Đoàn người vội vàng thu thập đồ đạc, đem dấu vết lưu lại thanh lý sạch sẽ, liền tiếp tục xuất phát.
Hách Liên Phong Việt quyết tâm tìm được vị trí Hỏa Kỳ Lân, lấy được Thất Diệp Hỏa Diễm Thảo, cho dù mang đến người tổn thất thảm trọng, hắn cũng sẽ không dễ dàng buông tha mục đích của hắn.
Phượng Cửu Ca bĩu môi, nhỏ giọng thì thầm: "Người điên cố chấp.”
Lúc này bọn họ cũng không phải là không mục đích để vào rừng rậm chạy tán loạn, mà là hướng một vị trí đã định, vội vàng chạy tới nơi đó.
Xem ra vị trí của Hỏa Kỳ Lân đã để cho bọn họ xác định.
Phượng Cửu Ca hảo hảo nghỉ ngơi hồi phục một đêm, sau khi ăn xong sẽ cùng Hách Liên Phong Việt tách ra.
"Ngươi xác định không đi cùng chúng ta?"
Hách Liên Phong Việt cau mày, khó có được một lần không có ý cười.
"Ngươi xác định không sợ ta thừa dịp hỏa hoạn cướp bóc?"
Phượng Cửu Ca ngược lại có nhàn nhã, cười tủm tỉm hỏi ngược lại.
Hách Liên Phong Việt cũng không nói nhiều với nàng, chia chút nước và thức ăn đưa cho nàng: "Vậy bây giờ ngươi đi đâu vậy? ”
Phượng Cửu Ca ý cười thu liễm, dừng một chút, sau đó nhẹ nhàng mở miệng: "Đi tìm phu quân ta.”
"Vậy thì ngươi tự đi đi.”
Sắc mặt Hách Liên Phong càng trầm xuống, mang theo mười mấy hắc y nhân, không chút do dự xoay người rời đi.
Những hắc y nhân kia còn vẻ mặt kỳ quái nhìn Phượng Cửu Ca.
Rõ ràng là sủng ái mới của bệ hạ, hơn nữa hai người cô nam quả nữ ở chung một phòng, như thế nào lúc này, nàng muốn đi tìm phu quân gì?
Bệ hạ của bọn họ đội nón xanh, hình như bọn họ phát hiện được bí mật lớn, có bị diệt khẩu hay không?
Trong lòng nghi hoặc, cũng không dám hỏi ra.
Mỗi người đều nhìn thấy thật rõ ràng, bệ hạ của bọn họ, sắc mặt khó coi.
Phượng Cửu Ca nhìn nước và thức ăn trên tay, đem tất cả chúng thu vào trong không gian giới chỉ. Sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, im lặng ba phút.
Nói thật, thiên địa rộng lớn như vậy, ngay cả chính nàng cũng không biết đi đâu tìm Vân Ngạo Thiên.
Nếu mà Vân Ngạo Thiên thật sự là bị cừu gia của hắn mang đi, như vậy chính là đem công lực của nàng tăng lên gấp mười lần, nàng cũng không nắm chắc đem người cướp trở về a.
Huống chi, nàng căn bản cũng không biết Vân Ngạo Thiên bị bắt đi nơi nào.
Haizzz….số nàng khổ thật!
Vốn cũng có ý định đi theo Hách Liên Phong Việt trước đi xem Hỏa Kỳ Lân. Nghĩ lại, lấy tay người ngắn ăn miệng mềm, phải có đạo đức, quang minh chính đại cùng hắn đi, sau đó nhìn thấy Thất Diệp Hỏa Diễm Thảo thừa dịp cháy nhà hôi của, vậy nàng thành người như thế nào, không phải cũng quá không tiết tháo?
Vì vậy, tiếp tục nhìn lên bầu trời.
''Quản ngươi đường nào Bồ Tát Quan Âm, quản ngươi đường nào anh hùng hảo hán, cầu xin ông trời đại phát từ bi, nói cho ta biết Vân Ngạo Thiên ở đâu đi. Phượng Cửu Ca ta tuổi còn trẻ đã thành quả phụ, cái này cũng quá thảm tuyệt nhân hoàn..."
''Chạy đi... Nhanh lên... Chạy..."
Phượng Cửu Ca cầu gia gia cáo nãi nãi còn chưa nói hết, chỉ thấy cách đó không xa một đoàn tử khí nhanh chóng bay tới, mang theo bài sơn đảo hải dồn dập, một bên chạy vừa lớn tiếng hô.
"Hình như là tên giã nam nhân?"
Phượng Cửu Ca có chút không xác định giương mắt nhìn một chút, lông mày trong nháy mắt nhíu chặt.
Nàng ngược lại khẳng định người nọ là Hách Liên Phong Việt, chỉ là không nghĩ tới hắn như thế nào nóng nảy như chạy trốn.
Chẳng lẽ lại bị cái gì đuổi theo chạy?
"Cứu mạng. Cứu... Mệnh..."
Người chạy lại gần một chút, Phượng Cửu Ca nhìn rõ ràng.
Lúc này không chỉ có Hách Liên Phong Việt cùng mười mấy hắc y nhân của hắn bị đuổi theo chạy, còn có mười mấy ngoại tộc nhân trang phục kỳ dị, rõ ràng đến từ Thượng Đế Phong.
Phong Thượng Đế có chút giống với Tân Cương Nga hiện đại, vừa nhìn bộ mặt liền biết, che giấu cũng không có biện pháp.
Tiếng "ầm ầm" thật lớn trong nháy mắt đến gần, nàng tò mò nhìn về phía sau, lại bị Hách Liên Phong Việt chạy nhanh tới kéo nàng bỏ chạy.
Ngữ khí của hắn có chút tức giận, trong mắt mang theo một tia đỏ như máu: "Sao không chạy! ”
Danh Sách Chương: