• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi tới ngày hôm sau, đột nhiên cảnh sát đi vào phòng học của Lạc Tuyết, xin phép giáo viên cho tìm người.

Bọn họ nhìn một vòng rồi hướng thẳng đến bàn học của một nữ sinh.

"Chào em, chúng tôi thuộc người của cục cảnh sát, có chút việc muốn mời em phối hợp điều tra"

Nữ sinh ngơ ngác, lại có chút sợ hãi.

Người này chính là nữ sinh chung phòng thi với Lạc Tuyết, tên đầy đủ là Lưu Sở Ninh.

"Các chú đồng chỉ cảnh sát có việc gì sao?"

Giọng hoang mang lại có chút run rẩy sợ hãi.

Có một đồng chí tâm lý bước lại nói nhỏ bên tai Lưu Sở Ninh.

Nghe xong sắc mặt cô ta tái méc lại, đứng dậy đập bàn theo bản năng.

"Vô lý, sao có thể!"

Thấy hành động quá lố rồi, cô gái bắt đầu thở đều bình tĩnh lại một chút.

"Em không biết việc này!"

"Vậy nên chúng tôi mới cần đến sự phối hợp điều tra của em, nếu không phải chúng tôi sẽ bồi thường tổn thất tinh thần cho em"

"Dạ, cũng được..."

Lưu Sở Ninh theo các đồng chí cảnh sát bước ra khỏi cửa phòng học, cả lớp liền sôi trào lên nói chuyện ầm ĩ, tò mò vụ việc gì đang xảy ra. Nhanh chóng vụ việc đã truyền khắp dãy phòng học, ai cũng biết Lưu Sở Ninh được cảnh sát mời đi điều tra.

Tưởng chừng nhà trường thống nhất giữ bí mật, nhưng cuối cùng vẫn có cá lọt lưới.

Một học sinh nói mình biết được trong nội bộ nhà trường, có việc phòng lưu trữ thông tin bị đột nhập, sau đó còn có người xem tập tin tài liệu trong máy tính trường.

Lúc này ở phòng thẩm vấn.

"Vào tối hôm trước, cách hai ngày em đã làm gì?"

"Em ở nhà ạ"

"Cụ thể thì em ở đâu và có những ai làm chứng cho em?"

"Em ở trong phòng, thường thì không ai tìm em vào giờ đó cả"

"Vậy tức là cũng không có ai làm chứng cho em"

"Dạ, lúc đó em ở trong phòng làm bài tập đến tối muộn, khoảng 10h em có ra ngoài để uống nước, giúp việc tan làm muộn có thấy"

"Chúng tôi có thể liên lạc với người đó được không?"

"Được"

Nhịn không được rốt cuộc Lưu Sở Ninh hỏi ra.

"Rốt cuộc là tại sao lại nghi ngờ em vậy ạ? Khi không sao tự nhiên như vậy!"

Đồng chí cảnh sát nhìn Lưu Sở Ninh, biểu hiện bình thường quá quen với việc người bị tra hỏi sẽ tỏ thái độ này.

Ai bị bắt đến đây, dù có tội hay không có tội đều mang một chút sợ hãi. Người có tội thì sợ bị bắt, còn người không có tội sợ khi khai xong sẽ phát hiện ra mình cũng có tội.

"Hôm trước, chúng tôi được báo trong trường có một vụ đột nhập trà trộn, tuy là đồ không mất nhưng tại nơi đột nhập có khác thường, chúng tôi đã tiến hành điều tra và tìm thấy được trên chuột và bàn phím máy tính có dấu vân tay của em"

"Chỉ vì vậy mà mọi người nghi ngờ, buộc tội em là người đã đột nhập phòng lưu trữ sao?!"

"Chúng tôi không nói là buộc tội em, chúng tôi chỉ muốn em hợp tác điều tra, như đã nói lúc trước chúng tôi sẽ bồi thường tổn thất tinh thần của em"

"Lý nào như vậy được? Chắc chắn là có người muốn hãm hại, cố ý để lại dấu vân tay của em ở đó!"

"Vậy em có biết người đó là ai không? Chẳng hạn như người hiềm nghi, bạn bè, người thân đã từng tiếp xúc qua?"

"Không thể nào đâu, họ là bạn của em sao có thể làm vậy được!"

"Bình tĩnh, đây chỉ là điều tra chưa có kết luận, chúng tôi cần phải hỏi kỹ càng thì mới có kết quả xác định được"

Sau đó Lưu Sở Ninh ngồi lại xuống ghế, bình tĩnh nhớ lại.

"Người bên cạnh em có rất nhiều, em vẫn thường hay đi cùng mọi người..."

"À! Em nhớ còn một người nữa!"

"Là ai?"

"Người đó em quen chưa lâu, nhưng mà mấy ngày trước người bạn đó cũng từng bị oan việc lấy trộm đề một lần, em nghĩ hai chuyện này có liên quan đến nhau. Có thể là đối thủ cạnh tranh muốn hãm hại bọn em, em mong là manh mối này sẽ giúp mọi người sớm tìm ra kẻ đó, giúp bạn ấy giải oan!"

"Vậy người bạn đó tên gì?"

"Cậu ấy là Dịch Mẫn, người học cùng lớp với em, bạn ấy ngồi bàn cuối cạnh cửa sổ"

"Được, cảm ơn em đã cung cấp thêm thông tin, tôi sẽ kêu người đưa em về trường"

"Cảm ơn, hy vọng mọi người sớm tìm ra người đó, em mong là sẽ không có ai bị liên lụy nữa"

Đưa Lưu Sở Ninh về trường xong, người tra hỏi lúc nãy đi ra, vô tình thấy nữ cảnh sát đang mặc cảnh phục.

"Sao rồi, có hỏi được gì không?"

"Có chút thông tin"

"Lúc nãy hỏi có ghi âm lại không? Tôi muốn nghe"

"Đây" Người kia móc ra một chiếc bút chuyên để ghi âm đưa cho nữ cảnh sát.

Nữ cảnh sát này chính là người tốt làm việc tốt, đã giúp Lạc Tuyết giải quyết đám bắt nạt kia, cũng là người phụ trách vụ lần này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK