Tịnh Tiên : Vốn là một cô gái xinh đẹp nhưng lại có tâm hồn thì sĩ .Cô vốn thích ngắm trăng vào mỗi đêm .ở thời điểm tân thời thì đó là một cổ nhân mơ mộng.
Tịnh Tâm : Cũng xinh như tiên nhưng hơi kiêu kì.mơ ước sẽ trở thành một đại doanh nhân .lãnh vực chuyên về hoa hồng và socholate.
Hồ Thiên Hải : Đại thiếu gia giàu có.lạnh lùng ,có đôi mắt đen sâu thẳm,dáng chuẫn y như mỹ Nam .là típ người cho hàng ngàn cô gái từng mơ.Nhưng không hiểu sao lại thích Tịnh Tiên .cô nàng cổ nhân(sơ lược đã giới thiệu ).
La Hớn Minh : Vô cùng quí mến Tịnh Tiên.nhưng là người mà Tịnh Tâm thích.
Truyện xung quanh tình cảm lãng mạng của hai chị em Họ Tịnh.mơ mộng hồn nhiên và kiêu kì danh vọng.
...........
Tịnh Tiên : Chao nghiên mấy lược tuần trăng.Áo Thanh đi với chị hằng cây đa
Tôi đây bốn rất thiệt thà .trò với chuyện cùng sao với Hằng Nga.....
A là la lá la
La Hớn Minh :ớ ,Tiên ơi Tiên ơi Tiên Đâu Rồi....
Tịnh Tiên :Tui đây ,gì vậy ông ?
La Hớn Minh : tui kiếm Tiên đễ rủ Tiên đi qua Hội Thi sĩ.Vì Tui thấy tiên ngâm thơ một mình lẽ loi mà tiếc.
. Tịnh Tiên : Tui ngâm là vì tui thích chớ nào có muốn phô trương.như ông thấy không ,trăng nay thật sánh như gương trong,nhìn là cảm hứng liền hà.Tiếc là không người tri kĩ.
La Hớn Minh : May tui qua đây chở Tiên đi ,giờ Tiên có tui là tài xế rồi.Qua Hội nhà thơ nghiệp dư trước rồi đến nhà Văn hóa thơ văn miền Nam hén.
Tịnh Tiên : Thế cũng tốt.may tui chờ ông .tui gọi thoại là ông phải đúng giờ đó.okay.
Đây là thời giờ mà La Hớn Minh suy ngẫm.Bởi Minh là cậu ấm con ông chủ quảng cáo cửa hàng đĩa CD.cậu muốn ra ngoài phải có lí do hợp lý.Gia đình Minh bận việc nên ít quan tâm minh.và duy chỉ có A Tiên là Bạn .nhưng Tiên khó hiểu nhưng lại quá vô tư.tính tình trái với
Tịnh Tiên .Người si tình luôn không nghĩ bản thân mình thích gì.Và Minh không ngoại Lệ.
. Nhưng nếu an bình mà tiến triễn thì quá tốt.Đường này lại có một kẽ lạnh lùng như tuyết chen ngan .nhưng chính Minh đã dẫn Tiên gặp kẽ ấy .đó là cái Hội thơ văn.....
Ngày hôm sau Tịnh Tiên cùng La Hớn Minh đến Hội nhà thơ.....
Qua bao tiếng đồng hồ làm thủ tục thành viên mới,họ vào phòng triễn lãm sách thư viện tàn kinh.Sách mà Tiên tìm kiếm kêu bằng sách thơ vần trăng đêm rằm.sở dĩ cô nàng tìm cho bằng được quyễn ấy cũng vì niềm háo hứt trong lòng,cả những sự suy nghiệm lẽ vĩnh hằng thiên thu.Nhưng tìm hoài không thấy Tịnh tiên từ băn khoăn chuyển sang bực bội.Tiên kêu lên :
ối !tìm mãi mà chẳng ra ,sách chi mà hiếm thế.
Cô định nỗi xung thiên lên thì có một Nam sinh đi tới .trông có vẽ đấy là một sinh viên sắp ra nghề,đeo mắt kiến vuông,thân hình lịch lãm,miệng lạnh như tuyết chẳng hỏi một câu.Anh thẩy quyễn sách Tịnh Tiên đang tìm mà không thương tiếc.Rồi cố tỏ ra mình là đàng anh ,nói :
kìa!cô bé ,đang tìm sách này à.sao nóng thế? Uống c2 nhé!...
Tui đây còn bé lắm sao .Anh hãy tự nhìn lại xem .Anh cao hơn tui bao nhiêu _Tiên bực dọc.
ừ thì ....mà tìm được rồi thì cất đi.không là có người lấy trước đó_ nam sinh trả lời...
Thui tui về .không hẹn gặp lại....
. ơ kìa....cô quên....
Tiên đễ quên cây bút chì màu sẫm.cây bút khắc dòng chử "tặng con yêu".
Bố tiên là một hãi quân ngoài vùng đảo.Đấy là cây bút chì chính tay Bố Tiên khắc .Bố đã tặng tiên nhân ngày sinh Nhật lần thứ 10.không biết bao lâu ông mới về đất liền đễ đoàn tụ gia đình.ăn một bửa cơm cùng ba mẹ con .về chuyện xem trăng cũng là giao ước giửa hai bố con .dù xa vạn lý.nhưng một mãnh trăng xem có kẻ hướng nam tìm niềm vui bình nhật.người nơi đất lạ nhớ về làng quê.....
Quên cây bút ấy thì có phải Tiên sẽ gặp lại anh chàng nam sinh nọ?
. Ngày hôm sau vừa bước vào lớp Tịnh Tiên đã gắt LA Hớn Minh .
. vì ông mà tui mất cây bút vàng ngọc.ông trả cho tui..._Tịnh Tiên
La Hớn Minh : Sao nào , tui chả hiểu gì cả .cây bút nào thế!
Thì cây bút chì lần trước tui khoe với ông đó,nhớ chưa?_ Tịnh Tiên chu mõ
À,à ra nó.chắc bà để quên ở đâu đó rồi.hay ở Hội nhà thơ nhỉ.Bà thử nhớ lại xem_Minh
Ra về tui với Mình đến đấy xem ,chắc là ở đó .
Trống đã điểm giờ tan,Tịnh Tiên háo hứt đến Hội nhà văn cùng La Hớn Minh.
Họ đến chưa lâu thì một nam sinh đeo kiến cận bước vào.Anh mặc chiếc áo sơ mi kem có điểm tuyết.nhìn dáo dác xung quanh anh hướng đến chổ Tiên.Rồi bảo:
cô bé,sao thế ,bỏ quên thứ này à _nam sinh cầm cây bút chì đưa lên.
Ớ,trả đây_tiên
ấy ,khoan khoan,mời tui ăn gì đi chứ.rồi tui trả cho_ nam sinh vừa nói xong miễm cười.
Ừ, cũng được.Anh đi theo tui _tiên cười hồn nhiên.(thực ra đang nóng,nhưng phải gạt cười nai với Hắn ta),
Minh,Tiên và anh nam sinh cùng đến quáng cafe " nguyệt lâm viên ".
. Tiên kêu ba ly cafe sửa.cùng ba chiếc bánh flan thơm ngon,hương vị.
Mời chào hai vị_tiên nói lãnh lót.
Bình thường tiên rất đâm chiêu nhưng nay cô rất thản nhiên .sẽ không khỏi bị Minh tra vấn.
này này,vui quá hen_minh
Ừ.hôm nay miễn phí.nên tui vui._Tiên
Bà vui gì thế sao?_minh
Chứ sao không vui đây.tới đây là tui vui lắm.lâu rồi tui không đến đây .ngày ấy khi bố đưa hai chị em ra quán uống trà sửa.tui còn bé.mà không quên .tới đây là tui nhớ đến bố.Mà hai ông ngộ thiệt,uống nhanh đi.rồi về.tối khuya tui sợ.
Cần gì có hai người con trai làm vệ sĩ.cô cứ lo_nam sinh nói xen vào.
Anh tên gì ?_Tịnh tiên hỏi ngược.
Anh tên Hồ Thiên Hải .cứ gọi là Hải cũng được.
. vâng,anh Hải._tiên và minh gọi một lược.
Rồi họ ra về.tới cỗng nhà Tịnh Tiên thì chị cô bước ra hỏi dồn.
Cả nay em đi đâu,mẹ bị sốt kìa.
Tiên chảy thẳng vào nhà.đến bên mẹ.
Nhìn mẹ da nhăn nhúm,mà cố cười.Tiên chảy nước mắt.
Hải chạy ra tổ y tế mua cây đo nhiệt cùng cháo nóng.
Cứ vừa chườm nước đá,vừa đo nhiệt.trông Hải rất thành thạo.
Khi mẹ đở sốt thì Hải cũng ra về.Tịnh Tâm đưa Hải ra cổng.vốn là chị của Tiên .nhưng Tâm sống tân thời.bạo dạng.có hỏi địa chỉ Hải.Tịnh tâm vào nhà chỉ cười cười.
. vậy thì Hải đã nghĩ gì về Tiên.và cô tịnh tâm ấy có ý chi.sẽ là sự chuyển biến tình cảm vây quanh bộ tứ tiên tâm minh Hải.gây go đây.
Lê Ngọc Thảo
- Ngôn Tình
- Đang viết
- 267
- Vietwriter