“A lô?”
Giọng anh nặng, có chút khàn, là bị đánh thức trong lúc ngủ mơ.
“…”
Trình Ca cầm di động run lên trong gió đêm trên cao ốc. Bành Dã:
“Nói chuyện”
Trình Ca há miệng, nhưng cũng không nói ra được gì.
“Nói chuyện!”
Gió lạnh dâng lên, Trình Ca hít sâu một hơi, muốn nói tên anh, nhưng chưa kịp. Đầu bên kia, người đàn ông bỗng thấp giọng nói:
“Anh đi Tây Ninh đón em.” …
Tình yêu xác định như vậy, cả đời chỉ có một lần.
Trước mặt Bành Dã, Trình Ca luôn giết địch ba trăm, tự tổn hại một ngàn.