• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọt mưa tinh mịn gõ trên thủy tinh trong suốt ngoài cửa sổ, hình thành một đường nước uốn lượn chậm rãi trượt xuống dưới, trận mưa thình lình xảy ra làm sắc trời mới còn sáng ngời ép tới vô cùng ám trầm.

Thuận tay kéo lại bức màn nửa mở, giương mắt nhìn đồng hồ, cảm thấy có chút kỳ quái khi bạn cùng phòng còn chưa trở về, Quản Lăng nghĩ nghĩ, có chút thờ ơ gãi gãi tóc, đứng dậy đi đến cạnh bàn chuẩn bị trở lại chơi game.

Hôm trước mới có nhiệm vụ nhánh còn chưa thông quan, thừa dịp lần này bạn cùng phòng không ở đây vừa lúc có thể xem xong PLAY xấu hổ sau khi thông quan he he he.

Mặt không đổi sắc nhìn màn hình, trong ánh mắt đen bóng của Quản Lăng bị phản xạ lên một tầng hưng phấn rực rỡ.

Vừa mới chọn xong cái đối thoại cuối cùng, Quản Lăng đang chuẩn bị đeo tai nghe lên thì đã bị tiếng điện tử đột nhiên vang lên ngoài cửa làm sợ tới mức run run một trận.

Tiếng mưa rơi xuyên thấu qua cửa vang vọng rõ ràng bên trong, tay chân luống cuống muốn tắt giao diện game, nhưng ngón tay run lên, lại cố tình nhấp đến thu nhỏ giao diện bên cạnh.

Hơi ngẩn ra, nhìn icon nhỏ phía dưới cùng, Quản Lăng có chút chột dạ quay đầu lại, nhìn thấy bạn cùng phòng đứng ở cửa tựa hồ là dọc đường gặp mưa trở về.

“Cậu đã trở lại.”

Mặt không đổi sắc tiếp đón một tiếng, giọng Quản Lăng thập phần trấn định, không chút nào nhìn ra cậu mới nãy còn chơi game dưỡng thành tình yêu 18+.

Quả nhiên, cái thứ loại diễn xuất này đối với cậu mà nói căn bản không hề khó khăn!

Quản Lăng đè nén toét toét khóe môi.

Bạn cùng phòng khẽ hừ một tiếng, cước bộ hơi hơi vừa động, chậm rãi tới gần phía Quản Lăng.

Trong lòng Quản Lăng nhảy dựng, không dấu vết vươn tay muốn khép lại máy tính còn mở, ngay khi ngón tay của cậu mới vừa đặt lên thì nháy mắt, một bàn tay lạnh lẽo chợt đè xuống, ngay sau đó cầm Quản Lăng bị người nâng lên, chống lại con ngươi đen không hề sáng bóng của bạn cùng phòng.

Trái tim của Quản Lăng run rẩy.

Tình huống này thoạt nhìn không quá thích hợp.

Loại này giống như khúc nhạc dạo H ba ba ba trong tình yêu cẩu huyết cậu vừa mới chơi là cái tình huống gì?

Không, không đúng, bạn cùng phòng của cậu rõ ràng là một thẳng nam rất bình thường mà…

Yên lặng ực một tiếng, Quản Lăng vô cùng không bình tĩnh xoay xoay mặt, muốn nghiên cứu thảo luận với bạn cùng phòng thẳng nam của mình một chút về cái tư thế bất chính tính xác thực này.

Nhưng mà động tác của Quản Lăng lại như là kích động cái công tắc nào, bạn cùng phòng biến sắc, trong con ngươi đen nhánh đột hiện lên một tia ý cười hơi lạnh, chợt dùng lực áp Quản Lăng lên bàn, thần kinh liếm liếm vành tai cậu.

“Quản Lăng, không phải đã nói với em, không được chơi game sao.”

Quản Lăng nghe thấy thanh âm vô cùng quen thuộc này mà sợ tới mức run run một trận.

Nhưng còn không chờ cậu nhớ tới gì khác, hai tay lạnh lẽo của bạn cùng phòng tay đã không chút do dự chạm vào trong ngực cậu, cũng thuận thế xoa nắn chấm đỏ trước ngực.

“A, ưm, từ từ, Bộ, Bộ Thời Nhận!”

Bị tiếng rên rỉ vô cùng quen thuộc trong miệng mình làm sợ tới mức cả người run lên, Quản Lăng giống như bị tạt một chậu nước lạnh, chỉ một thoáng liền tỉnh táo lại.

“Bộ Thời Nhận, anh sao lại xuất hiện? Từ từ chờ đã, á á dừng á!”

Một hơi cắn trên cổ Quản Lăng, Bộ Thời Nhận híp lại hai mắt, có chút hưng phấn liếm liếm môi, nhẹ giọng nở nụ cười, “Bị em phát hiện.”

Cmn phát hiện cái gì a! Đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì!!!

Mặt đầy máu vùng vẫy đứng lên, Quản Lăng mở mắt trừng trừng nhìn Bộ Thời Nhận nở nụ cười tới gần, ngay sau đó vẻ mặt đột nhiên cứng đờ, giống như máy móc đột nhiên bị mắc kẹt, tạm dừng vài giây mới hồi phục tinh thần lại, lạnh như băng nhìn về phía Quản Lăng.

“Anh trai, anh cư nhiên ở trong mơ cũng chơi loại game này.”

Cả người Quản Lăng đã cứng ngắc.

Lộ ra bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, ánh mắt lạnh như băng của Celd quét mắt nhìn game bày một bên, nhấp nhấp môi, quyết đoán nói: “Anh trai không ngoan, phải bị trừng phạt.”

Vừa dứt lời, một tiếng gầm nhẹ khàn khàn nháy mắt vang lên bên tai Quản Lăng, biến thân động vật loài mèo vẫy đuôi kích động vô cùng, đột nhiên nhào đến Quản Lăng vẻ mặt hoảng sợ.

Cơ thể run lên một cái, Quản Lăng vẻ mặt dữ tợn ngồi dậy, không thể đè nén tiếng thở gấp vù vù phát ra từ lồng ngực, hai mắt dại ra nhìn chăn bông mềm mại trên người.

Ánh mặt trời sáng sớm tươi đẹp xuyên thấu qua cửa sổ lẻ loi tán tán khúc xạ xuống, đánh nát từng bóng ma, lay động đi lên bàn học.

Xoa xoa thái dương không thể ức chế mà đổ mồ hôi lạnh, Quản Lăng ực một tiếng, cuối cùng quay lại tinh thần.

Thì ra là đang nằm mơ.

Vẻ mặt cảm động may mắn mình tỉnh lại từ trong giấc mơ, Quản Lăng chậm rãi hộc ra khẩu khí, thoải mái nhìn lại bên cạnh.

Trong giường mềm mại, trên khuôn mặt anh tuấn của thanh niên mang theo tươi cười thoải mái, cánh tay chặt chẽ khoát lên trên người Quản Lăng, trong tay nắm chặt một cái dây truyền tinh tế.

Quản Lăng: “…”

Ánh mắt chuyển về, sắc mặt u án liên tiếp nhổ xuống dây truyền thần kinh trên đầu, Quản Lăng vô cùng phẫn nộ với cái loại ngay cả mình làm gì trong mơ cũng phải giám thị này.

Không cần phải nói, nhất định lại là ý của Bộ Thời Nhận.

Dục chiếm hữu của người này quả thực là mạmh đến làm người ta giận sôi.

Đương nhiên, hai tên khác cũng không thoát khỏi liên quan!

Giương mắt nhìn cái bàn đã từng bày đầy game nhưng giờ đây lại sạch sẽ, Quản Lăng quả thực là không nói gì ngưng nghẹn.

Lấy đi game mình thích chơi thì không nói, bây giờ cư nhiên ngay cả trong mơ của mình cũng muốn xâm lấn?

Cử chỉ này cmn không khỏi có chút quá phận đi!

Oán hận từ trên giường bò lên, Quản Lăng lần thứ hai trăm lẻ một quyết định cậu muốn đi lưu lạc thiên nhai.

Cuộc sống này tuyệt đối không có cách nào qua.

Không có game thì cuộc sống còn niềm vui cái chi!

Vừa mới đứng dậy, một trận khí lạnh như có thực chất từ lưng Quản Lăng lan tràn lên.

Thân thể nhất thời cứng đờ, Quản Lăng quyết đoán tốc độ nhanh hơn, cố gắng khống chế bản thân xem nhẹ ánh mắt này.

“Anh trai, anh muốn đi đâu?”

Mặt không đổi sắc cảm nhận ấm áp đột nhiên dán lên lưng mình, Quản Lăng nghẹn nghẹn, bị một màn trong mơ kích thích căn bản không dám quay đầu lại.

Hai mắt âm trầm nhìn chằm chằm cái gáy của Quản Lăng, Celd hừ lạnh một tiếng, duỗi lưỡi liếm liếm cổ Quản Lăng, “Anh trai anh tỉnh cũng không tránh khỏi quá nhanh đi, anh không phải còn muốn chơi game sao?”

Quản Lăng nhất thời đau xót bản thân bất lực.

Tui đặc biệt muốn chơi game, không phải bị cậu chơi a!

Ngay cả trong mơ cũng phải ba ba ba gì đó, ngẫm lại đều quá hung tàn được không?!

Lệ rơi đầy mặt!

Bởi vì Quản Lăng quá mức trầm mê với game tình yêu, bởi vậy không lâu sau khi trở lại thế giới hiện thực Quản Lăng đã bị ba nhân cách liên hợp ra lệnh cưỡng chế cậu dừng chơi game.

Lý do là Quản Lăng đã mang ba NPC họ ra từ trong game cũng không cần chơi game nữa.

Hơn nữa trầm mê game quá độ không chỉ có tổn hại thân thể còn sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống tính phúc của họ pla pla pla.

Đối với cái này Quản Lăng chỉ có thể thở gấp.

Rõ ràng là bởi vì sợ cậu chơi game quá mệt mà không thể ba ba ba.

Loại lý do này mà cũng muốn dấu diếm cậu?

Thật sự là ngu xuẩn!

Trong cuộc sống kế tiếp, Quản Lăng phát hiện, cậu thật là không có cơ hội chạm vào game chỉ một chút.

Mặc kệ là game hư cấu hay là không hư cấu toàn bộ đều biến mất không thấy, mỗi ngày bị áp trên giường thời gian ba ba ba nhanh chóng tăng lên, hơn nữa còn hoán đổi nhân cách.

Hơn nữa sau khi trường học tiến vào ngày nghỉ, Quản Lăng ngay cả thời gian rời giường cũng không có.

Trong hiện thực không thể chơi game còn chưa tính, Quản Lăng chỉ muốn mê mẩn trong mơ, kết quả không nghĩ tới đám người này bây giờ ngay cả giấc mơ của mình cũng có thể xông vào.

Mất tinh thần xụi lơ trong lòng Celd, ngữ điệu Quản Lăng ưu thương, “Mấy người hơi quá đáng, bẻ cong tôi thì không nói bây giờ cư nhiên ngay cả yêu thích duy nhất của tôi cũng muốn cướp đoạt, tôi bây giờ đã hoàn toàn không có nhân quyền.”

Hút hút cái mũi, nhận thấy được cánh tay ôm phía sau tựa hồ có chút thả lỏng? Quản Lăng tiếp tục che mặt hic hic hic, “Cuộc sống thật không thú vị, cuộc sống không có game thật nhàm chán, cảm thấy không còn muốn yêu nữa hức hức hức.”

Có chút cứng ngắc ôm Quản Lăng, mâu sắc của Celd hơi đổi, như là đang tự hỏi cái gì, im lặng sau một hồi mới chậm rãi mở miệng nói: “Anh trai, anh thật sự thích chơi game như vậy sao?”

Phát hiện tựa hồ là có hi vọng, Quản Lăng tội nghiệp gật gật đầu.

“Thích đến ngay cả chúng ta, cũng có thể không cần sao?”

Từ từ thiếu niên, cậu đang não bổ mấy thứ gì chớ, tui không nói như vậy qua a!

Khiếp sợ nhìn cô đơn không thể che dấu trong mắt Celd, Quản Lăng giật mình sửng sốt chốc lát, ấp úng mở miệng, “Không phải, tôi không nghĩ như vậy.”

Khó hiểu với Celd sẽ nảy sinh suy nghĩ như vậy, bị biểu tình của Celd kích thích trái tim có chút co rút lại, Quản Lăng không thể khống chế mà tiến lên, không tự giác bắt đầu vuốt lông.

Dịu ngoan tựa đầu vào bên tai Quản Lăng, Celd trầm giọng nói: “Anh trai, chúng ta làm anh cảm thấy không thú vị sao?”

Quản Lăng quyết đoán lắc đầu: “Không đúng không đúng, cuộc sống của tôi muôn màu muôn vẻ!”

“Vậy là tốt rồi.” Khẽ thở dài một tiếng, hai mắt của Celd vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Quản Lăng, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo ngoan cố cố chấp không thay đổi, cùng chiếm hữu trong mắt có chút không thể phân biệt mà kết hợp cùng một chỗ.

“Anh biết không anh trai, mỗi khi cặp mắt của anh tập trung lên hình ảnh mấy cái game kia, em đều không thể khống chế muốn hủy diệt toàn bộ những thứ đó, mặc dù biết đó chỉ là nhân vật hư cấu trong game.”

“Lực chú ý của anh chỉ có thể dừng lại trên người chúng ta, dù cho có một chút phân tán nào, cũng sẽ làm cho chúng ta nổi điên.”

Đôi mắt thâm trầm giống như hàn băng đắm chìm dưới đáy biển, Celd cúi xuống, tinh tế thân thiết hôn bên gáy của Quản Lăng, thẳng đến khi hoàn toàn bao trùm cánh môi, không có chút khe hở.

“Anh trai có chúng ta liền đủ, không cần những thứ khác, vô luận là thứ gì.”

Choáng váng thừa nhận nụ hôn của Celd cơ hồ khiến người hít thở không thông, Quản Lăng vẻ mặt vô cùng thê thảm bị lao về giường, run run rẩy rẩy cúi xuống, theo luật động của Celd mà hừ nhẹ ra tiếng.

Quản Lăng lần thứ hai sau khi tỉnh lại nhân cách Celd đã thu hồi, thay đổi Prody đi ra.

Tuy rằng đáp ứng Celd không chạm vào game, nhưng mà Quản Lăng vẫn cảm thấy cuộc sống của mình như là thiếu một thứ gì đó, cả người trở nên không hoàn chỉnh.

Vẻ mặt uể oải lui trong ngực Prody, Quản Lăng câu được câu không nghe lời của Prody, một bộ dáng chán chết.

Thanh âm hơi hơi dừng lại, trầm mặc nhìn Quản Lăng chốc lát, khóe môi Prody khẽ nhếch, một lúc lâu, giống như vô tình thấp giọng cười nói bên tai Quản Lăng: “Nghe nói gần đây mới ra một loại game phá án hướng tình yêu.”

Lỗ tai Quản Lăng lập tức dựng thẳng lên.

Loại game phá án hướng tình yêu?

Mấy loại em gái manh mặc đồng phục cảnh quan ư?

Mịa ơi đây chính là tình yêu lớn a!

Vẻ mặt kích động vừa định mở miệng nói gì đó, đầu vừa xoay nhớ tới tình cảnh hiện tại của mình, Quản Lăng nhất thời héo lại.

Khóe môi không có dấu vết nhếch một cái, Prody cúi đầu hôn Quản Lăng, khí tức nóng cháy nhỏ giọng phun ra bên tai Quản Lăng.

“Ngày mai mang em ra ngoài dạo, được không?”

Phát giác ý trong lời của Prody, Quản Lăng có chút ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn.

Mặt mang ôn nhu hôn Quản Lăng, đôi mắt Prody thâm thúy, lời nói thâm tình vô cùng: “Quản Lăng thân mếm, anh nói rồi, chỉ cần em muốn, anh sẽ mang đến vì em.”

Biểu tình nháy mắt biến đổi, trong mắt Quản Lăng tràn đầy ánh lệ nhìn Prody, nhiệt tình như lửa tiến lên hung hăng hôn một cái, cảm động không thể tăng thêm.

Tươi cười ôn nhu tiếp nhận yêu thương nhung nhớ của Quản Lăng, Prody nhấp nhấp môi, trong mắt xẹt qua một tia sáng hơi quỷ dị.

Tác giả có lời muốn nói: phiên ngoại đã lâu cũng xuất hiện, đột nhiên muốn viết một thiên phá án, rống rống rống, cảnh quan nhỏ Quản Lăng cùng cấp dưới của cậu phá án gặp được tên giết người biến thái, nhưng dù sao cũng là phiên ngoại, sẽ không dài╮(╯╰)╭

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang