Trong ấn tượng của hắn, người kia thật sự rất bình tĩnh, lãnh đạm, còn luôn mang dáng vẻ lạnh lùng, hắn nghĩ, có lẽ dù trời sập xuống, anh ta cũng sẽ không biến sắc mặt.
Cho đến một hôm, hắn về nhà, vừa mở cửa ra, lại nhìn thấy chủ nhà vốn luôn lạnh lùng kia, trong tay là quần áo của hắn, mặt đỏ bừng, say mê mà ngửi mùi hương trên đó,
Nghiêm Trì: "... Tới mức này mà anh không đè em ra nữa thì không phải là đàn ông!"