Truyện Con Mồi Nguy Hiểm - Tố An - Lục Ninh Thần Của Tác giả Biến Kỷ, một tiểu thuyêt ngôn tình hay đặc sắc
Ninh Thần vừa mở cửa liền nhìn thấy Tô An ở bên ngoài.
"Chị, sao chị lại đến đây?"
Bên ngoài cửa là người phụ nữ chạc chừng ba mươi.
"Chị có tin vui muốn báo cho em đây."
Tô An nhìn thấy cô thì không kiềm nổi sự hào hứng.
Cô nhíu mày hiếu kỳ.
"Là tin vui gì?"
"Chúng ta vào nhà trước đi rồi chị sẽ nói cho em biết."
Chị ta chủ động đóng cửa lại, đẩy cô vào trong phòng khách, kéo cô ngồi xuống ghế sofa với mình. Trong khi Ninh Thuần còn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra.
"Rốt cuộc là chuyện gì mà chị vui đến như vậy?"
Cô tò mò đến chết đi được.
"Em biết Liêu Thần Duệ chứ?"
Tô An hỏi cô.
Lục Ninh Thuần ngu ngơ lắc đầu.
"Không biết, ai vậy chị?"
Người bên cạnh không hề vui với câu trả lời của cô liền phàn nàn.
"Cô bé à, Liêu Thần Duệ mà em cũng không biết sao? Em nên xem nhiều tin tức và đọc báo đi. Làm nhà văn như em thì chết rồi."
Từ trong túi xách của mình, Tô An lôi ra một cuốn tạp chí kinh tế thời đại, lật nhanh ra một trang chính giữa, đặt ra trước mặt cô.
Lục Ninh Thuần nhìn thấy trên báo là hình ảnh của một người đàn ông anh tuấn, ngũ quan như được điêu khắc qua, sắc sảo góc cạnh. Bộ âu phục đắt tiền trên người khiến cho hắn càng thêm uy quyền. Cặp môi mỏng không nở lấy một nụ cười nhưng lại thu hút ánh mắt của người khác.
"Anh ta chính là Liêu Thần Duệ, là một trong những tỷ phú trẻ nhất Châu Á, là tài phiệt đời thứ ba. Hiện nay đang nắm giữ chiếc ghế tổng giám đốc của Liêu thị. Và là người sáng lập thương hiệu xe hơi điện Puissant."
Thân thế nghe qua đã khiến người ta nặng tai.
"Nhưng mà anh ta thì có liên quan gì đến tin vui chị muốn nói với em?"
Cô vẫn chưa hiểu lắm.
"Trợ lý của anh ấy đã liên lạc với chị nói rằng muốn mời nhà văn Violet chấp bút cho cuốn tự truyện sắp tới của Liêu tổng."
Tô An là người quản lý mà cô đã thuê cách đây hai tháng.
"Tự truyện? Nhưng em chưa viết bao giờ cả."
Đôi lông mày xinh đẹp lại cau lại.
"Em chưa viết thì bây giờ hãy viết. Ninh Thuần à, đây là một cơ hội cực tốt đó, số tiền em thu được từ công việc này có khi còn nhiều hơn khi em viết tiểu thuyết nữa đó."
Tô An hào hứng giảng giải cho cô.
Trên gương mặt xinh đẹp của Lục Ninh Thuần hiện lên vẻ e dè, chưa muốn chấp thuận.
"Nhưng mà viết tự truyện sẽ dễ làm mất cảm hứng viết tiểu thuyết lắm, em nghe nói thế."
Thấy cô không hề hào hứng với tin vui này, Tô An ngay lập tức cau có.
"Con bé này, em nhìn xem một năm qua em có viết được một cuốn sách nào nên hồn không, nhà xuất bản còn mặt nặng mày nhẹ kìa, em còn làm giá? Nghệ thuật thì cũng cần cơm ăn chứ?"
Lần đầu tiên cô mới thấy Tô An thẳng thắn mắng cô như vậy. Nhưng mà chị ta cũng có ý đúng của mình.
Con Mồi Nguy Hiểm
Quảng Cáo
Danh sách chương Con Mồi Nguy Hiểm
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96