Cuộc đời không gì là hoàn hảo, giống như tình yêu của Vu Nguyệt và Trịnh Hằng dù đẹp nhưng lại bị ngăn cách bởi một tấm màng mỏng có tên Lương Tịnh.
Từ cái nhìn đầu tiên Vu Nguyệt đã biết mình yêu Trịnh Hằng. Trịnh Hằng yêu Lương Tịnh hai năm, có sự điên cuồng của tuổi trẻ lại có sự cô đơn nhớ mong.
Hai cuộc đời, hai tính cách trái lập, số phận đã định họ phải rời xa. Vu Nguyệt lặng lẽ mang trái tim đã vỡ đi chữa lành, Nhưng Trịnh Hằng lại phát hiện ra rằng hình bóng đó đã in sâu vào tim mình lúc nào không hay.
5 năm sau, sự xuất hiện của một đứa trẻ liệu có thể gắn kết hai con người họ lại một lần nữa?
Trích đoạn
Vu tiểu bảo: Tổng giám đốc Trịnh, mẹ cháu vừa thông minh vừa xinh đẹp lại còn khuyến mãi cháu theo chú có đồng ý yêu mẹ cháu không?"
Tổng giám đốc Trịnh:"Chú thích kiểu người trầm tĩnh nhưng mẹ cháu lại khá ồn ào"
Vu tiểu bảo: Mẹ cháu biết làm rất nhiều đồ ăn và công việc nhà.
Tổng giám đốc Trịnh: nhà chú thuê người giúp việc
Vu tiểu bảo: chú không có mắt nhìn người, sau đừng hối hận.