Không ngờ nhặt về không phải là một người, thật sự lại là một phiền phức lớn
Cái tên Tiêu Tê kia tự xưng mình là người bị thương, bị đau ốm, là nhân sĩ cần được quan tâm chăm sóc, thế là lớn mật quấn lấy anh, đòi anh ôm, đòi anh an ủi, cọ cọ khắp người anh.
Ai đó liều mạng xua tay nói: "Không, tôi không được, tôi không phải". Sau đó nhắm mắt đã dùng một khẩu súng bắn hết tang thi hơm tám trăm dặm xung quanh.
Tiêu Tê: "Anh thật tồi tệ, bệnh tật quấn thân, lại còn ăn nhiều, ăn xong thì ngủ, em còn cần anh không?"
Tây Tư Diên:...
Tây Tư Diên: "Cần."