Thế giới này có Nho, có Đạo, có Phật, có Yêu, có Thuật Sĩ.
Hứa Thất An tốt nghiệp trường cảnh sát, yếu ớt tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trong nhà lao, ba ngày sau bị đày đến biên cương...
Mục đích ban đầu của hắn cũng chỉ là tự bảo vệ mình, tiện thể làm một phú ông giàu có, nhàn nhã sống qua những ngày ở cái xã hội không có nhân quyền này.
...
Nhiều năm sau, Hứa Thất An quay đầu nhìn lại, ở phía sau là những bằng hữu và kẻ địch trước đây đều đã chết, chỉ còn lại những đống xương trắng.
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông,
Sóng vùi dập hết anh hùng.
Được, thua, phải, trái thoắt thành không.
Non xanh nguyên vẻ cũ,
Mấy độ bóng tà hồng?
(Thơ Lâm giang tiên của Dương Thận - Bản dịch của Phan Kế Bình)
P/S của tác giả: Quyển sách không hề bi kịch!
P/S của dịch giả: Truyện top Phong Vân Bảng trên qidian rất lâu.
Do tác giả sử dụng khá nhiều "ngôn ngữ mạng" khiến cho quá trình dịch hơi khó khăn.
Rất mong nhận được sự ủng hộ của các độc giả!