Đầu tiên anh ghé qua trang web của hội Dark Gamers và bắt đầu đọc những tin mới.
Như những gì Choi Junghoon cung cấp trước đó, trang web này có khá nhiều thông tin về các nhiệm vụ, các dungeon, các skill crafting hoặc thậm chí cả tuyến đường thương mại. Và tất nhiên, vì nó là một trang web dành cho Dark Gamer, nên hầu hết các thông tin chủ yếu nói về các item.
Lee Hyun có cấp độ truy cập 'C' nên cậu chỉ có thể xem các mục tương ứng.
"Hôm nay chẳng có gì hot cả"
Cậu đang tìm kiếm những item độc đáo! Và mặc dù Lee Hyun chỉ có cấp độ truy cập 'C', nhưng đôi khi cậu cũng gặp một số thông tin thú vị. Thông thường những người có cùng cấp độ truy cập sẽ chia sẻ với nhau, họ kể về cuộc phiêu lưu của họ, nhiệm vụ bí mật và phần thưởng mà họ nhận được. Những bài chia sẻ này nhanh chóng trở nên phổ biến và nó sẽ bị chuyển đến khu vực mà cậu không thể truy cập vào.
Lee Hyun cố gắng nắm bắt những thông tin đó trước khi điều đó xảy ra.
Một ngày có khoảng 3-4 tin như thế xuất hiện trên trang web. Và nếu bạn xem nó cẩn thận, bạn có thể đọc chúng trước khi chúng được chuyển đi.
Tuy nhiên hôm nay cậu lại lãng phí thời gian.
'Sao cũng được. Dù sao, mình cũng gần hết điểm rồi'
Tài khoản của Lee Hyun mỗi ngày nó sẽ khấu trừ một vài điểm tích lũy của cậu. Nó xảy ra mỗi khi cậu đọc tin tức. Bằng cách đó hội Dark Gamers buộc các thành viên phải đăng lên những thông tin hữu ích để kiếm điểm, và sử dụng nó để xem các thông tin khác.
Hyun rời khỏi ghế và đi xuống sảnh. Ở đó, cậu lấy một chiếc áo khoác mỏng, một cái làn và đi ra khỏi nhà.
Mỗi buổi sáng, sau khi tập thể dục và xem tin tức trên mạng xong, cậu đều đi chợ và mua thức ăn.
“Chào buổi sáng”
"Oh, chàng trai trẻ, hôm nay ra chợ sớm thế. Tôi có vài con cá Cutlass tươi ngon nè. Tôi sẽ bán rẻ cho cậu"
“Cảm ơn”
Hầu như hôm nào Hyun cũng đi chợ nên mọi người ở đây ai cũng biết cậu.
‘Kén cá chọn canh quá đấy!'
‘Định mệnh, mua gì thì chọn nhanh lên!'
Ngay cả khi cậu chỉ mua một con cá, nhưng Hyun chọn rất kỹ. Cậu luôn hỏi nó được bắt ở nơi nào, kiểm tra độ tươi của nó, rồi kiểm tra cả mắt và miệng nó nữa. Cậu chú ý đến mọi điểm dù là nhỏ nhất, kể cả việc lưỡi câu được lấy ra như thế nào.
Nhân viên bán hàng ở chợ thường bán cho những khách hàng không có nhiều kiến thức về độ tươi của cá. Tuy nhiên Lee Hyun biết rất rõ những kiến thức đó và cậu sẽ không ngần ngại mặc cả. Cậu nắm rất rõ về giá cả, nếu ai đó cố gắng hét vào tai cậu cái giá cắt cổ thì đó là sai lầm nghiêm trọng của họ!
Ngoài ra Hyun chưa bao giờ mua những thức ăn giá rẻ. Mỗi buổi sáng, cậu đều nấu bữa sáng cho em gái nên cậu chỉ mua những loại thực phẩm tốt nhất.
Sự “nổi tiếng” trong việc kén chọn của Hyun cho phép cậu có thể mua những loại thực phẩm tốt nhất với giá cả hợp lý mà không cần phải mặc cả.
Cậu sử dụng các thực phẩm tốt nhất mà cậu mua được ở chợ để làm món cá Cutlass hầm với nước sốt đậu nành cho em gái của mình.
"Cảm ơn anh. Nó vẫn ngon như mọi khi. Em đến trường đây!"
"Uhm, đi cẩn thận đó"
Sau khi em gái cậu đi học, giờ là lúc Hyun dành thời gian cho mình.
****
Lee Hayan đã háo hức chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh vào Đại học quốc gia “Hàn Quốc” và cô đã thu thập tất cả những thông tin có sẵn. Cô rất ngạc nhiên khi tìm hiểu những thông tin từ trang web của trường, rằng có rất nhiều cách để có thể vào được trường đó. Nhưng có một điều đặc biệt thu hút sự chú ý của cô, đó là điều dành cho các game thủ chuyên nghiệp.
Trò chơi điện tử đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống và văn hóa của chúng ta, số lượng người chơi game thường xuyên đã liên tục tăng.
Sau khi game thực tế ảo tràn vào cuộc sống của chúng ta và cuộc cách mạng mang tên Royal Road đã xuất hiện thì trường đại học của chúng tôi đã mở thêm một ngành mới, dành cho các game thủ. Ở đó, các sinh viên sẽ được nghiên cứu toàn bộ lịch sử ngành công nghiệp trò chơi điện tử, bắt đầu từ thuở sơ khai cho tới game thực tế ảo.
Điều kiện nhập học:
Đã từng đoạt giải thưởng liên quan đến trò chơi điện tử.
Bằng trung học.
Sau khi những thông tin cung cấp được thông qua, bạn sẽ được một giáo sư phỏng vấn trong tương lai, đó sẽ là bài kiểm tra kiến thức của người nộp đơn và đưa ra quyết định cuối cùng.
(mẹ ơi con muốn học ở trường này)
Game thực tế ảo đã đem lại cho mọi người những cơ hội để trải nghiệm giấc mơ của họ.
Không có bất cứ ai bị khuyết tật và tất cả mọi người đều có thể thưởng thức những cuộc phiêu lưu của họ một cách trọn vẹn nhất.
Sau khi Royal Road phát hành, các cơ quan du lịch và số lượng các ngành đào tạo liên quan đến du lịch và giao thông đều giảm. Nhưng một vài ngành mới gắn liền với trò chơi điện tử đã xuất hiện.
Lee Hayan biết rất rõ thứ gì đã giúp gia đình cô thoát khỏi cái nghèo. Chính là tiền bán nhân vật game của anh trai cô.
"Anh Hyun không có bất kỳ giải thưởng nào, nhưng anh ấy có hồ sơ về việc bán nhân vật của mình, có lẽ cái đó sẽ có ích?"
Mặc dù hồ sơ giao dịch không phải một loại giải thưởng chơi game, nhưng nó vẫn được biết đến như một thành tựu và có thể sử dụng cho vài việc gì đó.
Đặc biệt là Hyun có sự hiểu biết rất lớn về chuyên ngành đó. Trước khi chơi Royal Road, cậu đã dành hẳn một năm để nghiên cứu tất cả các thông tin liên quan đến game thực tế ảo.
Cậu có nhiều kiến thức về game thực tế ảo hơn bất kỳ sinh viên của ngành game nào.
"Nó được đấy"
Lee Hayan sử dụng tiền tiết kiệm của mình để mua hồ sơ dự tuyển và thay mặt Hyun điền vào đó!
****
Plains of Despair – vùng đất tuyệt vọng.
Trên bản đồ tùy chỉnh được tạo bởi các người chơi, có một vùng đất trống nằm ở phía đông vương quốc Rosenheim và liên bang British.
Không có nhiều thông tin đáng tin cậy về khu vực này. Một vài người liều lĩnh tiến sâu vào khu vực này cũng đã chết sau vài ngày chống chọi với lũ quái vật!
Trên các bản đồ được bán tại các cửa hàng tạp hóa có một điều ghi chú về nó: ‘Nếu bạn đang tìm kiếm sự tuyệt vọng thật sự, thì đây là vùng đất dành cho bạn'.
Sự mô tả rất chính xác và đầy đủ cho một nơi nguy hiểm như thế này.
Weed cùng những NPC của cậu đã xuất hiện trong một hang động khá rộng, ẩn bên trong một trong những ngọn đồi ở đây. Lối vào được ngụy trang khéo léo bởi một hòn đá lớn đến nỗi bạn không thể tìm thấy nó nếu không biết vị trí chính xác.
"Awwwoooooooo!"
Thời điểm Weed xuất hiện, cậu đã được chào đón bằng một màn gầm rú kinh hoàng của lũ sói.
'Ghê quá ta...'
Khi đến một lãnh thổ không có nhiều thông tin thì luôn phải đề cao sự cẩn trọng. Ngay cả những NPC cũng biết điều đó. Nhưng Buren và Becker dường như đã bỏ qua những quy tắc đơn giản đó.
"Nếu có chỉ huy đi cùng thì chúng tôi chẳng phải lo lắng về bất cứ điều gì cả!"
"Chúng tôi tin tưởng anh, chỉ huy!"
"Chúng ta hãy đi xem anh sẽ làm như thế nào để những con quái vật nằm xuống chỉ với một nhát kiếm!"
"..."
Weed thở dài và ra lệnh cho những binh lính:
"Mọi người hãy ở lại đây. Hãy tìm chỗ đặt thực phẩm, nơi nghỉ ngơi và canh gác. Chờ tôi quay lại"
"Rõ! Chúng tôi hiểu rồi"
May mắn cho Weed là xung quanh cổng dịch chuyển là khu vực an toàn. Cậu đã lên sẵn các bước kế hoạch ở trong đầu. Cậu đã mua đồ dự trữ trong vòng một tháng dành cho đội quân nhỏ của mình.
Weed nhìn người của cậu đang dựng một cái trại và sau đó cậu từ từ rời khỏi nơi ẩn náu để đi trinh sát khu vực xung quanh.
Ở bên ngoài, những cơn gió thổi rất mạnh.
Sau vài lần suýt bị trượt chân, Weed đã leo được lên đỉnh đồi để có được tầm quan sát tốt nhất.
Xung quanh đây là những đồng cỏ rộng, đung đưa theo ngọn gió.
Vùng đất tuyệt vọng, một cái tên chẳng hợp với phong cảnh ở lối vào này chút nào.
“Đẹp thật…”
Các làn sóng cỏ lướt liên tục, sống động như một điệu nhảy lộng lẫy.
Weed nhìn bốn phía xung quanh.
Phía đông ngọn đồi là một dãy núi. Tuy không cao hay dốc, nhưng nó rất dài.
“Có lẽ đó là ngọn núi Yuroki trên bản đồ?"
Bản đồ về lục địa Versailles được vẽ bởi một người vô danh. Theo như trên đó hiển thị thì vùng đất tuyệt vọng chỉ có một dãy núi – dãy Yuroki.
Đây là nơi sinh sống của nhiều quái vật khổng lồ!
Trên đỉnh dãy núi, Weed nhìn thấy một bức tường đá cao và một pháo đài. Và tại trung tâm pháo đài, cậu có thể nhìn thấy một ngôi đền màu đen kỳ lạ.
"Chính là nó..."
Thật khó để nói chắc chắn ở một khoảng cách xa như này, nhưng dường như có một bức tượng Beelzebub ở đó. Đó chính là đền thờ của thần bóng tối, được lũ Necromancer của Balkan Demoff dựng lên.
"Chwi-i-ik!"
Đột nhiên, 1 âm thanh kỳ lạ phát ra từ một nơi nào đó. Weed ngay lập tức tụt xuống đất và cố gắng không gây sự chú ý.
Ở gần đó, một con Orc mặc áo giáp thép, trong tay cầm một đoản kiếm xuất hiện. Tâm trạng Weed đã bớt lo lắng sau khi nhìn thấy nó.
"Ít ra ở đây cũng có thứ gì đó. Có lẽ mình sẽ nâng level cho binh sĩ của mình bằng cách đi săn lũ Orc trước khi xông vào ngôi đền của thần bóng tối. Làm vài việc và nhiệm vụ này sẽ hoàn thành sớm thôi."
Ngực cậu bắt đầu căng phồng với niềm hy vọng và sự tự tin.
"Mình sẽ không bao giờ rút lui. Sẽ không sợ đối thủ. Ngay cả những tên Orc cũng sẽ được chào đón"
Khi Weed mới đạt level 200, cậu cũng đã từng gặp một con Orc. Nó nhìn giống một người đàn ông, to lớn, da xanh, khuôn mặt xấu xí với những chiếc răng nanh.
"Hân hạnh được gặp ngươi, người bạn cũ" - Weed từ từ tiến về phía mục tiêu của mình.
Sự tự tin khiến cậu sốt sắng tiêu diệt con quái vật đầu tiên của mình ở vùng đất này để đánh dấu sự khởi đầu cho một cuộc đi săn lớn và cuối cùng sẽ tấn công vào đền thờ bóng tối!
Tiếng sột soạt!
Những cái cây và bụi gai trên những ngọn núi bắt đầu xao động.
Weed, người đang chuẩn bị tấn công, đã bất động đứng yên tại chỗ.
Dãy núi Yuroki đang di chuyển!
Một đội quân Orc rất lớn đang di chuyển giữa các bụi cây!
Trước mắt cậu, một quân đoàn khoảng hơn 3 ngàn tên Orc đang diễu hành.
Thậm chí cậu không biết đó đã bao gồm toàn bộ lũ Orc hay chưa. Và có lẽ cậu sẽ không bao giờ biết.
"..."
Weed tra kiếm vào vỏ và nín thở.
‘Lũ Vampire cũng không đông đến như vậy. Có quá nhiều Orc'
Hơn nữa, lũ Orc còn khiến những con quái vật khác phải sợ hãi và tránh xa chúng ra.
Cuối cùng Weed đành phải phủ phục dưới mặt đất và chờ đợi lũ Orc đi xa. Chỉ khi nào tiếng đám đông di chuyển đã biến mất vào khoảng không, cậu mới dám ngẩng đầu lên.
Cũng như cách Weed kiểm tra dãy núi Yuroki, lần này cậu nhìn về phía tây. Có một tầm nhìn tuyệt vời ở khu vực đằng trước, từ trên đồi, cậu lia mắt nhìn một cái gì đó khá thú vị. Một bức tường. Và sau đó là một khu dân cư vùng biên giới!
Weed nhìn kĩ và chắc chắn không có quái vật ở xung quanh. Và cậu tiến về khu vực đó để thám thính.
Bạn là người đầu tiên khám phá ra làng của người lưu vong.
Phần thưởng:
+300 Fame
Trong một tuần, những phần thưởng và exp cho các nhiệm vụ của thôn được tăng gấp đôi.
Khi Weed đến gần làng, một cửa sổ thông tin gần như bị lãng quên xuất hiện trước mặt cậu. Đó là lần đầu tiên kể từ khi cậu chui vào mộ của người lùn ở dãy núi Baruk.
‘Điều đó có nghĩa mình là người đầu tiên’
Không có người chơi nào liều lĩnh đi sâu vào vùng đất tuyệt vọng. Đã có rất nhiều người chơi bất chấp hết để đi khám phá những vùng đất mới, nhưng vùng đất tuyệt vọng quá rộng lớn, vì vậy khu vực này vẫn chưa được khám phá.
Những người lưu vong từ khắp lục địa Versailles đều sống ở đây. Hầu như tất cả bọn họ đều là những tên du côn, khắp cơ thể của họ toàn sẹo.
Nếu Weed không biết trước nguồn gốc của họ thì cậu đã đoán bọn họ là tộc người Barbarian.
Đằng sau những bức tường của ngôi làng, cậu thật sự ngạc nhiên khi nhìn thấy khoảng 300 ngôi nhà gỗ được xây dựng chắp vá.
"Người lạ nơi cuối con đường kìa”
"Tôi chưa từng thấy anh ta bao giờ"
Tất cả dân làng đều lảng tránh một người lạ không quen biết. Nhưng điều đó không ngăn cản được Weed.
“Xin chào tất cả mọi người”
"Có vẻ như cậu không biết gì về ngôi làng của chúng tôi, hỡi người lạ. Chúng tôi đang sống ở một nơi rất nguy hiểm, chúng tôi không có thời gian để nói chuyện dư thừa, đặc biệt là với người ngoài như cậu"
“Rất vui được làm quen”
"Tôi không tin tưởng người ngoài"
Weed cố gắng bắt chuyện một lần và một lần nữa, nhưng dân làng chỉ đi lướt qua cậu hoặc thậm chí họ còn thể hiện sự thù địch.
"Chúng tôi không quên những người đã trục xuất tổ tiên của chúng tôi ra đây. Cậu đến đây với mục đích gì?"
Không một ai trong làng chấp nhận anh.
'Có lẽ ngôi làng này hoàn toàn tách biệt với phần còn lại của lục địa và danh vọng của mình chẳng có nghĩa lý gì với họ cả'
Tuy nhiên nếu từ bỏ một cách dễ dàng như thế thì cậu đã không phải là Weed.
Cậu quyết định dùng phương pháp thông thường của mình: cậu nhóm một đống lửa ở giữa làng và bắt đầu nướng một con lợn mà cậu đã chuẩn bị trước đó.
"Hãy đến và thưởng thức món thịt này nào, nó ngon lắm, bạn sẽ không thể cưỡng lại được đâu. Nó hoàn toàn miễn phí, vì vậy hãy ăn thật nhiều vào nếu bạn muốn! Ngoài ra tôi có thể khắc một tác phẩm điêu khắc tuyệt đẹp về các loại động vật cho bạn nữa"
Weed nhắm vào một trong những bản năng cơ bản của con người – thèm ăn! Ai có thể bỏ qua một món ăn ngon như vậy, đặc biệt nó lại còn miễn phí nữa chứ?
Nhưng dân làng vẫn phớt lờ những nỗ lực của cậu và thậm chí một số người đã tức giận.
"Cậu đang chế nhạo chúng tôi đó hả?"
"Chúng tôi có thể tự nấu được”
"Ngay cả khi, một chiến binh nhịn đói trong 10 ngày thì họ cũng không mất đi niềm tự hào của họ. Có vẻ như người ngoài như cậu không hiểu được điều đơn giản như vậy"
"Ahahaha, một tác phẩm điêu khắc... Ai cần những thứ như vậy cơ chứ?"
Tất cả cư dân của làng lưu vong đều là những chiến binh giỏi.
Bất chấp những nỗ lực của Weed, không ai trong số họ tiếp cận cậu. Một vài người trong số họ dừng lại gần đó nhưng chỉ đứng xem từ một khoảng cách xa, nói chuyện với nhau và cười nhạo cậu.
Weed vẫn tiếp tục quay heo mặc kệ sự nhạo báng và đe dọa của họ.
Chưa bao giờ kĩ năng Cooking và Sculpture Mastery làm cậu thất bại. Tất cả những người đã từng nếm thử món ăn của cậu đều thích nó. Và những tác phẩm điêu khắc cũng mang lại những kết quả tốt.
Lúc trước, cậu đã từng khắc một bó hoa rất đẹp cho một người chơi tên là Volk, người đó đã đem bó hoa tặng cho cô gái mà anh ta yêu thương. Sculpture Mastery luôn mang lại những lợi ích bất ngờ.
‘Chắc họ không có con mắt nghệ thuật... Thiện tai, thiện tai'
Thái độ của người dân không hề làm Weed buồn.
‘Đây không phải lần đầu tiên mình bị đối xử như vậy. Mình đã quá quen với nó rồi...’
Cậu nhớ rất rõ khoảng thời gian cậu làm việc ở một nhà máy khi cậu còn là một đứa trẻ.
Khi Hyun 14 tuổi, cậu đã làm việc cả ngày trong một căn phòng ngột ngạt và bụi bặm chỉ để dỡ những đường chỉ. Đó là một công việc đơn điệu và cậu chỉ được phép rời khỏi chỗ đó vào giờ nghỉ trưa. Hyun cực kì ghen tị với các học sinh đang vui vẻ đi ngang qua cậu khi cậu được nghỉ ăn trưa.
Vào thời điểm đó, cậu là một người ngoài trong mắt những người khác. Tuy nhiên điều đó không làm cậu nản lòng, nó đã giúp cậu trưởng thành hơn trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Weed quay xong con heo rừng, và biết rằng không có sự phản hồi, cậu đã đóng gói tất cả mọi thứ vào trong túi xách của mình và tiếp tục đi sâu vào làng, cố gắng bắt chuyện với mọi người. Cậu tin rằng trong số tất cả các NPC thì phải có ít nhất một người sẽ nói chuyện với cậu.
Và cậu đoán không sai. Một chàng trai trẻ, một người đang cúi xuống mặt đất và nhìn chằm chằm vào một cái khiên ở bên cạnh anh ta, anh quay sang Weed và nói:
"Oh, một người lạ! Nếu cậu đã đến được đây thì ắt hẳn cậu phải có mục đích"
"Đây là đâu?"
"Hah, thậm chí cậu còn không biết mình đang đứng ở đâu nữa hả?"
"Nhờ bản đồ, tôi có thể định hình được vị trí của tôi, nhưng tôi không biết đây là nơi nào" – Weed thành thật trả lời.
"Oh, chúng tôi cũng không biết bất cứ điều gì về cậu. Làng này xuất hiện ở đây trong thời kỳ Hỗn loạn. Cậu đã nghe bất cứ điều gì về nó chưa?"
"Có, nhưng không nhiều"
"Đó là lúc mọi người đã nổi điên và chạy toán loạn. Tổ tiên chúng tôi đã đến những vùng đất đó và đã chiến đấu để giành lại sự sống. Thành thật mà nói, họ đã sẵn sàng chiến đấu, nhưng họ không có vũ khí. Họ đã bị đày đến đây mà không có nổi một cái chuôi kiếm..."
Cảnh tượng trong quá khứ bắt đầu xuất hiện trước mắt Weed.
Những binh sĩ cầm giáo mác và kiếm đang đuổi những người nghèo khổ đến những vùng đất xa xôi, những vùng đất tràn ngập lũ quái vật nguy hiểm. Có hàng trăm ngàn người. Đất tưới máu, tang tóc và bi thương.
"Lúc đầu số lượng người bị trục xuất đến đây nhanh chóng giảm xuống. Chỉ có những người kiên trì mới sống sót được. Ahem! Tôi sẽ nói thêm với cậu vào lúc khác, còn bây giờ tôi đang bận"
"Bận? Việc gì?"
"Cậu có thấy cái khiên này ở đây không. Thật không may nó đã bị hỏng và tôi cần một cái khác thay thế nó càng sớm càng tốt. Cậu có thể làm giúp tôi một việc được không?"
"Được, tôi sẽ giúp anh bằng mọi cách có thể"
"Tuyệt. Cậu hãy mang cái khiên này cho một người thợ rèn và lấy một cái mới từ anh ta. Anh ta mở một tiệm rèn lớn ở ngôi làng rộng lớn này"
Nhiệm vụ mới: Khiên của Kokun
Mặc dù đã rất nỗ lực, nhưng người thợ săn Kokun không thể sửa cái khiên của mình. Nếu nó bị hư trong quá trình chiến đấu, anh ta sẽ gặp rắc rối to. Bạn hãy đem nó đến chỗ Lucille – bạn của anh ta để đổi lấy một cái mới.
Độ khó: E
Hạn chế:
Nếu bạn mang cái khiên rời khỏi làng, Kokun sẽ tức giận.
"Tôi sẽ mang về cho anh một cái khiên mới"
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ
Weed tin rằng trước khi làm một nhiệm vụ quan trọng thì phải thu thập tất cả các thông tin cần thiết. Cái khiên cậu nhận được rất nặng và cứng.
"Giờ thì đi chứ? Nhận dạng!"
Khiên có nhiều vết nứt và dơ bẩn, vì vậy thật khó để ước tính giá trị của nó chỉ bằng việc nhìn. Weed đang đi đến chỗ thợ rèn, trong lúc đó, cậu tranh thủ nhìn qua cửa sổ thông tin của nó.
Item: Khiên của Lucille
Độ bền: 12/50
Def: 16
Một cái khiên đơn giản làm bằng kim loại cấp thấp. Nó được bao phủ một lớp thép bên ngoài còn bên trong là vật liệu bình thường. Nó khá yếu để chống lại vũ khí cùn. Nó cần được thay thế sau lần sử dụng đầu tiên.
Yêu cầu: Không.
Tác dụng:
50% xác suất chống tên.
Ngôi làng không phải là lớn lắm, do đó, không quá khó để tìm thấy người thợ rèn. Tuy nhiên không giống như những gì Kokun mô tả. Một lò rèn nhỏ và một cái đe trong một căn phòng nhỏ có một vài thanh kiếm và vài thứ vũ khí khác treo trên tường, đó là tất cả những gì Weed thấy. Thứ to lớn duy nhất ở đó là thợ rèn Lucille, với bộ râu quai nón và cơ bắp cuồn cuộn.
"Đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu, người lạ"
"Tôi đến đây theo yêu cầu của Kokun"
Mối quan hệ giữa Weed và dân làng chưa được cải thiện, nên cậu quyết định chủ động. Tuy nhiên tất cả những lo lắng của cậu là không cần thiết.
"Oh, vào đây. Tôi ngửi thấy một mùi kim loại quen thuộc ở quanh cậu. Tôi thích lửa, đó là lý do tại sao tôi đã trở thành một thợ rèn. Tại sao cậu lại nắm vững được nghề này?"
Weed nhanh chóng xem xét câu trả lời. Đôi khi những câu trả lời không quan trọng trước những câu hỏi thăm dò đầu tiên sẽ xác định mối quan hệ giữa bạn với các NPC.
"Tôi thích nấu chảy kim loại và cho nó vào khuôn để tạo ra hình hài mới”
"Câu trả lời rất hay. Mà cơn gió nào đã đưa cậu đến đây?"
Weed đưa ra cái khiên.
"Anh ấy yêu cầu một cái mới"
"Lại là nó! Thằng Kokun ngốc nghếch đó, một lần nữa lại làm hỏng cái khiên của tôi. Tôi đã cảnh cáo nó nhiều lần là phải cẩn thận... ahem! Tôi không thể tiếp tục làm điều này miễn phí được. Tôi sẽ đưa cho nó một cái khác với giá 5 vàng. Điều đó là không thể vì Kokun chẳng có lấy một xu dính đít, vì vậy cậu sẽ phải trả thay cho nó"
“Ơ…”
Weed định chửi, cậu cảm giác như mình đã bị lừa, nhưng đến phút cuối cậu đã giữ được bình tĩnh. Thật ngu ngốc khi từ bỏ cái nhiệm vụ đầu tiên này sau một thời gian tìm kiếm dài như vậy. Cậu cố gắng tự thuyết phục mình, rằng đây chỉ là đầu tư có lợi cho tương lai.
‘Hmm, kể từ sau vụ bị nhà hiền triết Rodriguez lừa, mình chưa từng ăn một quả lừa nào'
Weed đưa vàng cho Lucille.
"Cảm ơn. Cũng may là tôi còn một cái khiên dự phòng cho cậu ta. Của cậu đây”
Weed đã có cái khiên. Nhiệm vụ đã hoàn thành và cậu định ra về nhưng Lucille đã ngăn cậu lại.
"Này, cậu đã từng được nghe về nguồn gốc ngôi làng của chúng tôi chưa?"
Weed là người đầu tiên khám phá ra khu định cư này. Có lẽ do Weed cũng là một thợ rèn giống anh ta, nên Lucille mới kể cho cậu chuyện này.
"Kokun có kể với tôi một chút. Nhưng anh ta dừng lại ở đoạn chỉ còn một vài người còn sống sót"
"Được rồi. Tôi sẽ kể tiếp. Những người đó đã đi xung quanh vùng đất của những con quái vật để tìm kiếm một nơi định cư. Lựa chọn đầu tiên của họ là một hang động lớn, nhưng không phải ai cũng thích sống trong bóng tối. Dần dần nhiều người đã chuyển ra ngoài sinh sống, và cuối cùng họ đã quyết định dựng lên một ngôi làng"
"Không thể tin được, họ đã can đảm để bắt đầu sinh tồn trong vùng đất tuyệt vọng!"
Weed muốn thể hiện sự ngưỡng mộ của mình đối với sự can đảm của họ. Ngay cả trong môi trường nguy hiểm như vậy, tinh thần xung phong của con người đã chiến thắng!
"Nah, đó vẫn chưa phải là điều đáng chú ý. Sự thật thì lúc đó vẫn còn rất nhiều người sống sót nhưng họ đã bất đồng quan điểm. Họ đã chia thành 2 phe: những người không muốn thay đổi bất cứ điều gì và những người muốn rời khỏi hang. Sau đó những người này đã thành lập ngôi làng và sau đó xây dựng những bức tường ở xung quanh. Thật không may 99 người trên 100 người đã chết trong quá trình xây dựng"
“…”
Đó là một câu chuyện có kịch bản như một bộ phim kinh dị. Một vùng đất xa lạ, đầy rẫy nguy hiểm và một nhóm người không có khả năng phòng vệ...
"Yeah, đó là cách mọi thứ xảy ra. Có thử và có thất bại, mỗi lần như vậy lại có người phải hi sinh, còn người sống sót sẽ có thêm kiến thức mới. Họ đã biết những nơi cần phải tránh xa, phát hiện những thói quen của những con quái vật và động vật ăn thịt ở vùng đất này. Họ bắt đầu hiểu rõ hơn về thế giới xung quanh. Khoảng thời gian đó cuộc sống trong làng bắt đầu trở nên yên bình hơn. Ahem, hình như tôi nói hơi nhiều thì phải. Tôi vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Còn đây là quà tôi cho cậu"
Bạn nhận được bản đồ vùng đất này.
Đây là bản đồ vùng đất tuyệt vọng
Nó hiển thị vị trí của những lâu đài, những ngôi làng, những hang ổ quái vật và những nơi bị nguyền rủa.
Lucille đột nhiên đưa cho Weed một item rất có giá trị. Bản đồ của vùng đất tuyệt vọng và tất cả mọi thứ được hiển thị trong đó! Với những khoảng khoanh vùng những cảnh quan và thói quen sống chủ yếu của một số loại quái vật.
Mặc dù các đường nét rất xấu, giống như nó được vẽ bởi một người chưa tốt nghiệp tiểu học vậy.
“Cảm ơn anh rất nhiều”
"Không có gì. Hãy đến thăm ngôi làng thường xuyên hơn. Những người không đi săn sẽ nhiệt tình chào đón những người lạ. Sẽ rất tuyệt nếu có thêm nhiều người đến đây"
Weed quay trở lại chỗ Kokun để đưa cho anh ta cái khiên. Người thợ săn vẫn đang đợi cậu ở chỗ đó trong khi đang mài gươm.
"Oh, cậu đã trở lại? Tuy hơi muộn nhưng cậu có mang nó về không?"
Weed đưa cho anh ta cái khiên.
"Cảm ơn. Cậu đã giúp tôi, nhưng tôi không có thứ gì để thưởng cho cậu cả. À chờ đã, ở đây, cậu lấy nó đi"
Bạn đã nhận được 20 mũi tên thép.
Hoàn thành nhiệm vụ: Khiên của Kokun
Người thợ săn Kokun đã vài lần làm hỏng khiên của mình trong một vài trận chiến. Anh luôn luôn là người bị thương khi trở về từ cuộc đi săn, nhưng chưa bao giờ anh mang được thứ gì có giá trị về. Dân làng coi anh là một kẻ thất bại.
Không ai biết được nơi anh đã chiến đấu.
Phần thưởng:
20 mũi tên thép sử dụng cho cung dài và một ít exp.
Weed mở cửa sổ nhân vật. Thanh exp chỉ tăng có 0,001%.
Bạn không thể mong đợi nhiều từ một nhiệm vụ độ khó E, thậm chí có x2 exp đi chăng nữa. Chỉ khi nó là kiểu nhiệm vụ mà exp phụ thuộc vào những mục tiêu cần hoàn thành.
Kokun rất hài lòng khi kiểm tra cái khiên mới của mình và nói:
"Oh, yeah, tôi từng kể về làng của chúng tôi, phải không nhỉ? Mà tôi kể đến đâu rồi nhỉ?"
"Một nhóm nhỏ những người sống sót đã thành lập làng. Lucille mới nói với tôi đến phần đó"
"Haha, anh ta chắc chắn rất thích nói chuyện với cậu. Tôi kể tiếp nhé. Để tồn tại, chúng tôi buộc phải trở nên mạnh mẽ hơn. Tất cả dân làng phải sử dụng vũ khí thành thạo, đặc biệt là cung tên; một số người trong chúng tôi thậm chí còn giỏi dùng cung hơn cả lũ Dark Elf... Làng của chúng tôi nằm ở phía đông của vùng đất tuyệt vọng. Từ đây có thể nhìn thấy rõ dãy núi Yuroki, nơi sinh sống của lũ Orc"
"Các anh đã xây dựng ngôi làng ở một nơi quá nguy hiểm"
"Yeah. Hầu hết các ngôi làng đều như vậy. Thậm chí chúng tôi còn may mắn hơn họ. Có một mỏ sắt ở gần đây, vì vậy chúng tôi có thể chế tạo vũ khí, và chúng tôi cũng có rất nhiều thức ăn. Mặc dù chúng tôi thường xuyên bị lũ Orc công kích"
“Lũ Orc?”
"Mỗi năm vào thời điểm thu hoạch, chúng đều đến cướp bóc thành quả của chúng tôi. Đó là lý do khiến chúng tôi không được sống trong giàu có. Nhưng buồn thay, chúng cũng là những lý do giúp cho chúng tôi không phải đối phó với những con quái vật nguy hiểm khác. Vì vậy, chúng tôi đang sống trong nghèo đói, nhưng tương đối an toàn"
Những người lưu vong vẫn tồn tại được bất chấp việc phải chịu những cuộc tấn công của lũ Orc hàng năm.
"Tuy nhiên, một vài năm gần đây, lũ Orc bắt đầu bắt giữ dân làng chứ không riêng gì thực phẩm. Sau khi xảy ra tình trạng đó, họ không còn thiết tha làm bất cứ điều gì cho mình nữa!"
"Tôi nghe nói rằng lũ Orc là chủng tộc rất vụng về trong việc chế tạo"
"Đúng vậy. Đó là lý do tại sao họ bắt dân làng đi, để giúp chúng chế tạo vũ khí và làm những việc khác cho chúng. Trong vài năm qua chúng đã bắt đi hơn một trăm người! Lũ Orc chết tiệt!"
"Sao các anh không cố gắng ngăn chặn chúng?"
Kokun bật cười
"Ha! Ngăn chặn điều đó hả?! Tôi chưa bao giờ nghe thấy bất cứ điều gì ngớ ngẩn hơn. Lũ Orc thích chiến đấu, và chúng không hề có đối thủ. Chúng chiến đấu giỏi hơn con người, Elf, quái vật khổng lồ hay thậm chí những loài khác”
“Tôi hiểu rồi”
"Tôi nói với cậu tất cả điều này vì cậu chưa hiểu hết mức độ nguy hiểm của nơi mà cậu đặt chân tới. Ngay cả những chiến binh tốt nhất của chúng tôi cũng phải khá vất vả khi đi săn quái, kiến khổng lồ chẳng hạn. Chúng tôi đã ăn mừng khi họ mang được 1 con về làng. Cậu có nghĩ rằng cậu có thể giết được 5 con không? Nếu cậu làm được điều đó cho dân làng, thì thái độ của họ đối với cậu sẽ thay đổi”
Nhiệm vụ mới: Sự nghi ngờ của Kokun
Thợ săn Kokun đã gặp rất nhiều người chỉ biết nói mà không biết làm. Để chống lại lũ Orc người ta không chỉ cần sự can đảm mà còn cần đầu óc sắc bén nữa.
Bắt 5 con kiến khổng lồ để chứng minh sự can đảm của bạn.
Độ khó: C
Phần thưởng:
Sự ghi nhận của dân làng.
Hình phạt cho sự thất bại:
Thợ săn Kokun sẽ không nói chuyện với bạn nữa
Một nhiệm vụ mới.
Kokun nheo mắt lại và tiếp tục:
"Đó là một bài thử nghiệm dành cho cậu. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cậu từ chối. Xem ra việc này là một thách thức đối với một người ngoài"
Weed im lặng một lúc rồi trả lời chắc chắn:
"Tôi sẽ đi bắt những con kiến khổng lồ"
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ
"Tôi hy vọng như vậy. Cậu có thể tìm thấy những con kiến khổng lồ ở phía tây. Chúng rất dễ tìm. Mặc dù tôi không chắc chắn cậu có thể bỏ chạy khi có thứ gì đó không may xảy ra”
****
Weed rời làng và quay lại ngọn đồi, nơi những người đàn ông của cậu đang ẩn náu. 10 Royal Knight, Buren, Becker, Hosram, Dale, 400 soldier và 50 priest. Một đội quân nhỏ do Weed lãnh đạo!
"Tiếp tục chờ đợi"
"Tuân lệnh, thưa chỉ huy!"
Weed đứng trước tảng đá ở lối vào hang động và lấy ra các dụng cụ điêu khắc của mình. Cậu bắt đầu khắc tác phẩm của mình, dao điêu khắc Zahab và một cái đục đang di chuyển trong tay cậu với một tốc độ đáng kinh ngạc!
Cậu khắc một khuôn mặt quen thuộc mà đôi khi vẫn xuất hiện trong giấc mơ của cậu! Bộ mặt của Seoyoon từng là mô típ trong một số tác phẩm điêu khắc của cậu.
'Mình hy vọng nó sẽ là kiệt tác cấp I...’
Weed có hy vọng rất lớn. Cậu chưa bao giờ thất bại trong việc khắc khuôn mặt Seoyoon...
Trong các tác phẩm điêu khắc của mình, cậu đã cố gắng rất nhiều lần để khắc khuôn mặt của những cô gái khác, nhưng chưa một lần thành công.
Bởi vì có các chi tiết nhỏ nên rất khó để tái tạo khuôn mặt của ai đó. Đôi khi nhìn vào một khuôn mặt xinh đẹp bạn thấy rằng vẫn thiếu một cái gì đó. Dường như nếu bạn làm cho mũi cao hơn một chút hoặc mắt lớn hơn, bạn sẽ đạt được sự hoàn hảo.
Đặc biệt là trường hợp của khuôn mặt phụ nữ.
Nhưng trong thực tế, nếu bắt đầu thay đổi một cái gì đó bạn sẽ có được kết quả bất ngờ. Bằng cách thay đổi nhỏ bạn có thể thay đổi sự cân bằng tổng thể. Đó là lý do tại sao mà lợn lành toàn bị chữa thành lợn què.
Đối với mỗi lần điêu khắc thất bại, danh tiếng sẽ giảm xuống. Weed muốn tránh điều đó, nên cậu chỉ khắc mỗi khuôn mặt Seoyoon. Bề ngoài của cô rất hoàn mỹ, nếu thay đổi biểu hiện một chút, thì cậu có thể thay đổi cả bầu không khí xung quanh.
Hiện tại, Weed quyết định khắc Seoyoon giống một chiến binh đáng sợ.
Đối với trang phục và áo giáp, cậu đã khắc các trang bị của lính đánh thuê phía Bắc, cậu nghe nói rằng, trong số họ có rất nhiều lính đánh thuê là nữ.
Sự quyết liệt và tự tin của Seoyoon với một thanh kiếm trước mặt trông giống như cô đang canh gác và ngăn chặn lũ quái vật nguy hiểm. Đó là một hình ảnh hoàn hảo của một lính đánh thuê hiên ngang và tự hào.
Kiệt tác cấp I. Bạn đã hoàn thành bức tượng: Nữ chiến binh đánh thuê
Các vùng đất nghèo nàn ở phía bắc, nơi không thích hợp cho nông nghiệp, vì vậy rất nhiều phụ nữ nơi đó trở thành lính đánh thuê để bảo vệ ngôi nhà của họ và kiếm được chút tiền. Họ không bao giờ rút lui và luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Với vũ khí trong tay, họ không bao giờ sợ hãi trước những con quái vật nguy hiểm nhất của miền Bắc! Kể từ khi các knight trở nên quá kiêu ngạo, nhiệm vụ gìn giữ hòa bình đều đặt lên vai những người lính đánh thuê.
Giá trị nghệ thuật: 600
Hiệu ứng:
Tốc độ hồi HP và MP tăng 15%, hiệu quả trong một ngày
Tốc độ di chuyển tăng 15%
Charm tăng 100 điểm
Strength tăng 10 điểm
Agility tăng 10 điểm
Tất cả chỉ số tăng 5 điểm
Một tuần sau khi nhìn thấy bức tượng, bạn có thể tham gia một nhiệm vụ tại guild lính đánh thuê với điều kiện tốt nhất.
Exp nhận được tăng thêm 5%.
Hiệu ứng không cộng dồn với các tác phẩm điêu khắc khác
Số kiệt tác cấp I được tạo ra: 5
Exp skill Sculpture Mastery đạt mức
Fame tăng 85 điểm
Endurance tăng 1 điểm
Chỉ số mới: Charm
Charm:
Chỉ số này thể hiện khả năng thu hút mọi người. Chủ yếu là thu hút những người khác giới. Bạn trở nên hấp dẫn hơn và quyến rũ hơn. Một trong những thuộc tính chính dành cho class Bard, Dance và trưởng nhóm. Nếu nghề nghiệp của bạn có liên quan đến việc chế tạo, charm sẽ giúp bạn tạo ra các tác phẩm chi tiết hơn.
Do nghề nghiệp của bạn, chỉ số charm của bạn tăng thêm 20 điểm.
Fortitude tăng 5 điểm
Việc sử dụng hình ảnh của Seoyoon lại một lần nữa thành công.
‘Hmm, tác phẩm điêu khắc này không ảnh hưởng nhiều việc chiến đấu, nhưng nó tăng exp nhận được, cũng không đến nỗi tệ lắm’
Và cậu cũng có thêm một chỉ số mới có ảnh hưởng đến kỹ năng điêu khắc của Weed, một món quà bất ngờ nhưng khá hay.
"Hmmm..."
Weed lấy lưỡi dao để làm gương, cố gắng kiểm tra nhan sắc của mình xem có thay đổi tí nào sau khi có chỉ số mới không.
Sau đó, cậu tạo một tư thế đẹp nhất của mình và ra lệnh cho những người lính của mình.
"Tập hợp tất cả mọi người. Chúng ta chuẩn bị di chuyển ra ngoài!"
Weed và đội quân của mình đi ra cánh đồng để săn những con kiến khổng lồ.
"Các priest, chuẩn bị tác chiến, buff cho các warrior"
"Rõ. Hỡi thần Freya, xin ngài vui lòng ban lại sức mạnh cho những bậc tôi tớ trung thành này để họ có thể chiến đấu chống lại cái ác, Bless!"
Các priest sử dụng buff lên cả đội. Giáo hội Freya đã gửi các priest tốt nhất của họ cho Weed, nên việc buff cho 400 binh sĩ cùng một lúc không phải là một vấn đề khó đối với họ.
Nhưng Weed vẫn quyết định hành động cẩn thận. Cậu tin rằng nếu cậu để những người lính tham gia vào cuộc chiến ngay từ đầu thì không thể tránh khỏi thiệt hại, mặc dù có sự hỗ trợ của các priest.
"Những Knight di chuyển về phía trước cùng với tôi, phần còn lại đi sau chúng tôi ở một khoảng cách nhất định"
Những Royal Knight đã càu nhàu nhưng vẫn làm theo lệnh của Weed.
"Chúng tôi sẽ chỉ nghe lệnh lúc này thôi"
"Cho đến khi chúng tôi hoàn thành sứ mệnh của mình thì chúng tôi phải nghe theo anh. Nhưng không có nghĩa là chúng tôi làm điều đó vì tôn trọng anh"
Weed đã bị bơ ở trong làng! Và ở đây cậu cũng bị bơ luôn!
Weed thở dài và để các Knight đi đầu trên con đường tìm kiếm những con kiến.
Khi cậu nghe Kokun kể, cậu khá chủ quan về chúng. Những con kiến to, và chúng khó bị bắt, rồi sao? Tuy nhiên sau khi nhìn thấy những con quái vật cậu không thể không ngạc nhiên:
"Woah, chúng thực sự rất lớn!"
Mặc dù những con kiến thông thường chỉ dài khoảng 1 cm, nhưng những con quái vật đang chạy xung quanh cánh đồng phía trước kia dễ cũng phải vài mét. Và chúng còn di chuyển cực kỳ linh hoạt nữa!
"Đừng có bận tâm đến kích thước của chúng, chúng ta đi nào! Tấn công!"
Weed cùng với các Knight lao về phía con quái vật. Nhưng chúng di chuyển quá nhanh. Một bước của chúng cũng phải vài mét cmnr mà lại còn rất mạnh nữa chứ.
Những Knight đã phải cực kỳ cẩn thận để tránh một cuộc tấn công trực diện bằng những bước di chuyển ở tốc độ của con kiến.
Weed cảm thấy thất vọng.
‘Mình đã dành rất nhiều điểm danh tiếng để thuê họ, vậy mà tất cả mình nhận lại... '
Những Knight không thể giết nổi một con kiến! Những chiến binh dũng cảm chỉ biết chạy lòng vòng để cố gắng né tránh những con quái vật.
"Chúng ta cần phải làm chậm con kiến lại! priest, sử dụng làm chậm đi!"
"Chúng tôi sẽ thực hiện điều đó”
Rất may, faith của Weed đã giúp cậu có thể chỉ huy các priest. Họ đã thực hiện lệnh của cậu một cách nhanh chóng và chính xác.
50 priest đọc lời cầu nguyện cùng một lúc:
"Vẻ đẹp của nữ thần Freya, xin người hãy dừng tất cả những chuyển động của kẻ thù lại. Sức mạnh đức tin của chúng con, Slow!"
Những lời cầu nguyện của các priest bắt đầu có hiệu lực. Tốc độ di chuyển của những kiến khổng lồ bắt đầu chậm dần đều. Những lời cầu nguyện của 50 priest sẽ cộng hưởng và kết quả là nó hiệu quả hơn rất nhiều so với lời cầu nguyện của một priest đơn lẻ.
Sau một vài giây, những con kiến đóng băng tại chỗ.
"Các Knight, tấn công! Các Archer, bắn tên vào nó! Những người còn lại, hãy bảo vệ các priest"
“Rõ!”
Một trăm lính đồng loạt kéo cung và bắn ra một rừng tên cắm ngập vào những con quái vật đứng bất động. Vì những con kiến quá lớn nên rất dễ nhắm vào nó.
Còn lại 300 binh sĩ bảo vệ các priest. Và Weed xông lên tấn công những con kiến.
Họ phải rất khẩn trương, vì các priest đã phải liên tục tiêu hao MP để giữ phép.
'Chúng ta không thể để tình trạng này kéo dài’
Những đòn tấn công của các Archer dần dần đã làm cho HP của lũ quái vật giảm.
‘Bọn nó quá lớn nên những mũi tên chỉ như muỗi đốt thôi …’
Cũng như Weed, các Knight cũng tấn công những con kiến. Họ đã leo lên đầu và dùng kiếm phá vỡ vỏ của chúng, trong khi một số khác thì cắt cụt chân những con kiến.
Weed học theo những knight, cũng leo lên đầu con kiến. Việc đó rất nguy hiểm nhưng sự nguy hiểm không thể cản bước cậu. Cậu cùng với các hiệp sĩ đã chém mạnh vào đầu con kiến.
Những con kiến khổng lồ đã bị giữ chân trong một thời gian dài.
Đôi khi chúng giãy dụa để làm suy yếu phép làm chậm của các priest và lắc các knight rơi khỏi người chúng. Mỗi khi như vậy tim Weed lại mất một nhịp. May mắn thay các Knight không chết dễ dàng như vậy, vì vậy sau khi bị rơi xuống và mất máu, họ được các priest hồi lại máu và lại quay trở lại cuộc chiến.
Theo cách đó, một giờ sau, đội quân chiến đấu của Weed đã giết đến con kiến cuối cùng.
Bạn đã lên lv
Bạn nhặt được cái vỏ bằng chitin khổng lồ.
Bạn nhặt được râu của con kiến khổng lồ. Bạn có thể sử dụng chúng để tìm các hang động, nơi con kiến chúa đang ẩn náu.
"Tuyệt vời"
Chỉ sau khi đánh bại những con kiến, Weed mới nhận ra rằng lv của bọn chúng trên 350.
"Chúng khỏe vcđ”
Phải mất khá nhiều skill để chống lại những con quái vật mạnh mẽ như vậy. Đó là nhờ chỉ số fame của cậu khá cao, đồng thời việc hoàn thành những nhiệm vụ trước cũng làm cho level của cậu tăng.
Sau khi thu thập tất cả các loot và dẫn đội quân của mình trở lại nơi ẩn náu, Weed quay trở lại ngôi làng.
Ở đó, cậu đã đưa mấy cái vỏ kiến cho Kokun xem.
"Tôi quả thực cũng không hi vọng gì nhiều, vì tôi nghĩ cậu chỉ là một tên hay khoe khoang. Nhưng tôi đã sai, cậu thực sự đã đánh bại những con kiến khổng lồ"
Kokun cẩn thận kiểm tra các vỏ kiến mà Weed đã đưa.
"Thật thú vị. Bằng cách đối phó với chúng, cậu đã chứng minh rằng cậu thực sự là một chiến binh giỏi. Sẽ không ai nghi ngờ cậu nữa"
Hoàn thành nhiệm vụ: Sự nghi ngờ của Kokun
Trong ngôi làng của những người lưu vong chỉ có một vài người đủ sức để săn được 5 con kiến khổng lồ. Và những người đó được gọi là những chiến binh vĩ đại nhất và họ cũng là những người bảo vệ ngôi làng. Bây giờ Kokun sẽ lan truyền những tin tức về một chiến binh vĩ đại cho những người dân trong làng biết.
Phần thưởng:
Con dao của Kokun
Điểm exp
Fame tăng 6 điểm
Lần này Weed cũng kiểm tra thanh kinh nghiệm. Đối với nhiệm vụ này, cậu đã tăng được 15% thanh kinh nghiệm. Nhưng quan trọng nhất là cuối cùng dân làng sẽ bắt đầu chấp nhận cậu.
"Đây là con dao của tôi. Bây giờ nó thuộc về cậu. Một chiến binh vĩ đại như cậu sẽ là một người bạn mà tôi luôn chào đón hết mình"
Kokun lấy ra một con dao nhỏ và đưa nó cho Weed.
"..."
Đó là con dao bẩn thỉu và cũ xỉn nhất mà Weed từng thấy trong trò chơi.
"Và tôi có thể dùng nó để làm gì?"
"Nó có thể dùng để tước vỏ cây khỏi thân. Con dao rất hữu ích đó"
Weed quyết định không trả lời, cậu đã có con dao Zahab và quà của Kokun là không cần thiết đối với cậu.
"Tôi sẽ tiếp tục kể câu chuyện về ngôi làng. Nó nằm ở một vị trí thực sự rất nguy hiểm. Nếu cậu hành động nóng vội, cậu sẽ dễ dàng lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân. Đó là lý do tại sao cậu không bao giờ được phép đánh giá thấp lũ Orc. Ngay từ thuở bé, chúng đã được dạy để đánh nhau với lũ quái vật, những con quái vật rất mạnh... có thể nói rằng lũ Orc là loài cai trị vùng đất này"
"Tôi hiểu rồi. Phải tránh xa lũ Orc."
"Đúng vậy, nếu cậu coi trọng tính mạng của mình. Tuy nhiên, trên đỉnh núi Yuroki là nơi sinh sống của lũ Dark Elf (yêu tinh bóng tối). Hơn nữa gần đây một số sinh vật bóng tối sử dụng phép thuật đã xuất hiện và liên minh với lũ Elf"
Ánh mắt Weed trở nên hăng hái hơn.
"Anh có thể cho tôi biết thêm về điều đó không?"
"Những thợ săn trong làng, như tôi, không nhận thức được những gì đã xảy ra ở vùng núi Yuroki. Nhưng chúng tôi đã nhiều lần nhìn thấy lũ Orc chiến đấu với lũ Dark Elf. Lũ Orc đã chiến thắng hầu hết lần, mặc dù lũ Elf đã sử dụng ma thuật hắc ám và triệu hồi linh hồn. Nhưng kể từ khi những sinh vật bóng tối xuất hiện, lũ Orc bắt đầu thua nhiều hơn. Thua rất nhiều trận. Hơn nữa, những con Orc bị giết đã sống lại và giết đồng loại của mình. Tôi đã suýt bị giết vài lần khi tôi đứng xem những trận chiến của chúng."
Weed đã nhận ra những sinh vật bóng tối - đồng minh của lũ Dark Elf. Đó là lũ Necromancer của Balkan Demoff.
"Lũ Dark Elf bắt đầu chiến thắng. Chúng thậm chí còn xây dựng tường thành, một pháo đài và sau đó là những ngọn tháp ở trung tâm vùng núi. Những thứ đó có vẻ kỳ lạ, phải không?"
“Đúng vậy”
Elf là chủng tộc sống trong sự hòa hợp giữa thế giới và tự nhiên.
Và mặc dù lũ Dark Elf thích chiến đấu, nhưng chúng vẫn sống trong môi trường tự nhiên. Vậy tại sao chúng lại xây dựng một pháo đài và sống trong đó?
"Tôi có cảm giác rằng, lũ Elf đang chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh. Có phải chúng sẽ bắt đầu một cuộc chiến quy mô lớn với lũ Orc và chúng đang che giấu điều gì đó đằng sau những bức tường thành? Tôi không biết chính xác điều gì đang xảy ra, tôi chỉ có thể suy đoán thôi. Tuy nhiên có một điều tôi có thể khẳng định là: kể từ khi có sự hỗ trợ của lũ Elf, màn đêm ở vùng đất của chúng tôi trở nên dài hơn"
“Dài hơn?”
"Vào một thời điểm nhất định, một đám mây đen xuất hiện từ pháo đài của lũ Elf và bao phủ toàn bộ bầu trời. Thời gian mà chúng tôi có thể nhìn thấy mặt trời tiếp tục giảm. Hãy chờ đến buổi tối và cậu sẽ thấy điều đó"
Đó là cách mà Weed nắm bắt được những tình hình khó khăn trong vùng đất tuyệt vọng.
"Nhân đây, nếu cậu gặp 2 anh em Moss và Amy trong làng, cậu không được nói chuyện với họ về hình dạng biến đổi của lũ quái vật. Còn bây giờ tôi cần phải đi săn đây"
Kokun cầm khiên của mình, quay đầu và rời khỏi làng.
****