Lâm Dạ trầm mặc không nói, hắn cũng không muốn dây dưa chuyện này.
Thẩm Ngưng Ngọc đơn giản cũng ngầm hiểu, nói:
- Yên tâm đi, ta đã nói sẽ giữ bí mật giúp ngươi thì nhất định sẽ giữ bí mật giúp ngươi.
- Ta là Thẩm Ngưng Ngọc, còn ngươi?
- Lâm Dạ.
Lâm Dạ suy nghĩ một chút, vẫn báo ra tên của mình.
- Lâm Dạ sao? Ta ghi nhớ ngươi.
Thẩm Ngưng Ngọc nở nụ cười, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm cô cười vui vẻ như vậy, sau đó trong một trận quang mang bao vây, trực tiếp truyền tống rời khỏi.
Nhìn vị trí biến mất của cô, Lâm Dạ bỗng nhiên cảm giác sâu trong nội tâm mình bị xúc động một chút, nhưng lập tức hắn đã nhún nhún vai, cũng truyền tống rời khỏi, chỉ lưu lại một phế tích chiến đấu.
Mãi cho đến khi lúc này, một đám đệ tử trên khán đài mới rốt cục phản ứng lại.
- Thua, thậm chí ngay cả Thẩm Ngưng Ngọc cũng thua!
- Tính cơ động mạnh mẽ của Ám Dạ Yêu Cơ cũng không có biện pháp tiếp cận hắn, năng lực phòng ngự này cũng quá khủng bố rồi.
- Có lẽ chỉ có mấy yêu nghiệt xếp hạng top 5 mới có thể làm đối thủ của hắn?
- Nói không chừng là vậy thật, mấy yêu nghiệt kia đã không thể dùng phi công nhập môn để so sánh rồi.
- Hy vọng trong trận đấu sau này đừng gặp phải tên gia hỏa này.
Sau khi chiến đấu xong, các học viên có thể nói là thán phục, tâm tình thật lâu không cách nào bình ổn lại, bọn họ giống như vừa xem xong một trận đại chiến thế kỷ vậy.
Mà theo hai người Lâm Dạ rời khỏi, bọn họ cũng nhao nhao rời khỏi hiện trường, trở về tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của học viện, cũng làm cho toàn bộ đại sảnh chiến đấu mô phỏng lại lần nữa trở nên náo nhiệt.
Phía bên kia, bn trong một biệt thự nhìn ra biển nhân tạo ở quận D07.
Một khuôn mặt thanh niên tuấn mỹ bưng ly rượu vang đỏ, vừa nằm phơi nắng gần hồ bơi, vừa nhìn máy tính bảng trước mắt.
Phía trên phát ra, rõ ràng chính là hình ảnh chiến đấu vừa rồi của Lâm Dạ và Thẩm Ngưng Ngọc.
- Kỵ Sĩ Hắc Phong à? Thật thú vị.
Thanh niên nhấp một ngụm rượu vang đỏ, khóe miệng gợi lên một nụ cười nhạt mê hoặc hàng ngàn thiếu nữ.
- Thiếu gia, ngài có hứng thú với người điều khiển chiếc Kỵ Sĩ Hắc Phong này à?
Quản gia đứng bên cạnh tò mò hỏi.
- Có chút hứng thú.
Thanh niên chậm rãi tắt máy tính:
- Nhưng mà loại người máy trình độ này còn chưa đủ để cho ta ra tay, bởi vì hắn căn bản là không ngăn được công kích của ta.
- Quả thật, theo tính năng của Kỵ Sĩ Hắc Phong thì hắn có thể làm được trình độ này đã cực kỳ không tệ rồi, nhưng so với thiếu gia ngài vẫn còn kém một chút, dù sao chiến đấu của người máy sinh vật cũng không chỉ dựa vào kỹ xảo chiến đấu.
- Được rồi, đừng nịnh nọt nữa, chuẩn bị cho ta một chút đi, tôi muốn đi đến khu D05 một chuyến.
- Thiếu gia ngài không đi hoàn thành nhiệm vụ của học viện à?
Quản gia nghi hoặc nói.
- Nhiệm vụ học viện?
Thanh niên khinh thường cười:
- Đó chỉ cần phi công nhập môn mới phải làm, ta không cần, đi thôi.
- Vâng!
Nói xong, hai người lập tức trực tiếp rời khỏi biệt thự, dưới hàng người hầu cung tiễn, ngồi lên xe biến mất trên đường phố thật dài.
Cũng không lưu ý quá nhiều đối với chiến đấu của Lâm Dạ.
【Chúc mừng ngài đã giành được chiến thắng trong trận chiến này. 】
【Chiến tích hiện tại: 100/110. 】
Trong không gian mô phỏng.
Lâm Dạ vừa mới chấm dứt chiến đấu đã nghe thấy bên tai truyền đến một tiếng nhắc nhở.
Trải qua cả buổi chiều, cuối cùng hắn cũng đánh đủ 100 trận thắng, thành công tiến một bước dài về phía phi công chính thức.
- Còn thiếu hai trăm trận nữa, ngày mai phải cố gắng thêm một chút mới được.
Nhìn bảng chiến tích trước mắt, Lâm Dạ cảm khái không thôi.
Nếu không phải vừa vặn gặp phải tân sinh của học viện Người Máy tràn vào, giúp hắn cơ bản không lo không tìm được đối thủ thì chỉ sợ đến khi trời tối hắn cũng không nhất định có thể đánh xong một trăm trận này.
Dựa theo tiến độ này, có lẽ chiều mai hoặc sáng hôm sau có thể đánh xong tất cả thắng lợi, đến lúc đó hắn có thể đi đăng ký làm phi công chính thức.
Người ta nói miễn là trở thành một phi công chính thức thì quyền hạn của công dân sẽ được tăng lên.
Không chỉ nhận được rất nhiều ưu đãi tốt mà còn có thể mua những thứ mà trước đó ngươi không thể mua ở giao dịch Liên Bang.
Ví dụ như vật tư cơ sở cao cấp hơn, bộ phận người máy, thậm chí là người máy kiểu mới.
Nhưng mà quan trọng nhất chính là có thể cùng đội ngũ Liên Bang ra ngoài tiêu diệt sinh vật biến dị, kiếm được rất nhiều tiền.
Đến lúc đó, hắn có thể mua được thuốc biến dị gen thứ hai thậm chí là thứ ba, đề cao trình độ thức tỉnh gen của mình.
- Đánh thêm một phen nữa thì đi ngủ.
Nhìn thời gian đã vào đêm, Lâm Dạ tiện tay mở giao diện chiến đấu, lần nữa tiến hành ghép đôi.
【Ghép đôi thành công, đang phân phối chiến trường ngẫu nhiên, xin vui lòng chờ】
Nghe thấy gợi ý, Lâm Dạ cũng giống như lúc trước, theo thói quen liếc mắt nhìn tin tức của đối thủ.
Nhưng một giây sau, vẻ mặt của hắn lại đột nhiên biến đổi, gắp gao nhìn chằm chằm bốn chứ “phi công chính thức” trên đó.