Tần Dật nghe vậy, đầu tiên là cảm thấy kinh ngạc, nhưng sau khi liên kết các loại tràng cảnh từ lúc gặp được Dạ Oanh, cũng liền không cảm thấy kinh ngạc.
Dạ Oanh thấy Tần Dật không có bị hù dọa, liền tiếp theo nói: "Tôi đến từ tổ chức sát thủ của thế giới ngầm lớn nhất phương Tây -- Minh Vương Điện."
Tần Dật nuốt một ngụm nước miếng, lẩm bẩm nói, "Trời đ-......"
"Lẩm bẩm cái gì, có tin tôi một bắn xuyên cổ họng cậu!" Dạ Oanh vén áo choàng tắm lên, túi đựng súng trên đùi cô lập tức hiện ra.
Trong túi đựng súng là khẩu súng ngắn Desert Eagle bạc.
"Tốt tốt tốt, tôi không lẩm bẩm nữa, đại tỷ, cô nói đi, tôi rửa tai lắng nghe a!"
Dạ Oanh hung hăng khoét cái miệng ti tiện của Tần Dật một chút, sau đó êm tai nói.
"Tôi cùng muội muội mình là cô nhi, từ nhỏ được đưa vào tổ chức huấn luyện, sau khi thành niên tự nhiên trở thành thành viên sát thủ của Minh Vương Điện.
Nhưng tôi cùng muội muội chưa từng có giết qua người vô tội, bởi vì nhiệm vụ chủ yếu của hai người chúng tôi không phải giết người, mà là trộm cướp.
Trộm cướp tranh chữ đồ cổ, kim cương đồ trang sức từ các nơi trên thế giới, vì tổ chức tạo ra tài phú dơ bẩn.
Nhưng vào tháng trước, tổ chức đem ánh mắt tà ma đặt ở một lô quốc bảo ở Hoa Hạ, phái tôi cùng muội muội đến Hoa Hạ.
Tôi cùng muội muội mình thân phận mặc dù đều không sạch sẽ, cả một đời đều mang chỗ bẩn, nhưng nói cho cùng thì vẫn là người Hoa!
Cho nên chúng tôi cự tuyệt nhiệm vụ lần này.
Nhưng mà kết quả của việc cự tuyệt chính là bị mang theo tội danh phản bội, bị Minh Vương hạ lệnh vây quét truy sát.
Muội muội vì yểm hộ tôi mà chết dưới tay những kẻ truy kích, mà tôi miễn cưỡng mang theo 《 Phú Xuân Núi Cư Đồ 》trốn về Hoa Hạ, nhưng vẫn trúng cạm bẫy của kẻ truy kích, sau đó liền gặp cậu."
Nghe xong cố sự của Dạ Oanh, Tần Dật thở ra một ngụm trọc khí, hắn cần thời gian tiêu hóa một chút.
Nữ tử xinh đẹp trước mắt là một sát thủ.
Mình lại cùng tên sát thủ này phát sinh quan hệ.
Hơn nữa lại còn trong một chiếc xe thể thao.
Tần Dật bình phục cảm xúc, hỏi: "Vậy hai lân tôi gặp phải cô, gặp gỡ ba kẻ có năng lực đặc thù kia, chính là sát thủ do minh ~ Minh cái gì vương cái gì điện phái ra truy sát cô?"
"Nói nhảm!"
"Vậy tổ chức các người quá cùi bắp, ha ha ha, năng lực nghiệp vụ quá kém, không chịu nổi ba hiệp trong tay tôi!"
Dạ Oanh nhíu mày, "Cậu đang cảm thấy mình rất ưu việt?!"
"Khụ khụ, trở lại chuyện chính, tôi hiểu rồi, mặc dù cô cùng em gái mình là sát thủ, nhưng hai người tay không dính máu, mà lại vì tổ quốc, còn không tiếc tính mệnh phản kháng tổ chức sát thủ...... Dạ Oanh, tôi thật không cảm thấy trên người cô cùng em gái mình có chỗ nào bẩn, đây chẳng qua là những khó khăn của tuổi thơ cho nên không có sự lựa chọn nào khác.
Tóm lại, việc hai người cự tuyệt trộm cướp quốc bảo văn vật của Hoa Hạ, tôi rất kính nể...... Còn có muội muội của cô!"
Nhìn xem ánh mắt nghiêm túc của Tần Dật, sương lạnh tinh xảo lãnh diễm trên mặt Dạ Oanh tiêu tán hơn phân nửa, Tần Dật là nam nhân đầu tiên đi vào thân thể cô, cũng là nam nhân đầu tiên đi vào trái tim cô.
"Nhưng là!"
Tần Dật xoay chuyển lời nói, cười tủm tỉm nói: "Nếu vì giúp cô, mà tôi đi đắc tội toàn bộ tổ chức sát thủ lớn nhất phương Tây, cái này......"
"Tôi có thể trả tiền thù lao cho cậu."
"Nhưng tôi là phú nhị đại."
Dạ Oanh vén lên áo choàng tắm, cặp chân dài không chỗ dựa khoác lên trên đầu gối Tần Dật, khiến cho không khí mập mờ ấm lên.
Tần Dật nuốt một ngụm nước miếng.
"Khụ khụ ~ Cô nói cụ thể trước xem muốn tôi giúp cái gì." Lúc này mặt Tần Dật đã rất đỏ.
Trên khuôn mặt lạnh buốt của Dạ Oanh lập tức hiển hiện một vòng sát cơ, hàm răng cắn chặt môi, hung ác nói: "Muội muội tôi khi còn sống có cái nguyện vọng, chính là cầm lại tất cả quốc bảo văn vật của Hoa Hạ trong tổ chức, mang về Hoa Hạ."
"Không có vấn đề, chuyện này tôi có thể giúp cô, không phải chỉ là trộm đồ thôi sao."
"Còn có, tôi phải báo thù cho muội muội của mình!"
"Không có vấn đề, báo! Mà này, hung thủ sát hại em gái cô đến cùng là ai?"
"Minh Vương."
Tần Dật hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nói: "Ách...... Ý của cô, chính là nói hai người chúng ta đi đến phương Tây lật đổ toàn bộ Minh Vương Điện?"
Dạ Oanh gật gật đầu, "Tôi muốn nó vong!"
Tần Dật cười cười, "Đại tỷ, tôi biết cô muốn báo thù rửa hận cho em gái mình ...... Nhưng cô cảm thấy tôi có năng lực đi lật đổ một cái tổ chức ngầm khổng lồ sao?"
"Tôi cho rằng, cậu có."
Nói xong, Dạ Oanh lập tức ôm lấy cổ Tần Dật, đôi mắt đẹp câu người dưới ánh đèn đèn lưu chuyển thần thái.
Tần Dật thở dài, "Kỳ thật cô cũng không cần làm ủy khuất chính mình như vậy, tôi có thể giúp cô vô điều kiện."
Dạ Oanh kinh ngạc nhìn Tần Dật, tất cả những gì cô làm hiện tại, cũng là vì muội muội.
Nhưng nhìn thấy trong con ngươi Tần Dật lộ ra mát lạnh, như là một vũng sơn tuyền, trái tim băng lãnh của cô lập tức dao động.
"Ai nói tôi là tại làm ủy khuất chính mình?!"
Dạ Oanh cười lạnh một tiếng, kéo dây cột tóc, tóc dài như thác nước bố trút xuống, ba búi tóc đen lọn chạm vào gương mặt nóng hổi của Tần Dật.
Ngự tỷ chính là ngự tỷ, vẫn là sát thủ ngự tỷ cao lạnh!——
Ngoài cửa sổ, đêm trầm như nước, trăng sáng sao thưa.
Tần Dật cùng Dạ Oanh rúc vào phòng ngủ trên giường.
….