Đàn sói biến dị rất nhanh chóng đã bao vây bốn người Diệp Thanh An vào trong vòng vây, nhe răng múa vuốt nhìn chằm chằm như đã nhắm trúng bọn họ rồi, với vòng vây này thật sự vô cùng khó thoát.
Lam Phương Lâm thể trạng yếu sớm đã tìm cành cây an toàn mà ngồi bên trên, súng trường cầm vững bên tay một bộ dáng hoàn toàn có thể ra tay bất cứ lúc nào để giải quyết bọn nó.
Con sói biến dị đầu đàn, cũng là con đầu tiên tấn công Diệp Thanh An lúc nãy vì vồ hụt mà tức giận gầm lên một tiếng.
Nó giống như một hiệu lệnh, tiếng gầm vừa dứt mấy con sói biến dị xung quanh liền lập tức xông lên tấn công ba người bên dưới.
An Tử Thiên bị bao vây bởi bốn con sói biến dị, súng laser bắng trúng nó nhưng không có tác dụng quá nhiều dù sao nó cũng là thú biến dị da dày thịt béo lại vô cùng dai sức, dù có bắn xuyên bụng nó đi nữa thì chỉ cần nó còn chiến đấu được thì nó vẫn sẽ chiến đấu không ngừng.
An Tử Thiên nhanh chóng né được một móng vuốt của một con sói biến dị vừa chuyển người một cái, dao găm bên tay phải nhanh như chớp đâm vào cuốn họng của con sói biến dị đó. Thành công tiêu diệt được một con.
Bằng!!
Tiếng súng vang lên phía sau lưng An Tử Thiên theo sau đó là tiếng con sói ngã xuống. An Tử Thiên xoay người lại phát hiện là Lam Phương Lâm đang hỗ trợ cho mình, khóe môi cậu ta hơi cong lên, an tâm giao phía sau mình cho Lam Phương Lâm hỗ trợ.
Ngược lại với bên An Tử Thiên và Lam Phương Lâm nhẹ nhàng giải quyết mấy con sói biến dị, Nhạc Dương Vũ thì chật vật hơn nhiều, cậu ta bị bao vây bởi hai con sói biến dị, trên người cũng bởi vì vậy mà cũng bị thương vài chỗ.
Hai con sói kia trước sau vây lấy Nhạc Dương Vũ ngay lúc cậu ta còn đang lúng túng không biết làm gì thì cả hai con đều đồng loạt xông tới, nhe hàm răng sắc bén canh ngay vị trí cổ của Nhạc Dương Vũ mà tấn công.
Nhạc Dương Vũ hoảng loạn đưa tay ôm đầu, súng laser trên tay cũng nhắm bắn loạn xạ. Người như cậu ta quăng cho một chiếc máy tính bắt cậu ta viết chương trình huyết thanh biến dị còn dễ hơn là bắt cậu ta đứng ở đây chiến đấu với mấy con sói hung hãn có được không?
Mắt thấy hai con sói trước sau đã cắn tới trước mặt, Nhạc Dương Vũ nhắm tịt hai mắt, như phó mặt cho số phận để bị cắn.
Nhưng đợi mãi mà cảm giác đau đớn đang chờ đợi kia mãi không tới, Nhạc Dương Vũ hé một mắt ra nhìn, trước mặt cậu ta đúng là có sói nhưng con sói trước mặt sớm đã tắt thở từ bao giờ.
Nhạc Dương Vũ ngơ ngác nhìn xung quanh. Ánh mắt rơi vào người Diệp Thanh An đang bị sáu, bảy con sói biến dị vây quanh, gương mặt cậu ta vậy mà vẫn chẳng có gì hoảng hốt... Giống như những con vật trước mắt là một thứ gì đó... Rất vô hại vậy.
An Tử Thiên cùng Lam Phương Lâm rất nhanh đã phối hợp với nhau mà giải quyết được đám sói phía bên bọn họ, có lẽ là đàn sói này cũng đánh hơi được Nhạc Dương Vũ là kẻ yếu cho nên chổ của cậu ta chỉ có hai con sói khi nãy mà thôi, dường như phần lớn sói biến dị đều chạy sang chổ của Diệp Thanh An cả.
"Nguyên soái à, có chuyện gì vậy..." Đoàn Tuấn hít sâu một hơi, cố gắng dùng hết tất cả mọi sự can đảm của mình để hỏi Nam Cung Hàn Dương đang đen mặt nhìn màn hình giả lập bên cạnh.
"Tôi đang suy nghĩ xem có nên nghiêm cấm trường đại học quân đội Liên Bang đệ nhất mở cuộc khảo hạch mỗi năm hay không." Nam Cung Hàn Dương nhíu mày nói.
Đoàn Tuấn một bộ mặt mộng bức không hiểu kiểu gì: "Ừm... Nguyên soái, nó là trường quân đội mà... Khảo hạch không khắc nghiệt thì sao có thể đào tạo được quân nhân ưu tú?".
Nam Cung Hàn Dương im lặng, hắn cảm thấy bản thân mình dạo này rất thất thường, lí trí nói cho hắn biết thú biến dị trên tính cầu đó mặc dù nguy hiểm nhưng sẽ không đến nỗi nguy hiểm đế tính mạng, nhưng không hiểu sao hắn không ngăn cản được bản thân mình, lập tức muốn đứng dậy chạy đến cho hiệu trưởng trường quân đội liên bang một đấm và bắt hắn mau lập tức dừng lại cuộc khảo hạch này.
Một cuộc khảo hạch khắc nghiệt như vậy Omega như Diệp Thanh An sao có thể chịu nỗi chứ?
Nam Cung Hàn Dương không biết từ khi nào bản thân bỗng nhiên lại vô thức chú ý tới Diệp Thanh An mỗi lúc mỗi nơi, có lẽ là do lần gặp gỡ ở buổi tiệc đó sao? Hay là vì sự nhờ vả của ông Giang mà vô thức quan tâm cậu ta?
Nam Cung Hàn Dương không biết, hắn nghĩ cũng nghĩ không ra, hắn chỉ biết hiện tại đối mặt với đám sói này có khi nào cậu sẽ bị thương hay không, có thể đối với Alpha hay Beta gì đó đám sói này sẽ không đến mức lấy mạng bọn họ nhưng Omega thì sao, Omega trời sinh yếu ớt Diệp Thanh An có thể trụ nỗi sao?
Nam Cung Hàn Dương nhịn không được lo lắng, khi hắn đang nghĩ bâng quơ đủ thứ chuyện trên đời, ngay cả viễn cảnh Diệp Thanh An cả người đầy máu được đặt vào khoang chữa trị cũng được hắn não bổ ra thì Đoàn Tuấn bên cạnh đột nhiên xuýt xoa một tiếng thật lớn.
"Ôi trời đất ơi, cái gì vậy nè trời?". Đoàn Tuấn kinh ngạc mở to hai mắt.
"Cậu ồn ào cái gì vậy?". Bị cắt đứt mạch suy nghĩ nguyên soái nhà chúng ta có chút giận chó đánh mèo, giận cá chém thớt mà phóng khí lạnh về phía Đoàn Tuấn.
Đoàn Tuấn có lẽ là quá bất ngờ với thứ mình đang thấy nên không để ý đến ánh mắt 'chết chóc' của nguyên soái nhà mình, chỉ vào bên trong màn hình giả lập, nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Cậu ấy... Cậu ấy... Thật đáng sợ."
______________________
Ố quao, đoán xem hôm nay có mấy chương.
Danh Sách Chương: