Giới thiệu
Hai gia tộc lớn nhất nhì Tây Thành đều có những bí mật, những thứ bất kham không muốn lộ ra ngoài.
Gia tộc càng lớn, tranh đấu càng gay gắt, càng nhiều người thì tư lợi càng mạnh, những kẻ điên cuồng, bại hoại càng không thiếu.
Mộc Cẩn Minh là cha của Mộc Thanh, khi biết nàng là Omega, hắn ta đã không ngại ngần bỏ rơi cả hai mẹ con nàng, khi nàng lên 10, mẹ nàng lại để nàng cho bà ngoại nuôi nấng.
Tiêu Lam Vân, đích nữ của Tiêu gia, khi nàng 10 tuổi, cha mẹ đều qua đời, quyền lực rơi vào tay nhị thúc, nhị thúc hám danh lợi, là tiểu nhân, thế nên kiêng dè Tiêu Lam Vân, sợ rằng nàng là Alpha, sau này sẽ cướp lại Tiêu gia, thế nên luôn tìm đủ cách để áp bức, đè ép nàng.
Ở trung học cùng đại học, Tiêu Lam Vân cùng Mộc Thanh như chó với mèo, Mộc Thanh học bá nổi danh toàn trường x Tiêu Lam Vân giáo bá toàn trường khiếp sợ
Mộc Thanh cùng Tiêu Lam Vân phút trước còn *Ngươi chết ta sống* phút sau liền cùng đối phương thân không mảnh vải ở chung giường
Mộc Thanh cùng Tiêu Lam Vân *ta không tình, ngươi chẳng nguyện* bị ép hôn, đêm tân hôn lại *trùng hợp* cả hai Động dục kỳ đến, Tiêu Lam Vân giây trước còn ánh mắt ghét bỏ nói "ngươi cách ta xa một chút" xuây người liền đem người ta Đánh dấu
Tiêu Lam Vân mỗi ngày thích lấy khi dễ Mộc Thanh làm niềm vui
Tỉ như giấu sách. Dọa sâu/rắn
Mỗi khi thấy Mộc Thanh thức đêm học bài, Tiêu Lam Vân *Tốt bụng rót cho nàng ly nước (Kèm chút muối, hoặc chỉ đơn giản là dấm)
Nhiệt tình chào đón nàng về nhà bằng một thao nước lạnh được giấu trên then cửa
Luôn bày trò ồn ào lúc nàng đang học, Lén bỏ ớt vào thức ăn, trộm đổi sữa đã hết hạn, ngắt nước khi đang tắm, chỉnh sai báo thức khiến nàng trễ học, chỉ cần có cơ hội làm *chuyện xấu Tiêu Lam Vân đều không bỏ qua
Mộc Thanh đối mấy trò ấu trĩ của Tiêu Lam Vân chỉ liếc mắt không thèm để ý, lạnh nhạt xem đối phương như người vô hình, có đôi lúc nhịn không được nói vài câu, đơn giản vài câu đều hướng vào Tiêu Lam Vân chỗ đau mà đánh, Tiêu Lam Vân đấu khẩu không lại nàng, chỉ đành ôm hận trong lòng, thầm nghĩ "Thù này ta nhớ, sau này sẽ khiến ngươi khóc đến kêu cha gọi mẹ, hừ hừ 💨 "
(Lúc sau Tiêu Lam Vân hối hận lúc này suy nghĩ)
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cả hai người đều dần dần biến đổi, những trò đùa ấu trĩ của Tiêu Lam Vân cũng theo thời gian mà dần biến mất, thay vào đó là sự quan tâm cùng một loại cảm giác trước đây chưa từng có, Mộc Thanh cũng đối nàng để ý chút, có đôi khi còn sẽ ôn nhu hỏi nàng "Ân? Làm sao vậy?"
Kết hôn gần 5 năm, các nàng từ không tình nguyện dần dà trở nên hài lòng với cuộc hôn nhân này, luôn luôn để ý đối phương, sẽ quan tâm, sẽ ân cần hỏi thăm cùng chăm sóc.
Thế gian trăm phương ngàn sự đâu thể theo ta như ý, khi các nàng đang dần nhận ra tình cảm của mình với người kia, cũng là khi tận thế bắt đầu
Mảnh thiên thạch rơi xuống trái đất, mang theo một loại virus không tên khiến 1/3 dân số trái đất biến thành tang thi, Mộc Thanh cùng Tiêu Lam Vân trong thời loạn thế lạc nhau 1 năm
Tương phùng gặp lại Tiêu Lam Vân đều mất toàn bộ ký ức, đến tận lúc Mộc Thanh vì cứu nàng mà bỏ mạng, lúc này Tiêu Lam Vân nhớ lại hối hận đều muộn màng...
Nổi thống khổ khi mất đi Mộc Thanh, Tiêu Lam Vân tiêm vào biến thể tang thi virus do Mộc Thanh sinh thời nghiên cứu chưa hoàn thành, biến thể virus khiến nàng có được sức mạnh vượt trội cùng miễn nhiễm với tang thi, nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, để có được sức mạnh báo thù, đổi lại chính là ngày ngày đau đớn thể xác lẫn linh hồn.
Biến thể virus cho nàng sức mạnh, bên cạnh đó ban cho nàng đau đớn cùng lấy đi nàng mạng sống, thời điểm tiêm vào biến thể virus cũng là khi sinh mệnh của Tiêu Lam Vân bắt đầu đếm ngược từ 365 ngày...
Ngày thứ 364 Tiêu Lam Vân cuối cùng cũng báo được thù cho Mộc Thanh, cứ nghĩ chết đi, liền có thể đi tìm nàng, không ngờ tỉnh lại phát hiện mình trùng sinh về 3 năm trước, Tiêu Lam Vân thề bất cứ giá nào phải bảo vệ tốt Mộc Thanh, chỉ là thật lâu sau nàng mới biết, hóa ra Lão bà cũng giống mình, đều là trùng sinh...
_
Mộc Thanh tỉnh dậy phát hiện mình bị người ôm trong lòng ngực, nhìn kỹ nàng bổng giật mình, đây là Tiêu Lam Vân? một hồi hoang mang nàng mới phát hiện mình đây là trùng sinh, Mạt Thế chưa bắt đầu, tang thi còn chưa xuất hiện, Tiêu Lam Vân không mất trí nhớ, chính mình.... vẫn còn sống, hết thảy đều chưa phát sinh, cách mạt thế còn 1 năm, nàng quyết định làm lại từ đầu...
lúc này thế nhưng thật ra yên bình đến đáng sợ, khiến nàng nhiều lần nghĩ đây là mơ, chính mình vì quá lưu luyến cùng Tiêu Lam Vân kia đoạn thời gian nên khi chết đi, hồi tưởng lại quá khứ.
vốn nghĩ trùng sinh sẽ dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, nàng biết rõ sẽ có chút ít thay đổi, nhưng không ngờ thay đổi lại lớn thế này,
Tiêu Lam Vân không mất ký ức nàng rất vui, nhưng cái này là sao? nàng cư nhiên mang thai? này... này cùng kiếp trước cũng quá không giống đi!!!, Mộc Thanh thầm nghĩ...
Nhưng... nói thế nào nàng vẫn rất vui, cùng Tiêu Lam Vân có nhãi con, nàng như thế vào không vui đâu?
-------------------
Kiêu ngạo Ẩn tàng Thê nô CÔNG x Thanh lãnh kiệm Lời Ôn nhu Thụ
Tiểu Di Nương: Đặt Bút