Mục lục
Sư Phụ Ta Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một màn Từ Cương đại phát thần uy này, được Bồ Đào báo cáo đến bên Từ Phàm.

Lí do là vi phạm nghiêm trọng với phong cách chiến đấu của tông môn.

“Ha ha, một tí nữa ta sẽ nói một tiếng với tên đồ đệ ngốc đó của ta, làm như nào cũng phải để lại cơ hội làm phân hóa học cho người ta chứ.” Từ Phàm nói.

Đối với thủ đoạn tàn bạo của Từ Cương, Từ Phàm cũng không ghét.

Hắn biết Từ Cương là người chạy thoát được khỏi tòa tiên thành bị phá đó, từng nhìn thấy biểu hiện tùy ý giết chóc ăn tươi Nhân tộc sau khi Yêu tộc công phá thành, chính vợ của hắn bị ép đến mức phải dùng tính mạng để bảo toàn cho hắn.

Đổi lại là bất kỳ người nào, bắt đầu từ lúc đó, sẽ không nảy sinh bất kỳ sự thương hại nào với Yêu tộc cả.

Nếu như không phải không có sức tưởng tượng, đoán chừng thủ đoạn của đồ đệ ngốc kia của hắn sẽ còn tàn bạo hơn nhiều.

Để Yêu tộc ngâm mình trong nham thành, đó chỉ là một cách chết tử tế nhanh được giải thoát.

Từ Phàm lập tức gửi cho Từ Cương một tin tức, nhanh chóng nhận được câu trả lời.

“Đã hiểu, sư phụ.”

“Đồ đệ nghe lời sư phụ vẫn là đồ đệ ngoan.” Từ Phàm cười nói.

“Bồ Đào, đoạn này thời gian, trong trò chơi có chuyện gì cần chú ý.” Từ Phàm hỏi.

“Trò chơi giả lập tổng thể vận hành tốt, xuất hiện nhân tài Thiên Khôi Sư, một vài người phàm có thiên phú chiến đấu, thậ chí có thể so sánh được với một vài thiên kiêu tông môn.” Bồ Đào nói.

Trước mặt Từ Phàm hiện lên hơn một trăm quầng sáng, mỗi một quầng sáng đều hiện rõ mỗi một thiên tài chức nghiệp Thiên Khôi Sư.

Trong đó trên hai quầng sáng lớn nhất, có một cái là tư liệu của thiếu niên, một cái khác là đồ tể trung niên.

Từ Phàm nhìn cảnh tượng thiếu niên chiến đấu, gật đầu, đẩy quầng sáng của thiếu niên sang một bên.

“Thiếu niên loại hình điều khiển hoàn mỹ, bồi dưỡng trọng điểm.”

Sau khi nói xong lại nhìn về phía một quầng sáng khác.

“Đồ tử trung niên này chính là cha của đệ tử Vạn Lôi Thánh Thể kia.” Từ Phàm quan sát kỹ tướng mạo, sau đó nhắm mắt lại xem bói trong đầu.

Hồi lâu sau, Từ Phàm thở hắt ra một luồng khí đục, sờ đầu cười khổ nói: “Cái này không thể trêu vào, về sau cũng bồi dưỡng trọng điểm.”

“Tuân mệnh.”

Từ Phàm vốn định nhìn một chút lai lịch của đồ tể trung niên này, không nghĩ tới ý thức của hắn trực tiếp bị kéo vào một biển sấm.

“Không phải đại năng chuyển thế, thì con mẹ nó chính là Chân Linh Nguyên Thủy đầu thai.”

“Nhân quả lớn như vậy, không biết ta có cố định được không.” Từ Phàm cười khổ.

...

Bên trong một thành trì người phàm cách Tiên thành Lâm Sâm mười lăm vạn mét.

“Đi mau! Chạy về phía Tây Bắc, nơi đó có tiên nhân, có thể chống cự những Yêu tộc ăn thịt người này.”

Giọng nói này hét lên trong tòa thành lớn của người phàm.

Bên trên tòa thành lớn của người phàm, sắc mặt của ba tu sĩ Hóa Thần kỳ nặng nề kèm theo sắc bi thương nhìn những người phàm trong thành lớn.

“Hiện Viễn sư huynh, đứa bé có linh căn trong thành đã hoàn toàn bị thu thập đến bên trong pháp khí hành cung.” Một tu sĩ Hóa Thần kỳ nói.

Tu sĩ dẫn đầu nhìn về những người phàm bên dưới, trầm trọng hỏi: “Bên trong pháp bảo hành cũng còn có vị trí không.”

“Còn có thể nhận thêm hơn một nghìn người phàm nữa.”

“Cứu cả những đứa bé tầm sáu tuổi đi, chen chúc lẫn nhau hẳn sẽ đủ.” Tu sĩ dẫn đầu thở dài một hơi nói, đây đã là tòa thành lớn của Nhân tộc, tòa thứ tám rồi.

“Đã rõ.”

Tu sĩ Hóa Thần nói chuyện hóa thành một luồng mây khói bay về phía trong tòa thành lớn.

Tu sĩ dẫn đầu nhìn về phía phương xa, lẩm bẩm nói: “Có thể chịu đựng được không.”

“Đi một bước xem một bước thôi, tông môn có vài trưởng lão ở, đoán chừng còn có thể ổn định thêm một đoạn thời gian.”

Một canh giờ sau, người phàm trên tòa thành lớn, có ba độn quang chạy trốn về phía xa.

Trăm dặm bên ngoài tòa thành lớn của người phàm, có hàng vạn Yêu tộc tiên phong, càn quét thôn xóm người phàm xung quanh.

Một chỗ trong dãy núi, một tu sĩ Hợp Thể Kỳ nhìn ba tu sĩ quay lại, trong mắt đong đầy màu sắc hi vọng.

“Đại trưởng lão, những đứa trẻ có linh căn trong tòa thành lớn của người phàm kia ta đều đưa về hết cho ngươi.” Tu sĩ dẫn đầu nói nói.

“Vừa rồi nhận được tin tức của Ninh Đạo Trấn Thủ Sứ đại nhân ở Tiên thành Lâm Sâm, để tông môn chúng ta chỉnh thể di chuyển, chuyển đến xung quanh Tiên thành Lâm Sâm mới.” Tu sĩ Hợp Thể kỳ nói.

“Thật sao, thế những người phàm ngoài kia làm sao bây giờ.” Tu sĩ Hóa Thần hỏi.

“Cầm theo toàn bộ pháp bảo tinh không không gian của Tiểu Vân môn chúng ta, cố hết sức thu ven toàn dân truyền tống đến Tiên thành Lâm Sâm.”

“Trấn Thủ Sứ đại nhân nói, chỉ cần truyền tống đến Tiên thành Lâm Sâm, bọn hắn sẽ tiếp nhận những người phàm kia.”

“Điều kiện chỉ cần gắng hết mình bảo vệ những người phàm đó đến Tiên thành Lâm Sâm.” Tu sĩ Hợp Thể kỳ nói.

“Quá tốt rồi, Tiểu Vân môn chúng ta được cứu rồi!”

Cảnh tượng như vật xuất hiện rất nhiều trong các tông môn nhỏ.

Trong khu vực Tiên thành Lâm Sâm, Trường thành sắt thép đã được xây dựng đến một nửa theo kế hoạch ban đầu.

Lúc này, Ninh Đạo nhìn chằm chằm một tin tức có chút đau đầu.

“Ai đã giết tiểu công chúa duy nhất của Yêu tộc Nguyệt Hồ vậy, giữu lại trao đổi không phải tốt hơn à à.” Ninh Đạo đau đầu nói.

Vừa rồi hắn nhận được tin tức hội Trưởng Lão gửi tới hắn, con gái của Yêu Tôn tộc Nguyệt Hồ bị giết ở chỗ này, Yêu Tôn giận dữ, muốn đích thân tới báo thù.

Ninh Đạo lại nhìn tin tức thêm một lần nữa, thở dài một hơi nói: “Xem ra hội Trưởng Lão bên đó không thể chi viện bên này rồi.”

“Chỉ có thể dựa vào huynh đệ rồi.”

Lúc này, Từ Phàm còn đang quan sát không lên chiến trường nhận được thỉnh cầu trò chuyện của Ninh Đạo.

“Ninh đại ca, đừng giục nữa ~~” Từ Phàm không kiên nhẫn nói.

“Không phải cái này, ta muốn hỏi các ngươi có từng giết một nữ hồ yêu khác đặc biệt Luyện Hư kỳ hay không, kiểu có hóa hình rất xinh đẹp ấy.” Ninh Đạo nói.

“Ự, giống như Từ Cương từng giết một đứa, sao vậy.” Từ Phàm hỏi.

Từ Phàm vừa nói vừa gửi quang ảnh về nữ hồ Yêu tộc Nguyệt Hồ mà Từ Cương giết.

“Đúng, chính là nó.”

“Nàng là đứa con gái duy nhất của Yêu Tôn tộc Nguyệt Hồ, đoán chừng nàng sẽ nhìn chằm chằm vào hội Trưởng Lão mặc kệ nguy hiểm đối dầu với hội Trưởng lão, thông qua thông đạo tự nhiên để báo thù.” Ninh Đạo ra vẻ quả nhiên là ngươi.

“Yêu tộc phía bên ngươi có chiến lực như thế nào.” Từ Phàm hỏi, nếu là lúc trước, hắn sẽ ngay lập tức đưa theo tông môn chạy trốn.

Hiện tại cần nhìn Trảm Linh có thể đánh bại hay không, hiện giờ Ẩn Linh môn cũng đã có Đại Thừa Tôn giảtrấn giữ tông môn rồi.

Ninh Đạo vừa nhìn biểu cảm nếu tình hình không ổn sẽ chạy trốn này của Từ Phàm, bắt đầu đau đầu.

“Chiến lực bình thường, chính là thủ đoạn quỷ dị bàng môn tà đạo nhiều hơn một chút, chả qua không có quỷ dị như ngươi.” Ninh Đạo cẩn thận nói, tận lực miêu tả không có khủng bố đến vậy.

“A, vậy còn được, hiện tại ta để Trảm Linh tiền bối đến Trường thành sắt thép trấn thủ một đoạn thời gian.”

Từ Phàm hoàn toàn không hoảng hốt, không phải chỉ là một Đại Thừa Yêu Tôn à.

Sau khi hai người kết thúc trò chuyện, Từ Phàm liền đi đến bên trong tiểu viện của Lý Tinh Từ.

Về phần tại sao tới đây. Bởi vì Đại Thừa Tôn giả đang chơi đùa với trẻ con.

Trảm Linh ôm Lý Sơ Phàm nói về chiến tích quang huy trước đây của hắn.

“Sơ Phàm, ngươi biết không, khi gia gia còn trẻ, là một tồn tại Huyết Linh Đại Đạo đao chém đứt cả đại lục Thiên Ma đấy.

“Như Thiên Long Ma Tôn, Thôn Hải Ma Tôn, Độc Linh Ma Tộc cái gì đó, chỉ cần chọc cho ông ngươi không vui, nói dùng một nhát chém chết thì sẽ không dùng đến nhát thứ hai.” Trảm Linh một tay ôm Lý Sơ Phàm, một cái tay khác vung vẩy nói.

Lý Tinh Từ bất đắc dĩ nhìn Trảm Linh truyền bá tư tưởng không tốt cho đứa bé của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK