kantus nào cũng bắt một con cá tặng cho Alice đằng sau cậu.
Trong khoảng thời gian ngắn tới đây, Mạnh Cửu Chiêu và Alice sẽ không cần đi săn nữa.
Nhờ công Alice, mùa sinh sản năm nay lại có thể tiếp tục tiến hành.
Mặc dù trứng bị ngâm vào nước một lúc, nhưng vỏ trứng bên ngoài đã đủ chắc, lại được vớt ra kịp thời nên chỉ cần để ý một chút, đứa trẻ bên trong vẫn có thể sống sót.
Điều bọn họ cần nhất hiện giờ là một cái hang chắc chắn.
Một dãy hang chằng chịt rất nhanh đã được dựng nên chỉ sau nửa ngày, hang lần này được các Kantus dựng hoàn toàn giống với kiểu hang khi Mạnh Cửu Chiêu sinh ra.
Loại hang phía trước được dùng vào mùa sinh sản, còn hang hiện giờ được xây trong thời kỳ ấp trứng, Mạnh Cửu Chiêu tức thì hiểu ra chuyện này.
Trừ việc đó ra, cậu dường như còn hiểu thêm một chuyện.
Nguồn gốc của vài viên đá.
Đối với đám Kantus cường tráng này, điều khắc nghiệt nhất tại vùng đất sinh sản không phải là thời tiết giá lạnh, cũng không phải việc truy bắt giống cái, không phải đồ ăn, đối với bọn họ, chuyện khó nhằn nhất là kiếm đá.
Mặt băng ở đây hết sức lạnh, trứng thông thường vừa rơi xuống cũng có thể vỡ, tuy rằng trứng Kantus rắn chắc hơn các loại trứng khác, nhưng cũng chẳng thể thường xuyên va chạm với mặt băng được. Để có thể ấp nở trứng của mình thành công, những Kantus giống đực này nhất định phải gom đủ số đá, đem đá lót một tầng phía dưới, xếp thành chồng đủ độ dày.
Trứng và mặt băng phải cách hẳn nhau ra, đây là điều kiện tiên quyết để ấp trứng.
Tại nơi đồng bằng băng lạnh lẽo toàn tuyết thế này, về mặt lý thuyết mà nói thì đá sỏi cực kì hiếm thấy, nhưng Mạnh Cửu Chiêu phát hiện đám Kantus này đã tìm đủ số đá rất nhanh, mãi tới tận khi chứng kiến một cảnh tượng, cậu mới giật mình hiểu ra.
Một con Kantus len lén tìm nơi không người để giải quyết, sau một đêm, một con Kantus khác tới chỗ đó và nhặt được một viên đá như quả trứng.
Hóa ra… Nguồn gốc của những tảng đá này… Lại là như thế sao?
Cùng ngày hôm đó, bị ép buộc phải ngồi trong hang ấp trứng, cả người Mạnh Cửu Chiêu đều thấy không ổn.
Giống như Louis, những Kantus ở đây do suốt một thời gian dài chỉ cần một loại đồ ăn có kết cấu giống nhau, thành ra đều gặp phải vấn đề về chứng táo bón, thật sự cũng không hẳn là táo bón, mỗi khi gặp loại tình huống này, bọn chúng sẽ đi gặm một loại đá hỗ trợ việc tiêu hóa, chính là thứ Mạnh Cửu Chiêu cho Louis trước kia, loại đá này sau khi tiến vào cơ thể sẽ xảy ra một loại phản ứng kì diệu với những thức ăn còn đọng bên trong cơ thế, cuối cùng tống xuất ra bên ngoài dưới dạng vật thể rắn, loại chất rắn này sau sau khi ra khỏi cơ thể, chịu gió tuyết lạnh giá biến thành trạng thái cứng như đá, và các Kantus có thể dùng thứ này để dựng hang.
Bên cạnh đó, những tảng đá này có hình dáng rất giống trứng của Kantus, đặt đống đá này lẫn nữa mấy quả trứng, ít nhiều cũng tạo ra sự nhầm lần nhất định, tạm thời có thể coi việc này như sự khôn ngoan trong cuộc sống của giống loài Kantus đi.
Phải trải qua bao nhiêu sự đau khổ mới lĩnh ngộ được việc này chứ! Biết rồi thà rằng không biết ——
Mạnh Cửu Chiêu im lặng.
Do trước kia nguyên liệu xây hang dồi dào, đa phần Kantus đều bắt được giống cái của mình; tuy thời gian băng tan đến sớm hơn dự định, nhưng nhờ sự giúp đỡ của Alice, mọi người vẫn cứu được trứng của mình về; dù sao mất trứng vẫn là nỗi đau không thể so sánh với mất của. Thế là, rất nhiều Kantus không có trứng thừa cơ đã nhận nuôi một quả trứng cùng những Kantus khác, hình thức hai người cùng nuôi một đứa con này cực kì lý tưởng, dù xét về mặt nguồn cung thức ăn hay sự an toàn của trứng, đều có bước đột phá so với trước kia. Nhận ra ưu điểm của mô hình này, không ít gia đình đơn thân nuôi trứng cũng bắt đầu liên kết để ấp trứng.
Nói tóm lại: năm nay, vùng đất sinh sản trở nên hết sức yên lành.
Thời tiết ấm áp hơn những năm trước một chút, dòng hải lưu nóng cũng cung cấp nguồn thức ăn vô cùng dồi dào.
Còn đối với những đứa nhóc bên trong trứng, năm nay cũng là năm tốt lành.
Rốt cuộc, cùng với tiếng nứt rắc của vỏ trứng, đứa trẻ đầu tiên đã xòe cánh nhỏ, chiêm chiếp báo cáo sự tồn tại của mình với thế giới.