“Con bà nó, sao chúng nó có thể máu chó vậy chứ…”
Một số tộc nhân Elf tai nhọn đứng cùng anh.
“Thật ghê tởm.”
“Tiếng gào thét khắp nơi. Hỏa tinh linh cũng phải trốn chạy trong sợ hãi.”
Tộc Elf có thể nghe và hiểu lời nói của các tinh tinh, về sự khủng khiếp đang xảy ra ở chốn này. Hậu quả của phép thuật Summon Flaming Meteors khiến Tinh linh của tất cả các nguyên tố đều trở nên hoảng loạn.
“Chúng ta cần phải giúp đỡ mọi người. Sử dụng kỹ năng Spirit Healing đi.”
Sau khi tộc Elf rời đi, Miretas lặng lẽ chìm trong suy nghĩ của bản thân.
‘Vậy ra đây là Royal Road? Công lý thuộc về kẻ mạnh, chúng chẳng cần biết mình sẽ hại chết bao nhiêu người, chỉ đơn giản vì chúng có quyền?’
Anh hồi tưởng lại lúc còn là tân thủ.
Vì giá đất trong thành phố quá đắt, anh đã phải nhặt sỏi và đào đường dẫn nước ở một vùng đất hoang bên ngoài mấy tòa thành để trồng rau. Niềm hạnh phúc và thõa mãn, ngắm nhìn những hạt giống mình gieo nảy mầm và lớn lên…Trong khi những người chơi khác kiếm tiền và lên cấp nhờ vào nhiệm vụ và đi săn quái, anh đã mưu sinh bằng những bó rau nhà trồng không thuốc sâu ở ngoài chợ.
“Miretas, đi săn gái, à quái đi. Bọn tao mới tìm được một bãi săn ngon vl, vàng lênh láng, EXP tràn trề.”
“Các chú next đi cho anh chăn rau, hẹn lần sau nhé.”
“Kệ nó đi. Nông dân thì săn quái đ’ gì.”
Dần dần anh bắt đầu dành ít thời gian hơn cho bạn bè của mình, những người mà anh từng chơi chung hồi còn học mẫu giáo. Mỗi khi mưa to hay hạn hán, anh đều có chung một nỗi niềm đó là lo lắng cho những cái cây của mình. Đôi khi chúng bị phá hoại bởi lũ quái vật hoặc những con thú, nhưng anh vẫn sẽ gieo và cày mãi mãi.
Trong những ngày đầu ở Royal Road, có rất ít người thích làm ruộng. Cả một lục địa rộng lớn đang chờ khám phá, ngày ngày gieo hạt làm rẫy để đổi lấy vài đồng bạc lẻ dường như không phải một công việc tốt với họ. Thế nhưng, là một nhà nông chăm chỉ, Miretas trồng các loại cây khác nhau và trở nên thân thiết với những thương nhân bán hạt giống ở các cửa hàng hoặc ngoài chợ và cả trên... Lazada.
“Chăn gái mà cũng siêng như chăn rau thế này có phải ngon không. Cậu thử gieo mấy hạt giống này xem nào”
“Thể loại gì đây, tôi mới thấy lần đầu đấy?”
“Một loài hoa… Nó khá nổi tiếng trong giới quý tộc. Nghe đâu giống hoa này là đặc sản của vùng Britten, nên sẽ rất tuyệt nếu ta cũng trồng chúng ở đây.”
Những hạt giống kì lạ này có những điều kiện ẩn để nảy mầm, và cũng khá khó để trồng. Cho dù có cố gắng hết sức để làm nó nảy mầm, thì những cây non vẫn khô héo và chết nếu ánh sáng quá nóng và gió thổi quá mạnh. Chúng còn cần một lượng nước tưới đặc biệt; chỉ cần hơi ít hoặc hơi quá một chút, chúng sẽ dần úng và chết.
Nhờ đam mê, suy ngẫm, quan sát, Miretas thành công làm cho hoa Paradoria nở.
“Thành công rồi! Tụi quý tộc sẽ chết mê chết mệt với nó cho xem!”
Paradoria của anh được bán với giá cao ở khu chợ địa phương, và được đăng kí như là đặc sản của khu vực sau khi được nâng cao chất lượng. Sau khi bán toàn bộ số hoa đã trồng suốt cả một năm ròng rã, từ nông dân chăn rau, Miretas đã trở thành đại gia bán hoa. Anh đã có thể hưởng thụ cuộc sống giàu sang và nổi tiếng, nhưng vì đam mê nên anh vẫn tiếp tục thử thách bản thân và trồng nhiều loại cây khác. Anh đã mua một mảnh đất và trồng nhiều loại thảo mộc, trái cây và hoa khác nhau cũng như các giống loài quý hiếm, mang đặc tính phép thuật và các loại cây vùng biển. Bằng việc trồng những loại nguyên liệu mang đặc tính ma thuật cực hiếm, anh một lần nữa đạt được danh vọng, tiền tài, và cũng thành công trong việc cải tạo giống.
Khi các Guild uy tín tàn phá đất đai qua những cuộc chiến tranh và đánh thuế nặng nề lên người dân, anh chỉ biết chịu đựng
‘Thế giới này rất đẹp. Mình sẽ sử dụng kĩ năng làm nông để làm giàu cuộc sống của mọi người.’
Ở lãnh thổ của vương quốc Dale lúc trước, anh tiếp tục công việc làm nông để cung cấp những bữa ăn no đủ không chỉ cho người chơi, mà cho tất cả người dân ở nơi đây. Sau đó anh chuyển đến vương quốc Arpen sau nhiều gian nan, nhưng anh không ngờ rằng Guild Hermes sử dụng cách tàn bạo như vậy để triệt hạ đối thủ của chúng.
‘Mình đã quá chủ quan, cứ nghĩ là mang theo một số loại cây dùng trong chiến đấu là được. Mình tự thỏa mãn chỉ với chút ít công sức ít ỏi bỏ ra… Nhưng bây giờ mình sẽ cho chúng thấy toàn bộ sức mạnh của đất đai và cây cối.’
***
“Đau vl…”
“Urrgghh… Éo thể tin mình lại chết như vậy…”
Những người chơi bị nhiễm Alkin đều nằm gục xuống đất; nó là một dịch bệnh cực kì dễ lây lan, vậy nên đó là cách để biết ai đã bị nhiễm và tránh đi đến gần.
“Ráng một chút thôi. Mass Cure!”
Kể cả phép hồi phục từ những Priest cấp cao cũng không có chút tác dụng. Tình trạng của những người bệnh nhanh chóng xấu đi, căn bệnh làm họ mất máu từng chút một.
“Hỡi sức mạnh của những tinh linh thần thánh, hãy cứu lấy con người đau khổ này. Healing Touch!”
“Ở đây!”
“Có người nhiễm bệnh ở đây. Sắp dẹo đến nơi rồi.”
Các Priest cố gắng hồi phục lại lượng máu đã mất, nhưng số lượng người ngã xuống ngày một tăng. Kết quả tất cả Priest đều cạn mana và họ thậm chí không không thể sử dụng thánh thuật được nữa.
Bạn đã bị nhiễm Alkin.
Căn bệnh xâm nhập và làm suy yếu hệ miễn dịch của bạn.
Tứ chi của bạn đang bủn rủn, bắt đầu thấy chóng mặt.
11 máu bị mất đi mỗi giây.
Lượng máu và mana tối đa bị giảm đi.
Hiệu quả của thánh thuật giảm.
Ngay cả các Priest, với sức đề kháng tuyệt vời với bệnh tật và lời nguyền nhờ vào phép bảo vệ thần thánh, đang bắt đầu bị nhiễm bệnh từng người một.
“Tránh xa ra! Không thể làm gì hơn được đâu.”
“Đừng đến gần họ!”
“Mọi người, làm ơn, hãy cứu những người khác cho dù phải bỏ chúng tôi lại ở đây.”
“Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi.”
Mặc cho tất cả những cố gắng cứu chữa, cuối cùng những người chơi thuộc class Holy cũng bị nhiễm bệnh.
Những người chơi bị bỏ lại trên mặt đất chết dần và biến mất chậm rãi.
“*Sob*. Tôi thực sự muốn có một cuộc chiến tuyệt vời, kể cả thua cuộc… nhưng giờ thì…”
“Tao trên lv 300 rồi, thế đ nào lại chết vì siđa chứ không phải chết trận.”
“Bọn Hermes bẩn thỉu…”
Một số người chơi không từ bỏ hi vọng, và cố cầm cự bằng cách cắn thuốc hồi máu. Nhưng cũng không thể tránh được điều hiển nhiên ấy; Những người level cao sẽ sống thọ hơn, nhưng cuối cùng tất cả đều phải cạp đất hết.
Mọi người cố gắng tránh nhiễm bệnh bằng cách cách li những người bệnh, nhưng phạm vi lây nhiễm của căn bệnh khá lớn; kể cả những người đang trốn ở khá xa cũng bị nhiễm, và số lượng người bệnh cứ thế mà tăng đến khi kiểm dịch bắt đầu có hiệu quả.
***
Halma, Margo, Rewiss và Gran.
Bộ tứ ‘móc lốp” đang tự sướng ở đồng bằng Garnav.
“Giờ thì cứ để chúng nó thịt nhau thôi, chúng ta hết việc rồi”
“Đúng rồi, ngồi mát hưởng view”
“Kukuku. Hi vọng đây sẽ là một trận đại chiến đúng nghĩa. Tụi mình đến đây hóng hớt là chính; mong rằng nó xứng đáng với những khổ sở tụi mình phải bỏ ra”
Chúng đã đến các nhà hàng nổi tiếng trong các khu ẩm thực, nơi có đủ loại món ngon, và kết bạn với những người thuộc Hội Cháo Hành.
“Thứ nhất quan hệ, để trở thành thánh móc lốp, chúng ta cần phải tạo dựng quan hệ với kẻ thù, biết chưa!”
“Chuẩn cmnr. Chúng ta cần tìm ra thằng nào yếu nhất chỗ này và dụ nó đi vào hầm ngục. và… ọt!”
Bộ tứ không hề quan tâm đến tình hình thế giới do đang nghỉ ngơi ở đồng bằng Garnav; và thêm 1 lý do to như khủng bố là né đánh nhau và view từ xa. Nhóm mốc lốp gồm bốn mạng này vẫn sẽ trường tồn nếu lục địa Versailles bị hủy diệt.
Ngay khi thiên thạch rơi xuống đồng bằng Garnav, chúng đã bị hoàn toàn mê hoặc. Một đám mây hình nấm mọc lên, mặt đất rung lắc, cơn bão lữa dữ dội xuất hiện quét qua khắp nơi như thể bóp nghẹt chúng từ rất xa…Nó thực sự là một trải nghiệm duy nhất trong đời.
“Wow, vcl”
“Tuyệt vời. Thế này mới gọi là đánh nhau chứ!”
“Guild Hermes đúng là làm nức lòng người hâm mộ.”
“Phải chi chúng ta là Lafaye hoặc Bardray. Và cái chuyện triệu hồi thiên thạch hủy thiên diệt địa này sẽ là thú tiêu khiển của chúng ta mỗi ngày”
“Yeah, làm khủng bố thế thích đấy, Binladen mà đội mồ sống dậy cũng phải lạy chúng ta 3 cái, hắc hắc”
Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời đối với bộ tứ. Được ngắm nhìn một cảnh tượng đẹp quá sức tưởng tượng…và thậm chí còn tuyệt vời hơn nữa, chúng sẽ có cơ hội móc lốp những người chơi bị thương, rồi lột đồ.
“Tìm thằng nào sắp dẹo nào.”
“Ừa, chúng ta có thể giả vờ tiếp cận với nhã ý giúp đỡ, sau đó thì... xiên nó!”
“Kuhuhuhu. Chúng ta là mấy điều bỉ ổi thế này cũng chỉ vì đam mê mà thôi? Nào các anh em? Quẩy thôi nhỉ”
Bộ tứ móc lốp chạy hết tốc lực đến nơi thiên thạch rơi. Bầu không khí như thể trên chảo lửa, những đóa hoa lửa bắn tung tóe lên từ mặt đất.
“Nơi này ngay hiểm quá.”
Một người chơi bước đến chặn đường chúng, nhưng Halma nói với tông giọng nghiêm nghị.
“Không sao cả. Chúng tôi đến đây để giúp mọi người.”
“Các anh sẽ chết nếu đi xa hơn!”
Trong quá khứ chúng sẽ vượt qua người chơi này với vũ lực, nhưng qua thời gian bộ tứ đạt đến một tầm cao mới.
“Mạng của bọn tôi có là gì so với lẽ phải? Cái mạng quèn này có là gì chứ?”
“Ah…”
“Chúng tôi sẽ đến đó. Nếu có ai còn sống chúng tôi sẽ mang họ quay lại đây.”
Sau khi thuyết phục được người chơi đó, chúng tiến đến gần nơi thiên thạch rơi.
“Vừa xong cái chỗ này còn là một khu ẩm thức đấy. Tau nhớ có cái nhà hàng hải sản ở đây. Tau đã gạ ông chủ để được thêm miếng bào ngư.”
“Tất cả chỉ còn là cát bụi.”
Mặt đất hoang tàn, các công trình tan biến. Một vài người còn sống di chuyển, nhưng không có vẻ họ sẽ sống sót do các đám cháy ở những vết nứt trên mặt đất.
“Uuurgh…”
“Hey, có người còn sống kìa.”
Bộ tứ móc lốp lao đến trong phấn khích. Dù không gian xung quanh khá sáng sủa do ngọn lửa, nhưng chúng vẫn có thể hành sự một số chuyện đồi bại do tầm nhìn bị cản trở. Người mà chúng định xiên bị đá đè vào thân dưới ( L remind Fitz L ). Dù vậy, chúng có thể thấy bờ vai vững chắc, cơ bắp cuồn cuộn và một cái tai kỳ dị .
Còn ai khác ngoài Geomchi3.
“*Gasp*!”
“Oh, mấy ku đến giúp à?”
Giọng nói tông thấp và mạnh mẽ kéo theo ấn tượng đầu tiên đầy đáng sợ. Những tên móc lốp bị nhấn chìm trong do dự khi chúng định đâm sau lưng người kia.
‘Thần thái của hắn đáng sợ quá.’
‘Có ổn không khi giết hắn?’
‘Liệu chúng ta có thoát khỏi vụ này được không?’
Sau khi ra tín hiệu bằng mắt, chúng tiến lại gần anh hơn, nhưng bản năng mách bảo không nên gây sự với anh chàng này.
‘Wow, trông cái ánh nhìn chết chóc kìa.’
‘Có cần phải đáng sợ vậy không? Tau thà phang phập với quái thú, còn hơn....’
Đó là lần đầu tiên trong đời chúng sợ tè ra quần khi nhìn vào mớ cơ bắp căng phồng nơi cánh tay của anh chàng chúng định ám toán. Cùng lúc, chúng nhận ra ngay đó là ai.
‘Hắn là một trong những tên kiếm sĩ ác ma.’
Geomchi cùng các võ sư, vó sinh rất nổi tiếng ở vương quốc Arpen.
Gran nói một cách lo lắng.
“Ngài bị thương rồi.”
“Không có gì nghiêm trọng. Chú em có thể đẩy tảng đá ra không?”
“Vâng ạ. Tụi em sẽ giúp. Chu mi ngaaaa, có người gặp nạn!”
Bốn tên móc lốp đẩy tảng đá ra cùng với vài người chơi khác.
“*Gasp*!”
“Ah… Anh bị gãy chân rồi.”
Đùi của Geomchi3 bị cong lên khủng khiếp. Người ta có thể thấy đau trong Royal Road, theo lẽ thường anh phải thấy đau một chút. Anh có thể thoát chết sau vụ thiên thạch nhờ vào level đủ cao, Nhưng chắc chắn rằng anh phải mất một lượng lớn máu và thể lực.
Bốn tên đấy chỉ muốn ‘Chạy ngay đi’.
“Để tụi em kiếm ngay một em Priest 90-60-90 cho Sếp’s.”
“Priest? Đách cần, anh đây tự chữa được.”
“Nhìn sếp không giống Priest… sếp là Paladin à?”
“Hem. Ku có ít thảo dược không?”
Rewiss lấy ra một loại thảo dược màu đỏ có thể trị thương từ balo.
“Em có một ít nhưng chắc không giúp được nhiều.”
“Cảm ơn, vậy đủ rồi.”
Geomchi3 đặt thảo dược lên chỗ gãy, và tự nắn chân bằng hai tay.
* Crrruuunch!! *
Âm thanh xương bị ép buộc về lại vị trí đúng ngân vang, cái chân về lại hình dạng ban đầu.
“Tôi luôn làm vậy đó giờ, luôn thành công. Nhưng đây là lần đầu làm trong Royal Road.”
“…”
“Lululu.”
Geomchi3 vừa quấn băng vừa ngân nga “Hãy để em tìm thấy một hạnh phúc em đềm...”. Halma tò mò:
“Sếp’s chắc chưa thể đi lại bình thường nhỉ? Cần phải có một Priest trị thương.”
“Anh chú là Destroyer of Struggle.”
“Ý sếp là đền thờ của thần Battali…?”
“Nó đó.”
Danh hiệu ‘Destroyer of Struggle’ đột nhiên trở nên nổi tiếng nhờ Weed.
“Mấy chú gọi nó là gì, ‘Fresh Power of Recuperation’? Nhờ nó mà anh đây có khả năng hồi phục nhanh chóng như thằng “hồ bơi chết chóc” trong phim của Marvel. Và cũng nhờ vậy anh có sở thích mới.”
“Đó là gì vậy?”
Geomchi3 đặt tay vô lửa.
* Blaaaze! *
Da thịt của anh bắt lửa và cháy
“Nhiêu đây là đủ cho anh dính một vết bỏng cấp độ bốn. Khá là vui khi làm vậy để tăng khả năng kháng lửa.”
“…”
Dù người ta không cảm giác đau đớn bằng ngoài thế giới thực, như vậy vẫn khá là đau. Nó cũng gây ảnh hưởng đến mặt tinh thần cho bất kì ai “bình thường”, khi thấy da thịt của mình bị lửa thiêu.
“Anh cũng nhận ra rằng khi tự thiêu đến sắp chết, đôi khi nó cũng tăng Toughness và kháng lửa. Việc này khá khắc nghiệt đúng chứ?”
“D-Dạ. Đúng.”
“Royal Road vui vc (vô cùng), nhưng thỉnh thoảng anh lại có chút bất cẩn. Chắc đến lúc cố gắng hơn để mạnh hơn rồi.”
“Em nghĩ đại ca mạnh sẵn rồi.”
Đột nhiên, Geomchi3 đứng lên và cười toe toét.
“Người anh em, cùng đi cứu những người khác nào.”
Cuối cùng, bộ tứ cùng Geomchi3 cùng thực hiện một sứ mệnh giải cứu những người bị thương còn sống sót, bọn chúng như những con cừu non nớt vậy.
***
Những người thuộc Cục tình huống khẩn cấp thuộc phương Bắc cảm thấy cay đắng bởi sự bất cẩn của họ.
“Bọn chúng mạnh đến mức không tưởng. Sức mạnh quân sự của đế chế Haven thật đáng kinh ngạc, huy động đến 20 binh đoàn ra chiến trường.”
“Phải thừa nhận là chúng đã tăng sức mạnh chiến đấu lên nhiều lần sau khi thống trị lục địa trung tâm.”
“Lũ máu chó, tôi nghi ngờ chúng là tàn dư của Taliban, chuyên sử dụng những hành động cực đoan để đối phó với kẻ địch”
Đế chế Haven có thể được gọi là bất khả chiến bại, nhưng người chơi phương Bắc luôn giành phần thắng. Họ tin vào số lượng người chơi ở đồng bằng Garnav, nhưng giờ họ đều bị dồn vào thế bí ở giai đoạn đầu của cuộc chiến.
Sự hối tiếc và tự vấn mọc rễ sâu trong lòng, sự thực là họ đã bị đánh phủ đầu một quả đau tê t(d)ái.
“Kẻ địch đánh chúng ta từ khắp hướng. Việc phản công với những tân thủ ở đây là bất khả thi.”
“Có người bảo chúng ta khó mà gây cho chúng bất kì tổn thất nào.”
“Chúng ta có thể triển khai các đơn vị phòng thủ không?”
“Không cần nói, éo đơn giản đâu. Đã rất khó để chặn lại 20 hướng tấn công rồi, và trên hết các người chơi cấp cao của chúng ta đã chịu quá nhiều tổn thất.”
“Cả lực lượng tấn công…? Chúng đã tính toán tất cả bước đi của ta.”
Guild Hermes đã cử gián điệp đến đồng bằng Garnav từ trước. Chúng đã chọn nơi tập trung nhiều người chơi nổi tiếng hoặc có sức ảnh hưởng và cho thiên thạch rơi. Do vài khu vực trọng yếu bị phá hủy bởi thiên thạch, rất nhiều người chơi phương Bắc chết ngay lập tức do thiên thạch.
“Chúng ta cần phải tập trung vào việc giải quyết Hội Phanzellope. Chúng ta phải ngăn cản chúng bằng mọi giá.”
“Khó lắm. Những tên Phantom Knight đó không dưới level 600 đâu. Những người dưới level 200 chắc chắn sẽ bị hoảng sợ khi lại gần và mất khả năng chiến đấu.”
“Chúng hầu như miễn nhiễm sát thương vật lý kể cả thánh thuật… nhưng chắn hẳn phải có điểm yếu chứ?”
“Cái dịch Alkin còn ghê hơn, hơn 30 ngàn người bị nhiễm rồi.”
“Nhưng chẳng phải theo báo cáo mới có 7 ngàn à?”
“Căn bệnh lan rộng rất nhanh từ lúc đó. Chắc giờ là 100 ngàn rồi.”
Cục tình huống khẩn cấp của Hội Cháo Hành vừa gặp khủng hoảng tuyệt đối. Họ đã bắt đầu một chiến dịch quân sự nhằm cản bước quân Hoàng gia, hiện đang di chuyển theo 20 hướng khác nhau, và phản công, tuy nhiên đó chỉ là nỗ lực ít ỏi. Họ đã ra lệnh huy động cho các đội cháo khác nhau đang đợi lệnh chiến, và khẩn trương đưa ra các chiến lược chiến đấu bao gồm những thành phần khác nhau trong quân lính, vị trí và chiến lược tác chiến. Thế nhưng, họ không tìm thấy chút hi vọng nào do Hội Phanzellope và dịch Alkin, họ rơi vào thế bí.
“Chúng ta không thể ngồi đây chờ chết được!”
“Vậy có thể làm gì? Có cách nào khác à…”
“Chuyện này đi quá xa rồi; chúng ta cần làm gì đó…”
Lemon, Vị thánh của Hội Cháo Hành!
Một sinh viên đại học ở thế giới thực, cô là linh vật của Hội Cháo Hành, cô đang buộc tóc mình lại dáng đuôi ngựa bằng 1 sợi dây.
“Tôi vừa nhận được tin của Weed-nim!”
“…!”
Sau lời nói của cô, một sự im lặng chợt bao trùm cả không gian.
Khi không có lệnh chính thức nào từ lãnh đạo của Hội Cháo Hành, có một cá nhân có khả năng điều hành tất cả mọi người trong bất kì trường hợp nào.
“Weed-nim nói anh ấy đang đến!”
“…!”
Team dịch: Đéo cần tên
Translator: OliveN
Editor: Ma cô