Thể loại: Tận thế, livestream, thăng cấp lưu, sảng văn, chủ thu, song khiết, HE.
Biên tập: Tiêu Dao Thư Quán.
Tình trạng bản gốc: 99 chương + 3 ngoại truyện.
Văn án
Mọi người đều biết Lạc Minh rất e dè, sợ sệt Triệu Hành, mỗi khi nói chuyện giọng đều nhẹ tới mức gió cũng cuốn đi được, lại còn hơi run rẩy.
Vô tình đụng phải đối phương cũng khiến Lạc Minh sợ đến tái mặt.Bởi vì trong suy nghĩ của cậu, Triệu Hành không khác gì Hồng Hoang mãnh thú, tựa như một con rắn độc chỉ cần một phát là tiễn người về Tây Thiên vậy.
Dù Triệu Hành biết nhưng vẫn rất hưởng thụ cảm giác đối phương sợ mình. Hắn yêu chết cặp mắt ngập nước của người kia, chẳng khác gì con thỏ ngốc.
Thật muốn bắt nạt cậu nhiều hơn nữa.
…
Cho đến một hôm Triệu Hành tỉnh giấc vào nửa đêm, thấy Lạc Minh Sơn dựa bên cửa sổ, ngón tay mảnh khảnh kẹp điếu thuốc cất giọng lười nhác.
“Mẹ mày, không được nói Triệu Hành như thế, cậu ta không phải đứa biến thái.”
Dường như nghe thấy gì đó, Lạc Minh Sơn cười trầm thấp.
“Tao thích dáng vẻ hung dữ táo bạo của cậu ta, y như một con mèo lớn vậy, đáng yêu chết đi được.”
“Được rồi, mày mà dám đụng tới cậu ta, bố sẽ đánh què giò mày. Tao cảnh cáo mày lần nữa, Triệu Hành là người tao thích, nói với đám đàn em rác rưởi của mày tránh xa Triệu Hành ra. Nếu còn để tao thấy chúng nó ho he tới gần Triệu Hành, bố sẽ xé xác chúng nó nấu canh cho Triệu Hành ăn.”
Triệu Hành ớn lạnh cả người, mắt thao láo đến hừng đông.
Sáng hôm sau, cậu trai trẻ lặng lẽ thò đầu vào.
“Anh Triệu… Anh Triệu ơi! Hôm nay em theo lời anh dặn, nấu canh nóng cho anh nè…”
Triệu Hành: “Không, cậu không cần nấu cho tôi đâu!”
“… Anh Triệu?”
Triệu Hành rùng mình: “Tôi nói con mẹ nó anh đừng nấu nữa, anh bị điếc hả? Xéo ra ngoài, đừng làm phiền tôi nghỉ ngơi.”
Đợi Lạc Minh Sơn hèn mọn nói xin lỗi, ra ngoài đóng cửa xong, Triệu Hành mới kéo chăn qua đầu.
Nằm trong chăn khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi tèm lem.
Hu hu hu… Chú cảnh sát ơi, ở đây có biến thái…
…
Mọi người trong giới thượng lưu thành phố C đều biết con trai thứ ba nhà họ Triệu, Triệu Hành, bị đuổi ra khỏi nhà vì tính khí nóng nảy và đạo đức thấp kém. Hắn bị đá đến thị trấn nhỏ, trở thành một tay xã hội đen.
Triệu Hành là trường hợp điển hình của giáo dục thất bại, không bằng con nhà người ta.
Một ngày nọ, cậu cả nhà họ Triệu xuống trấn nhỏ coi Triệu Hành sống thế nào rồi. Nhưng anh ta lại tận mắt chứng kiến người em trai ngốc nghếch của mình chặn đường người nắm giữ quyền lực nhà họ Lạc trong truyền thuyết.
Đã vậy còn muốn người ta lau giày cho mình nữa. Hung hăng càn quấy, ăn nói hách dịch, hành vi lưu manh.
Cậu cả bàng hoàng kinh hãi, sợ thằng em đần này chơi ngu lấy tiếng, liên lụy nhà họ Triệu tán gia bại sản. Nhưng còn chưa kịp xông lên ngăn cản, anh ta bỗng thấy thanh niên trẻ quyền thế kia móc khăn tay, sau đó khom người xuống lau giày cho em trai mình.
Lau giày xong, cậu ta ngẩng đầu cười rạng rỡ: “Anh A Hành, em biết em sai rồi, anh đừng giận em nữa có được không?”