Nhưng bi thảm là, Quản Lăng bị giải trừ hạn chế dấu hiệu, hơn nữa cậu có ba Alpha động dục.
Ba tuần lễ sau, Quản Lăng hai chân xụi lơ từ trên giường bò lên, hai tay run run mở ra sổ tay công lược, rơi lệ đầy mặt nhìn mặt trên biểu hiện đã hoàn thành lựa chọn, tức đến phun máu, lại lần nữa mê man.
Ở trên giường tu dưỡng một tháng sau, Quản Lăng đưa ra yêu cầu phải về học viện học tập.
Hoàn mỹ ăn Quản Lăng vào bụng mấy NPC đương nhiên không chút do dự đáp ứng Quản Lăng, dù sao bọn họ cũng rất quan tâm tâm lý khỏe mạnh của người chơi.
Mặt không chút thay đổi đi trong sân trường dào dạt thanh xuân, Quản Lăng mặt vặn vẹo mở ra sổ tay công lược.
Nhiệm vụ công lược: căn cứ nhiệm vụ thông báo tới địa điểm chỉ định trong học viện cùng NPC tiếp xúc để hoàn thành nhiệm vụ.
Thông báo một: ký túc xá
Thông báo hai: phòng y tế
Thông báo ba: phòng huấn luyện bơi lội
Không sai, cậu trở lại học viện vì mục đích này.
Cậu vừa mới ở ký túc xá dạo qua một vòng, không nhìn thấy NPC nhiệm vụ hư hư thực thực, vì thế quyết đoán chuyển trận địa, thẳng đến phòng y tế.
Dù sao thì trong phòng y tế nhân số tương đối ít, hẳn là vẫn nên tìm một tí.
Cái gì mà kết cục NP tốt đẹp.
Cái này với buông tha cho lựa chọn có cái gì khác nhau không?
Mày làm người chơi không có chỉ số thông minh sao phắc!
Nhưng hoàn hảo, chỉ cần cậu hoàn thành nhiệm vụ công lược cuối cùng này, là có thể vĩnh viễn cùng nói bái bai với cái game gạt người này!
Hơn nữa nhiệm vụ nói chỉ cần tiếp xúc với NPC liền tính là hoàn thành nhiệm vụ, rất đơn giản phải hông!
Quả thực là khóc vì hạnh phúc!!!
Đối với tương lai tràn ngập hi vọng của mình, cảm động lau nước mắt tràn ra khoé mắt, Quản Lăng đi nhanh hơn hướng về phòng y tế.
Không biết là bởi vì do xếp lớp hay là cái gì, hôm nay phòng y tế lại phá lệ yên tĩnh, ngoại trừ một nhân viên y tế trực ban ngoài cửa, dọc theo đường đi cũng không gặp được người nào.
Thò đầu ló nhìn cửa một lần, Quản Lăng rốt cục trong phòng phẫu thuật sâu nhất phát hiện bóng người.
Trong lòng nhảy dựng, nhìn áo dài trắng đưa lưng về phía mình, trực giác nói cho Quản Lăng cậu tìm đúng người!
Hưng phấn một cước đạp vào, Quản Lăng kích động chọt chọt thân ảnh thoạt nhìn có chút nhìn quen mắt này, nhỏ giọng hỏi: “Bác sĩ, có cần tôi giúp gì không?”
Khóe môi hơi hơi nhoẻn lên, Quản Lăng đang chuẩn bị làm ra bộ dáng làm người ta tin tưởng, nhưng mà ngay sau đó, tươi cười của cậu nháy mắt cứng lại.
Không dám tin nhìn Bộ Thời Nhận cẩn thận tỉ mỉ buộc kín áo choàng ngắn trên người, Quản Lăng hút một ngụm khí lạnh, “Anh, anh anh, anh chính là NPC nhiệm vụ?!”
Chậm rãi mang chỉnh tề găng tay y tế màu trắng, Bộ Thời Nhận một tay kéo lại Quản Lăng đang lén lút đi về phía cửa, cười khẽ cọ xát khoé môi Quản Lăng, “Trừ bỏ chúng ta, còn có thể có ai đây?”
Một tay ấn Quản Lăng ngã vào bàn phẫu thuật lạnh như băng, ngăn chặn đùi bị kích thích có chút run run của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận mê luyến hôn hôn cổ tay Quản Lăng.
Găng tay y tế trời sinh làm cho người ta cảm thấy nghiêm cẩn lúc này lại mang theo một chút *** mĩ lưu luyến ở trên người Quản Lăng.
Dao phẫu thuật khéo léo linh hoạt cắt mở quần áo Quản Lăng, trong mắt đen của Bộ Thời Nhận tràn đầy say mê, dưới biểu tình đầy khiếp sợ của Quản Lăng lột hết cậu.
Sau đó, Quản Lăng thật sâu hiểu được cái gì tên là tiến hành tiếp xúc với NPC.
Buổi chiều năm giờ, run lập cập từ phòng y tế đi ra, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nhìn trên sổ tay công lược nêu lên hoàn thành cái thứ hai, ôm một loại tâm tính sớm chết sớm siêu sinh, chân run run đi về phòng huấn luyện bơi lội.
Không có an bài chương trình học nên phòng huấn luyện trống trải có chút đáng sợ, nhìn phải nhìn trái không phát hiện bóng người quen thuộc nào, Quản Lăng run rẩy nhẹ nhàng thở ra, nội tâm sinh ra một chút may mắn, thật cẩn thận ngồi dựa cạnh bể bơi.
Ngay nháy mắt Quản Lăng ngồi xuống, trong bể bơi đột nhiên nhấc lên một cỗ sóng nước lớn, trực tiếp chụp Quản Lăng không hề phòng bị vào trong bể bơi.
“Đậu xanh rau má!!!”
Một đầu chìm vào trong nước, Quản Lăng thật vất vả giãy dụa mò cái đầu, trong khoảnh khắc lại bị người từ sau lưng ôm vào.
Giữa gần gũi xuất hiện một cỗ hơi thở, Quản Lăng mặt khiếp sợ mở to mắt, thấy được một cái đuôi cá to lớn ở trước mắt chậm rãi xẹt qua.
“Quản Lăng thân ái, em tìm đến anh.”
Áp cả người Quản Lăng đến đáy hồ, Prody hưng phấn dùng đuôi cuốn nhanh bắp chân Quản Lăng, móng vảy cá hơi hơi mở ra, mạnh mẽ xé!
Quần áo vừa mới thay theo dòng nước chậm rãi trôi đi, dại ra chớp mắt, Quản Lăng không nói gì ngưng nghẹn.
Buổi tối chín giờ, Quản Lăng bỏ mạng ở bể bơi triền miên một buổi tối rốt cục quang vinh bị cảm.
Cả người nóng choáng váng lui ở trong chăn, Quản Lăng quyết định trong khoảng thời gian này không hề suy nghĩ chuyện nhiệm vụ nữa, cậu chỉ muốn trải qua cuộc sống thật tốt mà thôi.
Nửa đêm, Quản Lăng cảm thấy có cái gì đang liếm cậu.
Mơ mơ màng màng mở to mắt, Quản Lăng mãnh liệt chấn động, chống lại một đôi mắt thú màu xanh sâu kín.
Duỗi lưỡi chét Quản Lăng mặt đầy nước miếng, Celd dùng đuôi cuốn chăn của Quản Lăng qya một bên, khó nhịn bắt đầu cọ xát cậu.
Run lập cập thu lại quần sịp bại lộ ra ngoài của mình, Quản Lăng rơi lệ đầy mặt, “Em, em là NPC nhiệm vụ trong ký túc xá?”
Celd lấy xé nát quần sịp để trả lời vấn đề của Quản Lăng.
Cậu quả nhiên không nên ôm hi vọng gì với cái game không tiết tháo này, mặc dù là kết cục cũng giống nhau!
Mặt không chút thay đổi xoay người, Quản Lăng ánh mắt bi phẫn bắt đầu ân cần thăm hỏi nhà sản xuất game.
Duỗi lưỡi từ lưng Quản Lăng một đường xuống phía dưới, sau khi lưỡi thú lớn đầy xước mang rô mà thô ráp khi liếm làn da Quản Lăng đỏ lên, chậm rãi đi tới hai cánh môn tròn vểnh.
Ý thức được cái gì, Quản Lăng sắc mặt chợt biến đổi, “Chờ chờ, dừng dừng, đừng tùy tiện liếm a mịa nó, rất nhục nhã a này!”
Celd mắt điếc tai ngơ liếm.
“Celd! Em, ưm ưm… Đừng…”
“A… ư, kia cái gì… ưm, thật, thật thích…”
Mấy giờ sau, run run ghé vào trên giường rầm rì, sau khi Quản Lăng run rẩy bắn ra, nghe được phía sau truyền đến một tiếng kêu.
Cảm nhận được thứ phía sau chậm rãi rút ra, Quản Lăng sảng khoái xoay người, khóe mắt hơi hơi nhấc lên, bỗng nhiên phát hiện toàn bộ tràn ngập ánh sáng trắng trong suốt, cũng từ chỗ góc tường từng tấc tấc biến thành vô số tro bụi thật nhỏ, dần dần bắt đầu mở rộng.
Cả người run lên, Quản Lăng nháy mắt thanh tỉnh lại.
Đây là cái tình huống gì, bởi vì ba nhiều quá cho nên xuất hiện ảo giác?!
Không, không đúng, game đây là đang xoá số liệu!
Khóe mắt bắt giữ đến ánh sáng xanh chợt lóe rồi biến mất, đột nhiên phản ứng lại, Quản Lăng có chút bối rối quay đầu nhìn lại.
Bên cạnh, Cled chậm rãi chuyển hóa thành hình người toàn thân trần trụi đứng thẳng trong tro bụi hỗn độn, hơi hơi cúi người xuống, ôn nhu hôn cánh môi Quản Lăng.
Trong con ngươi phỉ thuý tràn đầy thâm tình, khóe môi Cled gợi lên nụ cười ánh mặt trời, thỏa mãn vô cùng.
“Ca ca, em yêu anh.”
Hai mắt chợt trợn to, Quản Lăng sợ hãi nhìn Celd dần dần hóa thành số liệu game màu xanh thẫm, biến mất trong không gian game vặn vẹo.
“Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ qua cửa của game, độ hoàn thành nhiệm vụ: 100%, đạt thành kết cục HE tốt đẹp, trở thành người thắng nhân sinh lớn nhất trong game!”
Khóe miệng chợt run rẩy, Quản Lăng đứng trong một đống tro bụi giống như cái thùng rác rác rưởi, cả người đều không tốt.
Đây lại là cái phát triển gì?
Nhiệm vụ của cậu hoàn thành rồi sao?
Nhưng nếu như rời đi thì cậu cũng có thể tự biến mất a, loại tiết tấu hủy diệt game là cái tình huống gì?!
Nói đây tính là kết cục tốt đẹp gì a, mấy NPC của tui đều biến mất a phắc!
“Đinh, chúc mừng người chơi đạt thành thành tựu biến thân, hoàng tử nhỏ ba ba ba trăm biến.”
Thành tựu vũ nhục chỉ số thông minh như vậy hệ thống mày cũng lấy ra được.
“Đinh, chúc mừng người chơi thành công qua cửa game tình yêu 《 Sổ tay công lược thẳng nam 》, vì sổ tay công lược mở ra kết cục công lược mới, người chơi đạt được danh hiệu tốt nhất từ game khuynh tình đưa tặng, thẳng nam bị công lược!”
Chờ đã tao có phải nghe lầm cái gì hay không, cho nên nói kỳ thật sổ tay công lược mới là cái hố lớn nhất sao?!
Quả thực lượng tin tức bị hệ thống cho ra làm sợ ngây người, Quản Lăng hít sâu một hơi, nằm phịch xuống giường, nghĩ muốn đi ra ký túc xá.
“Đinh, điểm số nhiệm vụ đã toàn bộ trả lại cho người chơi, game sau mười giây sẽ chấm dứt tiến trình, đến lúc đó người chơi sẽ tự động thoát game, trở về thế giới hiện thực.”
“Đếm ngược thời gian bắt đầu, xin người chơi đợi mười giây, an toàn thoát ra, mười, chín, tám…”
Chậm rãi hoạt động chân, Quản Lăng vịn khung cửa nhìn lại phía ngoài, trời đất tựa hồ là gắn lại một mảnh, như một cuốn vẽ trắng chưa được vẽ, khoảng không vô cùng rộng lớn.
“Bốn, ba, hai…”
Ánh mắt vô ý thức tìm kiếm điều gì, Quản Lăng kìm lòng không được bước ra từng bước, cùng với đếm ngược cuối cùng của hệ thống, hoàn toàn biến mất trong thế giới game.
“Một, đinh, người chơi thoát ra thành công, game chấm dứt!”
Sau một lát, toàn bộ thế giới game dần dần hóa thành một tổ mảnh nhỏ số liệu như hoa tuyết, trôi giạt về phía trung tâm, hợp thành mấy chữ to ánh vàng lấp lánh.
Người chơi: Quản Lăng
Thuộc tính: thẳng nam
Trạng thái: đã bị công lược
Số nhân cách còn lại: ba…
HAPPY ENDING
…
Đầu chợt chấn động, Quản Lăng nháy mắt thanh tỉnh lại.
Màn hình trước mắt lộ ra ánh sáng u ám, đầu tựa hồ đội một cái mũ giáp lớn, ẩn ẩn đè lên có chút đau đớn xương cổ.
Trong đầu truyền đến từng trận mê muội, Quản Lăng không khoẻ vặn cổ, rốt cục chậm rãi thích ứng hoàn cảnh trước mắt.
Đúng, cậu đã từ trong game đi ra.
Trước mắt nhất thời bị lệ nóng chứa đầy chua xót tràn ngập, Quản Lăng nội tâm phức tạp ngây người chốc lát, hít sâu, đang chuẩn bị đứng dậy, lại bị vật nặng trên đầu kéo lại lảo đảo một cái.
Quản Lăng dại ra.
Đờ mờ đây là cái gì? Không phải là cái game đó lại ra cái BUG gì vây cậu ở bên trong đi?!
Mười ngón run run sờ sờ đỉnh đầu, Quản Lăng vẻ mặt hoảng sợ lấy mũ giáp trên đầu xuống, sau đó khi thấy rõ thứ này, nhất thời vẻ mặt nghi vấn.
Cái gì vậy?
Sẽ không phải còn ở trong game đi?!
Kinh hãi đặt mũ giáp ở một bên, Quản Lăng giật giật hai chân có chút chết lặng, khóe mắt đảo qua, thấy một người ngồi bên cạnh mình cũng đang đội mũ giáp?
Hơi hơi sửng sốt, Quản Lăng có chút ngạc nhiên.
Đây là cái tình huống gì? Chẳng lẽ thế giới lúc này là người Clone?
Nghĩ như vậy, Quản Lăng đưa tay xoay mặt người này lại, sau đó lại nhìn bộ dạng người này nháy mắt, hồn phi phách tán!
Khóe mắt nhìn cảnh vật xung quanh, sau khi xác định mình thật là về tới hiện thực, Quản Lăng đem ánh mắt run run dời về phía màn hình trước mặt.
“Số nhân cách còn lại: ba…”
Thì thào đọc ra tiếng, trước mắt mơ mơ hồ hồ hiện ra cái gì, đầu bị trùng kích đau đớn một trận, Quản Lăng cả người như bị xối nước lên đầu, rốt cục nhớ ra mọi chuyện.
Run lập cập chống ghế đứng dậy, nhìn bạn cùng phòng ngã một bên đầu đeo dụng cụ game, nội tâm Quản Lăng tràn ngập cảm giác gạt người không thể nói thành lời.
Quản Lăng, nam, 21 tuổi, sinh viên năm bốn của học viện nghệ thuật, lúc ở đại học gặp bạn cùng phòng duy nhất của cậu, nhưng không khoa học là, bạn cùng phòng này là một người bệnh đa nhân cách nặng.
Không sai, nói ngắn gọn, bạn cùng phòng của Quản Lăng là một bệnh xà tinh hàng thật giá thật, nhưng khác với bệnh xà tinh bình thường, hắn là một bệnh xà tinh có IQ cao.
Bệnh xà tinh này ngày thường không hề khác biệt với người bình thường, nếu như không phải có một chút sai lầm nho nhỏ, Quản Lăng cũng sẽ không phát hiện hắn bị đa nhân cách nặng.
Mà sai lầm nho nhỏ này, là vì bạn cùng phòng này thích Quản Lăng, hơn nữa bao gồm tất cả nhân cách của hắn.
Quả thực rất kinh khủng được không, bạn có thể tưởng tượng tình huống lúc bạn đang tiến hành trao đỗi hữu hảo với bạn cùng phòng, cả người hắn sắc mặt đột nhiên biến đổi, nói bạn gọi một cái tên khác của hắn, sau đó nắm quần bạn muốn ‘làm’ bạn không!
Chuyện cũ quả thực nghĩ lại mà kinh.
Run lập cập nhìn bạn cùng phòng đội mũ giáp ngồi một bên, đoán hắn có thể còn chưa đi ra khỏi game, Quản Lăng lặng lẽ dịch chân.
Vào niên đại Quản Lăng ở thì khoa học kỹ thuật đã xem như rất phát triển, bởi vậy cũng có một ít game công lược nối thẳng não người, để giải trí sinh hoạt của mọi người.
Bởi vì Quản Lăng là một thẳng nam, bởi vậy bạn cùng phòng theo đuổi cũng không thành công, nhưng rất hiển nhiên, đối phó loại trạch nam thiên về game như Quản Lăng, bạn cùng phòng vẫn có cách.
Vì thế vào một ngày nào đó, bạn cùng phòng lấy ra một bộ game kiểu mới, nói mình là vì bị nhân cách khác ảnh hưởng cho nên nảy sinh hảo cảm với Quản Lăng, bởi vậy hi vọng Quản Lăng có thể thông qua game này để giúp đỡ mình giảm bớt số lượng nhân cách có hảo cảm với Quản Lăng, dù sao, hắn thật muốn làm bạn với Quản Lăng.
Vì thế, thấy bạn cùng phòng đau khổ cầu xin, Quản Lăng thiện lương mà chính trực ( động tâm với game) đã đáp ứng.
Sau khi tiến vào game sẽ bị cải tạo một phần trí nhớ sinh hoạt trong hiện thực trước, Quản Lăng vốn tưởng rằng như vậy sẽ không có vấn đề gì trên tình cảm, đáng tiếc Quản Lăng không nghĩ tới là, bản thân cái game này chính là một game công lược tình yêu, hơn nữa còn là game đã bị cải tạo qua.
Cái game bị cải tạo này đích xác có thể giúp bạn cùng phòng tiêu giảm nhân cách, nhưng thông qua game lưu lại, còn lại chính là nhân cách mà Quản Lăng có hảo cảm nhất sâu trong nội tâm, hơn nữa còn có khả năng yêu nhất.
Vì có được Quản Lăng, sau khi tất cả nhân cách nhất trí, bạn cùng phòng tiến vào game.
Quản Lăng nghĩ đến mình chỉ là bị cái game tình yêu gạt người này chơi lại, nhưng kỳ thật mấy NPC trí năng cao gặp trong game tất cả đều là nhân cách trong cơ thể bạn cùng phòng.
Tất cả đều tiến hành trong dự đoán của bạn cùng phòng, bao gồm nội dung cùng với phát triển của game, vốn sau khi kết thúc game, nhân cách còn lại sẽ khôi phục trí nhớ cũng tiến hành kết cục HE với Quản Lăng, nhưng hắn cũng không đoán trước được là, cuối cùng thế nhưng còn lại ba nhân cách.
Mặt đầy máu tìm về trí nhớ của mình, Quản Lăng đã trải qua tất cả trong game rốt cục hiểu được chân tướng sự thật.
Cái gì mà độ hảo cảm của NPC, căn bản chính là lừa gạt muốn bẻ cong mình!
Bị một tên bẻ cong liền quên đi, cư nhiên còn liên tục ba tên?
Trái tim thẳng nam của Quản Lăng rốt cục nhận phải một kích trí mệnh!
Mím mím môi, không thể hiểu rõ mình cư nhiên sẽ vội vàng đáp ứng loại này, Quản Lăng nhanh chóng tìm ra giấy chứng minh cùng với ví tiền mình, quyết định đi lưu lạc thiên nhai.
Ngay khi Quản Lăng sắp nhằm về phía cửa, một cỗ lực lớn chợt kéo Quản Lăng trở về, ngay sau đó, bên hông bị người chặt chẽ vòng lên, một tiếng cười vô cùng sung sướng trầm thấp mà mềm nhẹ vang lên.
Trong lòng chợt trầm xuống, trên trán mồ hôi lạnh từng giọt rơi xuống tí tách, trong lòng Quản Lăng sinh ra một loại điềm xấu.
Trơ mắt nhìn giấc mộng lưu lạc thiên nhai cách mình càng ngày càng xa, tương lai phá hủy cúc hoa cách mình càng ngày càng gần, Quản Lăng khóe môi khẽ nhúc nhích, nội tâm sợ hãi, run lập cập nói lắp, “Anh, anh, anh là ai…”
Híp híp đôi mắt, người phía sau cười khẽ một tiếng, ôn nhu liếm liếm vành tai Quản Lăng.
Không rõ trong lòng trở thành sự thật, trước mắt Quản Lăng đen lại, “Bộ, Bộ Thời Nhận?!!!”
Hừ một tiếng rất nhỏ, Bộ Thời Nhận hai tay sít chặt, trong mắt đen nhánh phiếm ra tối tăm quen thuộc, thở dài nở nụ cười, “Còn tưởng rằng thật sự sẽ biến mất như vậy chứ, thật tốt, Quản Lăng, anh còn có thể nhìn thấy em.”
Cố gắng khống chế trái tim bé nhỏ của mình, Quản Lăng liếm liếm môi có chút khô, giãy dụa hỏi: “Họ, bọn họ đâu?”
Nhíu nhíu mi, Bộ Thời Nhận bất mãn cắn cắn vành tai Quản Lăng, hừ nhẹ nói: “Tạm thời còn chưa tỉnh lại.”
Đang nói thì dừng lại, tựa hồ là vang lên cái gì, khoé môi Bộ Thời Nhận câu lên, một tay ném Quản Lăng lên giường đơn nhỏ hẹp của ký túc xà, dưới ánh mắt lạnh run của Quản Lăng, chậm rãi áp cậu về phía giường.
Trong mắt sáng lên thâm trầm mà sung sướng, Bộ Thời Nhận hưng phấn nở nụ cười, “Vừa lúc, không có người khác quấy rầy, anh cuối cùng cũng tính có thể một mình chiếm hữu em.”
Hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn Bộ Thời Nhận nháy mắt chuyển thành hình thái *** ma, cảm nhận được cúc hoa ở hiện thực của mình nhận được uy hiếp thật sâu, Quản Lăng co rúm lại ở trên giường, giống như một con cừa non nhận hết khi nhục, cố gắng vươn chân phản kháng.
Không chút để ý toét miệng, Bộ Thời Nhận đang chuẩn bị tiến lên nhéo Quản Lăng muốn trộm xuống giường, động tác đột nhiên cứng đờ.
Sắc mặt nháy mắt âm trầm lại, Bộ Thời Nhận thì thào nhìn về phía Quản Lăng, “Cư nhiên đều tỉnh lại.”
Tỉnh?
Chớp chớp mắt, hiểu được cái gì Quản Lăng quyết đoán dịch mông sát tới bên giường.
Mím mím môi, một tay kéo Quản Lăng về, Bộ Thời Nhận thoải mái sờ sờ hai gò má Quản Lăng, gợi lên khóe môi, “Quên đi, dù sao em cũng đã chạy không được.”
Bị những lời nồng đậm dục chiếm hữu quá phận này làm sợ tới mức giật mình một cái, Quản Lăng cảm thấy sinh hoạt sau này của mình quả thực là vô cùng thê thảm.
Trong đôi mắt đen nhánh phản chiếu ra biểu tình gạt người trên mặt Quản Lăng, Bộ Thời Nhận cười khẽ cúi người, từng chút từng chút liếm hôn lên cánh môi Quản Lăng, giọng nói vốn là của một người lại đột nhiên hỗn hợp ba loại hương vị hoàn toàn khác nhau, ôn nhu hôn xuống.
“Quản Lăng, lần này, chính là lựa chọn của em a…”
Quản Lăng: “QAQ “
Cứ như vậy, trong cuộc sống hiện thực, Quản Lăng cùng ( mấy) bạn trai bệnh xà tinh cùng nhau sinh hoạt tính phúc mà lại vui vẻ.
—— ba ba ba END——
Tác giả có chuyện muốn nói: Quản Lăng cùng bạn trai của cậu kết cục tính phúc ba ba ba, vì thế liền là như thế này, bọn họ hợp thể, các ngươi đoán không sai, đa nhân cách nặng, ta vẫn đang kiên trì 1V1, nhưng nói kỳ thật đây coi như là một loại NP trên ý nghĩa, các ngươi sẽ không ồn ào muốn đánh ta đi.
Vì thế kế tiếp chính là lục tục ra phiên ngoại nga hú hú, bước đầu định hẳn là có ba bốn chương, nói về sinh hoạt của Quản Lăng cùng ( mấy?) công, sau đó Quản Lăng là như thế nào phát hiện công bị đa nhân cách nặng, cùng thú hoá phân thân kết cục gì đó…
Mặt khác phi thường cảm tạ thân nhóm vẫn duy trì ta, bài văn này… Kỳ thật viết hai năm rồi ORZ, năm 2012 não động, kết quả bởi vì thi nên trì hoãn, năm 2014 bắt đầu viết lại, nếu như không phải mọi người duy trì cùng với bình luận cùng thúc giục, loại tốc độ tay cùng với tính hố tám phần hố hố điền điền của ta thì sẽ lại hai năm QUQ, tóm lại cám ơn mọi người ủng hộ cho tới nay, bài này kết thúc, lệ rơi TAT!!!
———-oOo———-
EDITOR: Thật là cảm ơn mọi người đã ủng hộ TNBCLST. Cuối cùng cũng hoàn chính văn rồi, chỉ còn phiên ngoại mà thôi. Mình bắt đầu edit từ cuối tháng 2/2015 và kết thúc vào đầu tháng 1/2016. Tốc độ cũng coi như là nhanh ah ^^ Lúc đầu edit tưởng chừng sẽ ít người đến đọc nhưng không ngờ lại nhiều bạn ủng hộ đến vậy. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Bắt đầu 26/2/2015 — Kết thúc 9/1/2016
HOÀN CHÍNH VĂN