Sau một trận chiến đấu, Từ Phàm đã mất đi hứng thú săn giết Yêu tộc, quay lưng hướng về phía tiên thành Lâm Sâm bay đi.
Tiên thành Lâm Sâm, Ninh Đạo nhìn con rối Luyện Hư kỳ trước mặt cười hỏi: “Sao hôm nay đại trưởng lão lại có nhàn tình nhã trí đi ra thế này!”
Ở trong Ẩn Linh Môn, cũng chỉ có mỗi mình Từ Phàm khống chế con rối Luyện Hư kỳ đi dạo mà thôi.
“Rảnh rỗi không có việc gì ra xem một chút, hiện nay Yêu tộc bên ngoài kia hầu như đều bị các ngươi dọn dẹp sạch sẽ hết cả.” Từ Phàm nói.
“Cũng không khác mấy, có Tuần Thiên Vệ trợ giúp, dù cho vẫn còn Yêu tộc đang ẩn nấp thì cũng chẳng tạo ra được sóng gió gì.” Ninh Đạo dứt lời đoạn thở dài một hơi.
“Sao thế?” Từ Phàm hỏi, tình hình bên ngoài đều rất tốt đẹp, ngươi than thở cái gì chứ.
“Hiện nay, gần như tất cả tiên thành trấn thủ khu vực trung tâm đại lục đều xuất hiện thông đạo lưỡng giới, tiên thành thực lực mạnh trực tiếp thông qua thông đạo tự nhiên giữa hai giới phản công Yêu tộc.”
“Hơi tốt hơn một chút, giống như là tiên thành chúng ta còn có thể tự vệ.”
“Những tiên thành thực lực yếu hơn so với chúng ta đã bị Yêu tộc phá thành, bây giờ có rất nhiều điểm truyền tống tiên thành đều đã tự bạo.”
“1589 tòa tiên thành ở đại lục trung tâm, bây giờ chỉ còn lại 1436 tòa.” Ninh Đạo thở dài nói, hắn biết rõ những con số này đại biểu cho cái gì.
“Đại trưởng lão, còn phải cảm ơn ngươi, nếu như tiên thành Lâm Sâm không được tông môn các ngươi hỗ trợ thì bây giờ phỏng chừng cũng khó thoát kết cục diệt thành.” Ninh Đạo nói lời cảm ơn.
“Khách khí rồi, Ẩn Linh Môn cũng là tông môn dưới trướng của tiên thành Lâm Sâm mà.” Từ Phàm nói.
“Đúng rồi, chẳng phải ngươi mới vừa nói, tông môn thực lực mạnh cũng phản công đến Yêu Giới rồi à?” Từ Phàm tò mò hỏi.
“Đúng vậy, không nói đâu xa chỉ nói tới Thiên Linh Tông có hợp tác khăng khít với tông môn các ngươi, vừa phát hiện thông đạo tự nhiên lưỡng giới, ba vị Tôn giả Đại Thừa kỳ trực tiếp mang theo đệ tử tinh anh trong tông môn đi qua thông đạo tự nhiên làm cho Yêu tộc khu vực đó đều diệt tộc.”
“Thái thượng đại trưởng lão của Thiên Linh Tông, trên danh nghĩa chính là vô địch tôn giả của hội trưởng lão.”
“Đi đến Yêu Giới một lần, trực tiếp mang theo cả tộc ở dưới hai đại tộc nhất lưu di chuyển ra bên ngoài trăm vạn dặm.” Ninh Đạo vừa nói trong lòng vừa nghĩ, nếu như tiên thành Lâm Sâm cũng có một tông môn như Thiên Linh Tông, vậy thì còn có chuyện gì của hắn nữa.
Mặc dù ở chỗ này cũng là nằm ngang nhưng tư thế vẫn có hơi khác biệt.
Vào lúc này, ánh mắt Từ Phàm hơi đảo, chợt cất tiếng: “Ninh đại ca, ngươi có hiểu rõ tình hình trong thông đạo tự nhiên không?”
“Bằng không thì chúng ta cũng xâm lấn Yêu giới đi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Nếu như là thông đạo tự nhiên lưỡng giới vừa mới xuất hiện thì vẫn được, có điều trong thông đạo tự nhiên lưỡng giới cách tông môn các ngươi không xa kia có tồn tại đại tộc đỉnh cấp của Yêu tộc.”
“Đám người chúng ta đi vào, bên kia chỉ cần tùy tiện phái đến hai vị Yêu Tôn thì tất cả chúng ta đều chịu không nổi.” Ninh Đạo lắc đầu nói.
“Được rồi.” Từ Phàm có vẻ hơi thất vọng.
“Đại chiến giữa hai giới, ít thì mấy trăm năm nhiều thì có thể kéo dài đến mấy ngàn năm, thời gian vẫn còn rất dài.”
“Chờ đại trưởng lão trở thành tôn giả rồi, tiên thành Lâm Sâm chúng ta mới coi như quật khởi.” Ninh Đạo nói với vẻ đầy mong đợi, Từ Phàm là tồn tại yêu nghiệt nhất mà hắn từng gặp qua.
“Ninh đại ca chớ nên quá mức mong đợi đối với ta.” Từ Phàm nói.
Nếu như ta trở thành Đại Thừa tôn giả, chớ nói để cho tiên thành Lâm Sâm quật khởi, cho dù có là Yêu tộc ta cũng có thể dùng một tay diệt đi.
Nghĩ tới đây, Từ Phàm không khỏi chửi bậy một tiếng cái thứ hạn chế đáng chết.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Khi Ninh Đạo còn muốn khen thêm một đợt thì một làn sóng dị dạng từ nơi rất xa truyền đến.
Lúc này, trước mặt Từ Phàm và Ninh Đạo xuất hiện một tấm màn sáng, trên đó là hình ảnh thông đạo giữa hai giới.
Một tòa Thánh Thành Yêu tộc to lớn xuất hiện ngay lối vào của thông đạo hai giới.
“Tổ cha nó chứ, vừa rồi ta còn định lấy tông môn ngăn trước cửa thông đạo lưỡng giới, thật không ngờ lại bị vượt mặt.”
“Bồ Đào, Trấn Yêu tinh chủ pháo cấp bậc đả kích.” Từ Phàm híp mắt ra lệnh.
“Tuân lệnh.”
“Chủ pháo cấp bậc đả kích là cái gì?” Ninh Đạo tò mò hỏi.
“Chính là chủ pháo của hải châu.”
Ngay lúc Từ Phàm đang giải thích, phía trên tòa Thánh Thành Yêu tộc kia chợt xuất hiện một chùm sáng đỏ, trực tiếp nện xuống vòng phòng hộ của Thánh Thành Yêu tộc.
“Ầm!”
Sau khi vụ nổ qua đi, vòng bảo hộ vẫn vững chắc như cũ.
“Có chút không tầm thường nha.” Từ Phàm sờ sờ cằm nói.
“Tộc Nguyệt Hồ dùng trận pháp và luyện khí mà nổi danh, đoán chừng trong phút chốc không thể nào phá vỡ phòng ngự của tòa Thánh Thành này được.” Ninh Đạo nói, trong tay hắn có tình báo tương đối kỹ càng về tộc Nguyệt Hồ.
“Luyện khí và trận pháp à!” Từ Phàm nói với vẻ vừa ngạc nhiên lại vui mừng, đây không phải đưa cho hắn để gia tăng sức sản xuất sao?
“Ngươi chớ suy nghĩ nhiều, những bảo bối kia chắc chắn đã được tộc Nguyệt Hồ giấu sâu trong đại bản doanh rồi.” Ninh Đạo chỉ cần nhìn một cái cũng biết Từ Phàm muốn làm gì rồi.
“Ở đại bản doanh thì thế nào, chỉ cần ta muốn, không có chuyện không lấy được.” Trong mắt Từ Phàm chợt lóe lên một tia tinh quang.
“Vậy thì ngươi phải bắt nhiều hơn một chút mới được, tiên thành Lâm Sâm chúng ta cũng thiếu luyện khí sư.” Ninh Đạo cười ha ha nói.
Ngay lúc hai người đang nói chuyện trời đất, toàn bộ đại lục trung tâm chấn động, trên trời giống như có thứ gì đó vừa vỡ vụn, sau đó một cơn sóng vô hình quét ngang bầu trời.
Hai người cảm nhận được trên trời có hai cỗ lực lượng pháp tắc đang đan xen vào nhau.
Tất cả tu sĩ ở đại lục trung tâm đều ngẩng đầu nhìn lên trời, không biết đang xảy ra chuyện gì.
“Tất cả không gian đều bị che đậy.” Từ Phàm lẩm bẩm nói, mắt vẫn dán lên trời.
“Có ý tứ gì?” Ninh Đạo hỏi.
“Chính là tất cả pháp khí thông tin và truyền tống trận đều không thể sử dụng.” Sắc mặt Từ Phàm đầy vẻ nghiêm trọng đáp, hệ thống truyền tin và hệ thống vận chuyển đều bị phá hư, đổi lại là thế giới khoa học thì đã xong rồi.
Ngay lúc này, một vị tu sĩ trong hội trưởng lão chợt xuất hiện bên cạnh Ninh Đạo.
“Trấn thủ sứ, tất cả truyền tống khí trong tiên thành Lâm Sâm đều không thể khởi động, pháp bảo thông tin cũng không có tín hiệu.” Tu sĩ hội trưởng lão nói, gương mặt tràn đầy hốt hoảng.
“Chủ nhân, tất cả truyền tống trận trong tông môn đều mất đi toạ độ không gian, cần phải điều chỉnh định vị một lần nữa.”
Từ Phàm nghe được giọng nói của Bồ Đào mới yên tâm.
“Mạng internet nội bộ của ngươi không bị ảnh hưởng là tốt rồi.” Từ Phàm nói.
“Vừa nãy, trong một khoảnh khắc, Bồ Đào có đứng máy một giây, bây giờ đã không sao rồi.” Bồ Đào nói.
Vào lúc này, Cực Không Chi Vực, chỗ thông đạo nối liền hai giới.
“Đại điểu, giết địch một ngàn tự tổn ngàn hai, ngươi thiệt là lợi hại nha.”
“Vậy mà cam lòng dùng năm kiện tiên khí đến hủy đi hệ thống truyền tống trận của đại lục trung tâm ta, nếu đã như vậy thì mọi người cùng chơi lớn một trận đi.”
Thượng tôn vừa dứt lời, sau lưng lập tức xuất hiện tiên khí pháp kính, Càn Khôn kính, Nhân Quả kính, Chu Thiên kính, Thiên Linh kính.
“Cực Không, trấn!”
“Rắc rắc rắc rắc ~”
Tiên kính bốn phía trực tiếp vỡ nát, hóa thành uy năng vô thượng càn quét hai giới.
Hiện tại tất cả không gian hai giới đều đã bị phong cấm, tất cả truyền tống trận của hai giới đều biến thành phế trận.
“Tinh Linh, ngươi lợi hại!”
Lúc này trên Thiên Lục Quy, xuất hiện một tòa Vạn Yêu Nghi thật lớn, sau đó hóa thành mảnh vụn biến mất ở Cực Không Chi Vực.
“Tạm được, cũng chỉ có thể khi dễ ngươi một chút.” Thượng Tôn cười nói.
Trở lại bên Từ Phàm, hắn phát hiện Bồ Đào lại đứng máy rồi, lần này kéo dài suốt một canh giờ.
“Chủ nhân, không gian pháp tắc giới này bị phong ấn, tạm thời không có cách nào khởi động truyền tống trận.” Bồ Đào nói.
“Đây là sao thế này, làm sao sống qua ngày đây?”
Không thể sử dụng truyền tống trận, không gian dưới đất nối liền Yêu giới và Cửu Phượng đảo sẽ hoàn toàn bị cắt đứt.