Thoát khỏi thời kỳ trẻ con số 1 đã không còn ăn chất lỏng trong ống nghiệm, mà là sửa lại ăn thực phẩm bình thường của con người.
Cùng lúc đó, từ đám nhân viên nghiên cứu thí nghiệm cho thấy, số 1 sau khi tiến vào thời kỳ thiếu niên, tốc độ thân thể trưởng thành của nó cũng dần dần ổn định, bắt đầu nảy sinh đồng bộ với giai đoạn trưởng thành của con người bình thường.
Mà đây cũng đã nói lên một chuyện, tuy rằng không rõ giống loài, nhưng là số 1 có thể có tất cả tình cảm biến hóa của loài người.
Đây quả thực chính là con đường công lược tốt đẹp để tăng lên độ hảo cảm.
Đương nhiên làm Quản Lăng vui nhất là khi nhìn thấy, từ sau khi độ hảo cảm tăng lên, thái độ của số 1 đối với cậu rõ ràng tăng lên thật lớn.
Không chỉ ngoan ngoãn tiếp nhận cậu đút ăn, hơn nữa theo độ hảo cảm lên cao cư nhiên còn mở ra công năng bán manh.
Shota mắt to đen nhánh ngập nước quả thực chính là phạm quy!
Game dưỡng thành cái gì quả nhiên là yêu nhất =w=.
Không cẩn thận phát động tình thương của cha ở đáy lòng? Thuộc tính Quản Lăng rốt cục đắm chìm.
Vì thế bắt đầu từ hôm nay, Quản Lăng hoàn toàn chìm đắm trong cuộc sống độ hảo cảm leng keng vang lên tốt đẹp, không thể tự kềm chế.
Dựa theo bày tỏ ấm áp nói đến ăn cơm, tán gẫu… vân vân và pla pla thủ đoạn, nhưng chỉ vài ngày Quản Lăng liền vô cùng thoải mái sờ rõ điểm quan trọng dâng độ hảo cảm lên của số 1.
Thông thường đút ăn và nói chuyện có thể đạt được chút ít độ hảo cảm tăng, mà bắt tay thì độ hảo cảm đạt được nhiều hơn hai loại này một ít.
Nhưng trải qua Quản Lăng nghiên cứu, cậu phát hiện không chỉ là bắt tay, tựa hồ tất cả tiếp xúc tứ chi đều có thể đạt được độ hảo cảm tăng.
Không ý thức là có gì không đúng Quản Lăng tỏ vẻ lạc quan với tương lai phát triển này.
Cơm trưa qua đi, đưa bữa ăn xuyên qua cửa sổ ngoài truyền lại ra ngoài, Quản Lăng trở lại khoang bồi dưỡng vọt tới ngồi ở trước vẫy vẫy tay với số 1 trong khoang.
Ánh mắt hơi hơi sáng ngời, số 1 run rẩy đứng lên, dán vách thủy tinh thong thả đi hai bước, đưa đầu tới gần trước một vòng tròn cỡ bàn tay.
Vòng tròn này là dùng để cho số 1 ăn, bởi vì số 1 vừa mới qua thời kì thiếu niên, bởi vậy năng lực tay chân còn chưa thể phối hợp, thức ăn chỉ có thể xuyên qua vòng tròn này đút cho số 1.
Nhưng sau khi đút ăn xong, vòng tròn này sẽ bị đóng, tuy Quản Lăng cho rằng một cái miệng nhỏ như vậy căn bản không có gì cần phải đóng.
Rõ ràng số 1 ngay cả đầu cũng chui không được.
Nghiêng người ngăn cản tầm mắt theo dõi, Quản Lăng thật cẩn thận mở vòng tròn ra, cũng rất nhanh cúi đầu chụt một cái trên ót số 1.
Nhất thời, trên mặt tái nhợt của số 1 phiếm ra hai đóa đỏ ửng không quá rõ ràng, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhẹ nhàng chớp chớp, tựa hồ là có chút thẹn thùng xoay người, dựa vào ngồi xuống.
Ui mẹ ơi, có cần manh như vậy hay không…
Hoàn thành nhiệm vụ an ( trêu) ủi ( đùa) thông thường, thỏa mãn nghe thanh âm độ hảo cảm dâng lên trong đầu, Quản Lăng trong lòng vô cùng sung sướng.
Loại phương pháp công lược sung sướng cả tinh thần và thể xác này quả thực thích xót hơn người.
Tui liền thích loại thiếu niên tốt biết lễ phép như cậu!
Đánh giá tiếp qua một hai ngày mình sẽ có thể dễ dàng xoát đầy hảo cảm, hoàn thành nhiệm vụ đầu mối chính, Quản Lăng xoay người đi đến giường nhỏ của mình, quyết định trước ngủ trưa thả lỏng một chút.
Nghe tiếng bước chân của Quản Lăng chậm rãi biến mất ở bên tai, thân ảnh dựa lưng vào vách thủy tinh hơi hơi run lên, động tác lưu loát.
Như có suy nghĩ sờ sờ vòng tròn lại lần nữa bị đóng, số 1 cong lên khóe môi, quay đầu nhìn chăm chú vào hướng Quản Lăng rời đi, trong đôi mắt đen nhánh xẹt qua một chút chiếm hữu cùng tham lam.
Không hề biết biến hóa của số 1 Quản Lăng sau khi tỉnh ngủ liền cảm thán thế giới thật là tốt đẹp, sau đó tiếp tục bắt đầu cuộc sống công lược xoát hảo cảm.
Vì để nhiệm vụ của mình mau chóng đạt thành, trong cuộc sống tiếp theo, Quản Lăng tận hết sức lực làm ra đủ loại hành vi trấn an số 1.
Cứ như vậy, độ hảo cảm của số 1 tất nhiên lấy tốc độ nhanh như hỏa tiễn mà tăng lên, vì thế giữa trưa hai ngày sau, Quản Lăng không hề trì hoãn nghe được thanh âm hệ thống vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ đầu mối chính một, điểm nhiệm vụ đã phát, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
“Đinh, địa điểm nhiệm vụ kế đã giải khóa, người chơi có thể tự động mở ra bản đồ mới để thăm dò, lấy bản đồ hoàn thiện của thế giới này…”
Thần thanh khí sảng nghe âm hưởng máy móc vang, Quản Lăng vui mừng nhìn nhìn số 1 trong bồi dưỡng, đem một ngụm cơm cuối cùng đút vào miệng số 1, vỗ vỗ tay đứng dậy, quyết định đi thăm dò thế giới mới bị Mosaic chặn.
Nhưng mà, hành động của Quản Lăng còn chưa bắt đầu, cậu liền nhận được viện trưởng gọi đến.
Không sai chính là viện trưởng liếc mắt một cái liền nhìn trúng Quản Lăng đưa cậu tới làm nhân viên chăn nuôi trong truyền thuyết kia.
Không nghĩ tới cư nhiên thật sự có một NPC như vậy mà không phải hệ thống tùy tùy tiện tiện chế ra, Quản Lăng tỏ vẻ rất khiếp sợ.
Sau đó, nháy mắt nhìn thấy viện trưởng, Quản Lăng rốt cục biết mình vẫn là quá ngây thơ rồi.
Trợn mắt há hốc mồm nhìn viện trưởng trên mặt chỉ viết hai chữ to thậm chí ngay cả miệng cũng không có mà lại vẻ mặt nghiêm túc ngồi trước mặt mình, Quản Lăng nhất thời có chút HOLD không được.
Đờ mờ đây còn không bằng chỉ là một cái tên đâu!
Mặt như vậy xuất hiện ở trên đường lớn thật sự không thành vấn đề sao?
“Quản Lăng, cậu hiểu được không?”
Bị thanh âm viện trưởng từ thế giới phun tào kéo về, Quản Lăng cố gắng khống chế bản thân chống lại mặt viện trưởng chỉ có hai chữ, sắc mặt cứng ngắc: “Kia cái gì, viện trưởng ngài có thể nói lại lần nữa không?”
“Tốt, nếu cậu hiểu được vậy đi làm đi.”
Gật gật đầu, viện trưởng đưa tay ném hai tờ giấy lên bàn, “Chứng minh và ảnh chụp đều đã chuẩn bị tốt, nhất định phải nhớ rõ sau khi xong xuôi rồi trở về.”
Chờ đã viện trưởng, không phải đã nói là nói lại một lần sao?!
Mặt đầy máu nhìn viện trưởng lấy tốc độ mắt thường cũng không thể bắt giữ biến mất ở trong phòng, Quản Lăng dại ra chốc lát, chậm rãi mở ra tờ giấy đầu tiên.
Bốn chữ to chứng minh hộ tịch ánh vào trong mắt, Quản Lăng trước mắt sáng ngời, trong đầu nhanh chóng phản ứng lại.
Mẹ ui cậu còn tưởng là chuyện gì, thì ra chỉ là làm một cái hộ khẩu cho số 1 mà thôi.
Bằng vào suy nghĩ thông minh của mình hiểu rõ ý của viện trưởng Quản Lăng lục tục cầm hai tờ giấy đi tới bệnh viện ngoài phòng thí nghiệm, thành công mở khóa bản đồ mới.
Ở bên ngoài đứng trong chốc lát, Quản Lăng nhìn lại vị trí phòng thí nghiệm một chút, vẫn cứ cảm thấy mình hình như đã quên cái gì.
Đến tột cùng là đã quên cái gì đây?
Đúng lúc này, một tiếng hét thảm từ trong bệnh viện đột nhiên truyền ra, Quản Lăng cả người chấn động, theo bản năng chạy vào trong bệnh viện.
Bệnh viện vốn tĩnh lặng lúc này đã là một mảnh hỗn loạn, vô số nhân viên nghiên cứu mặc áo dài trắng đều từ dưới lòng đất chạy lên, hoảng hốt lo sợ chạy tới cửa.
Đưa tay ngăn lại một nhân viên nghiên cứu sắc mặt vặn vẹo, Quản Lăng nghi hoặc nói: “Mấy người chạy cái gì?”
Nhân viên nghiên cứu giãy dụa muốn vung Quản Lăng ra: “Đều là cậu, đều là cậu sai!”
Bị nhân viên nghiên cứu nói biến thành sửng sốt, Quản Lăng nhất thời rất phẫn nộ: “Mắc gì mà liên quan tới tôi, tôi rõ ràng vừa trở về!”
“Vòng tròn đút ăn cho vật thể thí nghiệm số 1 không được đóng lại, số 1 chạy ra! Thứ đó có tính công kích rất mạnh, hiện tại toàn bộ người trong phòng thí nghiệm đều sắp bị nó giết sạch sẽ!”
Ngớ ra nhìn nhân viên nghiên cứu vẻ mặt bi phẫn, Quản Lăng có chút chột dạ buông lỏng tay ra.
Lập tức, nhân viên nghiên cứu được Quản Lăng buông ra liền giống như một con ngựa hoang thoát khỏi dây cương chạy như điên ra cửa bệnh viện.
Không biết khi nào thì tiếng kêu thảm thiết trong bệnh viện đã hoàn toàn đọng lại, trong yên tĩnh, một trận tiếng bước chân rõ ràng từ phía sau Quản Lăng vang lên, chậm rãi quanh quẩn trong sảnh lớn không có một bóng người.
Yên lặng ực một cái, ngón tay Quản Lăng run run không thể nhanh cầm trang giấy mỏng manh.
Một trận cảm giác lạnh như băng mát dần dần hiu hiu sau gáy, cẳng chân Quản Lăng cứng đờ, sợ tới mức rơi lệ đầy mặt.
Đờ mờ cốt truyện phát triển có cần hung tàn như vậy hay không, chẳng qua là ra ngoài một chút thôi mà toàn bộ người trong bệnh viện đều chết hết lại là cái tiến hành thần thánh gì a shết!
Tui chẳng qua là một nhân viên chăn nuôi vô tội mà thôi nha hức hức hức.
“Quản… Lăng…” Thanh âm mang theo khàn khàn từ phía sau chậm rãi vang lên, tuy rằng Quản Lăng cũng chưa từng nghe qua thanh âm này, nhưng rất hiển nhiên, đây là số 1.
Bởi vì trong toàn bộ phòng thí nghiệm chỉ có số 1 mới biết được cậu gọi là Quản Lăng, đây vẫn là khi cậu đút ăn thuận miệng nói cho số 1.
Trực giác nói cho cậu, số 1 không có ý thương tổn cậu.
Cố gắng cố lấy dũng khí, Quản Lăng run rẩy quay đầu lại, chống lại một đôi con ngươi chứa đầy màu máu.
Biến, biến thân sao?
Trong đôi mắt vốn đen nhánh của số 1 tràn ngập từng đạo tơ máu đỏ tươi, nồng đậm làm cho người ta sợ hãi.
Nhìn chằm chằm Quản Lăng, số 1 tiến lên từng bước, thong thả dắt bàn tay Quản Lăng, “Anh sẽ không bỏ rơi tôi đúng không?”
Biểu tình cứng ngắc nắm bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của số 1, Quản Lăng quyết đoán gật gật đầu.
“Anh đáp ứng rồi.” Cong lên khóe môi, đáy mắt số 1 để lộ ra thật sâu sung sướng.
Tui còn ếu không dám đáp ứng sao?!
Run run liếc nhìn cảnh tượng chung quanh có thể so với phim kinh dị, Quản Lăng hít sâu một hơi, yêu yếu mở miệng, “Kia cái gì, chúng ta ra ngoài trước đi.”
Gật gật đầu, số 1 nhu thuận đi theo sau Quản Lăng ra khỏi cửa lớn của bệnh viện.
Vì thế cứ như vậy, sau khi Quản Lăng thành công gián tiếp hủy diệt một bệnh viện, mang theo tội phạm lẩn trốn.
Đã tuyệt vọng với trình độ gạt người của game này Quản Lăng rất nhanh tiếp nhận chuyện bản thân sắp sửa mang theo một vật thể thí nghiệm sinh hoạt, cũng nhanh chóng điều chỉnh tốt trạng thái tâm lý, chuẩn bị nghĩ biện pháp tìm một chỗ an cư lạc nghiệp, sau đó chờ tuyên bố nhiệm vụ kế.
Trải qua chuyện hủy diệt bệnh viện lần này, Quản Lăng đã hoàn toàn có thể xác định, nhiệm vụ của thế giới này chỉ sợ không thoát khỏi quan hệ với số 1.
Bởi vì cho đến bây giờ, người sống bên người cậu chỉ còn lại tên này.
Cậu còn có lựa chọn sao, phắc!
Dẫn số 1 rời xa vị trí bệnh viện, Quản Lăng có chút mờ mịt nhìn nhìn bốn phía, ánh mắt thoáng nhìn, nhìn thấy hai tờ giấy bị thương sắp bị mình bóp nát.
Biểu tình ngưng trọng tự hỏi trong chốc lát, Quản Lăng quyết định vẫn là nên làm tốt hộ khẩu cho số 1.
Dù thế nào cũng là nổi khổ tâm của viện trưởng không chỉ không có mặt mũi mà còn chỉ mới ra sân liền chết, vẫn là không nên cô phụ thì tốt.
Suýt nữa bị sự thiện lương của mình cảm động, Quản Lăng lau mặt một phen, dẫn số 1 vòng vòng quanh quanh, đi tới một nhà tựa hồ là nơi làm hộ khẩu.
Tuy rằng không biết trong thế giới game làm hộ khẩu sẽ là cái dạng qui trình gì, nhưng phỏng chừng hẳn là không kém hiện thực bao nhiêu, Quản Lăng dứt khoát kiên quyết đưa tờ giấy trên tay cho nhân viên thực hiện ở cửa sổ.
Nhân viên thực hiện tiếp nhận giấy nhìn trong chốc lát, mới ngẩng đầu nhìn Quản Lăng lại xem xét nhìn số 1 phía dưới, biểu tình dần dần quỷ dị, “Anh, xác định muốn làm cái này?”
Kỳ quái nhìn nhân viên thực hiện, Quản Lăng kiên định gật đầu.
Cảm nhận được thành ý của Quản Lăng, nhân viên thực hiện biểu tình ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia cảm động, “Chúc các ngài hạnh phúc.”
Quản Lăng càng thêm không hiểu.
Chúc tụi tui hạnh phúc cái gì, làm hộ khẩu thì cần chúc phúc cái chi?
Cũng không phải làm chứng nhận hôn nhân…
Thật là không hiểu nỗi NPC trong cái thế giới game này.
Nghĩ nghĩ, Quản Lăng lễ phép đáp lại: “Cám ơn cô, chúng tôi sẽ hạnh phúc.”
Nhất thời, ánh mắt nhân viên thực hiện càng thêm cảm động, hơn nữa nhanh chóng lấy hai tờ giấy đóng dấu cũng kẹp trong một quyển sổ nhỏ đưa cho Quản Lăng.
Di, làm hộ khẩu cư nhiên còn có quà đáp lễ sao?
Hơi hưng phấn nhận sổ nhỏ, sau đó, trong nháy mắt thấy rõ cái chữ trên bìa kia, Quản Lăng cảm thấy thế giới của cậu sụp xuống.
“Đinh, chúc mừng người chơi thành công hạnh phúc kết hôn với NPC nhiệm vụ, trở thành người chơi đầu tiên có danh phận trong game! Vì để thưởng cho người chơi ra sức duy trì game, game đặc biệt thưởng cho người chơi một bộ phòng cưới, để ngài có một cuộc sống tính phúc sau khi kết hôn mỹ mãn!”
“Đinh, người chơi tôn kính, nhiệm vụ đầu mối chính hai đã tuyên bố, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
Sét đánh giữa trời quang! Ngũ lôi oanh đỉnh! Thật muốn đi chết!
Không dám tin nhìn hai bản chứng nhận hôn nhân đỏ tươi đỏ thẳm trong tay mình, Quản Lăng bi phẫn không thôi.
Đây không khoa học, đây không phải dùng để làm hộ khẩu sao? Viện trưởng ông đến tột cùng cho tui cái gì vậy?!
Còn nữa vì sao cái chứng nhận hôn nhân này lại nhẹ nhàng làm như vậy? Số 1 căn bản còn chưa thành niên được không, không thành niên mà có thể kết hôn cái game này thật sự không phải đang nói đùa sao?
Mày miệt thị pháp luật miệt thị dã lược nghịch thiên đi hệ thống!
“Đinh, người chơi tôn kính, chúng ta là game duy trì tình yêu tự do, bất luận chủng tộc giới tính, chiều cao tuổi của ngài, chỉ cần hai người yêu nhau, chúng ta sẽ thành toàn cho ngài!”
Mặt đầy máu nghe hệ thống giải thích, Quản Lăng lại không có cách phản bác.
Rất đau lòng, cảm giác mình sắp không chịu nổi…
Hít sâu hai hơi, Quản Lăng hai tay run run đang cầm chứng nhận hôn nhân, chậm rãi mở ra trang đầu tiên.
Chứng nhận hôn nhân
Người chứng nhận: Bộ Thời Nhận, Quản Lăng
Quản Lăng: “…”
Đầu giống như bánh răng lâu rồi không lên dầu di chuyển chút xíu, Quản Lăng mặt cứng ngắc nhìn về phía số 1, trong mắt chảy xuống nước mắt hối hận.
Tác giả có chuyện muốn nói: độ hảo cảm thêm đầy là có thể kết hôn đâu, chương này thay lại đây, hơn nữa so với chương gốc gia tăng 700 chữ, cám ơn mọi người lý giải, yêu các ngươi yêu yêu đát!
Editor: Mình đang rất tức giận, có reader tự tiện post TNBCLST lên Wattpad mà không xin phép mình! Mình đã nói rõ, các bạn phải xin phép trước khi post, nếu có pn nào post mà ko hỏi mìh thì lm ơn xóa dùm, tks. Mìh sẽ nhắn tin lên trang wattpad của các pn.
Về Wattpad, khi nào hoàn thành TNBCLST rồi mình có post hay ko thì còn tùy. Vì thế mong các pn đừg post lên đó trc.