Trong thời thanh xuân mà tôi cho là không đáng để mình để mắt tới, có một người vụng về mà cẩn thận bảo vệ tôi suốt ngần ấy năm.
Ở trang cuối cùng của cuốn sổ, tôi nhìn thấy dòng chữ Khải ngay ngắn gọn gàng.
“Tiểu Cà Lăm, chúng ta có thể ở bên nhau được không?
Ngày mười lăm, mình ở đường Thiên Diệp đợi cậu.”
*Đông ngung dĩ thệ, tang du phi vãn (东隅已逝,桑榆非晚): Tuy những năm tháng cũ sớm đã qua đi, nhưng vẫn chưa muộn để trân trọng những năm tháng sắp tới.