Trích đoạn:
“Cô nói… muốn tôi mặc cái này…. lên sân khấu?”
“Cô không mặc chẳng lẽ tôi mặc”.
“Xin lỗi, tôi bán nghệ chứ không bán thân!”
Mấy người vạm vỡ từ phía sau bắt đầu hung thần ác sát lao tới.
“Tổng giám đốc, cứu em! Em không làm được…. Em không muốn mặc cái đó”.
Mấy tên vạm vỡ nhanh chóng lui ra.
Đổng Ngôn nhìn Hướng Uyển Đình đang khóc sướt mướt thì không khỏi nhíu mày: “Minna, cô làm gì thế?”
“Tổng giám đốc, xin lỗi, tôi….”
Hướng Uyển Đình được thương mà sợ! Lòng ngưỡng mộ với tổng giám đốc quả thực như nước chảy thành sông. Đang định cảm kích vì anh ta cứu mình, không ngờ người kia lại lạnh lùng nói thẳng: “Nhanh tìm người cup D ấy”.
Đổng Ngôn vừa nói vừa liếc về phía Hướng Uyển Đình: “Ai lại để cô ấy đi thay Lộ Tây? Nhìn qua cũng biết cup A rồi.
Xem thêm...
Người rơm Aden
- Ngôn tình, Sủng
- Hoàn thành
- 15600
- Vietwriter