Mục lục
Ta Là Vua Giác Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đến càng lúc càng đông.

Theo Hàn Ánh Nguyệt truyền âm, Linh Nhi đã hiểu một chút về sự kiện mặt đất rung chuyển lần này.

Sở dĩ chỉ là rung động nhẹ nhưng lại có rất nhiều người tụ tập là do ngày ấy, mặt đất cũng rung chuyển hệt như thế này. Vốn không ai thèm quan tâm, nhưng lại có một người họ Nguyễn tò mò đi xem xét, kết quả xuất hiện vết nứt trên mặt đất. Vì tò mò nên người này chui xuống xem sao và cái kết quật khởi cả gia tộc, số lượng bảo vật xuất thế đem đến cho hắn sự đột phá cực lớn về thực lực lẫn tài phú để phát triển thế lực. Cho đến ngày nay thì Nguyễn Gia đã góp mặt trong hàng ngũ các gia tộc đỉnh phong ở Kim Bằng Sơn.

Sau chuyện đó, ai ai cũng ghen tị với Nguyễn Gia Chủ, nhưng không dám tìm hắn đánh cướp trừ khi chán đời. Thế là mọi người đều âm thầm chờ đợi những rung động nhỏ trong lòng đất nhằm tìm vận may như người ta.

Và đó là lí do tại sao hiện tại ở nơi này có hơn năm trăm người tụ tập lại. Khí tức vờn quanh của các cường giả phóng ra đủ khiến cho đám Đấu Sĩ cấp bậc thấp khó thở bức bối.

Thế lực của các gia tộc nhỏ đến lớn, các môn phái đã nhận được tin tức, bọn họ nhanh chóng tụ tập thành từng nhóm người, ánh mắt bốc lửa nóng hồi hộp. Không ai bỏ sót thứ gì xung quanh, vừa điều tra vừa chờ đợi bảo vật xuất hiện.

- Lần này có vẻ căng đây, đến cả các gia chủ cũng đã đến, bọn họ yếu nhất cũng đạt đến Hữu Hồn Cảnh, e là chúng ta không có nhiều nắm chắc lần này rồi!

Hàn Ánh Nguyệt đánh giá xung quanh thở dài, nàng nhìn ngọc giản bị bóp vụn trong tay mình có chút sốt ruột

- Sao phụ thân còn chưa đến nhỉ?

Linh Nhi nhìn xung quanh, nàng thầm cảm nhận khí tức nơi đây, ở đâu đó có khá nhiều Đấu Sĩ Hữu Hồn Cảnh như nàng cũng đang không ngừng tỏa thần thức thăm dò. Linh Nhi từ khi gặp đám người Hàn Ánh Nguyệt đã nhanh chóng che giấu đi khí tức của bản thân. Thông qua Ảo Tức Thuật mà Vũ Lôi Phong dạy, tu vi của nàng hiện ra chỉ có Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng nên không ai chú ý đến mấy. Nếu có chú ý cũng chỉ là do sắc đẹp của nàng mà thôi.

Hàn Ánh Nguyệt cuối cùng thở nhẹ một hơi, nhìn sang Linh Nhi nói:

- Nhược Băng muội muội, ta thấy muội vẫn chưa có đồng bạn, lần này là cuộc tranh giành bảo vật của các thế lực trong Kim Bằng Sơn, nếu muội đi một mình sẽ rất nguy hiểm, thực lực không đủ chỉ có thể bị người ta ức hiếp thôi. Muội có muốn đi cùng với Hàn Gia tỷ không? Phụ thân của tỷ đã đến rồi.

Theo hướng chỉ của Hàn Ánh Nguyệt, một con Nguyên Yêu Thú phi hành màu nâu dạng đại bàng từ từ xuất hiện, bên trên có không ít thân ảnh đứng ngay ngắn.

Linh Nhi do dự một chút sau đó gật đầu.

- Vậy cũng được, mong Ánh Nguyệt tỷ chiếu cố!

Hàn Ánh Nguyệt vui vẻ dắt tay Linh Nhi đi về phía Hàn Gia đáp xuống, hai mỹ nữ dắt tay nhau đi, một màn này khiến cho tất cả đám nam nhân nơi này rạo rực không thôi.

Sau một màn chào hỏi khách sáo, Linh Nhi gia nhập đội tầm bảo của Hàn Gia, gia chủ Hàn Gia – Hàn Phi Thường chính là một Đấu Sĩ Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, khá có máu mặt trong thế hệ cường giả tại Kim Bằng Sơn, cũng chính là phụ thân của Hàn Ánh Nguyệt.

Các đệ tử của Hàn Gia cũng không kém, toàn bộ đội hình đều là Xuất Hồn Cảnh, tuy lớn tuổi hơn Hàn Ánh Nguyệt nhưng đạt đến Xuất Hồn Cảnh ở độ tuổi 30 cũng xem như có thiên phú hơn người.

- Đã là bạn của Tiểu Nguyệt thì xem như người một nhà, ngươi cứ đi cùng chúng ta đi!

Hàn Phi Thương gật đầu, hắn cũng không quan tâm lắm đến việc này, nhan sắc của Linh Nhi cũng không tồi nhưng hắn đã qua cái thời trẻ trâu mê gái nên không hứng thú cho lắm, những gì hắn quan tâm lúc này là bảo vật sắp xuất hiện.

Lại một đợt địa chấn nữa, lần này có vẻ mạnh hơn lần trước không ít.

Mọi người nhịp thở cũng dần trở nên dồn dập.

Cứ như vậy tròn một ngày trôi qua, các cơn địa chấn mỗi lúc một mạnh, các dấu hiệu của bảo vật xuất thế dần trở nên rõ ràng, kéo theo không khí căng thẳng nơi đây.

- Quái! Lần trước cũng không có địa chấn lớn như thế!

- Chẳng lẽ, lần bảo vật xuất thế này còn lợi hại hơn cả khi đó sao!

- Có lẽ vậy, nếu thế thì ta không thể bỏ lỡ lần cơ hội này!



Ba ngày trôi qua, mọi người tụ tập mỗi lúc một đông, một truyền mười, mười truyền trăm, số lượng người nơi đây đã lên đến con số hàng nghìn.

Linh Nhi vô cùng ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, ba ngày này nàng và Hàn Ánh Nguyệt đã thân hơn khá nhiều, Hàn Ánh Nguyệt tính tình vui vẻ hòa đồng nên tạo cho nàng rất nhiều thiện cảm. Bản tính Linh Nhi lại là một cô nàng hoạt bát chứ không hề lạnh lùng như cái cách mà nàng luôn biểu hiện ra. Thế là hai cô nàng mồm năm miệng mười này chẳng phút chốc mà như tri kỷ lâu ngày không gặp, oanh oanh yến yến không ngừng, khiến cho đám người Hàn Gia tủm tỉm cười không thôi.

Hàn gia chủ cũng rất vui vẻ, hắn thích nhất là nhìn nữ nhi bảo bối của mình cười. Chỉ cần nàng vui là được, hắn sẽ không ngăn cản hay bài xích bất kỳ thứ gì làm con gái mình vui. Vậy nên độ thiện cảm với Linh Nhi tăng lên không ít.

Đám thiếu gia công tử các gia tộc thì không ngừng suy tính các chiến lược tán gái mới, cả đám trầm ngâm không ngừng nhảy ra các ý tưởng trong đầu, mặc kệ hết mấy cái gọi là tầm bảo, mấy chuyện đó để đám lão già lo.

Ầm Ầm!

Lại một lần rung chuyển, mấy hôm nay đã có vô số những trận động đất như thế này.

Năm phút, mười phút…

Mặt đất vẫn cứ rung động, còn có xu hướng ngày càng mạnh hơn.

Ánh mắt của các thế lực chi chủ dần bốc lên lửa nóng, bọn họ biết sắp diễn ra chuyện gì, rung động mức độ này, hẳn là bảo vật sắp xuất thế.

ẦM!

Bỗng rầm một tiếng, vô số khe nứt như mạng nhện lan truyền trên mặt đất, mọi người nhao nhao nhảy lên Nguyên Yêu Thú phi hành thế lực của mình, mắt không ngừng khóa chặt vào cảnh tượng phía dưới.

Khói bụi mịt mù, từng trận tuyết lở không ngừng rơi xuống. Mãi đến khi không còn địa chấn nữa, mọi người mới có thể nhìn thấy bên dưới.

Một cái hố khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Cái hố này trông rất ư là bình thường, nhưng cỗ uy áp nhàn nhạt nó tỏa ra lại khiến mọi người ở đây không ngừng run rẩy.

Hố sâu đến mức, tầm mắt của một Đấu Sĩ Hữu Hồn Cảnh như Linh Nhi cũng không nhìn thấy đáy, chỉ có thể quan sát được tuyết trắng mờ ảo và từng luồng mây do hơi nước kết tinh lơ lửng mà thôi.

Trong lúc mọi người còn đang thăm dò cái hố này, một luồng khí cực lạnh bốc lên từ miệng hố, trong phút chốc, nhiệt độ xung quanh giảm đi cực nhanh, các Đấu Sĩ vốn không sợ khí hậu lạnh bắt đầu run lên từng cơn.

- Lạnh…lạnh quá!

- Sao tự nhiên lại lạnh đến như vậy chứ! Đây chỉ là hơi lạnh từ miệng hố thôi đó, nếu chúng ta xuống dưới đó sẽ còn lạnh đến mức nào a!

Các đại gia tộc chi chủ nhíu mày, Linh Nhi cũng cảm thấy một cảm giác mát lạnh quanh mình.

Những tưởng chỉ có hơi lạnh này thôi, nhưng không! Cái hố không làm Linh Nhi thất vọng. Không gian bông dưng vặn vẹo, một lực hút cực mạnh tràn ra.

- Chuyện gì!

- Không ổn! Mau ổn định đội hình!

- Gia chủ! Nguyên Yêu Thú không thể chống cự, lực hút tuy không quá lớn, nhưng chúng nó truyền lại tin tức, có một luồng uy áp cực mạnh khiến bọn nó không dám tiếp tục bay!

- Không ổn! Rơi mất thôi!

Như những ngôi sao băng, các thế lực, các nhóm tầm bảo nhao nhao rơi vào trong miệng hố, nói chính xác là bị nó hút vào.

- Không biết là phúc hay họa nữa! Thôi cứ tùy duyên đi!

Linh Nhi mỉm cười, thuận theo đà rơi xuống hố sâu. Tốc độ rơi không cao nên nàng còn có chút hưởng thụ cảm giác này.

Trái với Linh Nhi, những người khác có chút lo lắng với tình hình hiện tại

- Rơi xuống đáy xã hội rồi…không biết có gặp được mấy tên hâm mộ Quỷ Đỏ trong truyền thuyết không!

- Nghe nói dưới đó có mấy bộ tộc hâm mộ Quỷ Dắc nữa!

- Bảo vật! Ta tới đây!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nvm1997
nvm199711 Tháng tám, 2021 23:19
qua tận trời đây luôn à :haha
BÌNH LUẬN FACEBOOK