Tần Ngư nghĩ: Giả thiết của tám người đều giống nhau thế này, trăm phần trăm đều bị đánh rớt, sau đó thì làm gì còn sau đó nữa.
“Chỉ có thể chọn một thứ thôi sao? Chọn được cái gì thế?”
Trường hợp thế này, vĩnh viễn chỉ có minh tinh mới có tư cách cũng như tự do để đặt câu hỏi mà thôi.
Tần Ngư quay đầu lại nhìn, cô vừa nãy mới biết được tham gia chương trình lần này bốn ngôi sao lần lượt là Ngô Hàn – tiểu thịt tươi nhân khí đại bạo đỉnh cấp ; Hàn Sâm – diễn viên võ thuật nổi tiếng, Tô Tình – nữ diễn viên hạng ba còn có tiểu hoa mới nổi Tề Chi Uyển.
Gom lại cũng được bốn nam, bốn nữ, tỉ lệ nam nữ thật ổn định.
Vừa mới hỏi chuyện chính là Ngô Hàn cao lớn anh tuấn.
Nhân viên công tác mở một tấm vải đỏ ra, trên mặt cát bày biện tám đồ vật. Dây thừng, nồi, que diêm, dao gập, áo mưa, đồng hồ, một túi bột mỳ nhỏ và đèn pin cầm tay. Tám vật phẩm đều là những dụng cụ thường thấy nhất trong sinh hoạt hằng ngày, nhưng ở trong tình cảnh này thì ai cũng muốn gom cho bằng hết.
Nước và lửa đều là thứ cần thiết, quả thật áp lực không phải vấn đề ăn no hay không mà sống sót được hay không mới vấn đề.
Tần Ngư cảm thấy chương trình này so với cô tưởng tượng còn tàn khốc hơn nữa. Nhưng hiện tại là thời điểm lựa chọn đồ vật.
“Những thứ này tùy các vị tự phân chia nhau.”
Tổ chương trình an bài như thế, bề ngoài thì rất thân thiện nhưng bên trọng lại quá ác. Bởi vì chuyện này dễ dàng bại lộ ra sự khác biệt tính cách của mỗi người, dễ nảy sinh xung đột.
Có tranh đấu ngầm thì tỉ lệ người xem mới được đảm bảo. Làm người tham gia chương trình, Tần Ngư liếc qua chỗ tám vật phẩm, cô muốn que diêm và dao gập nhất. Nước rất cần cho cơ thể nhưng có thể bổ sung thông qua trái cây. Mà tám dụng cụ kia cũng không có cái nào liên qua tới nước, dao có thể làm ra nhiều công cụ khác, mà que diêm thì gắn liền với lửa – điều kiện để có thức ăn và hơi ấm.
Nhưng cô nghĩ ra thì những người còn lại cũng nghĩ tới chuyện này. Cho nên…
Danh Sách Chương: