Đại khái là khi xưa nàng cũng là con của một vị quan thanh liêm trong triều, nhưng sau đó lại bị kẻ gian hại khiến cả nhà bị đày đi biên ải. Còn bị thích khách ám sát trên đường, chết mất cả nhà 4 mạng, nhưng may mắn là nàng còn sống sót sau thảm kịch nên kẻ chủ mưu không biết cứ tưởng rằng nàng đã chết. Lúc này nàng là A Chiêu, được người họ Điền trên vùng đó cứu sống. Nhà họ Điền này có một đứa con trai tên Điền Thất nhưng bẩm sinh đã yếu đuối, cơ thể không phát triển (cả tiểu jj cũng vậy), nhà này nghĩ rằng họ đã quá nghèo, vốn không có tiền để cho Điền Thất sau này làm ăn sinh sống hay cưới vợ gì được nên bèn nhờ người lo lót đem Điền Thất vào cung làm hoạn quan, ít nhất không phải lo cái ăn, về sau càng không cần phải lo cưới vợ. Đúng lúc này, vị công công được nhờ cậy lại là người quen của phụ thân A Chiêu. Thấy thế bèn muốn đổi danh tính của A Chiêu thành Điền Thất để mang vào cung, tránh cho lại có người muốn truy sát nàng.
Thế là nàng vào cung như vậy. Sống trong cung nhiều năm, rồi tích cóp tiền tài, ai ngờ lại để cho nàng gặp lại Hoàng thượng chính là Kỷ Hành năm xưa khi nàng còn là tiểu thư nhà quan. Lúc ấy nàng đi chơi hội trên phố tình cờ gặp được hắn, quả nhiên là motip định mệnh chỉ có nữ chính mới được hưởng. Ban đầu nàng không nhận ra Kỷ Hành, hắn cũng không nhận ra nàng, nhưng sau nhiều phen tra tìm thân phận của Điền Thất thì mới nhận ra nàng là A Chiêu ngày xưa.
Thế rồi họ yêu nhau, tình yêu lén lút nhưng chân thật, không màng đến thân phận địa vị, họ quấn quít lấy nhau như một đôi uyên ương hồ điệp.
Hoàng thượng trước đây ngọc thụ lâm phong thế nào ta không biết, nhưng từ khi yêu Điền Thất (tức A Chiêu) , ổng ngày càng biến thái =)))) Ta nhớ có đoạn ổng hoan ái xong còn được gắn chuông lên cái jj =))) Ta không rõ là ta đọc nhầm hay ta nhớ nhầm, nhưng đúng là có một đoạn gắn chuông xong phải cưỡi ngựa khiến cho lão thái giám ở bên cạnh hoang mang không biết tiếng chuông phát ra từ đâu, muốn âm thầm loại trừ âm thanh đó để tránh cho hoàng thượng phẫn nộ long nhan. Mà hoàng thượng thì bên ngoài tựa như không để tâm, bên trong thì sượng chín người, lập tức muốn tháo ngay cái của nợ ấy đi =)))) những đoạn H ta phải đọc bản convert vì ta không có pass, nhưng thực sự là cảnh H có những ý tưởng rất bạo, rất thú vị.
Ta cảm động nhất là tình cảm mà Kỷ Hành đối xử với A Chiêu. Mặc cho người đời dè bĩu chàng là hoàng đế có sở thích bệnh hoạn, yêu thích hoạn quan thì chàng vẫn là muốn dùng trái tim mình để chuộc lại những món nợ ân tình ngày xưa cho nàng. Mặc dù cái món nợ đó là lão thái thượng hoàng tức cha của Kỷ Hành gây ra, chứ bản thân Kỷ Hành chẳng có tội lỗi gì cả
Đoạn kết ta không muốn spoil quá nhiều, nhưng đại khái là nàng biết những chuyện chàng đã làm, chàng cũng biết thân phận thật sự của nàng. Vì thế mà nàng rời đi, rời khỏi hoàng cung. Chàng cũng vì A Chiêu, vứt bỏ cả thân phận lẫn tự tôn, cầu nàng trở về cùng mình. Đoạn trở về chàng phải trả giá bằng một trận thập tử nhất sinh, xém chút không giữ nổi mạng. May mà cuối cùng cũng vượt qua khỏi, chỉ còn mỗi chuyện cầu xin lòng nàng ở lại đây.
Đoạn cuối này hay nhất là chiêu cao tay của Thái Hậu =)) thật khiến ta nể những nữ nhân ở trong thâm cung. Bà bảo rằng nàng có thể vì hận thù mà rời bỏ hoàng thượng, tự nhiên cũng có thể vì báo ân mà ở lại cạnh hắn. Đoạn này đọc cũng có chút ngạc nhiên, các nàng cố gắng cày hết để xem đoạn kết này của Thái Hậu, ta nghĩ là khá hay.
Tửu Tiểu Thất
- Ngôn tình, Cổ đại
- Hoàn thành
- 1073
- Vietwriter
Bệ Hạ Xin Tự Trọng
5 Chương mới cập nhật Bệ Hạ Xin Tự Trọng
Quảng Cáo
Danh sách chương Bệ Hạ Xin Tự Trọng
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99