Mắt thấy càng lúc càng gần nơi Thiên Sinh Đông chờ đợi mà mục tiêu Thiên Tử Dật nhắm tới vẫn chưa xuất hiện. Lúc này phía sau hắn lại nhiều thêm trăm con kiến lửa, kiến lửa liên tục từ bốn cái hang động ồ ạt chạy ra, mấy chiếc càng rực lửa như một dòng dung nham đuổi theo hắn.
Có vẻ như không dùng biện pháp mạnh là không được.
Thiên Tử Dật đang chạy đột nhiên xoay người lại, hắn đập hai tay xuống mặt đất. Ngay lập tức từ dưới mặt đất trải ngang bằng hang động phóng lên một bức tường lửa. Tường lửa ngăn hang động ra làm hai, Thiên Tử Dật một bên, bầy kiến lửa một bên.
Bởi vì hành động của Thiên Tử Dật quá đột ngột, bầy kiến đuổi theo hắn không kịp phanh lại, cả đám đâm đầu vào bức tường lửa của hắn.
Tiếng gào thét thê lương vang vọng khắp hang động, mà Thiên Tử Dật chỉ lạnh lùng nhìn những con kiến bị ngọn lửa của mình thiêu đốt chỉ còn lại cái xác cháy đen.
Máy bay lơ lửng trên không ghi lại những hình ảnh này, phần mềm ghi điểm liên tục rà quét xác kiến cộng điểm cho đội Châu Thanh. Điểm số ban đầu chỉ có mấy chục trong vài giây điểm của đội tăng vèo vèo lên 200 điểm. Tuy nhiên đối với con số điểm này vào thời điểm cuối của cuộc thi cũng chẳng bao nhiêu, đến cả hạng năm mươi cũng không vào được.
Đột nhiên một tiếng hét chói tai kinh người từ một cái hang động bên phải vang lên, tiếng hét đầy sự căm phẫn, phẫn nộ và đau thương.
Rầm một phát, một quả cầu lửa to lớn từ hang động phát ra tiếng thét càn quét phóng tới bức tường lửa của Thiên Tử Dật. Quả cầu như có mắt mà né hết tất cả các con kiến lửa khác đâm thẳng vào bức tường lửa.
Ầm.
Hai ma pháp cấp 5 chạm nhau, dù là hang động ở trên cao nhưng những đội ở phía dưới cũng có thể cảm nhận được chấn động mạnh mẽ, còn cho là có động đất.
Một người nhìn lên hang động phía xa xa, từ bên trong hang động phun ra một đường lửa, như là miệng núi lửa phun trào.
Châu Thanh ở bên ngoài nhìn cảnh này mà giật cả mình, hang động như một con rồng phun lửa thiêu đốt một mảng rừng.
Lúc này ở bên trong hang động chìm trong biển lửa, những con kiến cấp thấp bị lửa nuốt trọn. Bởi vì vụ nổ quá lớn, mà không gian hang động lại nhỏ, ngọn lửa bị hai bên vách hang dày chắn lại, không có lối thoát, chỉ có thể dồn lại một chỗ rồi phóng thẳng ra lối vào của hang.
Lúc này mới xảy ra hiện tượng hang động phun lửa mà Châu Thanh nhìn thấy.
Trước khi hỏa cầu chạm vào bức tường lửa, Thiên Tử Dật đã nhanh chóng nhảy lùi lại, nhưng do không gian hang động hẹp, vì vậy dù Thiên Tử Dật đã tránh xa vụ nổ hắn vẫn bị sóng năng lượng đánh bay đi.
Ngay sau đó Thiên Tử Dật lập tức dựng lên một lớp bảo vệ xung quanh mình bằng thủy ma pháp, hắn ở bên trong biển lửa đi về phía Thiên Sinh Đông.
Thiên Sinh Đông có Hỏa Thiên Sư bảo vệ, Hỏa Thiên Sư cũng là hệ hỏa, nó đối với hỏa ma pháp không sợ.
Hỏa Thiên Sư dùng cả cơ thể của mình chắn lại biển lửa, nó dang rộng đôi cánh của mình chắn trước mặt Thiên Sinh Đông, đôi cánh tỏa ra luồng khí sáng vàng trắng dịu dàng ấm áp bao phủ lấy nhóc và nó, ánh sáng như dung hòa vào trong biển lửa, Thiên Sinh Đông ở bên trong biển lửa một chút vết thương cũng không có.
Lúc này ở bên ngoài hang động, Thiên Sinh Tây đưa tay dụi mắt, nhóc nhìn về một phía lùm cây chớp chớp mắt, đôi mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Châu Thanh chú ý đến hành động của nhóc, cậu nhìn theo ánh mắt nhóc nhưng lại chẳng thấy gì, cậu hỏi Thiên Sinh Tây: "Làm sao vậy?"
Thiên Sinh Tây mờ mịt gật đầu, rồi lại lắc đầu: "Lúc nãy con thấy có cái gì sượt qua lùm cây, nhưng khi nhìn lại thì chẳng có gì."
Châu Thanh nghe vậy liền dâng lên cảnh giác nhìn xung quanh, trừ bỏ một mảng rừng trước hang động đang cháy thì xung quanh lại im ắng lạ thường. Cho dù xảy ra một hiện tượng lớn như vậy mà chẳng nghe thấy tiếng con yêu thú nào, trừ tiếng hét bên trong hang động.
Thiên Sinh Tây đột nhiên nắm lấy tay Châu Thanh, đôi mắt sợ sệt, nhóc run rẩy chỉ tay về phía hang động: "Ba ba, cái kia..."
Châu Thanh nhìn theo, không nhìn thì thôi, nhìn một cái thì hoảng cả mình.
Một con rết khổng lồ màu đen đỏ đang dùng thân của mình quấn lấy hang động, cả thân của nó tiết ra một loại chất dịch màu xanh lá, dịch xanh chạm vào hang động liền phát ra tiếng xèo xèo, khói bốc lên, hang đá lập tức lỏm đi.
Hai mắt nó nhìn Châu Thanh và Thiên Sinh Tây, cái càng ngay miệng khép vô khép ra, dịch xanh trên cơ thể tiết ra càng lúc càng nhiều.
Không xong, Thiên Tử Dật và Thiên Sinh Đông còn ở bên trong, nếu cứ để con rết này tiếp tục quấn lấy hang động sẽ sập mất.
Châu Thanh nhanh chóng từ không gian lấy ra thanh bảo khí, cũng triệu hồi Đại Đằng. Đại Đằng ở trên vai Châu Thanh như hoà làm một suy nghĩ của cậu, nó dùng mấy nhánh dây leo của mình đập xuống đất, một nhánh khác nó quấn lấy Châu Thanh.
Những nhánh dây leo ở dưới đất đột nhiên dài ra, đẩy cả người Châu Thanh lên cao bằng cả hang động, cậu vung kiếm chém xuống một đường kiếm trên người con rết không lồ. Nhưng còn chưa kịp tới gần, không biết từ đâu xuất hiện thêm một cái đuôi rết khổng lồ, nó quật Châu Thanh xuống đất. Ngay sau đó từ dưới đất trồi lên thêm hai con rết khổng lồ, sáu con mắt nhìn chằm chằm Châu Thanh và Thiên Sinh Tây.
Thiên Sinh Tây nhanh chóng thả Lang Mẫu ra, nhóc chạy lại đỡ Châu Thanh ngồi dậy, nhìn thấy đầu Châu Thanh chảy xuống một đường máu, nhóc lập tức đưa tay lên chữa trị cho cậu.
Lang Mẫu chắn trước hai người, Đại Đằng cũng trở về nguyên bản, nó đứng sau lưng Lang Mẫu.
Lang Mẫu e dè nhìn ba con rết khổng lồ trước mắt, không dám nhúc nhích, cũng không dám lơ là, trong mắt nó hiện lên một tia sợ hãi, bởi vì ba con rết khổng lồ trước mặt này đều là cấp 7.
Ba con rết khổng lồ nhìn bốn con mồi trước mặt, nhìn Lang Mẫu tuy rằng sợ hãi nhưng vẫn đứng ra che chở cho chủ nhân, bọn nó ngạo nghễ kêu một tiếng, sau đó cả ba con đột nhiên phóng ra uy áp cấp 7 về nhóm Châu Thanh.
Lang Mẫu đứng đầu chịu trận lập tức bị uy áp đè ép mà gục xuống, kế tiếp là Đại Đằng, nó dùng thân mình chắn trước Châu Thanh và Thiên Sinh Tây, dưới uy áp cấp 7, mà còn là ba con một lượt, mấy nhánh dây leo của nó liền vô lực rũ xuống mặt đất, thân người chao đảo rồi cũng gục xuống.
Mất đi hai tầng che chắn, uy áp trực tiếp phóng tới Châu Thanh và Thiên Sinh Tây, cả hai lập tức có cảm giác cơ thể như bị một ngọn núi đè lên, cả người nằm sấp dưới mặt đất, khoé miệng cũng trào máu.
Dưới uy áp cấp 7 của ba con, Châu Thanh không thể cử động dù chỉ một chút, cậu không thể sử dụng không gian, cả người vô lực bị đè ép mà liên tục phun máu.
Thiên Sinh Tây cấp bậc so với cậu còn thấp hơn, nhóc dường như là muốn phun ra cả nội tạng, cả khuôn mặt trắng bệch. Châu Thanh bất lực nhìn một màn này, cậu cố gắng cử động tay nhưng làm thế nào cũng không được.
Châu Thanh thầm chửi mình trong lòng, hai mắt cậu đỏ lên nhìn Thiên Sinh Tây không ngừng nôn ra máu, cậu cũng phun ra một ngụm máu. Phía dưới mặt đất hai người nằm lúc này đã xuất hiện một bãi máu.
Cũng không biết ba con rết khổng lồ này ở đâu ra, đột nhiên xuất hiện bất ngờ như vậy.
Chỉ có thể nói Châu Thanh xui xẻo bị vạ lây. Ba con rết này vốn xuất hiện ở chỗ này là tìm kiến chúa, bọn chúng có ân oán với kiến chúa lửa.
Kiến chúa lửa là con đứng đầu loài kiến lửa, tất cả các con kiến lửa trong bầy đều phải nghe theo nó. Kiến chúa lửa rất ít khi ra ngoài hoạt động, phần lớn đều ở trong hang sinh sản, thức ăn đều là các con kiến con trong bầy tìm về.
Thế nhưng một ngày con kiến chúa đột nhiên muốn đi ra ngoài, một lần ra ngoài nó săn được một con rết con. Tuy là rết con nhưng cũng thuộc loài rết khổng lồ, cơ thể nó to lớn và dài, có thể cho kiến chúa ăn mấy tháng cũng không hết.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu con rết con đó không phải con của con rết khổng lồ đang quấn lấy hang động, hai con rết còn lại cha và anh của nó.
Rết khổng lồ cấp 7, nó đã có thể suy nghĩ, vốn ban đầu nó không có ý định tấn công Châu Thanh, định là chờ xử xong bầy kiến thì xử luôn cậu, nhưng không ngờ cậu lại đột nhiên tấn công khiến bọn chúng tức giận.
Danh Sách Chương: